Tặng người con gái quỳnh lưu
Tặng em gái Quỳnh Lưu Trái tim tôi vẫn cằn khô sỏi đá Tâm hồn tôi cứ ngỡ đã già nua Hình hài tôi tàn tạ xác xơ Bởi bao lần đem tình yêu dâng hiến Mắt em xanh, xanh màu xanh của Biển Má em hồng, hồng màu nắng ban mai Mái tóc em dài vắt ngang triền sóng Bờ môi em thơm ngát hương nhài Rồi bất chợt bão giông ập đến Biển ầm ào gào thét tên em Gió quay cuồng làm tôi muốn nổi điên Khi vội gặp em bên triền cát vắng. Một ánh mắt em làm tôi chết lặng Nửa nụ cười nghiêng ngả trái tim yêu Ngàn vì sao lấp lánh giữa trời chiều Giữa hoang mạc tôi đi tìm nguồn sống Ở đâu có em ? Ở đâu có Biển ? Tôi hỏi tôi mà tôi ngỡ hỏi em Choàng tỉnh giấc , hóa ra mình đang mộng Giữa bình minh lồng lộng biển Quỳnh Quỳnh Lưu 2007
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: