Nhớ Thu xa Hà Nội
Em rung nhẹ sợi tơ Thu vàng óng
anh gửi theo làn gió chiều nay,
Em lùa gió vào khung trời thương nhớ
Lại bồn chồn, khơi kỉ niệm khôn khuây...
Hà Nội đây rồi!
hương sen ngát Hồ Tây
tiêng guốc nhẹ khua
nón trắng mong manh nghiêng che Thu mắt lá...
Còn lại gì cho em, hỡi Thu Sang vừa quen vừa lạ
Hà Nội ơi!
Gió ngất ngây chiều say rơi
Nắng Sài gòn bươn trải...
Nhớ da điết xoã nắng buông nhẹ nhàng thư thái
Khúc giao mùa Hà Nội vào Thu.
Em yêu Thu, yêu Anh, yêu Hà Nội
Gỡ chiếc lá vàng
anh cài tóc em xanh ngày nào bối rối,
Em run run mở lá thư tình
Câu thơ ngạt ngào, giữa hương giấy trắng tinh.
Đừng buồn nhé anh
Thu xanh phai tình vẫn còn em
Thấp thoáng bóng xưa tà áo trắng rủ hồ Thu cũ.
Còn tình yêu của chúng mình bên hè Thu quyến rũ
Còn trinh nguyên mùa trút lá Thu bay...
Còn nhớ mong đầy...
Dịu mát Sài Gòn giữa cơn nắng gắt gay.
SG 23/08/2008