vũkimThanh
-
Số bài
:
10500
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.09.2005
- Nơi: xứ mù sương
|
RE: Hình ảnh những nơi đã qua!
-
30.08.2008 08:25:27
(Photo by vukimThanh) Nói tới Hải Phòng tôi nghĩ không thể nói hết được về bề dầy lịch sử từ thời xa xưa mà các bậc tiền bối đã gày dựng nên mảnh đất đầu sóng ngọn gió này . Hải Phòng thành phố có nhiều sông ngòi bao bọc xung quanh và là hải cảng cho tầu bè quốc tế ra vào thương mại , vận tải hàng hoá rất thuận tiện , Tôi sinh ra và lớn lên trên thành phố Cảng nên hiểu biết thông thuộc nhiều ngõ ngách đường xá ở thành phố này , nơi đâu tôi cũng nhìn thấy kỷ niệm thiếu thời cho tới khi trưởng thành ,từ bến Cảng tấp nập người xe , tới bến sông vắng lặng đỏ rực phù sa ,từ những nghĩa địa u hoài , tới những khu nhà bị đạn bom tàn phá trong những năm tháng chiến tranh ác liệt. Nhà hát lớn thành phố là nơi người dân Hải Phòng thường tới thưởng thức các trương trình nghệ thuật ,là nơi tụ họp mít tinh biểu tình , là tụ điểm biểu tượng , là trái tim của thành phố cảng Hải Phòng . Tôi không thể nào quên được những hố bom nham nhở của đế quốc Mỹ đã ném xuống nhiều nơi tan nát điêu tàn , trước cửa nhà hát lớn xưa kia cũng có mấy hố bom sâu hoắm, đã giết hại bao nhiêu người dân Hải Phòng lương thiện đang sinh hoạt và trú ần trong những căn hầm công cộng , nhà bạn tôi ở ngay đầu đường Cầu Ðất nơi chúng tôi thường tụ tập vui chơi cũng bị bom Mỹ san phẳng , tôi đi trên đường trước cửa nhà hát lớn toàn đất đá khét lẹt mùi đạn bom và mảnh xương thịt người chết đang phân hủy , ngày ấy thật là thảm khốc ,tôi bước đi bên những xác người cháy đen thui ,co quắp, những đổ nát hoang tàn, những máu me be bét chảy hoà vào dòng nước đỏ, những hồi còi báo động gầm rú hàng ngày báo có máy bay địch và tiếng súng phòng không chống trả quyết liệt , Hải Phòng thật là anh dũng kiên cường ,bạn bè tôi , anh em tôi lần lượt chia tay lên đường chống Mỹ cứu nước … Tiếng gào thét sục sôi căm thù kẻ sát nhân tàn sát quê hương ngày ấy vẫn như những cơn sóng trong hồn không yên ả , tôi đã chứng kiến những người lính , người dân rất dũng cảm chống trả máy bay địch đã hi sinh , những tấm lòng thương yêu nhân ái của những người dân ngoại thành chia ngọt xẻ bùi , đùm bọc chở che cho nhau trong những tháng năm nhọc nhằn sơ tán. Bây giờ đất nước được thanh bình , những hố bom xưa nay đã là những công viên hoa lá ,đã là những nhà cao cửa rộng tươi thắm sắc mầu ,những dấu vết đạm bom cũng theo năm tháng phôi phai , đổi khác. Những cây cầu bị oanh tạc tàn phá , sụp gãy , nham nhở ,sắt thép cong queo đã được xây dựng lại đẹp đẽ và hoành tráng .Nhà hát lớn thành phố vẫn đứng vững vàng hiên ngang bất tử , bạn khó có thể tìm thấy vết tích của chiến tranh đi qua .Nhưng trong lòng và tư duy những người dân Hải Phòng thì không thể phai mờ được những kỷ niệm của Hải Phòng một thời khói lửa. bây giờ tôi viết những chuyện về ký ức này cũng đã là lạc lõng vì chiến tranh đã lùi vào quá khứ, sự quan hệ với Mỹ nay bình thường hoá , Chúng ta cần cởi mở không nên nuôi dưỡng hận thù ,nhưng tôi không muốn trái tim tôi một lúc nào đó nó quên rằng thành phố này , quê hương này được thanh bình và an vui đều phải trả một giá rất đắt mới có được . Tôi theo dòng người xa quê ra hải ngoại cũng gặp nhiều hội đoàn , phe nhóm này khác , nhưng tôi không tham gia với hội đoàn nào cả , tôi sinh sống bình dị, tôi hiểu thành phố tôi , quê hương tôi , cho dù có xa xôi ngàn dặm, tôi cũng mang theo những kỷ niệm vui buồn của quê hương trong tâm khảm và không bao giờ làm hại quê hương tôi cả . Vũ kimThanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2008 15:35:25 bởi vũkimThanh >
|