THƠ TÌNH HOA BẰNG LĂNG
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              BẾN ĐỖ  
     
  Chèo chống mãi… đi tìm bến đỗ  
  Biết nơi đâu lặng sóng bình yên  
  Trải qua bao vất vả muộn phiền    Mà dòng đời cuốn trôi nghiệt ngả.  
     
  Vết chai hằn xác thân tơi tả  
  Con tim rỉ máu quá nhiều rồi  
  Đò buông neo kiếm chổ nghỉ thôi  
  Đâu bến đỗ dừng chân nương tựa.  
     
  Để tháng ngày không còn buồn nữa    Mượn em làm bến đỗ đời anh  
  Qua tình thơ tha thiết chân thành  
  Gửi thương nhớ khi hồn trống trải.  
     
  Tình trong mộng sẽ theo anh mãi  
  Có em tìm thấy lại niềm vui  
  Lãng quên quá khứ đầy ngậm ngùi  
  Bến đỗ dành riêng anh…em nhé !..       Mặc Nhân Sơn  
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              XA RỒI 
   
  Xa rồi thu cũ ngày xưa  
  Ngày hoa cúc tím còn chưa héo tàn 
  Ta thường vui đón thu sang 
  Bâng khuâng nhìn cánh lá vàng khẽ rơi 
  Ngập ngừng người bước bên tôi 
  Trái tim ai đập bồi hồi vấn vương 
  Dẫu nguời chẳng nói lời thương 
  Thì hồn ai dệt tơ vuơng mất rồi 
  Hái bông hoa dại ven đồi 
  Thay bao tình ý của nguời trao tôi 
  Bây giờ cách trở xa xôi 
  Chiều chiều nhìn cánh bèo trôi theo dòng 
  Tôi nghe nức nở trong lòng 
  Nhớ nguời , nhớ trái tim hồng ngày xưa … 
  BL 
  
    
  BL cám ơn huynh Mặc Nhân Sơn đã ghé thăm và đem đến trang thơ của BL một bài thơ thật hay. Chúc huynh luôn khoẻ và vui ! 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MẶC KỆ       Giờ đây…anh sống trong ảo tưởng   Thả hồn theo những giấc mơ hoang   Thực tế dù cay đắng phủ phàng   Thôi mặc kệ… chìm vào cõi mộng.       Cứ yêu…để biết đang còn sống   Lãng mạn qua những lá tình thơ   Chấp nhận chuốc lấy sự hững hờ   Thôi mặc kệ…thật lòng bày tỏ.       Em bảo rằng chỉ là bóng nhỏ   Xem anh như khách lạ qua đường   Chẳng có gì lưu luyến vấn vương   Thôi mặc kệ…dẫu tình vô vọng…       Mặc Nhân Sơn    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nhân Sơn 
   
  MẶC KỆ 
    
  Giờ đây…anh sống trong ảo tưởng 
  Thả hồn theo những giấc mơ hoang 
  Thực tế dù cay đắng phủ phàng 
  Thôi mặc kệ… chìm vào cõi mộng. 
    
  Cứ yêu…để biết đang còn sống 
  Lãng mạn qua những lá tình thơ 
  Chấp nhận chuốc lấy sự hững hờ 
  Thôi mặc kệ…thật lòng bày tỏ. 
    
  Em bảo rằng chỉ là bóng nhỏ 
  Xem anh như khách lạ qua đường 
  Chẳng có gì lưu luyến vấn vương 
  Thôi mặc kệ…dẫu tình vô vọng… 
    
  Mặc Nhân Sơn 
  
         Kệ em 
  anh cứ mộng mơ 
  Dẫu là một chút tình hờ chiêm bao 
  Dù em đi những phương nào 
  Đêm đêm vẫn cứ vương vào hồn anh ... 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              . 
  EM CỦA CHỊ 
   
  Thương tặng SN 
   
  Chị muốn em là chàng trai mạnh mẽ  
  Dáng kiêu hùng như núi giữa biển đông  
  Hồn dịu êm , thăm thẳm tựa dòng sông  
  Suốt bốn mùa xanh ngát màu cây lá  
   
  Chị vẫn muốn em vững vàng như đá  
  Trái ngang nào cũng chẳng thể lung lay 
  Lòng sắt son sau trước chẳng đổi thay  
  Trái tim đỏ dệt tình thơ lai láng 
     
  Chị biết em có tâm hồn trong sáng  
  Tấm lòng nhân luôn trắc ẩn với đời  
  Phút thanh nhàn em cũng chẳng nghỉ ngơi  
  Ôm cay đắng những đêm dài trăn trở  
   
  Em thương ơi ! Dẫu đời là bể khổ  
  Cát bụi lại về với cát bụi hư vô  
  Ta vẫn xin một phút dại khờ  
  Nâng hồn mình bay giữa vùng ảo ảnh  
   
  Niềm tin ấy giúp mình thêm đôi cánh  
  Xua muộn phiền ,đón nắng đẹp bình minh 
  Em hãy nhìn , đây một cánh hoa xinh 
  Giọt sương sớm còn long lanh trên ấy … 
  1-9-09 
  BL 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BL XIN CÁM ƠN HUYNH mẶC nHÂN sƠN VÀ BẠN KIMRBL ĐÃ GHÉ NHÀ THĂM BL VÀ ĐỂ LẠI THƠ HAY. 
  BL KÍNH CHÚC HUYNH VÀ BẠN LUÔN VUI KHOẺ VÀ CÓ THẬT NHIỀU THƠ HAY NỮA 
     
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THU BUỒN 
   
   Trời đang giữa độ vào thu 
  Nắng vàng vẫn nắng , trời ru sắc buồn 
  Sao nghe lạnh buốt trong hồn 
  Sông Ngân một dải mưa tuôn trắng trời 
   
  Kể từ cái buổi chia phôi 
  Em về chốn cũ , dòng đời quạnh hiu 
  Lẻ loi một bóng cô liêu 
  Âm thầm ôm trái tim yêu ngậm ngùi 
   
  Hoa Sim vẫn nở tím đồi 
  Mà người năm cũ xa vời chân mây 
  Tình đầu lỡ một vòng tay 
  Sầu vuơng trọn kiếp trả vay cùng người … 
  5-9-09 
  BL07   
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  banglang07 
   
  THU BUỒN 
   
   Trời đang giữa độ vào thu 
  Nắng vàng vẫn nắng , trời ru sắc buồn 
  Sao nghe lạnh buốt trong hồn 
  Sông Ngân một dải mưa tuôn trắng trời 
   
  Kể từ cái buổi chia phôi 
  Em về chốn cũ , dòng đời quạnh hiu 
  Lẻ loi một bóng cô liêu 
  Âm thầm ôm trái tim yêu ngậm ngùi 
   
  Hoa Sim vẫn nở tím đồi 
  Mà người năm cũ xa vời chân mây 
  Tình đầu lỡ một vòng tay 
  Sầu vuơng trọn kiếp trả vay cùng người … 
  5-9-09 
  BL07   
 
  
         Tôi đi tìm lại Thu xưa 
  Trời xanh cảnh cũ như vừa mới đây 
  Bằng Lăng sắc tím đắm say 
  Dấu chân năm tháng phủ dày nhớ thương 
   
  Đồi sim nhuộm tím tà dương 
  Lối xưa cây cỏ lấp đường hẹn nhau 
  Hanh hao một mối tình đầu 
  Tìm quên trong nhớ nỗi đau ùa về...
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 15:43:45 bởi kimrbl >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 CHIỀU BẾN CÁT                     Mưa chiều Bến Cát lặng im          Tìm nhau như thể mò kim đáy hồ          Đường về!          Châu Thới mấp mô          Suối Lồ Ô… giấu  ni cô nửa mùa!                     Chân mòn           ngàn dặm chát  chua          Bơ vơ lẻ bóng… gió lùa túi thơ          Làng Tre -  An Phú hững hờ          Bánh bèo Chợ Búng… thầm mơ gột lòng!                     Năm dài kẻ  Bắc chờ  mong          Dĩ An đêm loãng… kín phòng cài then          Hoàng Giang!          Leo lét lửa đèn          Lái Thiêu ngoảnh mặt… chửa  quen mục đồng!                     Nỗi niềm  thả tuốt đầu sông          Lưng đeo bể tủi…bàn chông Chùa Bà          Vai trần!          Trĩu lệch câu ca          Trót ăn “ Bún lưỡi ”(1) thành ma Thủ Dầu!                     BD:23-11-2012       ……………………………………………………………….    (1) Bún riêu lưỡi: là món đặc sản của tỉnh Bình Dương                 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2013 21:28:51 bởi Thơ NGUYỄN ĐĂNG THUYẾT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đợi em trở về
  
 Bằng Lăng vẫn tím con đường
 Còn em ẩn dật ở phương trời nào ?
 Nhìn hoa càng nhớ nôn nao
 Giấc mơ màu tím mộng vào mỗi đêm ...
 Giữ bao hoài niệm êm đềm
 Vẫn hy vọng đợi ngày em trở về !
  
             
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: