Tôi Bán Sao Băng
CHÂN KHÔNG
*~~~~~~*~~~~~~*
Ngày mai ta đã đi rồi
Tiển đưa có mổi khung trời xanh xanh
Từ đây hết bạn hết anh
Hết cha hết mẹ hóa thành chân không
Từ đây giử chặt trong lòng
Một niệm duy nhất chẳng mong đổi dời
Lang thang cuối đất cùng trời
Trải lòng bác ái nơi nơi an lành
Hĩ xã luôn để sẳn dành
Cho đời đau khổ hóa thành vui tươi
Trăm năm một kiếp con người
Sướng đây khổ đó vui cười làm chi
Một lòng tu niệm a di
Chân không hướng đến ai bi xa rời./.
MX 14/02/2009
Hàn Vũ
TU LÀ CỘI PHÚC
*~~~~~~~*~~~~~~~*
Ta đã thấy một chiều trên đường vắng Một cụ già hành khất thật thê lương Không cháu con đời phiêu bạt tha phương Sống lây lất nhờ ơn người bố thí
Ta đã đến với đời ba thập kỷ
Đã được nghe và đã thấy bao điều
Củng đã từng biết ghét hận thương yêu
Từng nếm khổ bởi thất tình lục dục
Đã bao lần mắt trông đời vinh nhục
Bệnh tật cùi đui ghê tởm khôn lường
Biết bao lần trông thấy cảnh thảm thương
Đường sinh tử kẻ đi người ở lại
Đời vô thường không gì là mãi mãi Luyến ái chi thể xác nhuốt nhơ này Trút hơi tàn rồi nhắm mắt xuôi tay Thân cát bụi ta trả về cát bụi
Đến vô tâm ra đi bao hờn tủi
Mảnh linh hồn vất vưởng biết về đâu
Dưới biển sâu hay là ở non đầu
Truy tiền nghiệp sẽ hiểu ngay ẩn số
Nếu đời này ta chịu nhiều đau khổ
Thì biết ngay kiếp trước đã mượn vay
Dù có buồn có khổ hoặc đắng cay
Củng không sao đổi thay ngay đi được
Muốn thay đổi phải tu tâm từng bước Giử lòng thành lánh ác để tìm chơn Mặc phù hoa danh lợi với thiệt hơn Cố tích đức để dần xa nhân quả
Tu cội phúc không gì hơn được cả
Hảy cố công thoát ly cỏi luân hồi
Điều trước tiên vứt bỏ cái chử tôi
Để tầm cái tâm trong lòng nhân loại
Muốn tìm đến cỏi không còn hư hoại
Phải diệt ngay cái có ở trong ta
Tầm cái không của trời đấ bao la
Đem dung hòa làm của chung nhân loại
Ngày nối ngày cùng với tâm độc thoại Dần bỏ đi tâm phật lẩn tâm ma Đến khi nào tắt vọng ở tâm ta Thì đã chứng ngôi bồ đề chánh giác
Tỉnh giấc thôi hởi linh hồn nhút nhát
Mau dồi trau trí huệ để tu hành
Ngày không xa chắc chắn sẻ đắt thành
Đem đạo cả độ người qua bến giác./.
MX 15/02/2009
Hàn Vũ
TÀN XUÂN TA VỀ
*~~~~~~~~*~~~~~~~~~*
Tiển xuân nát cánh mai vàng
Ngẩn ngơ giọt nắng úa tàn chân đê
Cỏ non xanh mướt chiều quê
Đường xa khách củ quay về chốn xưa
Lang thang nhặt mấy giọt mưa
Lưng trần rẩy sớm đồng trưa dải dầu
Chiều ngồi thả nhịp ru câu
Ngân nga vài điệu ví dầu xuân ơi
Ba mươi mốt cái tuổi đời
Già thì chưa hẳn nhưng thời đả qua
Chán chê danh lợi phù hoa
Về quê hát khúc hoan ca ruộng đồng
Thuyền nan rẻ sóng qua sông
Bờ mê bỏ lại chân không ta về./.
17/02/2009
Hàn Vũ
SẮC KHÔNG VI DIỆU PHÁP
*~~~~~~~~*~~~~~~~~*
Một ngày nhập định bồng lai Mừng vui bao nổi u hoài bấy nhiêu Cỏi ta bà tiêu điều xơ xác Bởi cái thân thiện ác bất phân Lương tâm mai một đi dần Tàn hơi cạn sức nghiệp trần nặng mang Nào cha mẹ họ hàng nội ngoại Nào lợi danh của cải còn đâu Tóc xanh rồi đến bạc đầu Được thua vinh nhục lo rầu mông lung Cái biển đời mịt mùng tăm tối Biết bao người lạc lối lênh đênh Vui trong cảnh khổ rồi quên Nhọc nhằn bao kiếp mới nên thân người Mới hê hả cười tươi vui vẻ Đã rầu lo lặng lẻ buồn đau Thân người ai cũng như nhau Đều do tứ đại tạo nên thân này Nay vay mượn thì ngày mai trả Rồi theo vòng nhân quả luân hồi Ai sống ích lợi cho đời Chết đi sinh lại cỏi trời phạm thiên Còn những ai đảo điên chân lý Vì thân nay làm lụy cho đời Thì khi sức cạn tàn hơi Kiếp sau thời sẻ sinh đời súc sanh Thiện tri thức làm lành lánh dử Luôn giử tâm tinh tấn tu hành Thì khi hết kiếp nhân sanh Thời sinh cực lạc thoát vòng tử sinh Không ai trốn thoát mình được cả Gieo nhân nào hái quả ấy thôi Còn duyên còn bạn còn tôi Hết duyên hết bạn buồn ôi nảo nề Bởi tại đời chấp mê bất ngộ Nên tâm hoài đau khổ vì duyên Mắt thời nhìn ngó quàng xiên Sao không để mãi trông riêng tâm mình Bởi mãi muốn nên sinh lắm việc Thích cái này thương tiếc cái kia Cứ hoài tính toán nhân chia Sao không thử nghỉ chết về nơi đâu Khi thân như đèn dầu sắp cạn Tâm ngổn ngang bao xiết bàng hoàng Than ôi đau khổ nhân gian Trả thân cho đất tội mang riêng mình Cái tâm linh vô hình nhận quả Nghiệp càng sâu càng khó cầu an Cho nên cứ mãi lang thang Trượt hoài trong cỏi vô thường trần ai Khi sống kiếp nai hươu tôm cá Lúc ốc cua khỉ vượn heo gà Trăm muôn ức kiếp trải qua Tu chân tích đức mới ra thân người Người hơn vật biết suy biết nghỉ Biết điều sai và lẻ thiệt hơn Biết thương yêu biết giận hờn Nhưng không biết được giả chơn tâm mình Bởi từ trong u minh chuyển kiếp Chịu biết bao oán nghiệp đớn đau Tượng hình từ giọt máu đào Nằm trong lớp bọc nhớp nhao đọa đày Qua chín tháng mười ngày đau đớn Mở mắt ra đã biết khổ oa Trăm năm một kiếp người ta Khổ từ tấm bé chết già còn mang Bởi nhân thế không màng trau chuốt Mài giủa tâm mãi thuộc về mình Thả trôi giửa chốn phù sinh Học hành bao thói tội tình dối gian Dầu ta có bạc vàng như núi Mà tâm thời hư thối xấu xa Hại người mưu lợi riêng ta Sát sanh muôn vật để mà béo thân Càng no ấm càng gần bể khổ Tâm sinh thêm ham hố sân si Trăm năm có đáng là gì Nghìn năm khổ ải khắc ghi tâm hồn Biết bao người thiền môn nương bóng Lòng dặn lòng tầm đạo cứu đời Ai ngờ lạc giửa biển khơi Cái tâm cứ mãi chơi vơi giửa dòng Tu là để chân không thức tỉnh Chẳng mong cầu tôn kính một ai Giử tâm kiên định thế hoài Lâu ngày trí huệ mở khai pháp mầu Phật vốn chẳng nơi đâu xa cả Luôn ở đây quanh quẩn bên ta Một đời đâu dể nhận ra Đâu là tâm phật tâm ma trong lòng Còn mong muốn thì không hiểu được Cái chơn như vô ước hư không Hảy mang mong muốn nơi lòng Hòa tan cùng với hư không đất trời Tâm nhân ái khắc thời tự đến Chớp mắt thôi bến giác tới nơi Hết rồi duyên nghiệp của tôi Hết rồi nhân quả của đời phù sinh Cái tâm linh vô hình thanh thản Cỏi tây phương phiêu lảng ta về Than ôi đời mãi ngủ mê Cái duyên nối nghiệp lê thê kéo dài Cỏi ta bà nay mai tận diệt Tiếng khóc than thảm thiết đó đây Từ tâm ta dẩu đủ đầy Cũng đành thắt dạ khoanh tay đứng nhìn Do cái tâm chúng sinh mãi muốn Nên luôn hoài phiền muộn vì thân Trong thời mạt pháp thế nhân Vất vơ vất vưởng muôn phần khổ đau Nay pháp mầu trước sau phân tỏ Chỉ thế nhân thật rỏ cách tu Rời xa danh lợi phù du Tai ngơ mắt lấp giả ngu giả khờ Không mong ước đợi chờ chi cả Thân ốm đau chặt dạ kiên trì Một lòng giử lấy từ bi Tình thân tình ái bỏ đi đừng cầu Luôn luôn để trong đầu thanh thản Khẩu ý thân thanh tịnh nghiêm trang Mắt đừng liếc dọc nhìn ngang Chỉ trông riêng mổi tâm can của mình Nếu bất chợt lòng sinh ham muốn Hảy nghỉ ngay phiền muộn đó tôi Xuôi tay nhắm mắt là rồi Thân này củng sẻ tanh hôi tức thì Hảy nhè nhẹ khép đôi mi lại Miệng niệm thầm sắc tức thị không Tâm thời níu lấy hư không Ý nhìn hơi thở trong lòng vô ra Đừng suy nghỉ tôi ta chi cả Cứ bền gan chặt dạ thực hành Chân không lánh dử làm lành "SẮC KHÔNG DIỆU PHÁP" thoát vòng tử sinh Bao duyên nghiệp tội tình muôn kiếp Theo chân không tan biến hết rồi Chỉ còn mổi cái tâm thôi Vô ưu vô ái thảnh thơi đời đời Chuyện nơi mười cỏi trời thấy rỏ Chín phương phật thấu tỏ tận cùng Trông xuống địa ngục hải hùng Tâm ma cắn xé vẩy vùng khổ đau Âm ty chứa hồn ma chín cỏi Mười tám tầng chật chội bon chen Bởi tâm thương hận ghét ghen Thất tình lục dục mãi len vào đời Hảy nhanh chân xa rời tất cả Giử vửng tâm chặt dạ tu hành Pháp mầu nay đả chỉ rành Cầu mong nhân loại đắc thành "CHÂN KHÔNG"./. 18/02/2009 Hàn Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2009 16:36:32 bởi Hàn Vũ >
PHÁP MÔN VI DIỆU
*~~~~~~~*~~~~~~~*
Tâm an vui cảnh thanh nhàn Xót xa nhân loại khốn nàn thảm thương Pháp môn Vi Diệu mở đường Giúp người về với tây phương phật đàn Ngại cho khó nhọc gian nan Kiên tâm trì trí niết bàn đâu xa Từ trong thanh tịnh nghiệm ra Sắc không là cái giúp ta yên lòng Sắc thời tức thị là không Lấy không làm sắc mới trông thấy mình Từ trong vô thỉ phù sinh Trăm muôn ức kiếp thay hình đổi da Tâm không người sẻ hiểu ra Thân bằng quyến thuộc đấy là dây duyên Lợi danh là mối ưu phiền Từ trong tiền kiếp lưu truyền tới nay Xác thân cuộc sống đời này Đó là thành quả của ngày xa xưa Cực khổ dải nắng dầm mưa Ấm êm nhung gấm dư thừa giàu sang Muôn màu muôn vẻ nhân gian Do nơi nhân quả đeo mang bao đời Sắc không thì chẳng đổi dời Nên tâm thanh tịnh thảnh thơi an nhàn Nhân gian ơi hởi nhân gian Vui chi phúc chốc khổ mang muôn đời Ta bà tận diệt tới nơi Mà người người lại vui cười chẳng lo Pháp môn nay đả ban cho Mong rằng nhân loại sơm lo tu trì Một lòng trui luyện từ bi Tâm không hướng đến sân si xa rời An nhiên nhắm mắt lìa đời Thoát vòng sinh tử về nơi niết bàn./.
20/02/2009
Hàn Vũ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: