XUÂN MUỘN
Nghiêng nỗi nhớ gửi về ai đấy
Một sớm nào mưa lả xuống lòng ta
Từng hạt nhẹ lây rây xuân muộn
Gió dậy thì nỗi nhớ cũng đơm hoa.
Thèm ánh mắt nồng nàn lòng ấm lại
Một vòng tay ghì xiết lúc rời xa
Nụ hôn mải miết đường cong mùa hạ
Cuống quít giao hoà... xuân - hạ hoan ca
Vội vàng yêu như thể không còn gặp
Nhớ đong đầy như mãi mãi rời xa
Thèm nhức nhối ngọn gió nào đi lạc
Thổi quay cuồng trong một buổi chiều xa...
Đã biết trước mãi khát thèm như thế
Sao vẫn buông mình trong những giấc đa đoan
Ừ xuân muộn trễ tràng trên cánh mỏi
Lùa hạ về hừng hực giấc mơ hoa!
Từng hạt nhẹ bay xuống lòng khe khẽ
Đánh thức mầm chồi nhú dậy sóng yêu đương
Mưa xuân muộn hay lòng ai xuân muộn
Cỗi cằn rồi giờ lại biết nhớ thương...!
22/2/2009
Vân Hồng