Có một kiếp đời như thế
(Tặng Thanh)
Tình yêu ơi! Một chút sương, chút khói
Một chút bồng bềnh trong men say
Một thoáng mây bay cơn gió thoảng
Thoáng mặn nồng, thoáng đắng đót, thoáng chua cay!
Mà sao mắt chảy thành sông thành suối
Mà suốt đời tìm muối mặn gừng cay
Mà muộn chiều đau xé từng khúc ruột
Đêm ôm đàn...Cười mướn khóc vay?
Trời sinh ra kiếp đàn bà là thế
Cứ sâu nồng, cứ đắm đuối, cứ hương bay
Cứ tin, cứ mơ trong triền miên ảo mộng
Gánh khối tình yêu nặng trĩu lắt lay.
Mặc bão giông, đêm tối, rủi may
Đội sương khói vương bồng bềnh gió thoảng
Chết đắm đò ai biết đâu giữa dòng nước cạn
Cám cảnh kiếp đời! Tình yêu ơi!!!
SG 12/09/2008