Hương Bưởi
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 20 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 298 bài trong đề mục
Trần Hương Giang 05.01.2009 08:52:33 (permalink)
0
MÙA XUÂN LÀ ANH.
(Tặng Anh nhé)

Anh ơi!
Mùa tình yêu
Dìu dịu nắng chiều
Hương sớm...
Em nhìn anh thầm kín
Hoà nhịp yêu đương.

Mùa của những cánh chim
trong trắng
Từng đôi bồ câu rập rờn bay bay trong nắng
Tiếng gù uyên ương.
Đàn én bay về trả lại giá sương.

Với em
Anh là mùa xuân đẹp nhất
Anh rất thật
Nồng nàn đầy đặn một vầng trăng
Tình bao la như đại dương xanh
Nằm trong vóc hình như thế
Là Anh!
 
 
Chúc Mừng Xuân Mới


HanSiNguyen 06.01.2009 22:12:17 (permalink)
0
CHO DÒNG LỆ THÔI SA
 
Thơ Trần Hương Giang
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hòa âm Lâm Đình Thuận
 
Ca sĩ Đăng Tuấn
 
  

Trần Hương Giang 08.01.2009 09:00:00 (permalink)
0
Thơ vui!

Ghen

Tiếng ghen rít ngược sóng gành
Trăng tròn bỗng khuyết nửa vành gấu ăn
Cây thui trụi lá.. Lửa xanh
Lua tan ngọn gió ngọt lành tình em...

Bởi yêu anh mới có ghen
Úi cha!
      Em  được... Một phen
                     Hú hồn!

HG

08/01
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2009 11:41:33 bởi Trần Hương Giang >
Trần Hương Giang 14.01.2009 21:36:14 (permalink)
0
Tiếng Đàn
(Tặng Anh)

Ai giấu tiếng hát em
Dưới phím đàn đêm đêm thả nhớ
Để bây giờ mắc lưới tình duyên nợ
Thao thức hoài hứng suối nhạc mưa rơi?

Bóng thu đi ngút ngát tận cuối trời
Đông vàng lá chiếc cuối cùng tơi tả
Xuân vừa đến nhịp phách ròn êm ả
Cung thương  nào anh dành trả riêng em?

Lướt phím êm êm mười ngón tay mềm
Vọng về em điệu tình hoang lữ thứ...
Ở đâu anh? Buông tàn canh đêm vỡ
Bản tình ca vương vấn lạc phách rồi!  

Nghe không anh? Tiếng tơ lòng chơi vơi
Em đi tìm anh trong giai điệu mặt trời
Trong vũ khúc tiêu dao tràn đêm vời vợi
thầm thì anh hỡi!... Giữa cung thanh
một nốt trầm 
                  xao xuyến ...
                                 gọi tên anh!
          

       SG 14/01/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2009 21:10:39 bởi Trần Hương Giang >
HanSiNguyen 15.01.2009 07:38:33 (permalink)
0
Thơ hay !
Thơ hay quá !!!

Gift to Hương Giang nè :

À ƠI SẦU HÃY NGỪNG RƠI

Thơ Phiêu Lãng
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hòa âm Lâm Đình Thuận
Audio Quang Đạt

Ca sĩ MAI HẬU (Mai Thiên Vân)

  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 17:35:40 bởi HanSiNguyen >
HanSiNguyen 15.01.2009 17:28:49 (permalink)
0
À ƠI SẦU HÃY NGỪNG RƠI

Thơ Phiêu Lãng
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hòa âm Lâm Đình Thuận

Ca sĩ ĐĂNG TUẤN


  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 17:36:28 bởi HanSiNguyen >
HanSiNguyen 15.01.2009 17:37:41 (permalink)
0
Nhạc bản
 

HanSiNguyen 16.01.2009 05:25:39 (permalink)
0
Gánh vàng đi đổ sông Ngô
Đêm nằm mơ tưởng đi mò sông Tương !!!
 
Đau đớn thay những lời thở than thiết tha trong ca dao...
Những lời Mẹ tôi ru ngày xưa như vẫn còn văng vẳng đâu đây
 
Bài thơ RU CON của Hương Giang hay lắm, nhưng sức tôi không đủ để phổ nhạc bài ấy , trong lòng thật là tiếc lắm... Xin gửi bài ĐỒNG ĐĂNG nơi đây như là một thay thế tạm thời vậy
 
ĐỒNG ĐĂNG
 
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Lời từ ca dao - Bổ sung HSN
Hòa âm Lâm Đình Thuận
Audio Quang Đạt
 
Ca sĩ THUỲ DƯƠNG
 
  

HanSiNguyen 16.01.2009 05:37:27 (permalink)
0
Bài viết của một viewer from Canada

ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA
-TUYẾT HOA-

 
ĐỒNG ĐĂNG, một tác phẩm thi nhạc của tác giả Hàn Sĩ Nguyên, đã để lại lòng người nhiều xúc động trong tâm tưởng
 
Mời nghe ĐỒNG ĐĂNG




Trước kia tôi chỉ biết có hai câu đầu :
 
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh

 
Hai câu ca dao tưởng là vui nhộn nói về phố Kỳ Lừa, Chùa Tam Thanh, những địa điểm lừng danh của xứ Lạng Sơn xa tít mù tắp, gần nơi quan tái, xa nơi phồn hoa đô hội của kinh thành Thăng Long tráng lệ. Chỉ đến khi đọc, xem, nghe bài thi nhạc này tôi mới biết phía sau sự tấp nập ồn ào của phố thị Đồng Đăng, lại còn nhiều điều nao lòng hơn nữa
 
Đầu tiên là một “tiểu thư” bỏ tất cả để theo chồng, theo tiếng gọi của tình yêu lên xứ Lạng heo hút chung sống cùng người chồng tài ba, những mong “bõ công bác mẹ sinh thành ra em”
 
Ai lên xứ Lạng cùng anh
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em


Nào ngờ đấng trượng phu đuợc hết dạ tin yêu này lại chỉ là một kẻ phàm phu tục tử
 
Tay cầm bầu rượu, nắm nem
Mải vui quên hết lời em dặn dò

Người thiếu phụ lâm vào tình trạng dở khóc dở cười :
 
Gánh vàng đi đổ sông Ngô
Đêm nằm mơ tưởng đi mò sông Tương !!!

(Mò làm sao cho thấy hả Trời ???)
Người nghe cảm nhận được những tiêng than não lòng của một tâm hồn tan vỡ, của một niềm đau chất ngất, đầm đìa những giọt nước mắt tủi nhục, tiếc xót cho công đức sinh thành dưỡng dục và tình thương yêu bao la như trời biển của mẹ cha đã bị cuốn trôi theo dòng nước lũ nghiệt ngã là cuộc đời, là một cuộc tình tan !
Đó là cái hay tuyệt vời của ca dao ... mà nhiều người (trong đó có cả tôi nữa), trước kia đã không nhận ra ! Chỉ đến khi xem tác phẩm ĐỒNG ĐĂNG của tác giả Hàn Sĩ Nguyên thì mọi chuyện mới hiển hiện lên rõ mồn một ...

 
Trong phần kế tiếp sau đó tác giả đã sáng tác thêm những câu thơ có vần điệu và tiết tấu rất gần với ca dao như “ Trăm năm như thể chiêm bao” , như “Tham đôi má đỏ đi đâu không về”, mà một người biết ít về ca dao như tôi, đã tưởng lầm là ... ca dao, nếu không có ghi chú của tác giả.
 
Ngày xưa lam lũ cơ hàn
Chút tình hư ảo, tiếng đàn thanh cao
Trăm năm như thể chiêm bao
Tham đôi má đỏ, đi đâu không về ? !!!

 
Những câu sau cùng lại là góp nhặt thêm một số ca dao, làm súc tích hơn nữa cho toàn bài :
 
Chàng ơi phụ thiếp làm chi
Thiếp là cơm nguội phòng khi đói lòng !!!

 
Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam !

 
Cả một nghệ thuật trong việc sáng tạo và chọn lọc từ ngữ !
 
Trong đoạn lập lại để kết, tác giả chỉ đổi một chữ BÕ thành chữ TIẾC :
 
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên xứ Lạng cùng anh
TIẾC công bác mẹ sinh thành ra em

 
Bây giờ thì chỉ còn biết tiếc cho công ơn của cha mẹ đã đổ sông đổ biển mà thôi ... Đổ, mà không thể mò tìm lại đuợc , bởi vì thảm trạng xót xa này :
 
Gánh vàng đi đổ sông Ngô
Đêm nằm mơ tưởng đi mò sông Tương

 
Người phụ nữ lấy chồng, lấy lầm chồng trong thời đại phong kiến, một khi ván đã đóng thuyền chỉ còn biết cam chịu mà thôi, đâu phải như thời nay, động cái là divorce, divorce và divorce again để ... làm lại từ đầu, nhiều lần ... làm lại từ đầu .
 
Về nghệ thuật diễn đạt, tiếng ngâm nga như tiếng mẹ ru, qua những đoạn Ạ à ơi chậm rãi, sâu lắng, nức nở của Hoàng Mai, và tiếng hát trong ấm, đầy tình cảm của ca sĩ Đăng Tuấn đã góp phần quan trọng cho tác phẩm trong việc gây xúc động lòng người
 
Thi nhạc giao duyên ĐỒNG ĐĂNG



 

Trong phần liên kết thơ, tác giả lại liên kết đến một bài thơ khác, bài thơ “CƠM NGUỘI”, cũng cùng một chủ đề nói về thân phận người phụ nữ bị chồng phụ bạc
 
Bài thơ CƠM NGUỘI
 
Ngày xưa mình cơ cực
Chen chúc mái nhà tranh
Nhọc nhằn vì sinh kế
Áo rách giấc mộng lành
 
Em lang thang gánh rong
Nắng lửa rám má hồng
Mưa dầm thân ướt đẫm
Héo hắt bởi thương chồng
 
Đời nghèo vui lắm nhỉ
Khoé mắt nào thương yêu ?
Bờ môi nào thủ thỉ ?
Bàn tay nào chắt chiu ?
oOo
Ngày nay chép vượt đăng
Đường mây rộng thênh thang
Rồng thiêng ra khỏi giếng
Miệt mài chơi giỡn trăng
 
Vinh hoa quên nguồn cội
Sá gì nắm cơm nguội
Thuyền tình con nước trôi
Bến xưa mòn mỏi đợi
 
Văng vẳng giữa trưa hè
Tiếng ru nào ai bi
Con tim nào thổn thức
Giọt lệ nào vương mi
 
-“Chàng ơi, phụ thiếp mà chi
Thiếp là cơm nguội, phòng khi đói lòng !” [1]
 
HÀN SĨ NGUYÊN
 
[1]-Ca dao
 
 
Bài thi nhạc này, theo thiển ý, còn có giá trị ở chỗ có thể gợi mở ra những cuộc tranh luận và tự tranh luận trong mỗi chúng ta về một trong những chủ đề nhân sinh, về giá trị thật sự của con người và đời sống. Ba đề tài có thể đưa ra là :
 
1-Là một người đàn bà, bạn có chấp nhận mình là một loại CƠM NGUỘI như thế hay không ?
2-Là đàn ông, anh có được phép coi vợ mình là CƠM NGUỘI hay không ?
3-Ở hoàn cảnh người đàn bà này, khi tự coi mình là CƠM NGUỘI, liệu có được xem là còn tự trọng và khôn ngoan nữa hay không ?

 
Ý kiến của riêng tôi là :

1-Là đàn bà, không bao giờ tôi tự xem mình như một loại cơm nguội như thế
2-Là đàn ông, tôi không đuợc nghĩ thế, vợ tôi sẽ rất đau khổ
3-Theo ý tôi, người đàn bà khôn ngoan đôi khi cũng phải ráng nuốt cục nghẹn to tổ bố như nuốt trửng câu ca dao đau lòng não ruột “Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em”. Em xinh đẹp, giỏi giang như thế này, mà phải đi lên cái xứ Lạng heo hút này, một lòng một dạ với anh, để rồi chứng kiến anh bay bướm, mải vui với các cô má hồng môi đỏ ... Nhưng thôi, em cũng phải xuống nước, nhẫn nhục xin anh, xin cái lỗi mà mình không có, để tự nhận là mình kém cỏi, thua thiệt, xấu xí, khó coi . Mọi cái lỗi đều là ... do em, để anh đuợc vui, để anh đừng có tự ái, để “THA” cho em cái lỗi em không làm, cái tội em không phạm, để ... anh hỡi, anh ơi, đừng có phụ em . Để em sẽ theo anh trọn kiếp. Để em biến cái bài thơ buồn ủ dột nao lòng này thành một mối tình nồng nàn tha thiết . Để hy vọng và niềm vui quay trở lại cùng cuộc sống

 
Sự kỳ diệu của ĐỒNG ĐĂNG là càng nghe lại nhiều lần thì càng ... thấm thía, càng nảy sinh thêm nhiều ý lạ ! Và cứ thế, giọng ru buồn À ơi của Đồng Đăng mãi lặng lẽ chuyển tải những cảm xúc, những dòng tư tưởng ... cho bây giờ ... và cho cả mai sau
 
Xin cám ơn tác giả Hàn Sĩ Nguyên và các nghệ sĩ Đăng Tuấn, Hoàng Mai .
 
TUYẾT HOA
October 11, 2007

HanSiNguyen 16.01.2009 18:56:04 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Hương Giang

RU CON
(Tặng con gái yêu của mẹ)

Ả à à à ơi...
Con ơi! Ngủ nhé cho ngon
Tháng năm mẹ đã trèo non vượt ngàn
Thu gom hạt nắng ươm vàng 
Đông nhen ấm lửa nồng nàn yêu thương.

À ơi! Con hãy ngủ ngoan
Thiên Thần của mẹ đừng tan giấc hồng!
Ngoài trời tang tảng rạng đông
Sinh linh bé nhỏ trong vòng tay êm.
Dịu dàng thơm những nụ hôn
Ngọt ngào sóng vỗ dâng hồn biển khơi...
Khát khao trong đục nửa đời
Chắt chiu dành lại một lời ru con.

À ơi! Đừng dỗi đừng hờn
Để mẹ đi bán nỗi buồn trăm năm.
Niềm vui lót chiếu con nằm
Tiếng cười gọi ánh trăng rằm về theo.
Mua chùm lá gió ca reo 
Mua con suối nhạc trong veo mơ màng.
Giấc mơ bé bỏng xôn xang 
Giữa trời nở cánh hoa vàng hả con?

À ơi! Giấc ngủ con tròn
Mẹ đi gánh nước rửa mòn nỗi đau.
Mai sau con hiểu vì sao
Hoa cau lại trắng, lá trầu lại xanh.

Lớn khôn con tỏ ngọn ngành
Cảnh đời ngang trái, cảnh mình xót xa...
Vần đêm đẩy bóng đen qua
Kéo về vạt nắng sáng loà Thanh Tâm.
Ả à à ơi! Ả à à ời....

Mẹ yêu con
Hương Giang.
SG 09/12/2008

 
RU CON
 
Thơ Trần Hương Giang
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
 
MIDI diễn tấu
 

 
Ca từ
 
RU CON
DM 80 Bossa
 
Ạ à à a ơi... (4)
Con ơi! Con hãy ngủ ngon
Tháng năm mẹ đã trèo non vượt ngàn
Thu gom hạt nắng Thu tàn 
Đông nhen ánh lửa nồng nàn yêu thương.
 
Ạ à à a ơi! (4)
Con ơi ! Con hãy ngủ ngoan
Thiên Thần của mẹ đừng tan giấc hồng!
Ngoài trời tang tảng rạng đông
Sinh linh bé nhỏ trong vòng tay êm.
 
Ạ à à a ơi... (4)
Dịu dàng thơm những nụ hôn
Ngọt ngào sóng vỗ dâng hồn biển khơi...
Khát khao trong đục nửa đời
Chắt chiu dành lại một lời ru con.
 
Ạ à à a ơi... (4)
Con ơi Đừng dỗi đừng hờn
Để mẹ đi bán nỗi buồn trăm năm.
Niềm vui lót chiếu con nằm
Tiếng cười gọi ánh trăng rằm về theo.
 
GIAN TẤU
 
Ạ à à a ơi... (4)
Mua chùm lá gió ca reo 
Mua con suối nhạc trong veo mơ màng.
Giấc mơ trôi giữa mênh mang 
Giữa trời nở cánh hoa vàng cho con
 
Ạ à à a ơi...  (4)
À ơi! Giấc ngủ con tròn
Mẹ đi gánh nước rửa mòn nỗi đau.
Mai sau con hiểu vì sao
Hoa cau lại trắng, lá trầu lại xanh.
 
Ạ à à a ơi... (4)
Lớn khôn con tỏ ngọn ngành
Cảnh đời ngang trái, cảnh mình xót xa...
Vần đêm, đẩy bóng đen qua
Kéo về vạt nắng sáng loà thanh tâm.
 
CODA
 
Vần đêm, đẩy bóng đen qua
Kéo về vạt nắng sáng loà thanh tâm.
 
Ạ à à ơi.... (4)
 
Trần Hương Giang
HSN-34-1018
 
HanSiNguyen 17.01.2009 19:59:06 (permalink)
0
..........SHARING............
 
ĐIỆU RU NƯỚC MẮT
 
Thơ Duyên Anh Vũ Mộng Long
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
 
Ca sĩ Đăng Tuấn
 

 
Nhạc bản
 

 
HanSiNguyen 19.01.2009 21:14:18 (permalink)
0


Trích đoạn: Trần Hương Giang

RU CON
(Tặng con gái yêu của mẹ)

Ả à à à ơi...
Con ơi! Ngủ nhé cho ngon
Tháng năm mẹ đã trèo non vượt ngàn
Thu gom hạt nắng Thu tàn 
Đông nhen ấm lửa nồng nàn yêu thương.

À ơi! Con hãy ngủ ngoan
Thiên Thần của mẹ đừng tan giấc hồng!
Ngoài trời tang tảng rạng đông
Sinh linh bé nhỏ trong vòng tay ôm.

Dịu dàng thơm những nụ hôn
Ngọt ngào sóng vỗ dâng hồn biển khơi...
Khát khao trong đục nửa đời
Chắt chiu dành lại một lời ru con.

À ơi! Đừng dỗi đừng hờn
Để mẹ đi bán nỗi buồn trăm năm.
Niềm vui lót chiếu con nằm
Tiếng cười gọi ánh trăng rằm về theo.

Mua chùm lá gió ca reo 
Mua con suối nhạc trong veo mơ màng.
Giấc mơ bé bỏng mênh mang 
Giữa trời nở cánh hoa vàng cho con?

À ơi! Giấc ngủ con tròn
Mẹ đi gánh nước rửa mòn nỗi đau.
Mai sau con hiểu vì sao
Hoa cau lại trắng, lá trầu lại xanh.

Lớn khôn con tỏ ngọn ngành
Cảnh đời ngang trái, cảnh mình xót xa...
Vần đêm đẩy bóng đen qua
Kéo về vạt nắng sáng loà thanh tâm.
Ả à à ơi! Ả à à ời....

Mẹ yêu con
Hương Giang.
SG 09/12/2008


RU CON

Thơ Trần Hương Giang
Diễn ngâm Bích Ngọc
 

 
 
 
Trần Hương Giang 20.01.2009 19:01:10 (permalink)
0
Kính thưa anh Hàn Sĩ Nguyên!
Em thật rất xúc động trước ân tình anh dành cho Hương Giang và vô cùng cảm phục tài năng của nhạc sỹ, của nhà thơ Hàn Sĩ.
Hương Giang cảm ơn hòa âm Lâm Đình Thuận
Cảm ơn các ca sĩ: Đặng Tuấn, Thùy Dương, Mai Hậu 
  Đặc biệt phần diền ngâm của ca sĩ Bích Ngọc trong ba bài thơ của Hương Giang, nhất là bài "Ru Con"; Giọng ngâm của Bích Ngọc đã làm rung động say đắm lòng người, vời vợi một nỗi buồn cô lẻ...
Cảm ơn về tất cả.
Thân chúc ai ai đều an lành, phước lộc vui mùa xuân mới hạnh phúc.
Chúc các nghệ sĩ vinh quang trên đỉnh cao nghệ thuật.
Kính chào thân ái
Hương Giang
Trần Hương Giang 22.01.2009 13:39:53 (permalink)
0
THÁNG GIÊNG CÒN CHÁN LÀ XUÂN

Lụa là đường quê em bước
Thung thăng gió hát lao xao
chuyền cành có con sáo biếc
Lấm lét nhìn em bay theo.

Gió cứ lao xao lao xao
Nói gì thầm thì thế đấy?
Em buồn cười quá gió ơi!
Sàm sỡ lén hôn em rồi.

Đừng, đừng hôn thêm nữa nhé!
Ơ kìa! nắng cũng chờ em
Sóng xanh vàng reo ngấn nước
xuân về rạo rực là duyên...

Tràn trề giấc mộng thuyền quyên
Đón em nhanh nhanh trẩy hội
Lắng vào vô tận mênh mông
khoan thai... Thánh thót...
Ô Không!!!!

Em còn chờ người yêu tới
Cớ chi đến muộn thế ta?
Hay là dở vần thơ mới
Quanh đồi vòng núi chửa ra???

Đăm đắm làm chi người hỡi!
Chậm rì cả sáng mùa xuân
Nhỡ, nhỡ mà...Xuân nũng nịu
Hổng thèm...Thì chớ băn khoăn.

Xàng xê đôi chân mắt sáo
Qua đây lắm quá người trông
Tảng lờ hái chùm hoa trắng
Cơ hồ run bước đường xanh.

Quai thao lơi vòng tay trễ
Guốc hoa ngơ ngẩn bàn chân
Mớ ba phất phơ quàng gió
Sao anh?
  Chán quá!
           Tần ngần...

Sáo ơi! Đừng nhìn lén thế
Anh đang thảo nốt áng thơ
Hẳn là...Vẫn còn kịp đến
Tháng giêng còn chán ngày thề.

Kim Oanh

SG 22/01/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2009 19:53:05 bởi Trần Hương Giang >
HanSiNguyen 22.01.2009 20:20:08 (permalink)
0
YOU'RE WELCOME Hương Giang ạ
Tôi sẽ chuyển lời cám ơn và chúc xuân của Hương Giang đến với các bạn hữu
Chúc Hương Giang luôn vui nhé
:)
HSN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2009 20:54:10 bởi HanSiNguyen >
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 20 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 298 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9