THƠ TÌNH HOA BẰNG LĂNG
THEO ANH VỀ QUÊ Mai này anh đưa em về Đò ngang xuôi chuyến thăm quê hương mình Đồng xanh lúa trổ đẹp xinh Lam chiều khói tỏa ấm tình yêu thương Quê nghèo mưa nắng gió sương Đi xa vẫn mãi vấn vương trong lòng Nhà anh nằm sát ven sông Bìm bịp kêu báo nước ròng nước lên Lục bình hoa tím lênh đênh Lung linh soi bóng hai bên hàng dừa Mùi hương hoa bưởi thoảng đưa Hiu hiu gió thổi buổi trưa mát lành Bầu trời quang đãng trong xanh Đàn chim ríu rít trên cành hót vang Quê anh thanh tịnh bình an Không như thành phố rộn ràng người đông Về đây em cấy anh trồng Mồ hôi đẫm áo mà lòng thảnh thơi Những đêm trăng sáng dạo chơi Chúng mình còn lại nửa đời bên nhau Thời gian thấm thoát qua mau Quê hương vẫy gọi đón chào đôi ta… -NS-
HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG
Ta về đếm lại vì sao,
Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
Lá ơi thôi rụng bên thềm !
Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.
Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
Gió lùa mây đến gần dần,
Hợp rồi lan tỏa lần lần ta xa.
Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.
Trăng lên đỉnh núi trăng già,
Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
Vi vu tiếng gió mãi lùa,
Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.
Mấy Thu rồi lại Đông sang,
Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.
Tình thơ lở nhịp dở dang,
Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
Chim trời lã cánh vòm cao,
Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.
Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
Buồn thương tím cả trời mây,
Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.
Chim trời mỏi cánh về đâu,
Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
Nhìn con sóng nước bồi hồi,
Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !
Mây trời biển biếc một màu,
Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.
Nhớ thương nói mấy cho vừa,
Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
Ru hời tiếng võng đu đưa,
Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.
Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...
Dương Thái Hòa
(Tiểu đệ về thăm Bằng Lăng đại tỷ đây! Kính Bằng Lăng tỷ tỷ lời chúc thành công trong sự nghiệp trồng người.)
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là mẹ , là cha
Là dòng sông nhỏ , là hoa trong vườn
Quê hương là những con đường
Là vành nón lá chao nghiêng trong chiều
Quê hương là những cánh diều
Dặt dìu tiếng sáo lời yêu thuở nào
Quê hương là giọt nắng đào
Rơi trên mái tóc , ngọt ngào tiếng em
Quê hương là khúc nhạc êm
Quê hương là những cánh chim tung trời
Thủy triều con nước đầy vơi
Cánh buồm lướt sóng ra khơi vẫy vùng
Quê hương – trang sử oai hùng
Ngàn năm đất Việt sáng bừng năm châu
Quê hương – dù có đi đâu
Trong hồn ấm mãi tình sâu muôn đời …
BL07 Chúc mừng Dương Hóa đã trở về . Tỷ rất vui được gặp lại em . Chúc em luôn khỏe , vui , học giỏi và có nhiều thơ hay !
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/9AC42F0CAD57463C8A8F7C8898289538.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 08:10:31 bởi banglang07 >
TÌNH THƠ TRÊN MẠNG
Tình thơ trên mạng mộng mơ
Cũng thương , cũng nhớ , cũng chờ , cũng ghen …
Cửa lòng ai đã cài then
Một chiều lữ khách say men nắng vàng
Dừng chân gõ cửa lòng nàng
Gặp nhau giây phút ngỡ ngàng tương tư
Hương tình như thực , như hư
Gió mây kết lại vần thơ gửi người
Phù vân ảo ảnh xa vời
Mà sao vẫn thấy bồi hồi trong tim
Đường xa vạn lý đi tìm
Biết đâu tăm cá , bóng chim nơi nào ?
Nhiều đêm nước mắt nghẹn ngào
Bóng người tri kỷ đi vào trong mơ
Tỉnh ra chợt thấy dại khờ
Mặn nồng cũng chỉ tình thơ thôi mà
Trọn đời , trọn kiếp cách xa
Mịt mù mạng ảo , có mà như không
Biển đời vô tận mênh mông
Em xin dệt máu tim hồng thành thơ...
BL07
ẢO VỌNG
Trốn đời lắm nỗi truân truyên
Người lên mạng ảo đi tìm mộng mơ
Ngoài đời khô héo xác xơ
Cửa lòng cài chặt hững hờ con tim
Vào đây trong chốn thần tiên
Lửa tình nhen nhóm cho men say nồng
Vần thơ thơm vị mật ong
Ý thơ nồng đượm tấm lòng gửi ai
Không rượu mà uống vẫn say
Không vòng tay vẫn cứ ngây ngất tình
Người không rõ nét rõ hình
Mà sao cứ ngỡ của mình từ lâu
Họa thơ ý hợp tâm đầu
Như sinh ra để cho nhau đợi chờ
Hẹn nhau gặp gỡ bến mơ
Dẫu rằng biết chẳng bao giờ gặp đâu
Mượn thơ con chữ bắc cầu
Ngân Hà tháng bảy mưa Ngâu sụt sùi
Chỉ là ảo vọng người ơi
Câu thơ hụt hẫng giữa đời buồn tênh ...
kimrbl
Chuyện cổ tích cho em
Em làm Cô bé Lọ lem
Đợi chàng Hoàng tử trong miền mộng mơ
Em sinh ra để đợi chờ
Tình yêu sẽ cập bến bờ thời gian
Từ lung linh giọt nắng vàng
Rơi vào trang sách sang trang cuộc đời
Mỗi đêm ngóng ánh sao rơi
Chờ điều kỳ diệu thành người mình mong
Mỗi năm thêm ngọn nến hồng
Thêm lần hy vọng lửa lòng thắp lên
Vững tin vào kiếp tiền duyên
Có người chung một nỗi niềm như em...
Ước gì câu chuyện thần tiên
Chắp em đôi cánh dạo miền mộng mơ
KIMBL
CÔ BÉ MỘNG MƠ
Có một cô bé mộng mơ
Nghe lời Hoàng tử cứ chờ , cứ mong
Thế rồi bất chợt , một hôm
Hoàng tử đi mãi vẫn không thấy về
Cô bé chẳng tỉnh cơn mê
Vẫn chờ , vẫn đợi lê thê tháng ngày
Thương cho cô bé thơ ngây
Quanh Hoàng Tử , mỹ nữ đầy như sao
Đẹp xinh , tuổi trẻ , tài cao
Cô Lọ Lem sánh thế nào được đây ?
Sao cô mơ mộng trời mây ?
Để rồi chuốc lấy đắng cay cho mình ?
Biết ai là bóng , là hình ?
Biết ai trọn nghĩa , chung tình với ai ?
Biển trời cách trở chia hai
Bên kia là núi , bên này là sông
Cuối cùng rồi cũng hư không
Cuối cùng còn lại mênh mông tình buồn
Thì thôi , trả lại cho chàng
Chút tình hư ảo mơ màng khói mây
Biết là muối mặn , gừng cay
Biết là rượu ấm làm say lòng người
Biết là sẽ phải thế thôi
Mà sao vẫn thấy ngậm ngùi trong tim …
BL07
TÌNH LỠ
Tình nồng em dấu vào tim
Tháng năm mòn mỏi lặng im đợi người
Người đi góc bể , chân trời
Để ai ở lại nghẹn lời nhớ thương
Thơ tình giăng sợi tơ vương
Ước mong tìm lại chút hương ngày nào
Đêm đêm em lặng đếm sao
Ôm bao mộng ước đi vào trong mơ
Hoàng hôn nắng tím hững hờ
Lá vàng rơi rụng , thẫn thờ lòng ai
Nẻo xa cách trở dặm dài
Cánh hoa lẻ bạn u hoài cô liêu
Hắt hiu một bóng trong chiều
Kiếp này đã lỡ mộng yêu mất rồi …
BL07
QUÊN ĐI EM NHÉ Tình nồng em dấu vào tim…(BL) Để cho anh mãi đi tìm trong mơ Để rồi mang lấy bơ vơ Bởi em quay mặt hững hờ tình anh Trái tim em đã riêng dành Bóng hình người khác…giờ đành lỡ duyên Ngồi ôm một mối sầu riêng Thở than chuốt lấy muộn phiền thêm thôi Đường tình đôi ngả chia phôi Tình xưa đã chết mất rồi còn đâu Đợi chờ chi giọt mưa ngâu Chim Ô cũng phải lắc đầu bay đi Tội gì ôm mối tình si Tiếc thương cho lắm…còn gì mà mong Kỷ niệm cất giữ trong lòng Quanh đây vẫn có người trông kẻ chờ Hãy tìm lại những giấc mơ Bằng lăng tím mãi tình thơ dạt dào Để anh sống lại ngày nào Rừng chiều hoa tím ngạt ngào hương bay… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 21:30:35 bởi Mac Nhan Son >
quote: Trích đoạn: banglang07
TÌNH LỠ
Tình nồng em dấu vào tim
Tháng năm mòn mỏi lặng im đợi người
Người đi góc bể , chân trời
Để ai ở lại nghẹn lời nhớ thương
Thơ tình giăng sợi tơ vương
Ước mong tìm lại chút hương ngày nào
Đêm đêm em lặng đếm sao
Ôm bao mộng ước đi vào trong mơ
Hoàng hôn nắng tím hững hờ
Lá vàng rơi rụng , thẫn thờ lòng ai
Nẻo xa cách trở dặm dài
Cánh hoa lẻ bạn u hoài cô liêu
Hắt hiu một bóng trong chiều
Kiếp này đã lỡ mộng yêu mất rồi …
BL07
LÀ DUYÊN SỐ
Em ơi duyên số do trời
Xa em vương mãi khung đời quạnh hiu
Vòng tay đầy nỗi cô liêu
Để xa để nhớ để nhiều thương mong
Chiều ngồi cánh nhạn xa trông
Nhớ em bên ấy phòng không đợi chờ
Ngàn năm đâu dễ hững hờ
Giọt sương rơi đọng bến bờ thương yêu
Để em cứ mỗi buổi chiều
Đếm hoàng hôn nỗi tiêu điều xót xa
Ngày xưa mình vẫn thiết tha
Bây giờ chỉ có mặn mà mình thôi
Tình đành hai ngả rẽ đôi
Nỗi thương nỗi nhớ người nơi cuối đèo
Chân mây gửi gió mang theo
Tình đà lỡ nhịp cheo leo mất rồi.....
thuỵ du
BL thân mến....TD cứ thích hoạ thơ với BL theo giọng nam,BL thấy có gì kỳ không?Đúng ra trời phải sinh TD là phái nam mới đúng đó...hihi...
MEN NỒNG QUÊ HƯƠNG
Thuyền đi bến mãi ngóng trông,
Thuyền xa xa mãi bến mong thuyền về.
Mơ ngày người trở lại quê,
Hương nồng lại hát câu thề năm nao.
Ngày xưa vội vã xa nhau,
Lênh đênh sóng nước dạt dào bến trông.
Xa xa thuyền nhỏ bềnh bồng,
Bến đau đáu cả tất lòng ngóng theo.
Sống xô dòng nước chảy vèo,
Mi ra ướt má lệ theo nỗi niềm.
Mỗi mùa lá đổ bên thềm,
Bao nhiêu giọt nhớ môi mềm đắng men.
Rượu sầu cận chén say mèm,
Nhớ về quê cũ lòng thêm tơi bời.
Rượu cay ngàn chém sao vơi !
Nỗi sầu xa xứ người ơi biết cùng ?
Men cay bao chén trùng phùng ?
Mà sao chát đắng môi cùng lệ rơi !
Đêm thâu gọi mãi người ơi !
Hai tiếng Nam Việt thủa nôi chào đời.
Ầu ơ tiếng mẹ ru hời,
kẽo cà kẽo kẹt võng lơi giấc nồng.
Mong cho con lớn noi dòng,
Vẻ vang sáng chói viễn đông rực hồng.
Mênh mông trời rộng, biển sông,
Vững màu tim đỏ tấm lòng sắc son.
Trùng dương lẫn núi cùng non,
Việt Nam yêu dấu mãi còn trong tim.
Phương nao cũng nhớ mẹ hiền,
Ngôi nhà đất Việt một niềm mến yêu.
Men cay rượu đắng nồng nhiều,
Hương quê rừng rực màu chiều nhớ thương.
Rượu say người uống đêm trường,
Đêm này đêm nữa ngàn thương vạn sầu.
Lệ tuôn như trận mưa ngâu,
Nhớ về quê cũ nhớ màu trăng mơ.
Nhớ từng đồi núi hoang sơ,
Nhớ thuyền đậu bến còn chờ khách sang.
Nhớ mùa hoa cải nở vàng,
Nhớ nàng áo tím qua ngang ngỏ đường.
Nhớ từng chiều xuống mù sương,
Nhớ sao là nhớ mái trường thân thương.
Nhớ cô má thắm hồng vương,
Tình thơ trai trẻ chung đường trêu em.
Nhớ trưa vệt nắng xuyên rèm,
Tóc thề phơi xõa trông em dịu dàng.
Nhớ sau nắng hạ hanh vàng,
Ta ôm nỗi nhớ mơ màng phượng rơi.
Anh trèo cành hái hoa chơi,
Kết thành cánh bướm để nơi trang hồng.
Nhớ sao kỉ niệm xa trông,
Rượu thêm màu nhớ sắc hồng tuổi mơ...
Bao giờ cho đến bao giờ,
Yêu thương nồng cháy bên bờ quê hương.
Yêu thương ta mãi yêu thương,
Quê hương đất Việt thắm hương sắc lòng.
Men nồng ta uống cạn lòng,
Bao giờ trở lại ấm nồng yêu thương.
Tô Vĩnh Nghiêm
BÀI THƠ VỀ QUÊ HƯƠNG
Bao bài thơ về quê hương
Có bài thơ nào hay bằng của mẹ
Những câu hát ru con hồi thơ bé
Giấc ngủ bây giờ còn ngọt mãi tiếng ru
Con nhớ quê hương những buổi chiều thu
Trời xanh thẳm in hình trong mắt mẹ
Ôi ! Đôi mắt sao dịu dàng đến thế
Như suối nguồn chảy mãi giữa lòng con
Mẹ đã cho con sâu thẳm tâm hồn
Cho con có một trái tim nóng bỏng
Biết yêu người và yêu cuộc sống
Biết yêu quê dù phải đi xa …
* * *
Có bài thơ nào làm con nhớ bằng cha
Cây sồi lớn giữa rừng già đứng vững
Cha đã cho con niềm tin , nghị lực
Để trên đời chẳng biết sợ chông gai
Con đi xa nhớ đàn em thơ dại
Đang bên cha như trái ở trên cành
Rồi ngày mai chúng như con , sải cánh
Bốn phương trời lại nhớ đến cha xưa …
Nơi quê nhà sớm nắng , chiều mưa
Mái tóc cha ngả màu sương gió
Cho ngói đỏ càng thêm tươi đỏ
Vườn cây trồng ngày một xanh thêm
* * *
Xa quê hương , anh nhớ về em
Màu áo trắng như tình em trong trắng
Đôi mắt em hay dòng sông chở nặng
Những yêu thương đằm thắm tận bây giờ ?
Nhớ không em , kỷ niệm tuổi ấu thơ
Ngày hai buổi đến trường đi học
Bị bạn trêu , có lần em khóc
Anh dỗ dành – ( chỉ biết dỗ em thôi )
Rồi mùa hoa Sim tím nở lưng đồi
Trên bãi cỏ ta cùng nghe diều hát
Đồng trước mặt lúa đang kỳ trĩu hạt
Anh tập làm thơ , em cứ giễu anh hoài
Tháng ngày qua , cho đến tận hôm nay
Anh vẫn chưa thành nhà thơ em ạ
Bao hồn tho anh dành cho em cả
Cho những chiều hè hai đứa giữa đồi sim …
Cho quê mình những buổi tối trăng lên
Hương Ngọc Lan theo tóc ai thoang thoảng
Những chiều hè hoàng hôn về bảng lảng
Khói vờn bay trên mái bếp êm đềm
Thơ của anh chỉ dành viết về em
Về mẹ cha , về quê nhà nhung nhớ
Đã dạn dày , anh đâu còn bỡ ngỡ
Sao vẫn bàng hoàng khi nhớ đến quê xa
Sao vẫn bàng hoàng khi chợt tỉnh cơn mơ
Thấy mình đang đi trên con đường làng thuở trước
Con đường làng có hàng tre râm mát
Có những bờ dâm bụt đỏ hoa quê
Có mẹ ta sớm tối đI về
Có dấu chân bao người thân để lại
Nhiều đêm mưa anh nằm trăn trở
Nỗi nhớ nhà cứ tràn đến nôn nao
Anh nhớ từ giếng nước , bờ ao
Cái cổng , cái sân , tàu cau , mái ngói
Nhớ mẹ hiền nhường bát cơm khi đói
Nhớ tiếng bà kể chuyện giữa đêm khuya
Quãng đường dài làm nên cuộc cách chia
Cho anh hiểu tình quê hương tha thiết
Quê hương là gì , hỡi em , có biết ?
Sao xa rồi lòng ta cứ chơi vơi …
Cho đến hôm nay , trên nẻo đường đời
Anh mới hiểu , quê hương gần gũi quá
Quê hương là mẹ cha , là đàn em nhỏ
Là bạn bè , là giàn mướp bên ao …
Đơn sơ thế - với anh là tất cả
Đất Nước – Con Người trong hai tiếng QUÊ HƯƠNG !
BL07
Vĩnh Nghiêm , đệ thương mến ơi ! Tỷ xin lỗi vì lâu rồi mới hoa lại bài thơ của đệ được . Thơ về quê hương thì mọi người và đệ đã làm quá hay rồi nên tỷ nghĩ mãi mà chẳng biết viết gì . Vì thế tỷ mới tự cho mình thử làm nam nhi một bữa để viết bài thơ này cho nó lạ đi một chút . Đệ đừng cười tỷ nhé ! ( Hiiiiii ……) ( Nói thật là bài thơ của đệ dài quá làm tỷ cũng ráng làm dài theo đệ nên tỷ mệt đứt cả hơi ….)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2009 15:43:23 bởi banglang07 >
LÒNG MẸ
Nhớ hoài dáng mẹ liêu xiêu
Thân cò lặn lội – tình yêu thắm nồng
Bát cơm độn sắn phần chồng
Chẳng chia đủ lượt , mẹ nhường con ăn
Âm thầm nước mắt mẹ lăn
Thương chồng , mẹ lại bội lần thương con …
Sớm khuya bóng mẹ héo hon
Những ngày khốn khó, gầy mòn… dần qua
Lớn lên , con phải đi xa
Nhớ thời “bao cấp” , lệ nhòa ướt thơ …
BL07
MAU VỀ VỚI MẸ
Mây đen vần vũ chiều tà
Trông về quê mẹ xót xa cõi lòng
Hàng cột có chịu nổi không
Nặng nề mái ngói rêu phong tháng ngày
Gió ơi! Thổi nhẹ, đừng lay…
Thân cò mưa nắng đong đầy nỗi đau!
Mây ơi! Tưới nước thật mau…
Thân cò sớm tối trước sau một mình!
Cột ơi! Nặng một chữ tình…
Thân cò xơ xác bình minh héo rồi!
Mau về với mẹ, con ơi!
Kẻo giông tố khiến đất trời lặng câm...
Người lính – 18.4.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2009 08:19:52 bởi Người lính >
Chờ Nhau
Tình như dòng suối
Ngẩn ngơ chân đồi
Sầu hoang mờ lối
Mộng đời mây trôi
Hạt mưa nhẹ tới
Buồn rơi lưng trời
Chợt nghe bối rối
Nỗi niềm xa xôi
Chờ ta lộng gió
Gửi hương ươm tình
Trộn thêm chút nhớ
Sắc màu lung linh
Buồn tênh chiếc bóng
Lẻ loi bên đường Tình như sương khói
Sao hoài tơ vương?
Mải vui đây đó Người đi không về
Ừ thôi ! đã lỡ
Chút tình u mê
Tàn thu lá úa
Đong đưa cành sầu
Tìm nhau câu hứa
Biết giờ nơi đâu ?
Nằm ôm bóng tối
Nhớ đêm trăng rằm
Người mơ chẳng tới
Hát lời trăm năm
Còn đâu ánh trăng
Tình ơi ! thấu chăng?
Hồn khuya tĩnh lặng
Chờ trăng vĩnh hằng !
Vi Thông Cám ơn BL07 ghé thăm và họa thơ thật hay...chúc cô giáo thật nhiều niềm vui...
RE: Lầu Mây và Cánh Chim Chiều
RE: Chia Tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2009 11:10:48 bởi vithong >
Vị đời...
Vị đời ngon ngọt cho người
Dành em vị đắng ,vị cay ,chát sì...
Ngu ngơ em hỏi tình si
Cớ sao hồn vẫn đê mê nhớ về...
Vầng trăng khuất nửa ...lặng im
Nửa vầng trăng sáng soi cùng bóng ai?
Vàng thu lá rớt heo may
Mùa xuân thắm đẹp tay ai người cầm?
Bẽ bàng duyên phận mình em
Ấm êm người ở phương trời đã xa
Mình em với hương tình qua
Ong say bướm quyến dạt dào tinh khôi
Vần thơ em viết một thời
Vần thơ em ghép một đời dở dang...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa chủ nhật, 12/4/2009
BAO GIỜ CHO PHAI ?
Cám ơn người đã yêu tôi
Để tôi hiểu được xa xôi VỊ ĐỜI
Để tôi biết khóc , biết cười
Biết đâu cay đắng , ngọt bùi , chát chua
Cám ơn người – những ngày xưa
Câu thơ người viết có trưa nắng vàng
Có con đò nhỏ mơ màng
Có dòng sông chảy mênh mang đôi bờ
Có vầng mây đẹp lững lờ
Có hoàng hôn tím hững hờ khói sương
Bài thơ người viết lời thương
Để tôi dệt mộng tơ vương cùng người
Bây giờ người đã đi rồi
Tôi tìm đâu được khoảng trời tôi yêu ?
Tôi tìm đâu những buổi chiều
Bên sông người thả cánh diều bay cao ?
Tôi tìm đâu những vì sao
Ngời như mắt biếc người trao ân tình ?
Tôi tìm đâu đóa Lục Bình
Sông quê tím sắc hoa xinh thuở nào ?
Lòng tôi thương nhớ nghẹn ngào
Ôm bao kỷ niệm đi vào trong mơ
Biết đừng nên đợi , nên chờ
VỊ ĐỜI vẫn đắng bao giờ cho phai ?...
BL07 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2009 21:43:46 bởi Huyền Băng >
TÌNH KHÚC DỞ DANG
Xa nhau tình khúc dở dang
Trách ai làm loãng cung đàn chung đôi
Xa xôi nay đã xa rồi
Người lìa âm cảnh người chờ thế gian
Trách chi duyên kiếp lỡ làng
Tình chàng ý thiếp ngỡ ngàng lòng đau
Xa nhau giờ đã xa nhau
Trầu cau xin hẹn kiếp sau thắm nồng
Bây chừ hồn với hư không
Người về xây mộng bên dòng tình mơ
Quên đi tự ước câu chờ
Người đi không biết tình thơ có người
Vô tư sao rụng sầu rơi
Tạo nên khúc nhạc về nơi tình nào
Yêu thương có lắm dạt dào
Vì sao bé nhỏ biết bao ẩn tình
Vô tư sao rụng thình lình
Nào ngờ có kẻ khóc tình thương đau
Nếu Vì Tinh Tú còn nao
Nghe câu tình tự dạt dào lời thơ
Mơ hoa trở giấc nồng mơ
Có người thổn thức vườn thơ ý tình
Một Vì Tinh Tú nghiêng mình
Tựa trăng ngắm cảnh tự tình sáng soi
Cung đàn ai dạo lẻ loi
Sầu tư than oán tình ơi lỡ làng
Trăng khuya chênh chếch mơ màng
Nghẹn ngào lê nhỏ phím đàn lơi dây
Tình thơ xây mộng lầu mây
Dạo lên tâm khúc ai hay cho cùng
Tiếc thương đôi mắt huyền nhung
Má hồng mộng thắm tình chung đợi chờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Ngờ đâu có kẻ tôn thờ thuỷ chung
Xa kia em biết cho cùng
Có anh thầm mến yêu cùng thiên thu...
Hàn Băng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: