Nói với Liên thơ
nguyễn thế duyên 09.08.2008 02:16:36 (permalink)
0
    Nói với Liên Thơ
 
Sao lúc nào tôi cũng thấy nhỏ nhoi
Trước biển lòng em gầm gào sóng vỗ?
Bao nhiêu lần tôi viết rồi lại bỏ
Viết gì đây?
                  Cô gái của tôi
 
Tình yêu em như biển mặn mòi
Con sóng cuộn xô mãi bờ hoài vọng
Tôi không biết bao đêm rồi em khóc
Để hôm sau gạt nước mắt lại cười
 
Liên Thơ ơi!
Tôi thương em không thể nói thành lời
Thơ tôi viết đã trở thành vô nghĩa
Thơ tôi viết không thể nào san sẻ
Những nỗi đau thầm kín trong em
 
Tôi biết em cố nén nỗi đau riêng
Để trải lòng mình cho bè bạn
Em cứng rắn làm tôi đau vô hạn
Bờ vai nào?
        Cho em gục đầu
               Để em khóc em ơi
 
Em vui
Em cười
Mà sao tôi
Vẫn nghe thấy những lời thổn thức
Câu thơ ẩn bao điều chua sót
Đọc thơ em thấy vị mặn trên môi
 
Tôi ước sao được nghe tiếng em cười
Một tiếng cười thanh thản
Và biển lòng em không còn dậy sóng
Em dang tay san sẻ những niềm vui
                    9-8-2008
 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9