...He he he ...làm được rồi hen....huynh ấy chỉ là làm được liền còn Tím abc mà cứ kêu chỉ...phải có bên cạnh mới chỉ được cưng ơi....nhưng máy T ko nghe được...nè... Nghe tiếp bài này hen... [themNhac]mms://nhacvietplus.com.vn/nhacvietplus/media/01albummoi/Dream_Theater - Scene_eight_-_The_Spirit_Carri.wma[/themNhac]
The Spirit Carries On
Music by dream theater
Lyrics by john petrucci Với The Spirit Carries On ai chưa từng nghe hãy nghe một lần và ai đã nghe rồi thì hãy suy nghĩ để thấy được ý niệm cuộc đời. Trong cuộc sống chúng ta ai ai cũng đôi lúc phải gặp khó khăn, cũng phải trãi qua bao nhiêu là thử thách và khi đó chúng ta mới biết mình là ai…
Với tiết tấu nhẹ nhàng, sâu lắng, như hướng lương tâm ta đến một cõi hư vô nào đó, như là để tìm một câu trả lời nào đó cho bản thân mình. đoạn mở đầu với những loạt câu hỏi như hỏi vào nơi vô định. Với chất giọng thanh khiết trên âm nền chủ đạo Piano như đã thổi một luồn gió nhẹ để mang những câu hỏi đến nơi mà nó có lời giải đáp.
Where did we come from?
Why are we here?
Where do we go when we die?
What lies beyond
And what lay before?
Is anything certain in life? (chúng ta đã đến từ đâu?
Tại sao chúng ta ở đây?
Nơi đâu chúng ta đến khi chúng ta chết đi?
Những điều dối trá nào và điều gì còn ở phía trước
Trong cuộc sống điều gì là chắc chắn?)
Quả là vậy con người chúng ta luôn luôn đi tìm những câu hỏi về nguồn gốc của mình, chúng ta luôn luôn hỏi mình là ai và tồn tại trên đời này để làm gì và cái gì sẽ gặp trên chặn đường mà chúng ta đi… Chỉ những câu hỏi đó thôi mà ta thấy được rằng nỗi khác khao đang trao dân trong người chúng ta cũng giống như thúc dục ta phải tìm hiểu cho bằng được… Dẫu rẵng tiết tấu không nhanh, không chậm nhưng nó dẽ dàng len lõi vào lương tâm của chúng ta, thúc dục chúng ta hãy dũng cảm lên hãy đối mặt với tất cả, Chúng ta biết rằng cuộc sống thật ngắn ngũi, sự hiện diện chúng ta trên cõi đời này chỉ là một cơn gió thoảng qua mà thôi.
They say “Life is too short”
“ The here and the now”
And “You’re only given one short”
But could there be more
Have I lived before
Or could tis be all that we’ve got?
(…Người ta nói “ Cuộc sống thật ngắn ngũi”
nơi đây và bây giờ sự tồn tại của bạn chỉ là thóang qua mà thôi.
Nhưng có thể là hơn thế nữa
trước đây có phải là tôi đã tồn tại
hoặc chỉ là sự giả tạo mà tất cả chúng ta đã qua.)
Có đúng như vậy không? Có phải là cuộc sống của chúng ta đến rồi đi một cách thầm lặng, rằng đó chỉ là sự giả tạo của thượng đế? Hay là còn nhiều điều ở phía trước nửa mà ta chưa biết ta chưa từng trãi qua, lời nói của mọi người có đúng không? hay đó chỉ là một lời tự an ủi bản thân? Hay đúng hơn là lơi than trách tao hoá. Vì rằng Con người luôn luôn ao ước rằng mĩnh sẽ được sống lâu hơn… Với những lời ca tuyệt diệu kèm theo những tiết tấu hơn nhanh và có những đoạn ngắt này mà Dream Theatre đã thổi lên được những ước vọng, những khác khao của con người. Giọng hát như là trách móc, như là đang nghẹn ngào như muốn bật khóc thật to lên. Và rồi cuối cùng chúng ta cũng ra đi khỏi thế gian nay thôi dù ngắn hay là dài thì cuộc đời một con người chúng ta chi là vậy thôi.
If I die tomorrow
I’d be allright
Because I believe
That after we’re gone
The spirit carries on
(Nếu ngày mai tôi chết đi
Điều đó là hiển nhiên
bởi vì tồi tin rằng
sau này chúng ta ra đi
tinh thần vẫn tiếp tục.)
Hãy đừng nãn chí, đừng để cho tinh thần của chúng ta chết đi. Tinh thần luôn luôn trường tồn. Đó chính là thông điệp mà Dream Theatre muốn nói với chúng ta, dẫu rằng hoàn cảnh co nghiệt ngã đi chăn nưa thì ta hãy luôn co gắng, luôn phấn đấu, luôn tiến lên phía trước để chiến thắng bản thân để vượt qua tất cả. Giọng ca vang lên thật thánh thót, như động viên, như tiếp thêm sức mạnh cho ta để ta co thể thấu hiểu và tìm con đường đi cho chính mình.
Một đoạn phân cách thật nhẹ nhàng bằng tiếng Ruler trống, để chuyển qua đoạn độc thoại của bản thân, những chất vấn kèm theo những câu nói về mình. Dream Theatre, tiếng trống, tiếng guitar, tiếng piano, tiếng hát…như cộng hưởng lại để tạo nên một sắc thái thật riêng biệt. Như là muốn nói một điều gì đó đối với bản thân mình. Và Nói với phần còn lại của thế giới.
I used to be frightened of dying
I used to think death was the end
But that was before
I’m not scared anymore
I knownthat my soul will transcend (Tôi đã che đậy nỗi khiếp sợ
tôi đã từng nghĩ cái chết là chấm hết.
Nhưng những gì ở phía trước,
Tôi không còn hoang mang nữa,
Tôi biết lương tâm lương tâm của tôi sẽ vượt qua.)
Thật vậy trong đời ai lại không từng sợ một điều nào đó, ai lại không sợ mình chết một cách vô vị, hãy đừng nghĩ vậy mà nãn chí. Dẫu rằng đời có người ai mà không chết đâu, hãy để lương tâm bạn dẫn đường cho bạn, hãy để tinh thần mình tiếp tục đi trên con đường mà lương tâm mình đã lựa chọn. Cho dù cuộc đời chúng ta không tìm được câu trả lời, không hiểu tại sao…
I may never find all the answers
I never understand why
I may never prove
What I known to be true
But I known that I still have to try (Giả sử tôi không bao giờ tìm ra câu trả lời cho tất cả.
tôi không hiểu tại sao
giả sử tôi không bao giờ tỏ ra như vậy
Tôi biết gì về sự thật
Nhưng tôi biết rằng tôi luôn luôn cố gắng…)
Đó chính là ý niệm về cuộc đời của riêng Dream Theatre. Cho dù như thế nào đi chăng nữa thì vẫn luôn cố gắng hết mình. Vừa tự nói với bản thân vừa nhắc nhở chúng ta thậm chí đó là một kinh nghiệm sống… Rất độc đáo và đầy tài năng Dream Theatre đã thể hiện lời cảm xúc của mình bằng âm thanh, bằng giai điệu, có như vậy mới mang đến cho ta những lới lẽ, những âm thanh không chỉ là âm nhạc mà còn là một lời động viên, một lời khuyên, một kinh nghiệm sống… Giọng ca cứ tuôn trào, giai điệu tiếp nối giai điệu, không ồn ào, không nhanh không chậm, nó giống như là từng nhịp đập của lương tâm chúng ta, nó như là một thực thể sống và tồn tại mãi trong người chúng ta, tồn tại mãi với thế giới này… Và cũng là nền tảng để đưa cao trao của bài nhạc lên một vị trí cao hơn. Giọng ca mạnh mẽ hơn, cô đọng hơn nhưng lại trên một nền nhạc rất dễ chịu như điểm sáng cho ta thấy, như là cho ta cảm nhận được bản thân mình, cảm nhận được thế giới…
“Move on, be brave
Don’t weep at my grave
Because I’m no longer here
But please never let
You memories me disappear” (..“Tiến lên, hãy can đảm lên
Đừng than khóc nới lăng mộ của tôi.
Bởi vì nơi này tôi không tồn tại lâu hơn
Sự van xin không bao giờ cho phép.
Hãy nhớ rằng tôi đã biến mất khỏi thế giới này”
Vâng hãy tiến lên phía trước với lòng can đảm của mình, những gì ở phía trước đang chờ chúng ta dẫu rằng ta có phải lìa bỏ cuộc đời này đi chăn nữa thi điều đó chẳng có gì mà phải than khóc cả. Sự ủy mị hãy nhường chổ cho làng dũng cảm… Chúng ta chết đi không phải là chấm hết như chúng ta nghĩ, một điều chắc chắn rằng những gì bạn để lại cho đời thì vẫn còn tồn tại mãi mãi. Bạn chết thì đó chỉ là một khái niệm về Sinh Học mà thôi…
Safe in the light that surrounds me
Free of the fear and the pain
My questioning mind
Has help me to find (Chắc chắn, tôi ở phía bên kia của ánh sáng
Sự tự do chỉ làm vỏ bọc nỗi khiếp sợ
Tôi tự hỏi chính mình
Nó giúp tôi đi tìm …)
Hãy làm theo nhũng gì mà lương tâm mình mách bảo, cho dù thế giới co đảo điên đi chăng nữa. Thì linh hồn, lương tâm chúng ta luôn tìm ra cho bản thân một con đường đúng đắn. Từng giai điệu như mở toan cánh cổng để hướng ta đến với chân lý, đến với những gì thật nhất mà con người ta đã tìm kiếm. Thật tuyệt diệu, đoạn này Dream Theatre đã chơi ở một cung bậc khác nhưng nó không lìa khỏi bài nhạc mà nó như là cũng cố, khẳng định lại sự logic của bản nhạc. Để rồi như khẳng định lại những gì mà ta đã trãi qua, khẳng định lại những chân lý đó. Giọng ca trên âm nền chủ đạo là Drum, từng nhịp một rõ ràng để những ý niệm đó đến với ta một cách rất thực. Cùng tiếng Guitar và String như là chắp cánh cho lời ca bay xa hơn, cao hơn cũng như là muốn gửi thông điệp này đi qua phía bên kia của sáng…
The meaning in my life again
Victoria’s real
I finally feel
At peace with the girl in my dreams
And now that I’m here
It’s perfectly clear
I found out what all of this means
(..thật có Ý nghĩa trong cuộc đờI
chiến thắng sự thật
cảm xúc cuối cùng
khi thân mật bên cô gái trong giấy mơ của tôi
và bây giờ tôi ở nơi này
nó đã xóa bỏ sự hoàn hảo.
tôi đã tìm chúng bằng tất cả các biện pháp…).
Vâng không gì vinh quang bằng chiến thắng sự thật, chiến thắng bản thân mình. hãy mở mắt ra và đối diện với thực tại. Âm thanh như diệu dàng trở lại để nó cô đọng lại hơn, để đi đến một kết thúc lắng đọng hơn. và cũng là làm cho lời ca in đậm trong trí nhớ, trong linh hồn của ta. Đoạn kết thúc lặp lại đoạn.
If I die tomorrow
I’d be allright
Because I believe
That after we’ve gone
The spirit carries on. Chính đoạn này là linh hồn của bài nhạc, và cũng là lời khuyên, lời động viên ta. đây không chỉ là một ca khúc mà nó còn là một kinh nghiệm sống, một triết lý để cho ta phải noi theo. Cứ mỗi lần tôi buồn chán, đau khổ vì cuộc sống nghiệt ngã, vì cuộc đời chua xót. Tôi luôn cố gắng luôn phấn đấu, không gì làm tôi nản chí. Tôi luôn tự hỏi bản thân mình rằng có gì phải e sợ, có gì làm khó ta khi ta đã ở nơi này The Spirit Carries On.