NÍU ÁO EM
Chiều dần buông...Chiều dần buông ...
Buông buông chiều tím bông hồng đỏ.
Một cánh áo hoa xôn xao sặc sỡ
Anh ngỡ ngàng, níu lại cánh hoa lơi!
Ơi, anh ơi! Anh ơi!...
Mắt thẹn thùng em lăn giọt chơi vơi
Về đêm dài thao thức hoài vô cớ
Cháy đỏ em anh nung vàng nỗi nhớ
Đập rộn ràng, tim nức nở thầm yêu.
Bay bay lên đôi cánh trắng thần tuên
Nụ cười duyên để nguyên anh kéo áo.
Đừng nhé anh, đừng cho em mộng ảo!
Nhánh lan rừng tim tím gọi mùa xanh.
Mong manh quá! Anh à... Mong manh
Sợi tơ lòng ơi! Hồn hoa trinh bạch.
Anh níu áo em!
Anh níu tình em!
Hãy giữ lấy chiều hoa vàng trong vắt
Nhẹ nhàng thôi, kẻo rách áo chiều em!
01/11/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2008 11:27:08 bởi Trần Hương Giang >