Lại tương tư
Lại tương tư Em là bong bóng xà phòng Tôi xin là chút nắng hồng ban mai Làm ngời lên sắc em cười Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong Đừng làm con sáo sang sông Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau Nếu mà ta bén duyên nhau Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi "1" Nắng mưa đâu chỉ tại trời Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng Vợ chồng Ngâu hợp mới tan Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu Bao giờ mới phải lòng nhau Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang Sông Tương cứ chảy bẽ bàng Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ Đâu là thực? Đâu là mơ? Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương 5- 8 -2008 Anh đồ "1" Vàng ảnh vàng anh Có phải vợ anh Chui vào tay áo Tấm cám
Ai Là....
MâyChiều.
Ai là bong bóng xà phòng
Để anh ước nguyện nắng hồng ươm mơ
Để Ngâu rớt xuống giọt thơ
Để anh ôm mối tương tư giọt buồn.
Hỡi cô nàng ấy nơi mô
Giật mình đánh tiếng bắc cầu sông Tương
Có thương thì hãy chung đường
Đừng vui thì đậu, khi buồn lại bay
Ai ơi có tỏ có hay
Đừng để chàng ''chết '' bên này sông Tương....
(Mâychiều sẽ nhờ cả chị Thái Anh gọi hộ nữa. Mong ''thợ thơ '' đừng giận Mâychiều vì đã lanh chanh nhé )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2008 15:27:30 bởi Mâychiều >
Lại tương tư Em là bong bóng xà phòng Tôi xin là chút nắng hồng ban mai Làm ngời lên sắc em cười Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong Đừng làm con sáo sang sông Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau Nếu mà ta bén duyên nhau Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi "1" Nắng mưa đâu chỉ tại trời Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng Vợ chồng Ngâu hợp mới tan Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu Bao giờ mới phải lòng nhau Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang Sông Tương cứ chảy bẽ bàng Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ Đâu là thực? Đâu là mơ? Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương 5- 8 -2008 Anh đồ "1" Vàng ảnh vàng anh Có phải vợ anh Chui vào tay áo Tấm cám Ai Là....
MâyChiều.
Ai là bong bóng xà phòng
Để anh ước nguyện nắng hồng ươm mơ
Để Ngâu rớt xuống giọt thơ
Để anh ôm mối tương tư giọt buồn.
Hỡi cô nàng ấy nơi mô
Giật mình đánh tiếng bắc cầu sông Tương
Có thương thì hãy chung đường
Đừng vui thì đậu, khi buồn lại bay
Ai ơi có tỏ có hay
Đừng để chàng ''chết '' bên này sông Tương....
(Mâychiều sẽ nhờ cả chị Thái Anh gọi hộ nữa. Mong ''thợ thơ '' đừng giận Mâychiều vì đã lanh chanh nhé )
Em là bong bóng xà phòng Chút tình bảy sắc ngời trong nắng hồng. Đất trời khoáng đạt mênh mông Bay cùng ngọn gió cho lòng thảnh thơi. Xin đừng gọi sáo người ơi Sáo không biết hót những lời nhớ mong. Vui buồn sáo vẫn sang sông Sáo không trú ngụ trong lồng ... áo đâu
... Sông Tương dù cạn dù sâu Lòng người đã bắc chiếc cầu Quán Thơ. Cho dù là thực là mơ Cũng xin đừng chết bên bờ sông Tương
Trích đoạn Nguyễn Thế Duyên : Thơ gửi lá chờ rơi
Ngũ thập niên tiền nhị thập thôi “1”
Bác còn trẻ lắm Lá chờ rơi
Uy Viễn tuổi này còn thêm thiếp “2”
Làm sao bác dễ chịu thua người
Lá mới chớm hoe sao đã rụng
Ba thứ lăng nhăng thiếu một thôi “3”
Có trà, có rượu trong thơ ấy
Nhưng mà “Ứ Hự”lặn đâu rồi? “4”
Ôi! ! !
12-5 -2008
“1” Nguyễn công Trứ năm 73 tuổi cưới một nàng thiếp.Đêm tân hôn, tân nương hỏi tân lang năm nay chàng bao nhiêu tuổi ông trả lời: Ngũ thập niên tiền nhị thập tam – Năm mươi năm trước ta mới có hai mươi ba tuổi. Còn bác 50 năm trước mới có hai mươi tuổi.Còn trẻ chán
“2” Nguyễn công Trứ sinh ở làng Uy Viễn nên dân gian thường gọi là Uy Viễn tướng công
“3” Một trà một rượu một đàn bà
Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta
Chừa được thứ nào hay thứ ấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà
Tú Xương
“4” Lấy trong câu thơ của Nguyễn công Trứ
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên Ứ Hự, anh hùng nhớ không?
thân gửi bạn Nguyễn Thế Duyên, vì cố ý bỏ quán bỏ nhà nên ít khi ghé lại. Vả lại lúc sau này bận việc lung tung mà thư quán lại khó vào, thành ra nhận thư bạn quá chậm trễ. Xin thứ lỗi, thứ lỗi. CHỊU PHẠT ĐÒN Lỗi này phải chịu phạt đòn thôi Bỏ quán lâu ngày thư lạc rơi
Uy Viễn nhiều duyên nên lắm thiếp
Chờ Rơi kém phận khó theo người
Tạ tình bạn ngọc là duy nhứt Cám cảnh duyên già vẫn lẻ đôi Trà rượu ngỏa nguê xong ngủ quách Hỏi chi « ứ hự » đến đâu rồi? “1”
Lá chờ rơi 07/08/08 « 1 » Về cụ Nguyễn thì nhớ dường như giai thoại là : Lúc cụ bị thất sũng đang trên đường đi lưu đày vẫn mang theo ban hát cô đầu gồm một nghệ sĩ đánh đàn và cô gái ca ngâm sĩ. Đang đi giữa đường, giữa hai trạm nghỉ chân, cụ vờ bỏ quên gì đó ở trạm trước rồi bảo anh đánh đàn trở về đó lấy hộ. Còn lại mình cụ với cô gái đẹp giữa đồng. Cụ làm gì cô ấy quả tình không ai biết ! Nhưng về sau, khi cụ được phục chức, rước một ban hát đến trong một bữa tiệc vui, cô ả đào lại là người xưa, nhận ra cụ, muốn nhắc cho cụ nhớ, nên nghĩ ra hai câu ấy và ngâm lên : Giang sơn một gánh giữa đồng Thuyền quyên ‘ứ hự » anh hùng nhớ chăng ? Cụ nghe và nhớ lại, nên gọi vào và nhận ra người cũ… nhưng giai thoại không cho biết có màn ‘ứ hự’ nào mới hay không ! Còn đây là toàn bài ca trù : GIÀ CƯỚI NÀNG HẦU Trẻ tạo hóa ngẩn ngơ lắm việc,
Già Nguyệt ông cắc cớ trêu nhau.
Kià những người mái tuyết đã phau phau,
Run rẩy kẻ tơ đào còn manh mảnh.
Trong trướng gấm ngọn đèn hoa nhấp nhánh,
Nhất tọa lê hoa áp hải đường.
Từ đây là tạc đá, ghi vàng.
Bởi đâu trước lựa tơ, chắp chỉ.
Tân nhân dục vấn lang niên kỷ,
Ngũ thập niên tiền nhị thập tam.
Tình đã chung lứa cũng phải vàm,
Suốt kim cổ lấy làm phận sự,
Trong trần thế duyên duyên, nợ nợ,
Duyên cũng đành mà nợ cũng đành.
Xưa nay mấy kẻ đa tình,
Lão Trần là một với mình là hai.
Càng già, càng dẻo, càng dai ! Nguyễn-Công-Trứ
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Lại tương tư
Em là bong bóng xà phòng
Tôi xin là chút nắng hồng ban mai
Làm ngời lên sắc em cười
Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong
Đừng làm con sáo sang sông
Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau
Nếu mà ta bén duyên nhau
Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi "1"
Nắng mưa đâu chỉ tại trời
Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng
Vợ chồng Ngâu hợp mới tan
Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu
Bao giờ mới phải lòng nhau
Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang
Sông Tương cứ chảy bẽ bàng
Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ
Đâu là thực?
Đâu là mơ?
Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương
5- 8 -2008
Anh đồ
"1" Vàng ảnh vàng anh
Có phải vợ anh
Chui vào tay áo
Tấm cám
Thanhthanhkhiet xin phép hoạ dùm "ai đó" của nguyễn thế duyên nhé Sông tương nước chẩy lững lờ Đầu sông anh thả giây tơ cuối dòng Hai ta thư quán vui chung Bao ngày luống những sống trong đợi chờ Dù cho là thật hay mơ Hai ta mãi đứng bên bờ sông tương... T.T.K.7.8.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 08:51:57 bởi ThanhThanhKhiet >
Các nàng Sáo ơi, xin đừng.....tương tư nhé
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Nói với các bạn nữ trong diễn đàn
Tôi mong bạn đừng giận
Nếu có một hôm nào
Giở thơ tôi bạn thấy
Tôi yêu bạn biết bao
Dù bạn tuổi bẩy mươi
Cũng xin đừng giận dữ
Khi những lời tôi trao
Đầy những lời tình tứ
Tôi biết bạn qua thơ
Mà thơ thì không tuổi
Với tôi bạn mãi mãi
Ở tuổi vừa đôi mươi
Yêu chỉ là cớ thôi
Để thơ tôi cất lời
Tình yêu mà biến mất
Thơ còn không bạn ơi?
Chữ yêu nghĩa rộng lắm
Mênh mông hơn biển khơi
Hà nội 23 -6 -2008
Tình Thơ....
MâyChiều
Chữ ''Yêu'' vút tận trời cao
Chữ '' Thương'' ta trải biết bao nhiêu tình
''Nghĩa'' này mang lại đời xanh
Nụ cười ta lượm, thơ tình ta trao.
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 12:44:50 bởi Mâychiều >
Lại tương tư Em là bong bóng xà phòng Tôi xin là chút nắng hồng ban mai Làm ngời lên sắc em cười Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong Đừng làm con sáo sang sông Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau Nếu mà ta bén duyên nhau Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi "1" Nắng mưa đâu chỉ tại trời Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng Vợ chồng Ngâu hợp mới tan Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu Bao giờ mới phải lòng nhau Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang Sông Tương cứ chảy bẽ bàng Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ Đâu là thực? Đâu là mơ? Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương 5- 8 -2008 Anh đồ "1" Vàng ảnh vàng anh Có phải vợ anh Chui vào tay áo Tấm cám Ai Là.... MâyChiều. Ai là bong bóng xà phòng Để anh ước nguyện nắng hồng ươm mơ Để Ngâu rớt xuống giọt thơ Để anh ôm mối tương tư giọt buồn. Hỡi cô nàng ấy nơi mô Giật mình đánh tiếng bắc cầu sông Tương Có thương thì hãy chung đường Đừng vui thì đậu, khi buồn lại bay Ai ơi có tỏ có hay Đừng để chàng ''chết '' bên này sông Tương.... (Mâychiều sẽ nhờ cả chị Thái Anh gọi hộ nữa. Mong ''thợ thơ '' đừng giận Mâychiều vì đã lanh chanh nhé ) Em là bong bóng xà phòng Chút tình bảy sắc ngời trong nắng hồng. Đất trời khoáng đạt mênh mông Bay cùng ngọn gió cho lòng thảnh thơi. Xin đừng gọi sáo người ơi Sáo không biết hót những lời nhớ mong. Vui buồn sáo vẫn sang sông Sáo không trú ngụ trong lồng ... áo đâu
... Sông Tương dù cạn dù sâu Lòng người đã bắc chiếc cầu Quán Thơ. Cho dù là thực là mơ Cũng xin đừng chết bên bờ sông Tương hoangau _____________________________
Zai ziếc là phù du
Thầy u là mãi mãi !
Sáo Ơi....
MâyChiều
Sáo ơi, sao nỡ phũ phàng
Để ngâu rớt xuống thơ chàng mãi sao
Mùa này tháng bảy vắng Sao
Xin đừng để vắng ngọt ngào lời yêu
Sông Tương, chàng ngóng sớm chiều
Xin em chớ để chàng liều '' chết '' nghe
Buồn vui em gởi thơ đều
Để chàng biết lối, không sầu tương tư....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 14:32:18 bởi Mâychiều >
Lại tương tư Em là bong bóng xà phòng Tôi xin là chút nắng hồng ban mai Làm ngời lên sắc em cười Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong Đừng làm con sáo sang sông Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau Nếu mà ta bén duyên nhau Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi "1" Nắng mưa đâu chỉ tại trời Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng Vợ chồng Ngâu hợp mới tan Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu Bao giờ mới phải lòng nhau Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang Sông Tương cứ chảy bẽ bàng Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ Đâu là thực? Đâu là mơ? Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương 5- 8 -2008 Anh đồ "1" Vàng ảnh vàng anh Có phải vợ anh Chui vào tay áo Tấm cám Chả biết anh ''tương'' với ai Mà sao chả thấy đoái hoài ''tương'' em..? Chiều chiều em đứng sau rèm Mong anh mởi mắt...đâu thèm sang chơi HiHi...chúc ông anh tương mãi cũng có ngày chộp được...sáo nghe.! Thái Anh
quote:
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Liệu em còn nhớ tôi không?
Rượu chưa được uống, người không thấy người
Đâu nào những đóa hoa tươi
Chỉ sương Đà lạt trong tôi mịt mù
Hiu hiu một ngọn gió thu
Em xa xa lắm mịt mù trong tôi
Bao giờ gặp được người ơi?
Nhớ người từ sáng đến trưa
Từ trưa đến tối vẫn chưa hết này
Hoa tươi cũng để sẵn đây
Rửng hoa Dalạt chất đầy lều em
Hanoi tuy có xa săm
Hai giờ bay đến là thăm được rồi
Sao người lại nói xa xôi....
T.T.K.8.8.2008
< Sửa đổi bởi: ThanhThanhKhiet -- 8.8.2008 0:21:42 >
_____________________________
Bác Duyên 'đại náo' Quán Thơ
MâyChiều.
Quán thơ ta biết bao lời tình tứ
Nghĩa nhân từ, thắm thiết trái tim thơ
Ở nơi đây bao nỗi buồn nhân thế
Bác một mình gánh vác, trải hồn thơ.
Bước chân qua một ngày ai hờ hững
Xin một lần nhớ mãi đến bác Duyên
Mối tơ duyên, tình thơ bác gửi trọn
Để người về, ấm ấp những vòng tay.
(MâyChiều sợ bị khép tội vô lễ nên vẫn gọi nhà thơ bằng bác, kính mong nhà thơ đừng đốt thơ nhé. Nhưng biết đâu ngày mai MâyChiều lại được bác gửi cho 1 bài thơ vì ''bị'' Mây chiều gọi là ''bác thơ '')
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 01:37:45 bởi Mâychiều >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: