vũkimThanh
-
Số bài
:
10500
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.09.2005
- Nơi: xứ mù sương
|
RE: Hình ảnh những nơi đã qua!
-
18.08.2008 19:39:31
Trích đoạn: lang thang Cảm ơn bài thơ và những bức ảnh của anh Thanh. Hình như ở đâu anh cũng ghé thăm và xem biểu diễn âm nhạc, một đam mê của anh ngoài hội họa đúng không? Lt thích đi những khu có chợ trời, cứ tự nhủ có khi lại vớ phải của báu Lang Thang thân mến Thấy bạn hỏi về chuyện âm nhạc mà không trả lời thì thật là thất lễ quá , mà trả lời thì quả thực âm nhạc kia đã là người bạn đường của tôi từ lâu lắm rồi bạn ạ , âm nhạc đã đem tới cho tôi những niềm vui bất tận và miếng cơm ,manh áo ,trong những năm tháng khó khăn nghèo túng nơi quê nhà và những chuỗi ngày tha hương nơi đất lạ xứ người nữa. Tôi là kẻ đam mê âm nhạc từ thời còn ít tuổi , thỉnh thoảng có dịp qua trường âm nhạc của thành phố Hải Phòng , tôi thường kiễng chân ghé mắt qua khung cửa sắt để nhìn vào phía trong xem người ta học nhạc , tiếng đàn bập bùng , lảnh lót ấy cứ lởn vởn trong đầu mãi không nguôi … Ngày đó gia đình tôi nghèo lắm , anh em thì lại đông , bố mẹ làm ăn vất vả nuôi cho đi học chữ còn khó khăn thì làm sao mà nuôi nổi cho ăn học nhạc nữa cơ chứ …lúc đó tôi nhìn thấy cái đàn Accodeon sao mà nó hoành tráng thế , cái vĩ cầm xinh xắn thế , có những đường nét uốn lượn thật là hấp dẫn , cái đàn Ghi ta có cái thùng đàn dầy ôm đẫy người , phát ra những âm thanh thánh thót và đôi khi vui nhộn lạ thường , tôi không dám mơ ước tới nó vì biết mình chưa làm ra tiền mà mua nó được …Niềm đam mê ấy cứ thôi thúc tôi cho tới một hôm đã mạnh dạn đề xuất với bố là con rất thích đi học nhạc , thời kỳ đó tuổi niên thiếu rất ít trò chơi , mấy thằng bạn nhỏ với nhau chỉ có trò đánh khăng , đánh đáo , rồi rủ nhau đi tắm hồ ,tắm mương , trèo cây Sấu , cây Bàng tìm kiếm quả ương quả chín ăn với nhau , không như bây giờ có trò chơi điện tử hay có nhiều trò giải trí khác . Học nhạc là thú chơi gian khổ nhưng thanh tao , âm nhạc đôi khi làm cho con người ta bớt đi tàn nhẫn và biết yêu đời , hơn những trò chơi manh động khác . Qua một thời gian bố tôi chắc cũng cố gắng lắm mới đồng ý và quyết định mua cho một cây đàn Ghita loại tầm thường rẻ tiền ,của mậu dịch bán và đưa tôi tới trường âm nhạc đăng ký xin vào học …Tôi thấy thật là sung sướng và lạ lẫm vô cùng , tôi tham quan và các phòng và quen dần với các thày cô giáo trong trường nhạc . Tôi học nhạc cụ Ghi Ta do ông giáo tên là Ðặng Thái dạy (thày Thái hiện vẫn thư từ trao đổi với tôi , khi về VN chơi thày trò gặp nhau vui lắm ) Những hình ảnh và thời gian học đã khắc ghi trong tôi bao nhiêu kỷ niệm với mái trường thân yêu này , với những bản nhạc cơ bản từ thấp lên cao , với những khoá học nhạc lý đã được các thày giáo tận tình chỉ dạy , kèm theo sự nỗ lực của bản thân , nên một thời gian mình cũng tương đối vững vàng , sau này khi chơi đàn khá rồi tôi còn học tiếp nhạc lý về cách hoà âm phối khí , cách sáng tác nhạc nữa . . Chiến tranh lúc đó xảy ra rất ác liệt , Mỹ cho máy bay oanh tạc miền Bắc dữ dội , khói bom và nước mắt với máu người loang lổ nhiều nơi ở thành phố Hải Phòng , hàng ngày đài báo đăng tin những nơi bị bom Mỹ tàn phá toàn miền Bắc , tôi đã sống trong những năm tháng thành phố mất điện nhiều ngày và đi trên những hố bom với xác người không trọn vẹn . Tiếng máy bay gầm rú , quần lượn xé rách trời đất quê hương cho đến bây giờ dư âm vẫn còn vang vọng trong tâm khảm .Những giọt nước mắt chia ly tiễn nhau lên đường chống Mỹ cứu nước và xót thương cho những người xấu số vẫn còn đọng trong tim , những khói lửa điêu tàn man dại của một thời lầm than đen tối vẫn còn khét lẹt ấn tượng chưa phai mờ trong ký ức ... nhiều cơ quan , công xưởng của nhà nước phải sơ tán ra ngoại ô , trong đó trường nhạc cũng phải đi sơ tán , từ đó tôi không có điều kiện theo học trong trường , tôi ở nhà tự học và cũng tìm theo học thêm một số bậc thầy ở Hải Phòng lúc bấy giờ như anh Nhuệ Tống , anh Thành Tầu , rồi anh Trọng Lung …học ai cũng chỉ được một thời gian ngắn là các thày cũng khen là chơi tốt rồi không còn gì để chỉ bảo thêm được nữa , và các thày cũng coi tôi như người bạn âm nhạc thỉnh thoảng hoà tấu với nhau rất vui … Từ đó tôi âm thầm tự học tiếp nhạc qua những sách vở sưu tầm được , Hằng đêm sau giờ làm việc tôi thường ngồi trong chiếc hầm trú ẩn sau vườn nhà , với ngọn đền dầu leo lét tập đàn …Tôi thấy âm nhạc thật mênh mông chẳng biết đâu là bờ bến cả , chơi Ghi ta cũng có nhiều thể loại như độc tấu những bản nhạc classics hoặc dùng móng chơi theo thể loại nhạc rock , nhạc Dance v. v. Nếu dùng móng (merato) thì tay sẽ cứng , khó chơi được solo , vì chơi solo những bản nhạc cổ điển rất phức tạp , nhiều hợp âm rất lắt léo và khó bấm , cho nên cần phải gìn giữ đôi tay có sức lực nhưng phải mềm mại mới có thể thể hiện những dòng nhạc tình cảm ngọt ngào được … Còn chơi đàn gảy bằng móng nhựa thì thường chơi nốt đơn nhiều , âm thanh sắc bén và thực thi bằng ghi ta điện và hoà tấu ba cây đàn , một cây chơi bè chính (solo Ghi ta) ,một cây chơi hợp âm đệm(Rhythm ghi ta) , một cây chơi bè trầm (bass ghita) như các ban nhạc nhẹ của Tây chơi thì tuyệt vời … Từ đó tôi tập luyện cả hai thể nhạc , vừa luyện chơi classicis vừa luyện chơi cả bằng móng để thể hiện những loại nhạc phục vụ cho khiêu vũ , lễ hội và đám cưới tiệc tùng v.v…Tôi thành lập một ban nhạc nhẹ , gồm 3 cây ghi ta và một bộ trống , sau này có thêm một cây violon và thỉnh thoảng có anh bạn thổi kèn Harmonica , và Trompet , cùng hoà nhạc , nên rất vui và phong phú ,Tay đàn lúc đó ngày càng lên cao , nhiều người tự ý đến xin học nhạc và lớp học ngày càng đông thêm , thế là tôi trở thành người dạy nhạc trẻ tuổi nhất thành phố lúc nào không hay ,Tôi dạy chơi nhạc Classics và tôi dạy luôn cả nhạc Rock , gồm 3 ghi ta và cả đánh trống luôn ,lớp nhạc ngày càng đông , mà tôi nhận dạy bạn bè và toàn những người lớn tuổi . Thế là nhờ âm nhạc tôi có tiền mua quần áo , có tiền trang trải các thứ linh tinh cho cuộc sống , ban nhạc tôi ngày càng có tiếng tăm và rất nhiều người ở thành phố Hải Phòng lúc bấy giờ tới mời đi chơi nhạc phục vụ tiệc tùng , đám cưới , đi thi hội diễn văn nghệ của thành phố , phục vụ những ngày đại lễ mà khu phố tổ chức , và đóng góp rất nhiều vào những cuộc liên hoan của những gia đình có người thân lên đường đi bộ đội , chống Mỹ cứu nước , lúc ấy phong trào (Tiếng hát át tiếng bom ) mà . Bấy giờ họ có quan niệm là ngày mai ra mặt trận không biết sống chết ra sao , thôi thì cứ tổ chức một buổi liên hoan chia tay với mọi người , ăn uống , đàn hát cho đã đời rồi ngày mai muốn đến đâu thì đến , lúc đó không có Karaoke như bây giờ , nên những người biết chơi đàn nhạc , dù là nhạc cụ gì thì cũng thường bận rộn và luôn được đón tiếp trân trọng lắm . Một thời gắn bó với âm nhạc trên quê hương với bao kỷ niệm ân tình của tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyết , sau này ra hải ngoại tôi vẫn chơi nhạc những khi nhàn rỗi hay có dịp gặp gỡ các bạn văn nghệ sĩ ,hoặc chơi đàn giao lưu cùng với các bạn người Anh , Tôi cùng với mấy người bạn cũng là nhạc công từ Việt Nam thành lập ban nhạc ở Luân Ðôn thỉnh thoảng đi phục vụ cho bà con Việt Nam trong những ngày lễ Tết , hay đám cưới , dạ vũ v.v…sang đây tôi tự học thêm chơi Organ và piano nữa . Tôi rất tiếc mình không có điều kiện theo đuổi lên cao học nghề đàn nhạc này , nhưng âm nhạc cũng đã là người bạn đồng hành của tôi rồi , tôi hay sưu tầm các thể loại nhạc để thưởng thức và nuôi dưỡng tâm hồn trong lúc đơn thương độc mã ,tôi rất trân trọng những người chơi nhạc cho dù họ là thiên tài hay là những người hát dạo tha hương cầu thực . kỷ niệm về âm nhạc của tôi cũng nhiều không thể kể hết một lúc được , đôi dòng sự thực của cuộc đời như vậy chia sẻ cùng nhau ,mong các bạn thông cảm ,xin đừng trách tôi dài dòng văn tự viết nhiều về cuộc đời mình nhé . Thân aí Vũ kim Thanh Ðây là những tấm hình tìm lại được trong những năm tháng xưa chơi nhạc ở Việt nam Ban nhạc của tôi đang phục vụ cho một đám cưới ở Hải Phòng Ðộc tấu Ghi ta trong những buổi tiệc tùng ở trại tị nạn Anh Quốc Ðộc tấu Ghi ta trong những dịp lễ cưới Ban nhạc phục vụ bà con Việt Nam trong những ngày lễ Tết ở Anh Quốc Giao lưu âm nhạc với bạn bè Trình diễn nhạc hòa tấu Việt Nam và Tây phương cho công chúng nghe , trong những dịp lễ hội ở Luân Đôn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2008 20:11:29 bởi vũkimThanh >
|