CAFÉ CHIỀU
Chiều buông lơi...Buông lơi...
Rơi Rơi chiều, giọt giọt...Café đắng
Góc phố, cây bàng, quán vắng
cứ bàng hoàng trĩu nặng hoàng hôn.
Phiêu du chiều
Mưa đa tình mưa tuôn...Mưa tuôn
Anh đã ra đi giữa buổi mưa buồn
để lại gió và em se lạnh
Sài Gòn say ngơ ngẩn nhớ thương.
Café chiều
một mình em trống vắng
Hết thật rồi tình theo bước chân qua
Khúc hát ru buồn anh mang theo nốt
Hương gió lặng thầm ru em...Ru em...
Êm êm ru lửng lơ đâu sáo trúc
Ngân nga chuông chùa vọng tiếng thu xa
Não nề lòng xuân dây tình đừng rung nữa
Hà Nội giờ này có lắng tiếng sương sa?
Thì thôi, thôi em cắn vỡ làm đôi...
làm đôi!!! Giọt mưa nửa rơi nửa trôi
trôi, Trôi vào đáy hồn câm lặng...
Giọt ngọt Café, Café ơi! Giọt đắng
Ơi!...Chiều ơi!...Ơi...
SG 20/10/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2008 15:51:56 bởi Trần Hương Giang >