Ngô Thiên Tú
-
Số bài
:
3145
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 22.12.2005
- Nơi: Anh Quốc
|
Mỗi lần đến với Biển
-
28.07.2008 18:42:11
Mỗi lần đến với Biển Ngô Thiên Tú Tôi từ giã bạn bè đã cùng tôi đến với Biển Họ bước đều lên đồi dốc Chỉ còn tôi ở lại Lặng im tôi ngắm biển Chiều bắt đầu xụp tối Biển mờ mờ ảo ảo Tôi thích cô đơn trống vắng Để chiêm ngưỡng nàng… Biển ơi Nhìn những làn sóng nhấp nhô lan vào bớ cát xoá đi những dấu chân di Ngắm những bọt sóng lăn tăn và những rong rêu đang run rẫy dưới nước Nghe tiếng thở than thì thầm từ bờ đá được sóng vỗ về … Biển đặc thù dị biệt riêng lẽ với tôi Có sức hút quyến rũ như người tình thật lạ lùng lãng mạn …. Tôi đã trầm mình hoà nhập lúc vừa mới đến cho thấm vào da thịt từng giọt mặn si tình Thả hình hài trái tim lâng lâng theo cơn sóng để có những lạc loài không tên hoang dã Có lẽ Biển hiểu tôi yêu Biển cuồng si đắm đuối Tôi ngồi sát cạnh sóng Lắng tai nghe lần cuối của hôm nay khi tôi đến với Biển Tiếng xào xạc của sõi lúc sóng rút ra khơi Một âm thanh mà mỗi lần đến với Biển không thể thiếu trong tôi ôi thật mơ hồ quen thuộc Biển hoang vắng cô đơn lạ lùng góc này chỉ còn tôi ở lại Người ta vội đến vội đi không lời từ giã Tôi muốn Biển là của tôi với những đam mê huyền thoại Như thói quen tôi nhặt từng viên sõi chọn lựa Nghiêng người ném và đứng nhìn theo Nó lăn tăn lướt trên mặt nước như trái tim như tâm hồn tôi gởi lại cho Biển Ấm thầm mênh mang rồi chết đuối dưới dòng sâu không lối thoát Tôi tiếp tục gởi cho Biển những viên sõi ân tình để lưu dấu mỗi lần tôi đến Có lẽ Biển hiểu tình tôi nên sẵn sàng nhận mà không từ chối Tôi ngưng tay dõi mắt về chốn xa mờ một thế giới liêu trai hư ảo Không bờ bến bao la mênh mông huyền diệu Tôi bước dài theo bờ nghoãnh đầu nhìn lại Những dấu chân của tôi đang được Biển ôm ấp cuốn đi Rời Biển như rời người tình. Xao xuyến, bâng khuâng, ngỡ ngàng… lưu luyến…
|
|