TÀN HƠI
Trời oi nồng khát một cơn mưa hạ
Em nhạt nhoà trong dư ảnh cuộc đời
Vay mượn mãi nợ nần oằn gối mỏi
Nghỉ chân nào... lòng rã rượi... tàn hơi
Phôi pha nắng sớm ngày không nỡ gió
Em ngã lòng thèm khát một cơn mưa
Mưa bao nhiêu cho đất cằn khô nẻ
Chợt hiểu ra mình đang ước mong thừa!
Mắt chẳng dám ngoái nhìn con đường em đã bước
Tay ngập ngừng buông tình vướng trên tay
Heo hút lắm con đường xa mờ bụi
Em một mình... lại trống trải... từ nay...
Cũng chẳng hiểu anh là ai trong cõi đời đen bạc
Vương vào đời em một thoáng để mắt cay
Chẳng phải của mình nên ai mà dám giữ
Thôi thả tình cho gió cuốn bụi bay...
28/7/2009
Vân Hồng