Gửi Thái Anh
nguyễn thế duyên 02.08.2008 22:28:17 (permalink)
0
  Gửi Thái Anh
               Liệu có đêm nào em mất ngủ
               Để sông Tương chảy ngược đến nơi anh?
                               Sông Tương
Tôi đã đọc thơ em
Bỗng thấy thương em quá
Đằng sau những tiếng cười đùa
Là một trời thương nhớ
Liệu còn ai đó nữa
Nhận ra những tiếng thở dài?
 


"Em hi sinh và anh cũng hi sinh
Cho tương lai của hai đứa con mình"
Câu thơ viết quá ư bình dị
Nhưng tôi biết đôi mắt em ứa lệ
Tuổi xuân
Chỉ có một thời
 
Mười sáu năm trời
Một hi sinh quá lớn
Những người vợ Việt Nam
Mòn mỏi chờ chồng
Sợ cả một ngọn gió đông
Làm bùng cháy một khát khao rạo rực
Nhưng họ có những đứa con bên cạnh
Giữ cho mình một khoảng lặng mong manh
 
Còn em?
Đất Phi châu em chỉ có một mình
Khoảng lặng ấy cắn răng em gìn giữ
Những câu thơ chất đầy thương nhớ
Chất đầy thương đau
Nghe trong thơ có một tiếng gào
Muốn lấy lại tuổi thanh xuân đã mất
 
Tôi muốn nói với em một điều rất thật
Về đi em
Hạnh phúc đang chờ
Tình yêu có thể biến thành thơ
Nhưng thơ chưa bao giờ biến thành hạnh phúc
Nó chỉ có trong làn môi rạo rực
Đang tìm một làn môi trong cảm xúc dâng trào
Thơ em đau
Và con tim em đau
Liệu có đủ để giữ gìn hạnh phúc?
 
Tôi vốn không tin nước sông Tương chảy ngược
Đọc thơ em
Tôi biết mình lầm
                 Hà nội 2 -8 -2008
                Cảm nghĩ khi đọc thơ Thái Anh
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9