All about myself!
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 10.08.2008 16:42:58 (permalink)
Hôm nay nhân dịp hết sổ viết nhật kí kèm có bàn phím mới, gõ sướng run cả tay, quyết định quay trở lại thói quen viết nhật kí đã bỏ bê từ lâu rất lâu roài.
Sắp đi học rùi, chẳng thấy phấn chấn hay hồi hộp j hết. Năm cuối đại học, một năm như mọi năm hay sẽ là bước đột phá...tụt dốc nhỉ? Mấy hôm trc còn feel buồn nhiều vì kết quả của bài thi mà đã đoán trc được sự cay đắng ngay từ khi bước ra khỏi phòng thi hôm đó, nhưng dù sao vẫn sock, cái học bổng 240k trượt cái vèo. Nhưng mấy hôm nay lấy lại tinh thần rùi, sau khi nhận đc những lời an ủi của bố mẹ ( tại bố mẹ ko bít mình bùn vì chuyện j mà, cứ biết thử xem có còn...âu yếm thế ko) huhu. Mình nhận thấy rốt cuộc từ trc tới nay mình quá coi trọng điểm số trong khi trong não bộ của mình cái gọi là kiến thức thực sự chỉ như những đốm nhỏ lác đác, rời rạc, khi cần đến lại fải vục đầu trong chồng sách ngất ngưởng để tìm kiếm và liên kết chúng lại. Poor myself!
Hôm qua thật kinh ngạc và thật buồn cười, lần đầu đc làm nạn nhân của một cuộc làm mối bất đắc dĩ. Đang đi loay hoay xỏ thử mấy cái áo điệu điệu thì túi quần rung tít mù, tay kéo áo, tay nghe điện thoại, chị D gọi điện kêu về ngay chị cho cu Sớn đến chơi, về chơi với cháu. Thế là vội vội vàng vàng suýt mặc luôn áo của người ta về, phi tức tốc về để đc chơi với cháu, hehe, tại thằng cu kháu lắm cơ, chỉ muốn đc hun nó suốt ngày thui. Ai dè vừa về đến cửa đã té ngửa, ngoài thằng cháu kháu ơi là kháu thì chị còn dẫn về 1 anh cũng kháu ko kém để làm mối cho con em đang ế dài cổ.hix hix. Cơ mà anh ý hơi nhùn. Mình chẳng cành cao j đâu nhưng ít ra thì cũng fải hơn mình khoảng 1/3 cái đầu trở lên chứ, đằng này thì hình như chỉ cần mình đi đôi dép lê bệt dí ở nhà cũng đứng ngang ngửa nhau roài. Mà người đâu lại còn rõ hiền, hỏi j thì nói nấy, chả thấy hỏi em đc cái j, làm em nó lại fải ngồi chén nho ầm ầm cho ...đỡ trống trải.
#1
    ema87 11.08.2008 09:10:09 (permalink)
    Sáng dậy sớm như mọi ngày, hôm nay cảm thấy trong người rất khoẻ, khoẻ một cách bất bình thường, tập thể dục, mồ hôi ướt trán, tay chân rã rời, vì sao thế? Vì hôm nay sẽ là ngày đầu tiên của chuỗi ngày F5, sẽ refresh bản thân từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, sẽ thay đổi, thay đổi thực sự.
    Hôm nay ko muốn than vãn, ko muốn nghĩ ngợi, ko muốn buồn chán. Hôm nay sẽ là ngày vui thật vui, dù chưa biết điều j chờ mình ở phía trước. Quên hết ngày hôm qua, quên hết những đợi chờ trong vô vọng, quên hết những nỗi đau giằng xé. Sẽ cho tất cả vào một cái hộp, có lẽ cái hộp này sẽ đạt kỉ lục guiness về độ to, độ nặng và độ đau, sẽ khoá chặt bằng sự tha thứ, bằng niềm tin, bằng tình bạn. Xem ra những quyển sách thuộc thể loại nuôi dưỡng tâm hồn đang có tác dụng với cái đầu ương ngạnh này khi mà h đây nó đang cố lừa gạt mình bằng những lời lẽ hoa mĩ đến tuyệt vọng. Không, mình làm đc mà, chắc chắn đấy!
    Kể tiếp chuyện sau khi tập thể dục nhé. Mình nấu cơm như thường lệ. Cái lệ nấu cơm ăn sáng có lẽ là khá khác lạ so với nhiều nhà nhưng đó là truyền thống lâu đời của nhà mình. Thay vì chán ghét mình quyết định sẽ thích những buổi sáng dậy sớm nấu cơm cho bố đi làm. Trong lúc chờ bố mẹ em có thể sẵn sàng ngồi vào ăn, híc, mình đi rửa xe cho bố. Mình thix cảm giác đc nhìn cái xe bóng lộn dưới bàn tay lười nhác của mình, thật thú vị, và còn thix hơn khi nhìn ánh mắt kinh ngạc của bố đáng yêu. Rồi j nữa nhỉ. Xách chổi lau nhà đi lau sạch sẽ 3 tầng ko sót 1 kẽ hở nhá. Đã bảo hôm nay là ngày refresh mà! Hi, thix quá!
    Và bi h sau khi tắm gội sạch sẽ, ngồi nghe nhạc thảnh thơi khi đồng hồ mới điểm 8h sáng. Thế mà mình đã làm đc cả một núi việc trong khi nhiều người vẫn còn vùi trong chăn trốn tránh bình minh. Thật khâm phục bản thân đến ko ngờ.
    Khi người ta vui, nghe nhạc buồn vẫn cứ thấy vui là sao nhỉ?....from the bottom of my broken heart....u were my first love, u were my true love....u were my real love....I never knew love...til there was u.....how was I to know I'd miss u so?
    #2
      ema87 12.08.2008 10:17:42 (permalink)
      Chat với Ti tồ, nó đang vương vấn tình cảm với một con gà béo, 1 tên cù lần tốt bụng, nhiệt tình, hăng hái, chỉ có mỗi cái nhược điểm nhỏ như con voi là siêu vô duyên, thui ko sao, dù j thì tốt là đc. Dạo này mình và Ti tồ thực sự ít nói chuyện hơn, ít tin nhắn hơn, chat thì chỉ đc ít dòng là lại quay sang những câu ậm uh quen thuộc rùi im thin thít. Sao thế nhỉ? Mình đang dần ko hiểu nó và nó đang dần ko hiểu mình hay là mình đang tưởng tượng ra những chuyện vớ vỉn như thế nhỉ? Mình cứ thấy khoảng cách xa xa thế nào ý. Chết mày chưa đồ ngốc, tự mình tạo khoảng cách và bi h tự mình ko rút đc lại. Năm sau sẽ xuống Hà Nội, 2 đứa ở chung nhà, chắc sẽ ổn thui, chơi với nhau lâu quá nên chắc cũng fải có những lúc tự nhiên ...chán nhau chứ, rùi lại ok thui mà.
      Hôm qua tự dưng chú Thư sau một thời gian im hơi lặng tiếng chốn rừng núi xa xôi mù tít nào lại sang nhà mình chơi mới sợ chứ. Tội nghiệp chú, ế chỏng chơ rùi hay sao ý, sao bi h vẫn chưa lấy vợ nhỉ, đừng ...chờ cháu thế chứ, dự định của cháu là sẽ chống ế ở tuổi 27 cơ, còn những 6 năm nữa, mà nhỡ đâu sau 6 năm cháu lại tiếp tục gia hạn thêm thì sao? Cháu thích cuộc sống lông bông lắm chú ạ. Nhớ ngày xưa lớp 11, mình thix chú ý thế, tại chú ý cứ tốt kiểu j ý, tốt kiểu vô điều kiện hay gọi là j nhỉ, vô tư kinh khủng khiếp, làm mình lao đao và xao xuyến. Cái kiểu thix trẻ con ý may mà cũng chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Sau đấy 1 time, chú ý quay sang thix mình,hix, mình chạy bán sống bán chết, ko muốn làm tổn thương một người tốt như thế, nhất định sẽ có một nửa hoàn hảo hợp với chú ý vào một ngày ko xa....hi vọng thế.
      Cứ bảo học tiếng anh, nhưng học một mình chán thật đấy, cứ lôi 1 lô sách ra, mỗi trang nhòm vào một tí, như kiểu một bàn ăn dọn ra đầy ắp, mỗi thứ gắp 1 ít, ăn xong chẳng nhớ mùi vị của cái j vào cái j ý. Cứ học kiểu này đi, rùi thì tha hồ mà regret, than ngắn thở dài, chết chìm trong cái mớ thất vọng và chán chường cho mà xem. Biết trc đấy, nhưng cứ thế đấy, làm j đc nào! Bố mẹ thì vẫn mong muốn mình ở lại TN làm giảng viên ĐH. Cái ngữ mình mà làm giảng viên chắc tụi sv cười cho thối mũi. Với lại mình ko có năng khiếu làm mặt lạnh trên bục giảng, thể nào cũng bị học sinh bắt nạt, trêu ghẹo, xong rùi chẳng bít fải fạt bọn đấy ntnào cho mà xem. Mình muốn về HN, thậm chí fi vèo vào Sài Gòn, đi đến những nơi chỉ có mình mình thôi, tự mình chiến đấu, thua cũng đc, bị chèn ép cũng đc, cho mình sáng mắt ra, cứ tưởng đâu cũng như nhà mình,cứ làm như chỗ nào cũng êm ả xuôi chèo mát mái cả ý. Ôi nghĩ mà sợ.
      Hôm qua chat với Koibito à fải là ex koibito chứ, chán lắm ý. Mấy hôm trc cũng chat, a rủ đi coffee, mình từ chối ngay lập tức, như thể đã đc lập trình rồi ý, bài bản kinh khủng. Đúng rồi, fải tránh xa ra, càng xa càng tốt, mình đang làm tốt mà, fải duy trì nhé! Mình đã định delete cả số đt của a nữa cơ, nhưng mà làm thế để làm j khi mà đã thuộc làu làu nhỉ? A xấu xa, a độc ác, a vô tâm, a chán ngắt....ôi sao lại thix. Koi wa momoku mà! Ko nói nữa, ko mình fát điên mất! Giải điên đi ăn kem vậy. Dạo này ăn kem nhìu quá, chẳng còn thương cái cân tội nghiệp nữa, mặc kệ đi!
      #3
        ema87 13.08.2008 10:35:57 (permalink)
        Mua sắm, tưng bừng và cũng ko kém fần đau xót. Thêm 2 cái áo sơ mi điệu điệu thôi mà, thêm 1 cái túi xách to đoành thui mà, chưa kể cộng gộp vụ đôi guốc hôm trc nữa, huhu, túi bi h rỗng tuếch, toang hoang....cái khoản tiền dự trù để đi học một lớp học nào đó càng ngày càng vơi đi. Đổ tại xì trít ý mà, mỗi khi tâm trạng bất an cần 1 liều an thần là vòng vèo mua sắm cho nó thoả cơn đói khát. Tháng này chưa mua đc quyển sách truyện nào, cũng đang bứt rứt đây, nhưng thôi chờ tới sn vậy, trong khi chờ đợi lôi đống sách fân tích chứng khoán ra đọc, cái sách đấy á, ngốn cả năm vẫn chưa ngấm hết.
        Bạn Đắc Hưng gọi điện khủng bố liên tục, hoảng sợ. Híc. Bạn ý có cả tỉ số đt để tấn công mình, mình đã cố add bằng hết để trốn cho kịp, nào là Dangerous, rùi Sợ Lắm, rùi Kinh dị, Khủng khiếp, Chạy ngay....híc thế mờ hum qua lại gọi = số khác, làm mình fải bốc fét đang đi chơi, chiều đi sn, tối đi bà ngoại. Ặc ặc, tự tử mất! Nghe nói bạn ý fải thi lại 2 môn Quản lý dự án và đầu tư, đòi vào học nhóm với mình, hix, để giảng cho bạn ý hiểu thì chắc mình mất 20 năm tuổi thọ cũng chưa xong. Mình bít là mình nhẫn tâm, nhưng lúc này mình ko muốn dính dáng j tới mấy cái môn khó nhằn ý nữa, mình qua rùi, mình thở fào, mình muốn chạy, mình muốn bình yên, mình muốn hưởng thụ, và nhất là mình sợ bạn ý lắm.huhuhu.
        Hôm qua nt cho Ti tồ hỏi vụ đi chơi với con gà tồ, thế mà ko thèm reply cho mình, tức tức. Ság ol thấy mấy tin offline nhằm xoa dịu mình, ứ thèm trả nhời, thấy b ý ol sáng bừng. Híc, tự nhiên mình nhỏ nhen thía. Chắc là tại hôm qua về muộn nên ko nt lại cho mình. Mình ko bít, mình ko quan tâm, mình cứ ích kỉ và trẻ con thế đấy. Mình quyết tâm invi từ h cho tới cuối tuần nhá, ko chat chit thanh minh này nọ. Híc, mình ko nên làm thế chứ. Thực sự mình thương Ti tồ lắm lắm, fải ở với cô cậu như thế chẳng thoải mái tẹo nào, mà thỉnh thoảng cô Trang lại dở chứng cáu gắt rùi làm mặt lạnh tanh khiến con bé rất bùn, chỉ bít tâm sự với mình và mẹ Thuỷ thui. Nhưng mình ko thix kiểu tự dối lòng của Ti, dù cô T đối xử như thế nó vẫn kêu nó thoải mái, nó ko bận tâm. Thà nó cứ hét lên là nó ghét cô ý mình còn thấy thông cảm hơn. Thui mình ko bít đâu, mỗi người có cách sống riêng mà, mình thì tốt đẹp j chứ mà cứ đi fán xét Ti tồ. Ừ thui nhá, đừng trách bạn ý nữa, tội nghiệp!
        #4
          ema87 14.08.2008 08:58:21 (permalink)
          Hum qua ra vẻ dỗi bạn Ti tồ ghê lắm. Bạn ý nt như chưa có chuyện j xảy ra, hỏi xem mình mua áo đẹp ko, màu j, mẹ chê ko? Kêu là đang chờ bạn Hương béo dài cổ như đà điểu rùi. Mình nt lại rất lạnh lùng, đại loại là ghét nhữg người h cao su, ghét cả những người nt từ hôm trc mà hôm sau trong lúc chờ người h cao su thì mới thèm reply lại. Bạn ý hoảng hốt, cuống quýt, kêu là nt cho mình rùi mà, thề thốt rất kinh. Hức, thế đt mình điên à, hay là mình điên? Cay, ứ thèm nt lại nữa. 1 lúc sau bạn ý lại tít tít nt bảo mình dỗi à? Hì, cứ thix yết kiêu thế đấy! Thôi chỉ dỗi bạn ý nốt tối qua thui, tẹo nữa sẽ cho bạn ý cơ hội cải tà qui chính, hehe.
          Tự nhiên hôm nay lại mong đi học thế, nhất định kì này sẽ học một cách tử tế nhất từ trc đến nay, lại thề thốt quen thuộc.
          - Sẽ ngồi bàn đầu
          - Chép bài đầy đủ
          - Không bỏ tiết nào thuộc chuyên ngành ( tức là vẫn có kẽ hở cho các môn thuộc thể loại hứa hẹn đầy thú vị như Lịch sử Đảng, tư tưởng HCM, hehe)
          - Đọc và tìm tài liệu cho bài học trc khi đến lớp! ghê chưa!
          - Bắt tay vào tìm đề tài cho khoá luận tốt nghiệp, cũng có mấy ý tưởng rùi nhưng vẫn thấy mông lung lắm
          ......
          vv...vv lúc khác nghĩ tiếp
          À hôm qua khi ko thể chịu sự khủng bố ác liệt đến fát rồ của bạn ĐHưng, đã fải hi sinh 250đ nt bảo bạn ý là: t đang ở HN rùi, cuối tuần mới về.hức. Chết mất vì bạn ý thui. Lại còn ra vẻ ngậm ngùi, chúc tụng mình đi chơi vui vẻ nhé. Tức là từ h đến cuối tuần mình fải đi tu tại ja rùi, kẻo le ve ngoài đường lại bị bạn ý bắt quả tang thì teo.
          Lên diễn đàn trường thấy thầy Nhí Nhố post mấy cái chủ đề về mar hay fết, cũng mún nhờ ông ý quân sư cho một ít nhưng hễ cứ mở mồm ra nói chuyện với ông ý là ông ý lại trêu ngươi mình, tức lắm. Thấy ông ý cũng thông minh nhưg nhắng nhít quá thể, thầy jáo j mà như 9x ý, mình chẳng bao h nói chuyện tử tế với ông ý đc. Hừ, bạn thân của Koibito có khác, đáng ghét như nhau.
          Mai là rằm, mẹ mua 1 con gà to bự về cho mình thử sức. oạch. thịt gà thì mình chỉ biết vặt lông thôi, chứ còn cắt tiết và mổ thì chịu thôi. Mẹ bảo con gái con đứa xấu hổ, hơn 2 chục tuổi đầu chưa bít thịt gà, sau này về làm dâu nhà người ta thì người ta lót lá đuổi về. Nhứt định sau này trc khi lấy ai, fải giao hẹn trc với mẹ chồg tương lai là con ko bít làm gà đâu đấy, mẹ có cho con lấy con trai mẹ ko thì bảo 1 câu để con rút lui cho chóng.hehe. Tí nữa fải xách gà ra chợ cho người ta thịt hộ, fải mua hoa quả nữa, nhìu việc quá, huhu.
          Dạo này đau bụng liên miên, bị làm sao ý nhỉ, hay là ung thư...rốn, nhưng lười đi khám bệnh lắm, vào lại gặp bác sĩ Hà Bờm thì thui rùi, em xin bỏ mạng tại đây. Hôm qua còn bị đau răng nữa, mấy cái răng khôn nó chẳng chịu mọc hết j cả, cứ thỉnh thoảng lại chòi lên 1 tẹo như trêu tức người ta bằng nhưng cơn đau kinh khủng, chẳng nhai đc j, mà ngoài ăn ra thì dạo này em còn có niềm vui nào đâu cơ chứ.
           
          #5
            ema87 15.08.2008 10:08:26 (permalink)
            Tròn 1 tháng nữa em cũng tròn 21 tuổi, bước vội vã sang chào tuổi 22 trong nước mắt, em sẽ thành bà jà, em sợ lắm, e chẳng muốn thời gian trôi đi j cả nhưng cuộc đời là thế, cứ ko muốn thì nó càng tới nhanh, thôi thì em sẽ thay đổi tâm trạng. Hồi hộp quá, sắp sn rùi, vui vui, mong quá, mong quá....
            Năm ngoái sn ntn nhỉ. Cũng thấy vui, bạn bè tới đông, ăn uống tưng bừng. Sau cuộc vui, em ngồi khóc, ngồi thẫn thờ, ngồi bồi hồi, ngồi tê tái....đthoại rung bao nhiêu lần là em giật mình, mừng hụt, tưng hửng bấy nhiêu fát. Em chờ, em đợi, em mong. Rồi em đi ngủ. E quẳng đt ra xa, nằm úp mặt vào gối, phù,sẽ qua ngày kinh khủng nhanh thôi. 23h55ph, đt reo, em tỉnh giấc,a gọi, e ko nghe, rồi a nt, tin nhắn của a tới khi chỉ còn vài phút nữa là sn em trôi qua. Cảm động gớm. Nuốt ...căm hờn vào trong, em cảm ơn, lạnh lùng, trong lòng tủi thân vô cùng. A chưa bao h là của e, mãi mãi là như thế. Với a, e chỉ như một cơn gió thoảng qua, chẳng đọng lại đc chút ấn tượng j, đôi khi trong lòng cảm thấy trống trải, a chợt nhớ tới e như để lấp cái chỗ trống vốn dành cho bao nhiêu người ấy,a gọi cho e nói chuyện vu vơ, chút tán tỉnh bông đùa. Này a, có bao h a thực sự cảm thấy cần e chưa? Thế sao e lại cứ nhớ mong về a như thế nhỉ. Có những khoảng thời gian mà khi thức giấc người đầu tiên em nghĩ tới là a, trước khi đi ngủ e lại nghĩ, lại cầu chúc cho a đc yên bình. A tệ lắm a biết ko? Hình ảnh tốt đẹp của a ngày xưa đã bị thời gian cuốn trôi, a giờ đây khác nhiều, nhưng rồi em vẫn cứ nghĩ a như xưa, em vẫn cứ chờ đợi a trong vô vọng. Đó có fải tình yêu ko? Có lẽ e đã chỉ coi a là thần tượng, và với tính bảo thủ của mình, khi hình tượng về thần tượng sụp đổ, e ko tin, e cố tự lừa dối mình rằng a vẫn thế, a vẫn là a của ngày xưa, và e vẫn lại hi vọng, lại mong chờ, một ngày nào đó, khi trải qua các cuộc dạo chơi ở nơi xa xôi nào đó, a chợt nhớ tới e, a sẽ trở về bên e? Có ngày ấy ko nhỉ. Và khi đó e sẽ kiêu hãnh nói với a rằng....too late rồi Koibito ạ!
            #6
              ema87 16.08.2008 09:42:13 (permalink)
              Buồn, buồn lắm, rất rất buồn. Cảm giác bị lợi dụng, bị coi thường, thất vọng vô cùng. Mình đã nghĩ mình có thể chịu đựng đc cái kiểu chơi bời thái quá của Hiếu, kiểu vung tay quá trán và coi mình là cái máy ATM có thể rút tiền bất cứ lúc nào. Qua chuyện hôm qua mình thấy rất chán. Từ hồi chơi với Hiếu, mình lúc nào cũng vô tư, thực sự chẳng nghĩ j cả, vì bạn bè mà, júp nhau chẳng quan tâm xem là bao nhiêu lần, là những gì, chỉ cần chơi với nhau chân thành và thoải mái là đc. Bao nhiêu lần vay tiền, mình chẳng nhớ, bao nhiêu lần nói dối, mình cũng chẳng để ý. Có lẽ đó là lỗi của mình. Mình đã ko thẳng thắn với Hiếu. Rằng: Này, t ko thix bạn chơi bời quá như thế, tớ  cũng ko thix bạn dùng tớ để nói dối qua mắt mẹ bạn đâu. Bạn có thể nói dối đc, còn tớ thì ko!
              Bố biết chuyện mình bao che cho Hiếu rất nhiều lần, bố jận lắm, nói rất gay gắt làm mình cũng buồn. Bố nói Hiếu có thể nói dối đc bố mẹ thì bạn bè nó nề hà j mà fải nói thật. Bạn bè chơi với nhau mà như thế thì ko xứng đáng. Nhỡ hôm qua, Hiếu đi như thế mà gặp fải chuyện j thì nhà mình biết ăn nói với nhà bạn ý ntn? Ti tồ cũng khá gay gắt, bảo là, bạn bè chơi với nhau đã ko giúp nhau thì thôi, sao lại làm khổ nhau thế, fải nói thẳng cho Hiếu biết. Rồi Ti cũng nói 1 chuyện mà mình cũng đã từng lăn tăn. Tuần trc trc nữa, nhà Hiếu có việc ko đi HN cùng mình đc, mình đã đợi đến tuần sau để đi cùng. Rùi tuần trc, mình lại bị ốm, Hiếu ...đi 1 mình, thậm chí trc khi đi còn sang ...vay tiền nữa. Hiếu trẻ con, vô tâm hay H thực sự ích kỉ, chỉ qtâm tới bản thân mà ko cần để ý tới cảm nhận của người khác.
              Mình đã muốn mắng H, đã muốn nói thẳng ra nhữg điều mình nghĩ, nhưng vì cái j mà mình chẳng thốt lên đc. Mình nhu nhược quá với H, mình sai lầm nhiều quá, sai lầm nối tiếp sai lầm, để đến bây giờ bế tắc thực sự trong chuyện sửa sai. Sao lại mệt mỏi thế cơ chứ???
              Hôm qua cũng buồn thêm 1 chuyện nữa. Cái em TDDC Ngân Thương mà mình quí và ủng hộ bị dính doping. Chán thế, vậy là sự nghiệp thi đấu tan thành mây khói rùi. Mới 19 tuổi thôi. Mà cái nghiệp thi đấu đâu có suốt đời. Bị cấm thi đấu mấy năm là teo rùi còn j. Mình nghĩ đây là chủ trương của mấy người cấp trên, chứ nó bé thế, chắc chẳng dám dùng thuốc đâu. Lại còn bao biện thuốc lợi tiểu j chứ. Nói chung vẫn thương em ý.
              Ngày buồn!!!
               
              #7
                ema87 17.08.2008 10:24:29 (permalink)
                Mai đi học rùi, thix lắm, sẽ là kì cuối cùng đc ngồi trên ghế jảng đường, sẽ học hành tử tế hết mình để ko fải ngồi và gặm nhấm cái mớ hối hận, thất vọng vào h này năm sau. Quyết định sẽ tảng lờ những ánh nhìn soi mói, những lời nói ko thiện chí, cả những tin đồn thất thiệt, sẽ chỉ qtâm tới những j mà mình đã hứa thôi!
                Tối nay Kiên tồ rủ đi hát hò đàn đúm, hôm nọ thì hứng chí lắm, hôm nay chẳng thấy fấn khích j nữa. Ngày xưa thix cái thằng khỉ jó ấy mới bùn cười chứ. Chắc cũng fải cảm nắng mất mấy tháng, kiểu lúc thix lúc ghét. Xem lại thì chẳng thấy em ý có cái j mà mình lại thix nữa, vừa bằng tuổi, vừa thấp, vừa lăng nhăng, vừa lố nhố. Nói chung là xấu đủ mọi đường. Mà thôi đi, từ trc tới nay mình có thix ai tử tế đâu cơ chứ! Liệt kê lại danh sách từ hồi mẫu jáo mà xem, ặc, ko mún nghĩ tới nữa! Quên chuyện tình cảm now!
                Đang dự định mai mối cho Ti tồ và a Toàn, hix, nhưng thực sự lúc đầu chỉ định đùa thui, ai dè em Ti nhà mình máu thế, fải làm thật thui. Hu, 2 người này có vẻ ko hợp nhau lắm, trùi, thui kẹ, bít đâu đấy. Nhưng chưa bít fải mở đầu  ntn nữa. Thực ra 2 ông bà này cũng bít nhau roài. A Toàn thì chắc chỉ nhớ Ti với tư cách là con hà mã chơi cầu lông vô địch hồi cấp 2 thoai, chắc bi h nhìn thấy em ý gầy và xinh ra như thế a ngất ngay. Còn Ti thì vẫn nhớ a Toàn hơi lùn, hiền, ngoan. Hôm qua có vẻ lăn tăn, nhưng thấy bảo CON NHÀ GIÀU, em ý sáng mắt ngay, hớn hở bắt mình tiến hành phi vụ này khẩn. hehe. 2-9 cả nhà tụ họp, cho Ti tồ đến góp vui, rùi cho 2 anh chị tìm hiểu nhau xem thế nào.
                Hừm, sao tự nhiên lại có bài của Scorpion chứ, ghét ghét ghét!!!!!!!!!! Send me an angle à, I don't need, hate all of u.
                #8
                  ema87 18.08.2008 10:24:56 (permalink)
                  "Nếu bạn không muốn bị lãng quên ngay sau khi qua đời,
                  hãy viết những gì đáng đọc hoặc làm những gì đáng viết".
                  (Benjamin Franlkin)
                  Khẩu hiệu trong ngày đây! Cả 2 thứ này mình đều chưa có và đang từng ngày lê lết fấn đấu trong hoang tưởng. Thôi nào, đừng tự xỉ vả bản thân thế chứ, ít ra thì mày cũng ko đến nỗi tệ đâu, cũng có vài thành tích nhỏ nhỏ rùi còn j, cứ tự chiến thắng chính mình của năm trước, của tháng trước, của hôm qua đi nào. Ờ bít rùi.
                  Hôm qua chính thức biết được toàn bộ điểm của kì thi học kì vừa rùi. Thất vọng đủ rùi, h sẽ trưng ra để mỗi khi nhìn lại sẽ tự đay nghiến bản thân để ko bao h lặp lại những điều đáng xấu hổ nữa.
                  Quản lý dự án: 6
                  Kinh tế quốc tế: 7
                  Chủ nghĩa xã hội: 7
                  Kinh tế đầu tư: 8
                  Kinh tế vĩ mô II: 8
                  Chuyển giao công nghệ: 8
                  Thống kê đầu tư: 8
                  Anh thương mại: 9
                  Xong! Tổng kết đc 7.48, 1 kết quả tầm thường, đáng chán. Huy hoàng kì 1 nay còn đâu. Thực ra điểm số với mình bây h cũng chẳng còn quan trọng khi mình ko có ý định ở lại trường, thế nhưng điều làm mình chán là lẽ ra mình có thể làm đc hơn thế, nhưng thế nào mà mình lại để 1 điểm 5 QLDA xảy ra, vớt vát giữa kì và chuyên cần mới lên 6. Đấy lẽ ra là môn mình fải làm tốt nhất, fải là môn khẳng định đc khả năng của mình, thế mà rồi, mình chủ quan hay bị làm sao mà để làm sai một bài dễ như thế. Không đổ lỗi lung tung, lỗi là do mình mà. Mình chỉ cay cú những người giở sách chép toàn bộ fần lý thuyết thì điểm lại cao chót vót. Ặc sao mình nhỏ nhen thế nhỉ, nghĩ thế làm j, quan trọng là mình ntnào thui cơ mà. Bỏ cái kiểu so sánh lung tung đi ngay trc khi fát điên lên vì nó.
                  Việc cần làm hôm nay:
                  - Chiều đi học ngoan
                  Yêu cầu: + Không chạnh lòng khi các bạn hỏi điểm
                                 + Không xấu hổ
                                 + Không bao biện
                                  + Tảng lờ và chăm học
                   
                  - Tối học TA, xem lại bài đã học
                   
                  Mà hôm qua sau khi đi hát tã tời, cổ học khản đặc, đêm về ứ ngủ đc. Chả bít tại trời nóng hay là vì vui quá nên cứ xoay ngang xoay dọc nhìn Hạnh tồ ngủ mà thèm. Híc, chắc hôm qua chỉ chợp mắt đc gần 2 tiếng, ẹc, nhìn cái mặt xám xanh, chìu nay đến lớp thế nào cũng bị hỏi xem có fải mình uống thuốc jảm cân ko nữa. Ờ độ này gầy thật, tự dưng chẳng còn hứng thú với việc béo hay gầy nữa, tại thấy người cứ mệt mệt ốm ốm. Hôm qua e Hương hỏi: Này 4 mấy cân. Hoảng hồn: Mày...khen đểu tao à? híc. Cơ mà nó chỉ gầy tay, gầy cổ, gầy bụng. Còn chân và mông thì...ko muốn nghĩ nữa. Xem báo thấy e diễn viên HQ cao 1m68 mà nặng 42 cân, kinh quá. Mình cao bằng e ý nhưng cân nặng thì hơn 13 cân. Dã man. E ý dã man gầy, mình dã man béo và.... hoang tưởng ( mẹ bảo thế)
                  #9
                    ema87 19.08.2008 09:15:11 (permalink)
                    Đi học, vui đột xuất, thấy ai trông cũng mới toanh, xinh xắn đẹp trai hội tụ đầy đủ, hehe nhưng ko gây cho mình cảm hứng j cả. Nghe đủ lời hỏi thăm, nhìn thấu tâm can vẻ hể hả của ai đó, ko care, đã nói rùi mà, chẳng có j làm mình bùn đc hơn nữa đâu nhỉ? Nói thật cho bố mẹ bít về kết quả rùi, ko động tĩnh j cả, phù. Vậy là nhẹ người.
                    Hôm qua học mỗi 3 tiết kế toán đầu tư xây dựng cơ bản, môn này dựa trên cơ sở của nguyên lý kế toán đấy, trống rỗng sạch sành sanh rùi, thix thật. Vậy là hôm nay sẽ fải lần mò lại từ đầu, chít mày chưa! Hôm nay còn có dự định sẽ đi học TA buổi tối thầy Tuấn, lười lắm ý, nhưng thầy ấy nổi tiếng độc ác và tàn nhẫn, rất hợp với tính em...híc, thầy sẽ làm cho mình sống tử tế trở lại đấy, quyết tâm dấn thân vào tổ quỷ, ko đắn đo nữa!!! Chẳng bít Thoa dở có theo nổi cùng mình ko nữa, nó là chúa chổm chơi bời, thể nào cũng đc mấy buổi rùi lại chạy mất guốc.
                    #10
                      ema87 20.08.2008 10:20:01 (permalink)
                      Đi học TA buổi đầu tiên thầy Tuấn. Ấn tượng: đông như hũ nút mặc dù trc h học 15phút một cơn mưa xối xả ào xuống thế mà cũng ko làm nản lòng những kẻ ham học ko sợ chết. Ngồi bàn cuối, rướn cổ dài hàng mét vẫn ko nhòm thấy thầy đâu trc một rừng tóc đen vàng lẫn lộn. Thầy này có vẻ chạy sô nhìu wa' nên cứ nói đc khoảng 5ph lại fải e hèm 1 fát để lấy lại jọng. Khổ thân thầy. Anyway, t dạy cũng đc dù kiến thức buổi đầu dễ quá, nhưng mình fát hiện ra đôi khi vì chủ quan mà nhìu cái mình chẳng thèm để ý, cứ tưởng nó ngon ăn.
                      Vùi đầu vào học tập, quên mọi chuyện dễ dàng.
                      Lý trí e đã hứa
                      Bắt buộc phải quên anh
                      Trái tim e lại bảo
                      Mai hãy thực thi nào
                      Ngày trôi qua thật chậm
                      Mai rồi lại đến kia
                      Ôi bóng hình dai dẳng
                      Bám theo tới bao h
                      -> Chuối kinh tởm!
                      Chiều nay sẽ học Tư tưởng HCM. Sau 4 tiết Lịch sử Đảng ngày hôm qua, vẫn còn dư chấn, đầu cứ ong ong, người mệt lả, chẳng mún làm j, tí fải đi mua thuốc uống. Mẹ dạo này suốt ngày gào lên bắt đi khám bệnh, mình rất kinh hãi và ghê sợ bệnh viện, chui vào đấy chắc mình ốm thêm. Thề ko vào, qtâm ...chít ở nhà chứ ko bao h chít trong BV.hehe.
                      #11
                        ema87 21.08.2008 10:53:42 (permalink)
                        Hôm nay sẽ học Thẩm định dự án đầu tư, thấy mong mong đc học môn này, vừa mong ông Nam tiếp tục dạy để mình fục thù môn QLDA vừa mong ông ý ko dạy vì mình thực sự chán ghét cái bản mặt của ông ý. Thui duyên trời định. À hum nọ nghe nói ông này đang iu e Thuỷ lớp ĐTA, hehe, mình mừng quá, cuối cùng cũng bị xỏ mũi rùi, đáng đời lắm ý, rùi sẽ bị em ý đá đít ngay sau khi đã đạt đc mục đích thui, mình ko lạ loại người ấy. Mình thật độc ác. Ừm fải thế thì mới sống đc trong cái thế giới toàn lừa đảo và tội lỗi này chứ.
                        À sau khi uống thuốc vào thấy cả tối qua và hôm nay chưa bị đau bụng lần nào, vui wa'. Mẹ bắt ăn rõ lắm...rõ thix. hehe. Mấy hum nay đi học trời nóng dã man, toàn đi học giữa trưa nắng, về giữa chiều nắng. Học 3 tiết rùi lại về. Lúc thix học thì ko đc học nhìu, lúc trc ghét học thì toàn 6 tiết, đời thật trớ trêu, chắc mình đáng bị trừng fạt lắm lắm.
                        When I grow up
                        I wanna be famous
                        I wanna be a star
                        I wanna be in movies

                        When I grow up
                        I wanna see the world
                        Drive nice cars
                        I wanna have groupies

                        When I grow up
                        Be on TV
                        People know me
                        Be on magazines”

                        Nghe và nhớ, đã từng ước mơ như thế, và ko bít đã bị vùi dập từ bao h......Chao ôi là bùn.......
                        #12
                          ema87 22.08.2008 09:12:57 (permalink)
                          Y như rằng, Nam còi dạy Thẩm định dự án. Bước vào lớp với bản mặt lạnh xờ lùng như mọi ngày, ra điều chán chường vì fải gặp lại nhau, ra điều oai nghiêm đạo mạo, mình cố gắng nhịn cười để quên đi cái cảnh hắn ngồi ôm míc hát nghêu ngao mấy bài dân ca và nhạc cổ truyền hôm sn Koibito. Thề sẽ phục thù môn này!
                          Cô Nhung dạy Thị trường vốn tiếp. Cảm thấy thích thú với môn này. Cô gợi ý mình tìm hiểu về vấn đề Thị trường cầm cố BĐS ở VN, tại sao lại chưa phát triển, những giải pháp của nó. Cũng khá hay. Vậy là đã có việc để làm trong tuần này trc khi bước vào chuỗi ngày ăn chơi 2.9 cùng Ti tồ.
                          Hôm qua mới đi học có 5 tiết thui mà sao về đau lưng thế ko bít. Cố gắng cầm cự đến 9h tối, ko chịu đc nữa, ôm sách phân tích CK ngủ khò, Hạnh tồ vào buông màn, đóng cửa sổ cho lúc nào ko hay. Cảm động!!! Mấy hum nay nóng kinh khủng, cảm giác ngột ngạt, khó thở thế nhỉ. Mùa hè lại mong mùa đông, mùa đông lại thèm mùa hè, chít mất. Mà bi h là mùa thu rùi ý chứ, thế mà vẫn nóng kinh dị. Chỉ thèm ở nhà ngồi mát ăn kem xem ti vi đi mua sắm tắm nước mát hát lung tung! Loạn óc roài!
                          #13
                            ema87 25.08.2008 09:55:50 (permalink)
                            Hôm qua có 1 chuyện vui cực vui mà bùn cực bùn. Mọi người nghĩ mình vui nhưg thực ra trong lòng mình sự xấu hổ và chạnh lòng thì lớn hơn nhìu một chút vui vui đem lại. Món quà sn sớm, ừ cứ cho là thế đi, mình xin ghi nhận, nhưng mình sẽ trả lại, trọn vẹn và đầy đủ hơn thế rất nhiều. Thêm một món nợ, thêm một điều để quyết tâm sống tốt hơn nữa, nỗ lực hơn nữa, nhất định mình sẽ làm đc.
                            2 ngày cuối tuần đầy khác biệt. Mọi suy nghĩ và tình cảm bây h chỉ là dành cho gia đình, cho bố mẹ và em. Chỉ thế thôi. Bố mẹ à nhất định con sẽ làm cho bố mẹ tự hào nhiều hơn nữa. Con ko dám hứa rằng con sẽ là một chính trị gia đầy quyền lực, con cũng ko nghĩ rằng con sẽ trở thành một tổng giám đốc với những tài khoản ngân hàng vĩ đại, con cũng chẳng mong mình nổi tiếng với tư cách là một super star trên TV, nhưng con tin chắc rằng những gì con đã và đang cố gắng sẽ khiến cho bố mẹ đc hài lòng.
                            #14
                              ema87 27.08.2008 11:03:54 (permalink)
                              Sáng, ăn mặc dịu dàng, make up xinh xắn, lên cửa hàng xe nhờ lắp biển. Mấy a vô cùng nhiệt tình và hăng hái, dặn dò mình rất kĩ lưỡng.Hi, thix thix! A j đang sửa xe cũng hóng hớt, bảo chú Long gần nhà bác Tuyên là: A Long gthiệu cháu gái cho e đi, bít đâu sau này e lại gọi a bằng bác, chú j đấy. Ẹc, e chạy đây, ko quen chú Long đâu!!!!!!!!
                              Hôm qua đi học TA thầy Tuấn, cố bon chen lên bàn đầu, nóng gần chít. 4 đứa ngồi 1 bàn bé xiu xíu như của bọn tiểu học, mà toàn đứa cao to lộc ngộc. Ghê wa'! Nhưng xem ra bàn đầu chưa fải là giải pháp tối ưu. Mình fát hiện ra bàn thứ 3 bên trái mới là đỉnh, vừa có quạt trần, lại ko bị ...mông thầy che bảng. Qtâm lần sau đi học sớm 1 tiếng để tranh vị trí đẹp đẽ ấy. Ui, thật khổ cực, nhưng thui, vì tương lai, khổ chút cũng xin cam lòng. Thầy này bùn cười, đang nói tự dưng chĩa míc vào mình hỏi, làm mình luống cả cuống lên, trả lời ngu đếch chịu đc. Hu, ân hận. Sao những lúc cần trí thông minh một tí thì mình lại cứ nặn ra những câu ngu ko tả đc thế. Ko mún nghĩ nữa!
                              Hôm nay học TTHCM nhé, chán lắm ko mún học đâu. Nhưng lại còn học bù 3 tiết Kế toán nên fải cố gắng gượng đi thui. Tuần trôi nhanh thật, vèo cái, thứ 4 rùi lại cuối tuần ngay thui. Híc, thế mà mấy cái plan đặt ra vẫn còn nằm khuất trong cái ngóc ngách nào của bộ não ti tỉ thứ chồng chất này đây, khó gỡ quá.
                              Mong 2.9 wa', Ti tồ về, sẽ chơi bời thả fanh. Hu, nhớ nó wa'!
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9