.
BẾN MƠ 2
(Sự tích Hoa Cỏ may
Quý tặng Bằng Lăng)
Ngày xưa có một đóa hồng
Giã từ êm ấm một lòng thủy chung
Trốn cha mẹ để trùng phùng
Chàng nghèo - Nàng vẫn nguyện cùng trăm năm
Mặn nồng rừng núi xa xăm
Rồi Chàng đi mãi bặt tăm không về
Chàng đi đánh mất câu thề
Say làm, mê của… phu thê lạc dòng
Yêu thương bằng cả tấm lòng
Chẳng màng nhung gấm sang sông cùng người
Kiếp nghèo sợ bị chê cười
Chàng đi tìm lấy khung trời cao xa
Một mình hiu quạnh đời hoa
Ngồi bên khung cửi thiết tha ngóng chờ
Mỏi mòn, chới với, bơ vơ
Nàng đi tìm nửa sợi tơ đứt rồi
Và Nàng gửi lại khoảng trời
Tấm thân héo hắt, rã rời, đắng cay
Hóa thân thành kiếp Cỏ May
Bên đường thăm hỏi đó đây tin chồng
Gió thương mang trái tim nồng
Niềm tin - gửi mọi cánh đồng, lối qua
Vương vào tất cả chúng ta
Bật lên câu hỏi: “Đâu là bến mơ…?”
12.5.2010
Người lính