THƠ LANG THANG - BẰNG LĂNG
ĐỢI NGƯỜI
Người ơi ! Xin hãy yên lòng
Bầu trời vẫn đẹp mênh mông nắng vàng
Nhịp cầu ai bắc ai sang
Dòng sông nước chảy mênh mang đôi bờ
Em xin thắp lửa tình thơ
Tháng ngày mong nhớ đợi chờ người xa
Người đi xây đắp sơn hà
Để Bằng Lăng tím nở hoa bốn mùa …
BL07
LỜI HỨA
Một lời hứa - vạn niềm tin
Hỡi người thắp ngọn lửa tình, tương lai
Một ngày xa - vạn ngày dài
Ước gì tay được trong tay - bây giờ
Một lời hứa - vạn ngày chờ
Phải đâu chỉ một tình thơ, đơn thuần
Một lời hứa - vạn ngày xuân
Người đi - Kẻ ở bâng khuâng, tím màu...
Người lính - 01.4.2009
banglang07 titleAndStar(1001,0,false,false,"","")
VIP
Bài viết đã đăng: 1001
Gia nhập ngày: 15.7.2008
Đến từ: BD
Hiện trạng: offline
CHÚC MỪNG CÔ GIÁO BẰNG LĂNG (BL07)
KHÁCH QUÝ CỦA VƯỜN THƠ
Cám ơn Người Lính trọn nghĩa tình
Đêm ngày bận rộn việc quân binh
Vẫn ghé vườn thơ mang lời chúc
Ấm nồng tia nắng buổi bình minh ….
BL07
BL cám ơn Người Lính đã ghé nhà BL và để lại cho BL những tình cảm thật là nồng ấm . BL chúc NL luôn có thật nhiều niểm vui . BL xin gửi tặng NL những trái ngọt mà BL trồng trong vườn để tỏ lòng cảm kích .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 15:13:49 bởi banglang07 >
PHIÊN BUỒN CHIA XA
Trăng khuya rớt xuống ngang đầu,
Phố xưa hiu hắt nhuộm màu nhớ thương,
Nước sông lấp lánh mặt gương,
Đò xuôi một chuyến còn vương sóng sầu.
Gió bay cùng cánh hải âu,
Biển xanh gợn sóng thuyền đâu bến chờ ?
Trách chi duyên kiếp hững hờ,
Thuyền xa tách bến hết mơ xuôi dòng.
Gió đưa lá rụng xoay vòng,
Lùa mây về kết chuyện lòng dở dang,
Nhặt từng lá mộng đêm vàng,
Nối thành dòng lệ mơ màng suối thơ...
Đem vào cung nhạc đợi chờ,
Khóc cho số phận nàng thơ bạc phần,
Tơ chùn lạc nhịp phân vân,
Dạo lên khúc nhạc hợp vần ước mơ.
TRăng lên phố thị chiều hôm,
Để ai hoài vọng bồn chồn giấc mơ,
Tầng cao nghiêng bóng trăng mờ,
Xa xa tiếng vạc thẫn thờ lòng đau.
Nhớ thương đếm hết nhịp cầu,
Nhịp mòn lắc lẻo giăng đầu mưa bay,
Nhớ ai khoé mắt u hoài,
Tâm tình ta viết lên bài tình ca.
Hồ Vĩnh Hùng
YÊU CHÀNG CNTT
Em không hiểu những ngôn từ máy tính
Nào lưu đồ thuật giải , nào vòng lặp vô biên
Nào hàm hủy diệt , nào mã biến thiên
Nào đăng nhập , nào vượt ngoài dung lượng ….
Em chỉ biét mỗi lần em lên mạng
Thấy nick anh sáng rực cả màn hình
Em chợt nghe sâu thẳm trái tim mình
Như làn sóng dập dềnh thổn thức
Ai bảo dân IT là khô khan đúng mức
Nhưng anh của em lại lãng mạn vô bờ
Vào diễn đàn , anh náo nức làm thơ
Những vần thơ nồng nàn say đắm
Em biết anh yêu em , yêu em nhiều lắm
Những chiều nào ta chẳng gặp được nhau
Đi làm về anh lên mạng cho mau
Vào yahoo để gặp em trên đó
Trái tim anh chia hai phần tươi đỏ
Phần anh dành cho “sự nghiệp” IT
Phần nhiều hơn ( và rất lâm ly)
Anh đã dành cho em tất cả
Dù google như suối nguồn trăm ngả
Anh có password để mở cửa lòng em
Càng gần anh , em càng thấy yêu hơn
Vì anh là một NGƯỜI HÙNG CÔNG NGHỆ
BL07
Chào bạn KO ! Nói thật là BL rất lơ tơ mơ về máy tính nên BL rất ngưỡng mộ những người giỏi về máy tính . Vào trang thơ của bạn , BL càng sửng sốt vì ko những họ giỏi máy tính mà còn rất giỏi về thơ . Vì vậy BL xúc cảm làm bài thơ này nhưng vì BL rất dốt về vi tính nên có nói gì sai cũng mong bạn và mọi người bỏ qua cho BL nhé !
ƯỚC NGUYỀN
Xa xăm muôn dậm nghìn trùng
Về đây thăm lại em cùng bạn thân
Chút lòng nơi chốn đường trần
Ta về thăm lại bạn gần bạn xa.
Rưới lên nước mát vườn hoa
Cành sum sê lá nụ hoa lên mầm
Để chờ trăng sáng đêm Rằm
Ta nhìn lên ánh sao thầm nhớ em.
Đến khi trăng chếch qua thềm
Anh còn ngơ ngẩn khấn thêm lời nguyền
Trời cao phật chứng linh thiêng
Kiếp sau ta mãi hiện nguyên tình này.
Thâm sâu minh hiển lòng đây
Tình thân vẹn mãi hẹn ngày tương giao
Thắm tình như trầu với cau
Nồng nàn sắc đỏ lên màu vôi tươi.
Dương trần mong vẹn kiếp người
Yêu thương nặng nghĩa mãn cười suối tiên
Hồng trần ta được phước duyên
Làm người thân thích phỉ nguyền trời ban.
Kiếp này hay kiếp sau sang
Ta mong tình mãi trùng quan vững bền
Bụi trần bao lớp lên đênh
Sầu thương khổ não thác ghềnh vượt qua.
Sinh làm số kiếp người ta
Tấm lòng nhân ái đúng là phật duyên
Kiếp sau vẫn mãi lòng hiền
Tâm tính luôn thiện phước miền lai sinh.
Kiếp người ta có hữu tình
Trần gian gặp lại thâm tình giữ nguyên
Bến bờ hạnh phúc vô biên
Ước mơ sau trước vẹn nguyền nghĩa nhân.
Đỗ Cân
( Bằng Lăng đại tỷ ơi ! Bọn đệ nhớ đại tỷ lắm và luôn nhắc đến Bằng Lăng tỷ tỷ. Nhất là Nghinh Tuấn, Vĩnh Hùng, Vĩnh Nghiêm mít ướt khi nhớ đến bằng Lăng tỷ tỷ ! Còn Nhóc Tiểu Băng khỏi nói rồi, cứ hu...hu... hu... mãi khi thắc mắc đến tỷ tỷ và anh Gió Heo May nào đấy ! )
Trích đoạn: banglang07
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55747/1F6FF92BE1174BCCAA163A9063942DE6.jpg[/image]
VÔ ĐỀ Nào đâu chiếc lá xa cành Đời buồn như thiếu màu xanh_nắng vàng... Nào đâu lắm nỗi trái ngang Dạ sầu ứa lệ_xốn xang sớm chiều... Nào đâu kẻ chẳng được yêu Cô đơn_lạc lỏng trước nhiều bướm ong... Cớ sao lòng mãi hận lòng Gió sương vùi dập_long đong kiếp người... Niềm vui chẳng ở trên đời Đành gieo giọt lệ sinh sôi nỗi buồn... --- XƯƠNG RỒNG XANH 05/4/2009
TÌNH THƠ
Hôm nay em tập làm thơ
Vần câu nối nhịp âm chờ tiếng gieo
Vi vui gió động lá reo
Nhạc vàng ai thả biển reo cung đàn
Ánh trăng sáng nốt phím đàn
Cho lời thương nhớ mơ màng tình xuân
Bao năm xa xứ bước chân
Về thăm cố quốc người thân đón chờ
Nhạc thơ réo rắc cung mơ
Em về cho trọn tình thơ ngọt ngào
Nhớ ngày thệ ước hôm nao
Em về cho thoả ước ao mong chờ
Thuyền tình cập bến vào bờ
Cho anh thoả nguyện mong chờ bao năm
Em về trăng sáng như rằm
Dạo lên tình khúc ta ngâm nhạc lòng
Thắm duyên lên má em hồng
Cho anh gom hết ngóng trông phút này
Reo mừng gió thoảng đùa mây
Tình ta ngây ngất năm dài nhớ nhau.
Hà Ngân Hà
(Em cũng làm thơ nữa đấy, em làm thơ giống các anh và các chị cho vui nhé! Em thích quá và vui với thơ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2009 21:34:42 bởi Ha Ngan Ha >
XẾP LÁ THƠ
Ta xếp thơ thành lá
Bay bay giữa trời thu
Chiều ngắm ánh sương mù
Lá rơi rơi tìm ấm
Lá tươi hoa duyên thắm
Kề cận suốt mùa thương
Mỗi buổi sớm đọng sương
Lá cùng hoa uống cạn
Vị nước mát nồng nàn
Hương sắc hoa ngát sang
Lá vui cùng ngây ngất
Với những ngày tất bật
Lá chào đón mùa mơ
Hoa toả ngát bên bờ
Cành xôn xao lá hát
Cùng hương thơm ngào ngạt
Dùi dặt bản tình ca
Muôn sắc thắm lá hoa
Cho đời thêm cảnh ngắm
Nhà thơ nhìn say đắm
Cánh hoa mộng hồng tươi
Gió reo đưa tiếng cười
Thơ tình hoa và lá
Dù cách mấy quan hà
Dù Việt Nam Trung Hoa
Dù Anh Quốc Pa Ri
Dù Nhật Bản đất Mĩ
Tình lá hoa bền bĩ
Trong thơ ca tình ta
Tôn kính nàng thơ hoa
Mơ một ngày trở lại
Hát hoài khúc mơ hoa
Tình ta nhớ phương xa
Tình ta chờ bến hẹn
Tình lên thơ trọn vẹn
Bên cạnh như lá cành
Ấp yêu hoa xuân xanh
Nồng hương tình yêu dấu
Hoa trong thơ thắm màu
Tình vẫn mãi bền lâu.
Ha Ngan Ha
MEN NỒNG QUÊ HƯƠNG
Thuyền đi bến mãi ngóng trông,
Thuyền xa xa mãi bến mong thuyền về.
Mơ ngày người trở lại quê,
Hương nồng lại hát câu thề năm nao.
Ngày xưa vội vã xa nhau,
Lênh đênh sóng nước dạt dào bến trông.
Xa xa thuyền nhỏ bềnh bồng,
Bến đau đáu cả tất lòng ngóng theo.
Sống xô dòng nước chảy vèo,
Mi ra ướt má lệ theo nỗi niềm.
Mỗi mùa lá đổ bên thềm,
Bao nhiêu giọt nhớ môi mềm đắng men.
Rượu sầu cận chén say mèm,
Nhớ về quê cũ lòng thêm tơi bời.
Rượu cay ngàn chém sao vơi !
Nỗi sầu xa xứ người ơi biết cùng ?
Men cay bao chén trùng phùng ?
Mà sao chát đắng môi cùng lệ rơi !
Đêm thâu gọi mãi người ơi !
Hai tiếng Nam Việt thủa nôi chào đời.
Ầu ơ tiếng mẹ ru hời,
kẽo cà kẽo kẹt võng lơi giấc nồng.
Mong cho con lớn noi dòng,
Vẻ vang sáng chói viễn đông rực hồng.
Mênh mông trời rộng, biển sông,
Vững màu tim đỏ tấm lòng sắc son.
Trùng dương lẫn núi cùng non,
Việt Nam yêu dấu mãi còn trong tim.
Phương nao cũng nhớ mẹ hiền,
Ngôi nhà đất Việt một niềm mến yêu.
Men cay rượu đắng nồng nhiều,
Hương quê rừng rực màu chiều nhớ thương.
Rượu say người uống đêm trường,
Đêm này đêm nữa ngàn thương vạn sầu.
Lệ tuôn như trận mưa ngâu,
Nhớ về quê cũ nhớ màu trăng mơ.
Nhớ từng đồi núi hoang sơ,
Nhớ thuyền đậu bến còn chờ khách sang.
Nhớ mùa hoa cải nở vàng,
Nhớ nàng áo tím qua ngang ngỏ đường.
Nhớ từng chiều xuống mù sương,
Nhớ sao là nhớ mái trường thân thương.
Nhớ cô má thắm hồng vương,
Tình thơ trai trẻ chung đường trêu em.
Nhớ trưa vệt nắng xuyên rèm,
Tóc thề phơi xõa trông em dịu dàng.
Nhớ sau nắng hạ hanh vàng,
Ta ôm nỗi nhớ mơ màng phượng rơi.
Anh trèo cành hái hoa chơi,
Kết thành cánh bướm để nơi trang hồng.
Nhớ sao kỉ niệm xa trông,
Rượu thêm màu nhớ sắc hồng tuổi mơ...
Bao giờ cho đến bao giờ,
Yêu thương nồng cháy bên bờ quê hương.
Yêu thương ta mãi yêu thương,
Quê hương đất Việt thắm hương sắc lòng.
Men nồng ta uống cạn lòng,
Bao giờ trở lại ấm nồng yêu thương.
Tô Vĩnh Nghiêm
HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG
Ta về đếm lại vì sao,
Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
Lá ơi thôi rụng bên thềm !
Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.
Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
Gió lùa mây đến gần dần,
Hợp rồi lan tỏa lần lần ta xa.
Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.
Trăng lên đỉnh núi trăng già,
Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
Vi vu tiếng gió mãi lùa,
Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.
Mấy Thu rồi lại Đông sang,
Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.
Tình thơ lở nhịp dở dang,
Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
Chim trời lã cánh vòm cao,
Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.
Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
Buồn thương tím cả trời mây,
Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.
Chim trời mỏi cánh về đâu,
Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
Nhìn con sóng nước bồi hồi,
Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !
Mây trời biển biếc một màu,
Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.
Nhớ thương nói mấy cho vừa,
Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
Ru hời tiếng võng đu đưa,
Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.
Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...
Dương Thái Hòa
(Tiểu đệ về thăm Bằng Lăng đại tỷ đây! Kính Bằng Lăng tỷ tỷ lời chúc thành công trong sự nghiệp trồng người.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2009 00:18:45 bởi Hoa_Dương >
Trích đoạn: banglang07
VẾT TIM Gió lùa sao trở thành kim Để người khâu vá vết tim rạn sầu? Gió mang trả mối tình đầu Hay ru giấc ngủ thẳm sâu_chôn vùi? --- XƯƠNG RỒNG XANH 18/4/2009
TÌNH KHÚC DỞ DANG
Xa nhau tình khúc dở dang
Trách ai làm loãng cung đàn chung đôi
Xa xôi nay đã xa rồi
Người lìa âm cảnh người chờ thế gian
Trách chi duyên kiếp lỡ làng
Tình chàng ý thiếp ngỡ ngàng lòng đau
Xa nhau giờ đã xa nhau
Trầu cau xin hẹn kiếp sau thắm nồng
Bây chừ hồn với hư không
Người về xây mộng bên dòng tình mơ
Quên đi tự ước câu chờ
Người đi không biết tình thơ có người
Vô tư sao rụng sầu rơi
Tạo nên khúc nhạc về nơi tình nào
Yêu thương có lắm dạt dào
Vì sao bé nhỏ biết bao ẩn tình
Vô tư sao rụng thình lình
Nào ngờ có kẻ khóc tình thương đau
Nếu Vì Tinh Tú còn nao
Nghe câu tình tự dạt dào lời thơ
Mơ hoa trở giấc nồng mơ
Có người thổn thức vườn thơ ý tình
Một Vì Tinh Tú nghiêng mình
Tựa trăng ngắm cảnh tự tình sáng soi
Cung đàn ai dạo lẻ loi
Sầu tư than oán tình ơi lỡ làng
Trăng khuya chênh chếch mơ màng
Nghẹn ngào lê nhỏ phím đàn lơi dây
Tình thơ xây mộng lầu mây
Dạo lên tâm khúc ai hay cho cùng
Tiếc thương đôi mắt huyền nhung
Má hồng mộng thắm tình chung đợi chờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Ngờ đâu có kẻ tôn thờ thuỷ chung
Xa kia em biết cho cùng
Có anh thầm mến yêu cùng thiên thu...
Hàn Băng
PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG Mỗi mùa lá rụng ru êm Trông về phương ấy bên thềm trường xưa Ta cùng chung bước sớm trưa Cùng nhau cấp sách anh đưa em về Hôm nay phượng đỏ trường quê Hương xưa hồng thắm anh về vắng em... Nhớ xưa phượng đỏ bên thềm Chúng ta cùng ngắm hoa hiền ước mơ Ngây thơ em cứ bảo chờ Hè sang anh hái hoa mơ cuối cành Cài lên mái tóc em xanh Hai ta cưới giả bên cành phượng tươi Nhìn em anh chỉ mỉm cười Anh trêu ngốc quá trò chơi giả vờ Bây giờ em lớn làm thơ Nhớ về quê cũ...giả vờ cưới xưa Nhớ cành phượng vỹ đung đưa Nhớ sao là nhớ những trưa cùng chiều Nhớ anh làm cánh con diều Thả lên mây trắng em yêu màu trời Anh thích làm trò em chơi Ngắt cánh hoa phượng cài nơi tóc thề Anh bảo khi hè em về Miền Nam đất Việt hương quê vẫn hồng Bây giờ phượng trổ đầy bông Nhớ môi em thắm má hồng ngây thơ Quê hương anh mãi còn chờ Mong em từng phút từng giờ em ơi Nghe anh thúc giục từng lời Hồng mơ lên mắt em chờ Hè sang Nắng lên bừng ánh đường quang Em về đỏ thắm phượng mang sắc hồng Trường xưa phượng trổ đầy bông Mỗi ngày mỗi một ngóng trông người về... Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 18:20:55 bởi Han Bang >
PHƯỢNG HỒNG CHỜ TRÔNG
Mùa thu lá đổ muôn chiều
Nhớ sao nhớ quá gió hiu hiu buồn
Nhớ từng cánh mỏng chuồn chuồn
Nhớ con chim chích bay luồn qua cây
Nhớ sao từng áng mây bay
Nhớ mùa hạ tới thêm dài nhớ thương
Nhớ mùa phượng nở sân trường
Anh leo cành hái thân thương phượng hồng
Cài lên mái tóc em trông
Càng thêm xinh xắn rộn lòng anh mơ
Nhủ lòng anh hẹn với chờ
Em thơ ngây quá bao giờ biết đây
Cứ nhìn phượng đỏ hay hay
Hồng lên đôi má ngất ngây em cười
Ngày thơ bẻ phượng em chơi
Ép nhiều cánh bướm thay lời nhớ nhau
Trong trang lưu bút anh trao
Bướm hoa chung một vườn chào mùa mơ
Trang thơ theo những năm chờ
Bây giờ em lớn có ngờ tình anh
Xa rồi bao tháng bao năm
Phượng hồng khoe sắc thắm cành hay chưa
Nhớ ngày thơ ấy anh đưa
Đón ngày hai lượt sớm trưa tan trường
Anh chờ tặng cánh phượng thương
Cho em thích quá nắng hường lên mi
Em vui cười tiếng hi hi
Còn anh cứ đứng bên ni mà nhìn
Anh nhìn và cứ lặng thinh
Em vô tư quá tội tình cho anh
Âm thầm nghiêng nón bên vành
Lòng anh se thắt nắng hanh lối về
Suy tư vành nón mân mê
Anh không nói được...đường về chung đôi
Và rồi ngày tháng êm trôi
Hè này hè nữa đơn côi phượng hồng
Một ngày chim Việt viễn đông
Cánh bay em cất mây hồng tương lai
Để cho phượng lại nhớ ai
Hạ rơi điệp khúc ve say cung đàn
Chú ve ca bản hè sang
Phượng hồng đỏ thắm nắng chan mắt chờ
Bao giờ em về trường thơ
Cho anh cài cánh phượng mơ tóc thề...
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 23:39:43 bởi Han Bang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: