ĐỜI
bạch_dương 13.07.2008 21:56:35 (permalink)
  Mong nhận được sự đóng góp ý kiến của các bạn sau khi đọc xong




HAI CÂY NẾN
 
    Câu chuyện tôi sắp kể chỉ do duyên tình cờ nghe được.Có người nghe xong thì cho là tôi bịa cũng có người cho là thật.Thật hay giả tôi cũng chẳng biết nữa....
 
     Đó là một đêm mùng 8 tháng 4 âm lịch.Thời tiết khá nóng bức.Chi có một vài cơn gió thoảng.Những cơn gió mùa hè ấy chẳng mang lại gì ngoại trừ cái nóng, cái khó chịu bực bội trong người.
      Cả ngày ấy tôi chẳng làm gì cả.Chẳng làm gì cả.Ôi! Cái tuổi trẻ sung sức của một người thanh niên đã tan biến đâu mất.Ôi! Bao nhiêu hoài bãi đối với tôi lúc này chẳng là gì cả.Tôi cứ nghĩ mãi nghĩ mãi những chuyện không đâu mà đến giờ này vẫn chưa có câu trả lời chính xác.Tại sao tôi phải sống? Tại sao tôi phải lớn lên? Tại sao khi tôi lớn lên cũng chính là lúc tôi đang đi đến cái chết? Biết bao nhiêu cái tại sao tại sao cứ hiện ra trong đầu tôi.
       Những suy nghĩ ấy cứ hiện ra rồi mất đi.Thêm vào cái nóng của ngày hè làm tôi khó chịu vô cùng. Tôi cáu gắt, tôi hét vang. Tôi làm mọi thứ nhưng chẳng biết để làm gì.cái đêm ấy lại mất điện mới điên người làm sao! Tôi thắp hai cây nến lên và cứ như thế chẳng biết chìm vào giấc ngủ tự bao giờ.
 
..............................................................................
 
     -Chỉ còn vài phút nữa thôi là cuộc đời của chúng ta sẽ chấm dứt-Một cây nến đang cháy nói với bạn của mình
       Tôi cứ như mơ màng nửa nghe nửa không cuộc đối thoại ấy.
     -Đúng vậy.Chỉ còn vài phút nữa thôi.-Cây nến kia đáp lại
     -Em không muốn phải cháy hết ! Em không muốn phải lụi tàn.Ước gì có ai thổi tắt mình.
     -Chẳng ích gì đâu.Em cần phải hiểu lá tuy chỉ vài phút nữa là chúng ta sẽ phải lụi tàn nhưng bây giờ chúng ta đang toả sáng.Chúng ta đang làm đúng vai trò mà một cây nến phải làm.Thắp lên ánh sáng cho đời.Em phải vinh hạnh phải sung sướng cứ bùng cháy với tấ cả nhiệt huyết của mình.Đó mới chính là cuộc sống của một cây nến.
     -Thế nhưng em vẫn sợ.Em biết mình phải thắp sáng cho đời nhưng... nhưng khi em tàn lụi thì còn ai nhớ đến cây nến nhỏ bé nầy đây?
     -Dù phải lụi tàn thì em cũng đã có lúc toả sáng, cái thứ ánh sáng cuối cùng ấy sẽ toả sáng hơn bao giờ hết.Em sẽ tàn nhưng tàn trong sự huy hoàng rực rỡ. Hay em muốn được cất mãi trong nhà kho để rồi cả đời nằm trong ấy.Cháy và tàn đó mới là cuộc sống thực sự của một cây nến.Thôi hãy cứ tiếp tục toả sáng đi em.
    
      Tôi chỉ nghe được có vậy rồi chợt tỉnh.Tôi mơ màng suy nghĩ.Cháy, tàn, cuộc đời đúng nghĩa.Đúng vậy đó mới là cuộc đời.!
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9