Viết ở ngã ba Đồng Lộc
Viết ở ngã ba Đồng lộc Kính tặng hương hồn mười cô gái Đồng Lộc Ba mươi năm sau cuộc chiến tranh Tôi về đây dâng một nén hương Đồng lộc chang chang nắng lửa Tôi tìm em từ thẳm sâu nỗi nhớ Đêm Ngã ba leo loét ánh đèn dù Tôi qua đây vào một đêm mùa mưa Tiếng bom rít, chói lòa quầng lửa Ánh pháo sáng chập chờn ma quỷ Một giọng hò Một giọng hò Khắc vào nỗi nhớ Đồng Lộc ơi hơn ba chục năm rồi Thông lại mọc xanh trên những triền đồi Tôi lặng trước mộ em nhìn những chùm bồ kếp "1" Ai đã đặt lên đây chiếc lược Nhắc tôi rằng : Em chưa biết nụ hôn Ba mươi năm tôi quay lại tìm em Hố bom cũ bị lấp đi quá nửa "2" Trời Đồng lộc sao mà trong xanh thế Cả nước thương em hương thắp suốt bốn mùa Sông La nhớ em vẫn đằm thắm giọng hò Câu em hát ngày Xưa bên quầng lửa Đường Trường sơn con đường lịch sử Em nằm đây sừng sững một tượng đài Em nằm đây để nhắc nhở mọi người Hãy nhớ lấy mảnh đất này đẫm máu Hàng triệu người đã hi sinh xương máu Nên phải giữ gìn dù một mẩu Hoàng SA Mười cô gái sông La Tôi đến tìm em những người đồng đội Bom đạn đã hết rồi chỉ còn đây hương khói Mắt em nhìn tôi Còn một điều muốn nói "Các anh ơi chúng em chưa được yêu" Mười bẩy tuổi đời em để lại phía sau Những làng xóm thương đau trong bom đạn Bỏ lại phía sau một câu hò ví dặm Một đêm trăng với rung động đầu đời Ngã ba ơi! Ai đã đưa ngươi đi vào lịch sử? Mười cô gái , mười đôi vai bé nhỏ Gánh một đầu Trường sơn xe anh qua Để Trường Sơn vang mãi bản hùng ca Khúc bi tráng của một thời cứu nước Lịch sử đã sang trang Xin đừng quên Đồng Lộc Vì từ ngã ba này Đất nước đã bay lên Ngã ba Đồng lộc 29- 7 -2008 "1" Trên mộ mười cô gái Đồng lộc có đặt một chiếc gương, một chiếc lược và những chùm bồ kếp "2" Ở ngã ba Đồng lộc vẫn còn giữ được hố bom làm mười cô gái hi sinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 01:50:56 bởi nguyễn thế duyên >
Người con gái sông La.
Mâychiều.
Ngã ba ấy, Đồng Lộc xưa khói lửa
Chưa một lần ta được về thăm
Nhưng đã qua.... dòng sông La thương nhớ
Nước trong xanh, xanh mãi.....tháng năm.
Những cô gái tuổi thanh xuân nằm lại
Giọt son hồng, hương quyện, hồn biếc xanh
Gió nắng mưa bốn mùa còn nhắc mãi
Dải quê hương thắm đẫm máu cha anh.
Trời quê ta xanh trong đôi mắt ngọc
Soi bóng hình người con gái trung kiên
Dòng La giang như ngày xưa ai xoã tóc
Để ta giờ....vương mãi một niềm mong....
19/7/08.
Chủ topic cho phép tôi gửi một bài cùng chung chủ đề nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 00:40:38 bởi Mâychiều >
Cám ơn bạn Mây chiều. Ngoài Thái Anh bây giờ lại thêm bạn quan tâm đến lịch sử dân tộc khiến tôi được an ủi rất nhiều.Đừng quên đi quá khứ. Những người quên đi quá khứ là những người không có trái tim.Hãy nhìn vào quá khứ bằng một bộ óc tỉnh táo. Rất cám ơn bạn
Ngã ba Đồng Lộc Huy Cận
Con ơi, bố về thăm Hà Tĩnh quê ta,
Bố kể con nghe về ngã ba Đồng Lộc
Trên mặt đất này có muôn triệu ngã ba
Và có nhiều ngã ba nổi tiếng:
Có những ngã ba nối những dòng sông lớn của
một đại châu, sóng dựng trùng trùng;
Có những ngã ba nối những con đường dài chạy từ các thủ đô to
Như những mạch máu khổng lồ
Trên thân hình trái đất
Trong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói,
Có những ngã ba là nơi gặp gỡ của những dòng
văn minh lớn, đông, tây, kim cổ....
Tất cả những ngã ba trên, con có thể học biết
(trong sách địa dư, trên những bản đồ),
Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa...
Xong rồi, con có thể quên
Nhưng con ơi, con chớ có quên ngã ba Đồng Lộc.
Trong đời mỗi người cũng có những ngã ba đường quyết định,
Trong đời mỗi dân tộc cũng có những ngã ba
Những ngã ba vận mệnh
Những cái nút trên dặm dài lịch sử
Gặp những ngã ba đời, con sẽ nghĩ suy
Và con ơi, muốn tìm đúng hướng đi
Con sẽ nhó đến ngã ba Đồng Lộc
Ngã ba Đồng Lộc:
Là ngã ba nhưng nào có phân vân
Nào có đắn đo do dự!
Là ngã ba trên chặng đường quyết liệt
Nhưng hướng đi đã quyết
Không phải cho một lần
Mà cho tất cả mọi lần
Không phải cho một người
Mà cho tất cả quê hương, đất nước:
Hướng về Nam, một nửa mình Tổ quốc
Các ngã ba khác trên đời làm bằng nước, bằng
sông, bằng thuỷ triều lên xuống,
Hay bằng đá, bằng đất
Bằng xi măng cốt sắt
Bằng vôi trắng, gạch nâu
Bằng đèn xanh đèn đỏ đủ màu
Hay bằng những sự chênh vênh vấp ngã,
Nhưng ngã ba Đồng Lộc làm bằng xương máu.
Khi con về quê con nhớ viếng thăm
Mộ người cô kề bên đường đỏ.
Các cô như còn đứng đó
Chờ lấp hồ bom
Đường thông xe các cô mới đi nằm.
Các cô để lại tuổi thanh niên
Mười chín, hai mươi, hăm hai tuổi
Cho đất nước, quê hương
Hồn trong như suối,
Bình minh đời sáng rực vừng dương...
Con sẽ tìm thăm mời cô La Thị Tám
Từ trường học lại về trận địa đầu non
Đứng giữa đàn bò bê mũm mĩm
Trên sườn núi cao cỏ đã mượt màu xanh
Như mảng da non trên thân thể đang lành
Cô sẽ chỉ con xem
Những hồ bom loang lổ
Như đất trên mặt trăng
Mỗi thước vuông ba quả bom to bự
Cô sẽ chỉ con xem
Nghìn vạn điểm lăn bom nổ chậm
Cô từng đến cắm cờ
Mỗi lần chạy đua với cái chết.
Đôi chân cô nhanh hơn kíp nổ,
Cô là một ngọn cờ đỏ của quê ta.
Nghìn năm sau lịch sử sẽ còn ghi
Những năm tháng chiến tranh ác liệt
Nghìn vạn chuyến xe đi
Qua trái tim ngã ba Đồng Lộc
Máu qua tim máu lọc
Xe vượt ngã ba xe xốc tới miền Nam.
Và con ơi, bố ngồi nghĩ miên man:
Bạn bè ta trong cơn gió lốc
Hẳn cũng đang vượt những ngã ba Đồng Lộc,
Những ngã ba Việt Nam.
Dọc đường dài kẻ địch còn găm
Nhiều bom nổ chậm
Nhưng chẳng hề chi!
Khắp năm châu còn nhiều La Thị Tám
Nhiều Võ Thị Tần
Đường sẽ thông xe đi về cách mạng.
Hà Tĩnh 1971.
Chú thích: Chị La Thị Tám chuyên phát hiện bom nổ chậm, cắm cờ bên cạnh bom để xe tránh, và để hướng dẫn đội công binh đến phá bom; chị đã được tuyên dương anh hùng. if ((obj=document.getElementById("id920f8a3849f2eef80eeefd75e989d5cc"))!=null) obj.OnPopup=function(btn,wnd) { if (typeof PopupWindowOnPopup!="undefined") PopupWindowOnPopup(btn,wnd,true,"Chú thích: "); }
Chú thích: Chị Võ Thị Tần đội trưởng đội thanh niên xung phong (10 cô) chuyên lấp hố bom, đã hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ: toàn tổ đã được tuyên dương anh hùng. if ((obj=document.getElementById("id6f1a71c43546b4450bff6552a2cc9afc"))!=null) obj.OnPopup=function(btn,wnd) { if (typeof PopupWindowOnPopup!="undefined") PopupWindowOnPopup(btn,wnd,true,"Chú thích: "); }
Nguồn: http://www.thivien.net/viewpoem.php?ID=8104
Tôi xin post về trang bài thơ này để mọi người cùng đọc.
Mâychiều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2008 23:10:33 bởi Mâychiều >
Trong chiến tranh, có cả sự hy sinh ngaòi tuyến lửa của những người mặc áo lính nhưng cũng có sự hy sinh thầm lặng của những người mẹ, người vợ nơi hậu phương. Tôi xin gửi vào chủ đề topic một só bài viết của tôi khi cảm nhận về vấn đề đó. Bác Duyệt đừng giận tôi nha. Đường thư, anh không về nữa !
MâyChiều.
Con đường thư, con đường máu lửa
Giọt hồng đào, hơi thở của mùa xuân
Bao thương nhớ gửi tiền phương, anh giữ trọn
Gùi trên lưng vượt lửa đạn quân thù.
Đường anh đi chở mang tình mẹ
Những lời thương thỏ thẻ của người em
Là phút giây thanh bình nơi chiến tuyến
Anh mang về cho đồng đội thân yêu.
Đường thư anh, giọt nắng vàng tha thiết
Nắng nồng nàn ấm buổi hoàng hôn
Đường thư anh, có máu đào thắm nhuộm
Dâng cho đời hạnh phúc mùa xuân.
4/6/08..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 07:58:31 bởi Mâychiều >
Nỗi Nhớ Sau Chiến Tranh.
MâyChiều.
Con xa mẹ đã bao mùa rồi nhỉ
Mái tóc ngày nào xanh tiễn con đi
Nay bạc trắng nhuộm màu sương buồn tủi
Bóng con về..... dõi mắt mẹ trông.
Từng mùa Thu lá xanh buồn rụng
Mẹ ngóng cha, cũng biền biệt tin mong
Đã bao mùa đất nước xuân xanh
Riêng lòng mẹ.....mùa đông giá lạnh.
Mẹ vẫn chờ dù nỗi đau quặn thắt
Cha không về, khuất bóng con yêu
Rồi từng chiều mẹ không còn khóc nữa
Ánh mắt buồn....lặng giấu cánh sao rơi....
6/08.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 01:09:46 bởi Mâychiều >
Mẹ Đợi!
MâyChiều.
Khi đất nước trong màn đêm đạn lửa
Mẹ tiễn cha khăn gói lên đường
Cánh đồng quê cha nói lời tiễn biệt
Hẹn ngày về khi bóng giặc tan.
Ngày nối ngày, chiến tranh dài mãi
Mẹ trông tin phía cuối trời xa.....
Con lớn khôn theo cha tiếp bước
Đổi cuộc đời cho đất nước bình yên
Bao mùa xuân trôi qua lặng lẽ
Tóc xanh thuở nào nay đã úa phai
Nhuộm nhớ thương mẹ nuôi niềm hy vọng
Vững lòng tin mẹ sống giữa mùa đông.
Tuổi xuân mẹ dệt xuân đất nước
Cho cây đời mãi mãi xanh tươi
Thế hệ sau muôn đời vẫn nhớ
Sự hy sinh thầm lặng không tên.
6/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 00:54:20 bởi Mâychiều >
Nỗi nhớ sau chiến tranh !
MâyChiều.
Gót chân son dấu in trên cát
Dáng thẫn thờ dõi sóng khơi xa
Biển lặng thinh, lòng em câm nín
Cánh buồm nâu...... bóng đổ phía không anh.
Biển lặng sóng phải tình anh lặng lẽ
Bến bờ thương em ngóng bao đêm
Mây xám trời phải lòng anh gửi nhắn
Rằng nhớ em......nhớ dáng chiều quê.
Ơi biển trời làm sao có thể
Nói tận lòng thương nhớ giữa đôi ta
Sóng dạt dào như tình em trìu mến
Biển mặn mòi......sâu rộng như tình anh....
Chiến tranh đi qua
Phương trời anh vẫn lặng
Để căn nhà trống vắng suốt bao năm
Từng chiều buông em trở về bến cũ
Ngóng chờ anh.....biền biệt bóng chim câu ....
4/6/08..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2008 00:56:01 bởi Mâychiều >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: