Viết trước bàn thờ mẹ
Viết trước bàn thờ mẹ Đã bốn năm rồi vắng mẹ Sao con thiếu thốn mẹ ơi Cứ tưởng không cần mẹ nữa Vì con nay đã lớn rồi Nửa đời tóc đà điểm bạc Thèm nghe một tiếng ru hời Thèm nghe một lời mẹ mắng Con đâu đã lớn thành người Ân hận bây giờ đã muộn Sao con hư thế mẹ ơi Để mẹ cả đời buồn khổ Cả đời không một nụ cười Đêm đêm thắp hương nhớ mẹ Lại nhớ những ngày xa xưa Còng lưng gánh hàng tần tảo Nước mắt rơi trên ban thờ Con khóc mẹ ơi con khóc Gửi mẹ nước mắt của con Thấy mẹ xoa đầu hiền dịu Đàn ông đừng khóc nghe con Hà nội 28 -7 -2008 Mẹ ơi con hóa bài thơ này gửi cho mẹ. Trên ấy mẹ có nhận được không?
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Viết trước bàn thờ mẹ
Đã bốn năm rồi vắng mẹ
Sao con thiếu thốn mẹ ơi
Cứ tưởng không cần mẹ nữa
Vì con nay đã lớn rồi
Nửa đời tóc đà điểm bạc
Thèm nghe một tiếng ru hời
Thèm nghe một lời mẹ mắng
Con đâu đã lớn thành người
Ân hận bây giờ đã muộn
Sao con hư thế mẹ ơi
Để mẹ cả đời buồn khổ
Cả đời không một nụ cười
Đêm đêm thắp hương nhớ mẹ
Lại nhớ những ngày xa xưa
Còng lưng gánh hàng tần tảo
Nước mắt rơi trên ban thờ
Con khóc mẹ ơi con khóc
Gửi mẹ nước mắt của con
Thấy mẹ xoa đầu hiền dịu
Đàn ông đừng khóc nghe con
Hà nội 28 -7 -2008
Mẹ ơi con hóa bài thơ này gửi cho mẹ. Trên ấy mẹ có nhận được không?
Chào bạn Nguyễn Thế Duyên. Rất xúc động về bài thơ bạn viết trước bàn thờ Mẹ. Xin phép đựơc thắp những nén nhang dâng lên bàn thờ Mẹ bạn , Mẹ tôi và những ai không còn Mẹ. Xin có đôi dòng cùng bạn. Dẫu biết ai rồi cũng chết Cái đau đâu dễ nguôi ngoai Từ nay âm dương cách biệt Chỉ còn nhờ làn hương bay Con nhìn lên hình của Mẹ Buồn nhưng ánh mắt lại cười Mẹ mừng các con khôn lớn Có cháu rồi nên bà vui Cái nợ đồng lần vẫn thế Nhưng Mẹ khổ quá mẹ ơi Cái thời chạy ăn từng bữa Từ nay vĩnh viễn xa rồi Giờ chúng con làm bố mẹ Hiểu lòng Mẹ tựa biển khơi Một đời chăm lo tần tảo Cho chồng cho con nên người Mẹ ơi mỗi lần nhớ Mẹ Chúng con thắp hương kính mời Thì Mẹ nhớ về Mẹ nhé Chúng con yêu Mẹ suốt đời... kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2008 08:57:36 bởi kimrbl >
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Viết trước bàn thờ mẹ
Đã bốn năm rồi vắng mẹ
Sao con thiếu thốn mẹ ơi
Cứ tưởng không cần mẹ nữa
Vì con nay đã lớn rồi
Nửa đời tóc đà điểm bạc
Thèm nghe một tiếng ru hời
Thèm nghe một lời mẹ mắng
Con đâu đã lớn thành người
Ân hận bây giờ đã muộn
Sao con hư thế mẹ ơi
Để mẹ cả đời buồn khổ
Cả đời không một nụ cười
Đêm đêm thắp hương nhớ mẹ
Lại nhớ những ngày xa xưa
Còng lưng gánh hàng tần tảo
Nước mắt rơi trên ban thờ
Con khóc mẹ ơi con khóc
Gửi mẹ nước mắt của con
Thấy mẹ xoa đầu hiền dịu
Đàn ông đừng khóc nghe con
Hà nội 28 -7 -2008
Mẹ ơi con hóa bài thơ này gửi cho mẹ. Trên ấy mẹ có nhận được không?
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/63BCC4C47E114339A427DDBC4EF0C06B.jpg[/image]
Xin chia buồn gởi đến Anh NTD cành hoa hồng trắng ...nhân mùa Vu Lan 2008 về ...Anh nhé ... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/27CD62389E094B47A7FB704C92CA4BA4.gif[/image]
Xin cám ơn ba bạn Kimrbl, Hồng Sang và CTT đã chia sẻ với tôi.Tôi rất muốn tặng mỗi bạn một bài thơ. Nhưng cái dở nhất của tôi là không thể viết thơ đối đáp được. Bạn Trường phi Bảo đến thăm tôi mãi một tháng sau tôi mớ đáp lễ được. Xin các bạn cho tôi nợ lại
[quote]Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Viết trước bàn thờ mẹ
Đã bốn năm rồi vắng mẹ
Sao con thiếu thốn mẹ ơi
Cứ tưởng không cần mẹ nữa
Vì con nay đã lớn rồi
Nửa đời tóc đà điểm bạc
Thèm nghe một tiếng ru hời
Thèm nghe một lời mẹ mắng
Con đâu đã lớn thành người
Ân hận bây giờ đã muộn
Sao con hư thế mẹ ơi
Để mẹ cả đời buồn khổ
Cả đời không một nụ cười
Đêm đêm thắp hương nhớ mẹ
Lại nhớ những ngày xa xưa
Còng lưng gánh hàng tần tảo
Nước mắt rơi trên ban thờ
Con khóc mẹ ơi con khóc
Gửi mẹ nước mắt của con
Thấy mẹ xoa đầu hiền dịu
Đàn ông đừng khóc nghe con
Hà nội 28 -7 -2008
Mẹ ơi con hóa bài thơ này gửi cho mẹ. Trên ấy mẹ có nhận được không? [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/ED2A4F4A7E9B43AD89EB6D721EEB8749.jpg[/image]
Mỗi bài thơ là một phần của trái tim.Thơ thi huynh thâm trầm sâu lắng hình ảnh,tứ thơ độc đáo lắm ...không hoạ được em đành kiếm cớ tặng một ảnh để ngoài tôn vinh bài thơ còn tìm chút duyên cớ mà đem góc nhỏ trái tim của thi huynh về với “Nối lời yêu thương” của Liên Thơ chứ! Thân mến Mùa lễ Vu lan 2008!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2008 14:41:39 bởi Liên Thơ >
Vu Lan Nhớ Mẹ Nhà tôi cũ kỹ ở dưới quê Miền quê lâu lắm tôi không về Bếp lửa bập bùng soi bóng Mẹ Làm lòng con trẻ thấy tái tê... Lâu lắm...hình như mấy chục năm Mẹ tôi dầu dãi trong âm thầm Thay Cha , nuôi lớn đàn con dại Chẳng chút sờn lòng với bão giông... Sáu năm biền biệt phía trời xa Sáu năm con cách biệt quê nhà Con đi đi mãi lâu về quá Để Mẹ đơn côi lúc tuổi già... Rồi sáu năm con về thăm Mẹ Cảnh cũ người xưa thật não nề Vẫn nồi cháo nóng nghi ngút khói Vẫn cảnh đơn côi bóng Mẹ già... Ba năm sau , về lại quê xưa Đau thương biết mấy nói sao vừa Mất rồi bóng Mẹ ngồi bên bếp Nồi cháo có ngon...cũng dư thừa... Mẹ ơi ! tha thứ cho con nhé Chín năm lưu lạc ở xứ người Ngày về...chỉ biết nhìn ảnh Mẹ Khóc Mẹ tràn trề trong gió mưa... Bàn thờ nghi ngút khói hương nhang Con chít khăn tang thật muộn màng Lung linh bóng Mẹ qua khung ảnh Mà ngỡ Mẹ ngồi bên bếp xưa... Rồi đây trong những mùa Vu Lan Hồng đỏ ngày xưa thật ngỡ ngàng Nay đã thay màu tang tóc trắng Hồn con ngất lịm giấc miên man... hongsang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 20:16:30 bởi hongsang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: