THƠ TÌNH HOA BẰNG LĂNG
Thuyền sao không nhớ lại quên bến về Bến xưa nay lắm thuyền bè
Vần thơ đổi nhịp não nề tri âm...
kimrbl
MÀU TÍM THỦY CHUNG Đã mang màu tím THỦY CHUNG TƠ DUYÊN son sắt , TRI ÂM vẹn tình Dễ đâu đổi dạ , thay lòng Bến xưa vẫn đứng giữa dòng đợi ai Cơ hàn nếm mật nằm gai Trải bao sóng gió bên ai một thời Thuyền đi khắp nẻo phương trời Âm thầm , bến vẫn đợi người trong mơ Dẫu giờ tấp nập thuyền thơ Góc hồn bến vẫn hoang sơ thuở nào …. * * * Đọc thơ ai viết , nghẹn ngào … Rưng rưng ướt giọt nắng đào chiều nay Thuyền xưa chắc đã đổi thay ? Trăm năm bến cũ không thay đổi lòng …. BL07
Em ơi , chớ giận chớ hờn... Thiên duyên kiểm định lòng sờn ai hơn! Dòng đời vạn nẻo trợt trơn... Thuyền bơi bể cả vẫn mơn bến chờ. Em xinh như đóa hoa mơ Hòang hôn tắt nắng - ngẩn ngơ gió lùa! Tình anh vẹn giữ thuở xưa Yêu em da diết như mưa đầu mùa Dẫu cho thể xác già nua Đắm say, say đắm sáng trưa chiều tà. Đắp bù suốt thuở châu sa Từ đây mãi mãi đôi ta chẳng rời. Kẻ Ngông
Muôn đời hoa tím vẫn bay
Thời gian không thể nhạt phai mối tình
Có qua biển động thác ghềnh
Mới hay tình nghĩa trung trinh vẹn tròn
kimbl
Tình nào, tình mãi xa vời??? Tình anh thổn thức... em thời vu vơ!!! Tình này hồn lịm ngu ngơ... Tình em trôi dạt bến bờ phù vân Trăm năm lỡ kiếp ái ân Tội ai đứng đợi vầng trăng lững lờ.
Trích đoạn: banglang07
VÔ ĐỀ Miệng cười_dạ đổ mưa sầu Thì thôi ôm chặt_chôn sâu nỗi niềm Chơi vơi ở giữa màn đêm Mang dòng máu nóng chỉ thêm nặng lòng Cô đơn_lạc lỏng mênh mông Bước đi mãi vẫn chưa xong cuộc đời Xin đừng định nghĩa mồ côi Thế gian chỉ có mình tôi_lạc lòai... --- XƯƠNG RỒNG XANH 04/4/2009
Hoa Bằng Lăng Màu tim tím Ta cố tìm Ắp trong tâm Đã bao năm Vượt thác ghềnh Kiếp bồng bềnh Đời lênh đênh Dạ buồn tênh Vẫn hoài mong!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2009 12:49:56 bởi Kẻ Ngông >
Tình nào, tình mãi xa vời??? Tình anh thổn thức... em thời vu vơ!!! Tình này hồn lịm ngu ngơ... Tình em trôi dạt bến bờ phù vân Trăm năm lỡ kiếp ái ân Tội ai đứng đợi vầng trăng lững lờ.
Kẻ Ngông
_ _ _
Hoa Bằng Lăng Màu tim tím Ta cố tìm Ắp trong tâm Đã bao năm Vượt thác ghềnh Kiếp bồng bềnh Đời lênh đênh Dạ buồn tênh Vẫn hoài mong!!! Kẻ Ngông
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/2C01BD31666B4128AC3C42B01FEDBF58.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2009 15:48:27 bởi banglang07 >
VÔ ĐỀ Miệng cười_dạ đổ mưa sầu Thì thôi ôm chặt_chôn sâu nỗi niềm Chơi vơi ở giữa màn đêm Mang dòng máu nóng chỉ thêm nặng lòng Cô đơn_lạc lỏng mênh mông Bước đi mãi vẫn chưa xong cuộc đời Xin đừng định nghĩa mồ côi Thế gian chỉ có mình tôi_lạc lòai... --- XƯƠNG RỒNG XANH 04/4/2009
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/2C01BD31666B4128AC3C42B01FEDBF58.jpg[/image]
Chiều nay trên phố mưa rơi Bước chân vô định một người vẫn đi Nơi đây gửi gắm những gì Người đi tìm lại cái thì xuân xanh kimrbl
"Chiều nay trên phố vắng người" Đâu đây hình ảnh nụ cười thân thương Trĩu sầu tấc dạ vấn vương Sắc màu kỉ niệm du dương theo cùng.
NHỚ RỪNG
Rừng xanh bát ngát suối cuộn trôi
Nhìn cảnh vật thân quen bồi hồi
Nhớ thời từng băng rừng vượt suối
Giờ chìm vào dĩ vãng xa xôi.
Còn đâu !..của một thời liệt oanh
Rừng thiêng ngang dọc bước tung hoành
Xích xiềng ràng buộc đời nghiệt ngả
Hổ bị giam cầm…nhớ rừng xanh.
Đớn đau cho một kiếp thân tàn
Nợ đời gánh nặng mãi cưu mang
Muốn gào to ...trời giăng đen tối
Rừng xanh tiếng thét vọng âm vang…
-NS-
ƯỚC NGUYỀN
Xa xăm muôn dậm nghìn trùng
Về đây thăm lại em cùng bạn thân
Chút lòng nơi chốn đường trần
Ta về thăm lại bạn gần bạn xa.
Rưới lên nước mát vườn hoa
Cành sum sê lá nụ hoa lên mầm
Để chờ trăng sáng đêm Rằm
Ta nhìn lên ánh sao thầm nhớ em.
Đến khi trăng chếch qua thềm
Anh còn ngơ ngẩn khấn thêm lời nguyền
Trời cao phật chứng linh thiêng
Kiếp sau ta mãi hiện nguyên tình này.
Thâm sâu minh hiển lòng đây
Tình thân vẹn mãi hẹn ngày tương giao
Thắm tình như trầu với cau
Nồng nàn sắc đỏ lên màu vôi tươi.
Dương trần mong vẹn kiếp người
Yêu thương nặng nghĩa mãn cười suối tiên
Hồng trần ta được phước duyên
Làm người thân thích phỉ nguyền trời ban.
Kiếp này hay kiếp sau sang
Ta mong tình mãi trùng quan vững bền
Bụi trần bao lớp lên đênh
Sầu thương khổ não thác ghềnh vượt qua.
Sinh làm số kiếp người ta
Tấm lòng nhân ái đúng là phật duyên
Kiếp sau vẫn mãi lòng hiền
Tâm tính luôn thiện phước miền lai sinh.
Kiếp người ta có hữu tình
Trần gian gặp lại thâm tình giữ nguyên
Bến bờ hạnh phúc vô biên
Ước mơ sau trước vẹn nguyền nghĩa nhân.
Đỗ Cân
( Bằng Lăng đại tỷ ơi ! Bọn đệ nhớ đại tỷ lắm và luôn nhắc đến Bằng Lăng tỷ tỷ. Nhất là Nghinh Tuấn, Vĩnh Hùng, Vĩnh Nghiêm mít ướt khi nhớ đến bằng Lăng tỷ tỷ ! Còn Nhóc Tiểu Băng khỏi nói rồi, cứ hu...hu... hu... mãi khi thắc mắc đến tỷ tỷ và anh Gió Heo May nào đấy ! )
Trích đoạn: banglang07
LỐI MÒN Một lời - đi suốt một đời Trái tim mang nặng một người đã yêu Đi cho bóng ngã, xế chiều Đi cho tan vỡ bao điều thề xưa... Đi cho tàn ánh sao thưa Cho trời ngưng nắng, cho mưa không còn Dẫu đi trên một lối mòn Mông lung trước mặt, sắt son một mình... Một đời lầm lũi, lặng thinh Đi tìm chiếc bóng của hình hôm qua Đi cho nhật nguyệt vỡ òa Dấu chân ai oán, tình xa mãi tình... --- XƯƠNG RỒNG XANH 05/4/2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: