Trích đoạn:
CÁNH DIỀU
Gió nâng đôi cánh diều bay
Ai hay Gió trót yêu Mây mất rồi…
Diều đang uốn lượn lưng trời
Ai ngờ cánh rụng, thân rơi bễ sầu…
Diều rơi chẳng hiểu vì đâu
Tơ hồng chưa đứt, tình đầu đang say…
Diều nào hiểu Gió với Mây
Ngàn đời rong ruỗi, ngất ngây men nồng…
Cánh Diều chới với trên không
Gió Mây hờ hửng - chạnh lòng, Diều ơi!
Người lính- 16.3.2009
GIÓ – MÂY – DIỀU
Cánh Diều từ thuở biết bay
Đã thương nhớ Gió , đã say ân tình
Gió – Diều như bóng với hình
Diều không có Gió , một mình sao bay ?
Ai ngờ Gió đã yêu Mây
Gió – Mây chung nhịp ngất ngây hương nồng
Diều đau tê tái trong lòng
Rưng rưng dòng lệ chiều đông bẽ bàng
Trách ai tiếc sợi tơ vàng
Chỉ hồng không buộc chàng – nàng với nhau
Mai này Diều sẽ về đâu ?
Bơ vơ trọn kiếp ôm sầu trái ngang …
BL07
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/C6D4862A488D47F18270B6D3CF23DCEF.JPG[/image]
ĐẾN SAU
Diều mang thân phận đến sau
Trách chi Mây - Gió tâm đầu, hòa duyên?
Diều mang số kiếp truân chuyên
Để Mây cùng Gió hàn huyên, tự tình!
Người lính - 20.3.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 20:01:49 bởi Người lính >