THƠ LANG THANG - BẰNG LĂNG
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              TRĂNG VÀ NGƯỜI CHIẾN SĨ  
      
    Hôm nay em làm thơ về trăng  
    Rằm đã qua nhưng mà trăng vẫn đẹp  
    Hàng liễu sân trường đung đưa lá biếc  
    Tiếng gió xạc xào hay nhịp đập con tim ?  
      
    Trăng mới lên một nửa phía chân trời  
    Chưa tỏa sáng đã hồng tươi , rực rỡ  
    Rất quen rồi , sao ta còn bỡ ngỡ  
    Khi chân trời trăng mười sáu đang lên ?  
      
    Đêm tối vội vàng thu lại màu đen  
    Liễu biếc tắm mình trong ánh vàng chan chứa  
    Em chẳng biết tả thế nào được nữa  
    Vì giữa trời , trăng đẹp quá , trăng ơi !  
      
    Như các anh sống giản dị giữa đời  
    Màu áo hiền hòa xanh màu xanh cây lá  
    Dãi nắng dầm mưa , gian lao vất vả  
    Mắt vẫn cười lấp lánh anh sao  
      
    Các anh đi bao rừng thẳm , núi cao  
    Đêm tối trời có trăng soi sáng mãi  
    Người lính đi rồi , dấu chân còn để lại  
    Hơi ấm tình người trên mảnh đất quê hương …  
      
    Em đã từng nghe nói đến chiến trường  
    Đến đạn bom , đến những người dũng sĩ  
    Nay nhìn các anh , em lại thêm ý nghĩ :  
    Họ rất bình thường nhưng vĩ đại biết bao !  
      
    Đời chiến chinh dù trải lắm gian lao  
    Vẫn tươi mát , vẫn dạt dào tiếng hát  
    Hồn các anh là khoảng trời bát ngát  
    Có cả trăng vàng , có cả triệu vì sao  
      
                           *  
                    *    *  
      
    Gió nổi lên , hàng liễu lại xạc xào  
    Có phải cây muốn kể về những người chiến sĩ ?  
    Những con người đi ngày đêm không nghỉ  
    Hiến trọn đời mình cho Tổ Quốc thân yêu  ….  
    BL07       
    
    
   
       
     
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
       LỜI THƯƠNG BINH  
          
    Ngở rằng may mắn hơn nhiều       Bạn bè gục ngã quạnh hiu rừng già       Trẻ con mòn mỏi chờ cha       Khăn tang quả phụ nhạt nhòa lệ tuôn       Chiến tranh tang tóc đau buồn       Đạn rơi pháo nỗ luôn luôn rập rình       Đời lính chấp nhận hy sinh       Quê hương vẫy gọi gát tình riêng tư       Tiền đồn đôi lúc nhận thư       Những lời tha thiết gửi từ hậu phương       Bảo rằng thương nhớ vấn vương       Thương màu áo trận phong sương bạc màu       Ngày về nạng gỗ thấp cao       Người xưa lẫn tránh nơi nào từ lâu       Giờ đây ôm mối tình sầu       Thà rằng nằm xuống rừng sâu quên đời       Thân tàn hụt hẩng chơi vơi       Mây buồn giăng mắc bầu trời tối đen…       
                               -NS-  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 09:53:05 bởi Mac Nhan Son >
            
         
     
    
 
    
    
    
    
    
        
        
            
            
                   NGHE LỜI EM  
     
     
   Nghe em, anh sẽ cố vui  
   Dù đời tăm tối đen thui vẫn cười  
   Trong héo úa ngoài thắm tươi  
   Vứt đôi nạng gỗ...tìm người mộng mơ  
   Thả hồn theo những tình thơ  
   Sống trong ảo ảnh đợi chờ nhớ mong  
   Tìm lại giây phút ấm lòng  
   Theo mây theo gió bềnh bồng nhẹ trôi  
   Quên đi dĩ vãng xa xôi  
   Chuyện ngày xưa ấy...mất rồi còn đâu  
   Quảng đời còn lại bao lâu  
   Sống cho thoải mái âu sầu làm chi  
   Chân cao chân thấp cứ đi  
   Ngã nghiêng đếm bước ngại gì cười chê  
   Thênh thang một cõi đi về  
   Đưa chân tìm đến bến mê thoả lòng  
   Tình ảo hư thực hư không  
   Nghe em vui sống...cho xong một đời...  
     
                   -NS-  
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  banglang07 
   
  Thương huynh nên muội thấy buồn  
   Vết thương chưa dứt máu tuôn đổ hoài  
   Bao giờ rũ sạch trần ai  
   Ngậm cười huynh xuống tuyền đài mới quên...  
     
                     -NS-             		              					 					 			 		   
   
  
  
  
 
   
   
      Huynh ơi ! Muội rất thương huynh 
    Bến xưa lỗi hẹn , một mình lẻ loi 
    Thuyền xưa thì cứ nổi trôi 
    Cây đa ngày ấy xa rồi còn đâu ? 
    Muội mong bắc được nhịp cầu 
    Giúp huynh ấm lại tình sâu ngày nào 
    Truân truyên bão nổi ba đào  
    Câu thơ huynh viết nghẹn ngào lệ rơi 
    Cuộc đời rộng lớn , huynh ơi ! 
    Xin huynh ươm lấy khoảng trời tươi xanh 
    Này đây là ngọn gió lành 
    Này đây là ánh trăng thanh mơ màng 
    Này đây là sắc nắng vàng 
    Này đây mây trắng lang thang lững lờ 
    Này đây là mộng , là mơ 
    Là thương , là nhớ , là chờ , là mong 
    Này đây là suối mát trong 
    Là bông hoa đá giữa lòng đại dương 
    Này đây là khói , là sương 
    Là vùng ảo ảnh tơ vương diệu huyền 
    Này đây là bến , là thuyền 
    Là cầu Ô Thước nối miền ái ân … 
    Huynh ơi ! Dẫu chỉ một lần 
    Làm huynh vui được … Một lần cũng vui … 
    BL07 
     
   
      Huynh ơi ! Huynh biết là muội rất thương huynh mà. Nếu huynh buồn thì muội buồn , huynh vui thì muội vui. Vậy nếu H muốn M ko buồn thì H hãy vui lên H nhé ! Đời người ngắn ngủi lắm H à. Hãy quẳng hết buồn đi và sống vui vẻ H ạ . H thử nghĩ xem. Buồn thì có ích gì chứ hả H ? Để hôm nào M tặng H cuốn sách " Quẳng hết buồn đi và vui sống" nha H ! ( Nhưng M phải đi kiếm xem ở hiệu sách có ko đã ) 
   
   
  Này đây là tấm lòng Vàng 
  Tỷ vui dang mở trải trang cho đời 
  Bằng Lăng tỷ thật tuyệt vời 
  Rải tràn nhân nghĩa cho người gian 
  Thương người bao nỗi lần than 
  Trẻ thơ đói rách cơ hàn tỷ yêu 
  Bằng Lăng tươi thắm mĩ miều 
  Con người nhân hậu lòng nhiều tình thương 
  Mong người vơi bớt đoạn trường 
  Tỷ luôn an ủi bước đường tương lai 
  Tỷ của đệ đẹp hơn ai 
  Thấm lòng nhân ái hoài hoài cưu mang. 
  ( Bằng Lăng tỷ tỷ ơi! Anh em nhà đệ nhớ tỷ lắm đấy ! Nhớ nhiều lắm đây! nhớ cả ca Kim nữa, nhớ thật là nhớ! Hu...hu...hu... và rất thương chú Nhân Sơn nữa ! Chú Sơn thường buồn lắm đấy! Em cũng thương Vi Thông ca ca nữa ! Rất là thương đấy tỷ tỷ ơi ! ) 
  -HQ- 
   
   
    
   
 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 18:51:07 bởi Kha Hán Quân >
            
         
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
               
   
   
  ------------------------------------------ 
  Cảm tạ thi hữu gần xa  
  Gởi lời san sẻ đậm đà tình thân...!!!  
  ------------------------------------------- 
   
   
  
    
   
   
   
   
    
   
   
  Người lính 
    
  HAI VÌ SAO SÁNG 
    
  
 
    
  Mẹ bay vào chốn vô cùng 
  Mẹ hòa vào giữa muôn trùng trời cao 
  Hóa thân thành một vì sao 
  Mẹ tìm, mẹ hỏi sao nào là Cha… 
  Hai vì tinh tú chói lòa 
  Gặp nhau giữa chốn bao la đất trời… 
  Chúng con bước tiếp trên đời 
  Sao Cha, Sao Mẹ sáng ngời đường con… 
  Dầu cho sông cạn, đá mòn 
  Cha Mẹ vẫn còn sống mãi trong tim… 
  Chúng con rồi sẽ đi tìm 
  Khi vòng nghiệt ngã nhấn chìm dương nhân 
  Tìm lại bóng dáng song thân 
  Tìm lại ngọn núi vút tầng mây xanh 
  Tìm lại biển cả yên lành 
  Tìm lại câu hát dỗ dành “ầu ơ”… 
  Hai vì tinh tú bạc phơ 
  Dõi theo từng bước con thơ dưới trần 
  Cha Mẹ đã hết phong trần 
  Chặng đường còn lại là phần đời sau 
  Nhủ lòng hãy nén thương đau 
  Phải ngẩng cao đầu trước lúc đoàn viên… 
    
    
  
 
    
  
 
   
   
   
   
  Một lần nữa NL xin gởi lời cảm ơn đến Bằng Lăng - hoa tím thủy chung! 
  
 
   
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  HAI VÌ SAO SÁNG 
  Người Lính 
   
  * * * * * 
   
  Sao Cha – sao Mẹ trên trời 
   Sáng soi muôn thuở rạng ngời lòng con 
   Giã từ cõi tục trầm luân 
   Cõi tiên rũ sạch bụi trần khổ đau 
   Chỉ mong ân biển kiếp sau 
   Luân hồi ta lại gặp nhau một nhà  
   Con lại có Mẹ , có Cha 
   Tình thương muôn thuở chói lòa nhân gian … 
    
    
   Anh “Người Lính” thân mến ơi ! 
   Em xin chân thành chia sẻ với nỗi mất mát to lớn mà anh vừa trải qua . Nhưng đó là quy luật tự nhiên mà ko ai tránh khỏi anh à . Hãy vượt lên nỗi đau để vững vàng trong cuộc sống anh nhé . Em may mắn là ngày ngày vẫn còn được sống đầm ấm bên cạnh hai đấng sinh thành . Em chỉ mong ngày đó kéo dài vô tận …. 
    
                                                                                                       
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 14:04:19 bởi banglang07 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NẾU...  
     
     
   Nếu nhận làm em gái  
   Sao viết được tình thơ  
   Còn có ai mong chờ  
   Đời cô đơn chán lắm.  
     
   Nếu nhận làm em gái  
   Ngại đâu dám vấn vương  
   Dù biết tình đơn phương  
   Vẫn còn người để nhớ.  
     
   Nếu nhận làm em gái  
   Dám than thở chi đâu  
   Dù mang mối tình sầu  
   Chỉ nghe tim nức nở.  
     
   Nếu nhận làm em gái  
   Đâu còn ai tỏ tình  
   Yêu mà phải lặng thinh  
   Nghẹn ngào buồn ray rứt.  
     
   Nếu nhận làm em gái  
   Thà chết còn sướng hơn  
   Sống mê muội chập chờn  
   Muốn yêu mà không dám...  
     
             -NS- 
   
  - Muội ơi...Huynh cảm hứng qua bài thơ "Nếu là em gái" của muội nên huynh làm bài thơ này, đừng hiểu lầm nghe, mà nếu có cũng chẳng sao...hi..hi... 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  NỖI LÒNG HOA CẢI (I)    
  Đầu đông hoa Cải nở vàng 
   Bướm ong dìu dặt mơ màng trời xanh 
   Gió lùa cánh nhỏ mong manh 
   Thảm hoa rực nắng trong lành như mơ 
   Bóng ai đứng lặng , sững sờ 
   Vô tình dừng bước hay chờ đợi ai ? 
   Cải vàng trong ánh ban mai 
   Nhìn ai đứng đó , ai say ai rồi  
   Ngượng ngùng chẳng dám ngỏ lời 
   Cánh hoa thay sợi tơ trời trao ai …. 
   
   
   
   
  NỖI LÒNG HOA CẢI (II)      Còn em trong những chiều mưa 
   Nhìn bông hoa cải xác xơ , ngậm ngùi 
   Cái thời xa ấy đâu rồi ? 
   Dưới trăng ta vẫn vui cười với nhau 
   Thảm hoa vàng rực một màu 
   Anh cài hoa cải lên đầu cho em 
   Cải ngồng nồng ấm thơm thơm 
   Gió lan hương tỏa trong đêm ngạt ngào 
   Nhìn lên vũ trụ đầy sao 
   Đố anh , em hỏi : sao nào là em ? 
   Anh cười : Em dải sông Ngân 
   Anh - cầu Ô Thước bắc ngang đôi bờ 
   Nối liền một dải tình thơ 
   Trọn đời trọn kiếp mộng mơ bên nàng 
   Bây giờ lỡ chuyến đò ngang 
   Bây giờ con sáo đã sang sông rồi 
   Bây giờ thương nhớ ngậm ngùi 
   Em đây , anh đó – cả đời cách xa 
   Chiều nay cải nờ vàng hoa 
   Đông về buốt lạnh , lòng ta rất buồn … 
    
    
    
   
    
            
            
         
     
    
 
    
    
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: