All about myself!
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 19 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 13.01.2010 08:36:49 (permalink)
Vậy là tuần sau bắt đầu đi làm chỗ mới. Cuộc đời còn lận đận tới đâu? Chả bít. Chỉ bít cứ mò mẫm mà đi, ngã rùi thì lại lần tiếp để đi rùi để ngã, để xem ông trời còn thik trêu đùa mình tới bao h. Mới là bắt đầu của trò chơi thôi, mình bít còn nhìu  những trở ngại fía trc, nhưng thôi, kệ đi, nghĩ nhìu làm j cho đầu óc rối bời, tâm hồn khô héo mà cũng đâu có jải quyết đc vấn đề một cách êm xuôi.
Hum wa, mình để stt: start removing smths. TNN nhảy vào kêu: i'm ur recyclebin, remove them here. Đúng là một kẻ điên khùng. Đã lâu lắm rùi mình ko bao h gọi ông ý, cũng chẳng nt, cũng chẳng bùn hỏi han, dù thực lòng mình cũng vẫn còn chút tò mò về con người này. Mình chán nản tất cả. Sau mọi chuyện, mình thấy cả hai đều điên rồ như nhau. Có lẽ ông ý thấy ở mình sự ngây thơ, ngu ngốc nấp dưới bóng của một con bé luôn cố tỏ ra khôn ngoan lanh lợi. Mình bít, đàn ông rất jỏi trong việc nhìn thấy sự khờ khạo của phụ nữ. Mọi chuyện xảy ra, do lỗi của mình, mình đã ko còn hối hận và dằn vặt nữa, nhưng trong sâu thẳm đôi khi mình vẫn thấy xao lòng, một nỗi buồn man mác khi nghĩ về a. A biết chuyện đó, và cái nhìn của a dành cho mình khác hơn nhìu. Lúc đó trong danh bạ của mình có đúng 3 nhân vật ol, đúng là mối tình tay ba: Anh, TNN, và mình. Sau khi nc vs TNN, anh lại nhảy vào hỏi han mình. Vẫn chỉ là những chuyện tầm phào. Không ai nói ra, nhưng cả hai đều hiểu, chuyện jữa chúng ta chỉ có thể xoay quanh sự tầm phào đó mà thôi. Không có j hơn đc nữa. Không nghiêm túc, không thật lòng, không chuẩn mực. Sự thực mà nói, mình cảm thấy giờ đây a cũng nhạt nhẽo đi ít nhiều. Lúc nào a cũng tỏ ra vui vẻ, hơn hớn, nhưng mình bít a là một con người khôn ngoan, bít che giấu những xúc cảm thực sự. Mình chỉ nhớ duy nhất một chi tiết về a, đó là ánh mắt. Hum đó khi đi hát, ngồi đối diện, mình đang mải nói chuyện xã giao với đứa bên cạnh, bất giác mình ngước lên, thấy ánh mắt anh nhìn mình. Mình chắc chắn đó là một ánh mắt ko bt. Và mình sẽ nhớ mãi ánh mắt đó.
Những j mình ko thể làm cùng a, mình đã làm với TNN. Thật nực cười. Chuyện của mình giống bao nhiu những câu chuyện tình khác? Hàng ngày có bao nhiu cô gái  phải đau khổ vì những tình yêu ko đâu vào đâu này? Biết bao nhiu giọt  nước mắt đã bị phí hoài. Biết bao nhiu thời gian nhớ nhung, đau đớn bị trôi đi vô ích? Biết bao nhiu trang nhật kí viết lên rùi lại bị xé tan tác? Biết bao nhiu tâm sự trên các diễn đàn cùng những comments chia sẻ đầy tâm trạng? Chuyện tình yêu sao lại trở thành một đề tài mà nói mãi từ đời này qua đời khác ko hết thế? Chuyện của mình đã phải tình yêu chưa? Nó có xứng đưa vào bộ sưu tập tình yêu đau khổ của con người ko? Mình hết yêu rồi, nhưng vẫn còn đó sự quan tâm...sự nhớ nhung...sự tiếc nuối. Còn lâu lắm mới có thể quên. Chỉ có thể quên trong chốc lát khi cố vùi mình vào công việc hay những quyển tiểu thuyết dày cồm cộp khi đêm về. Rồi thì cũng có lúc kí ức trồi lên, nhức nhối, chua xót...1 năm rồi, hẹn ngày này năm sau đếm tiếp.
ema87 20.01.2010 13:14:06 (permalink)
Đi làm chỗ mới. Nhàn quá mức cần thiết. Luôn là người đi sớm nhứt và về muộn nhứt. Nhưng vẫn quá thoải mái so với TH. Hix, rốt cuộc thì cũng nhận ra sự kém cỏi của bản thân, rốt cuộc thì mày cũng chỉ có thể làm đc công việc này thôi, đồ hèn nhát ạ. Thôi hài lòng đi, hài lòng với công cuộc xoá đói giảm nghèo hỗ trợ đồng bào khó khăn đi.
Mấy hum nay mình nghĩ nhìu về TNN quá. Mình muốn chít hix. Hum trc ông ta vào nik aK và nói năng lảm nhảm. Mình nghi bọn họ vào hùa để trêu đùa mình. Ông ý nói nhớ mình, nhớ tới mức thẩn thơ. Mình cảm thấy bực mình, vì người nói ra câu đó ko fải là a. Mình bít từ trc tới h, chỉ có TNN là thik mình thôi, còn anh ư? Anh chẳng quan tâm chút nào. Buồn thật. Và thế là mình lại nghĩ, hay là mình chuyển tình iu sang TNN, ông ta có dám vứt bỏ tất cả để tới bên mình ko? Mình thậm chí còn mơ về điều này.
Thôi mình điên rồi. Hum nay mình sẽ ko fát ngôn j nữa. Chít đây. Nhảm hít cỡ.
ema87 04.02.2010 16:05:50 (permalink)
Mình đag ngồi đây, bên cái máy tính mới đc trag bị cho công việc mới- Một công việc chẳng liên quan j tới 4 năm đèn sách trên jảg đường, 1 cv có nằm mơ, có gặp ác mộng mình cũng ko gặp fải. Nhưng, nó lại là một cv mag cho mình 1 cái uy, 1 cái danh ( hão), 1 niềm tự hào ( viển vông) của mẹ, 1 sự an tâm tạm thời của bố. Thôi hình như tất cả đều là số phận rồi, an bài rồi. Mình hài lòng với chỗ ngồi này, khoảng không gian này, những con người xung quanh mình này. Chỉ có điều...đây ko fải cv mơ ước. Thôi đi, mình ko có khả năng để làm đc nhữg j phù phiếm mà mìh mơ đâu. Nhìn TN đi, nó làm việc tối mắt tối mũi, áp lực cv đè trĩu cả cặp kính vốn đã dày cộp, khuôn mặt hốc hác. Hành xác để kiếm tiền. Bằng tuổi mình nhưng xem kìa, người ta đã có gia đình, có 1 cv khủng để có thể mua xe, mua đt, mua nhà. Còn mình, ngồi 1 xó ở đây, cả ngày 8 tiếng ol, đọc mạng chán chê mê mỏi, nghĩ ra đủ trò để jải khuây, thỉnh thoảng đánh công văn giấy tờ. Mình ko còn là mình nữa rồi. Thật đág buồn làm sao. Ngay cả cái giọng văn của mình nữa, bi h như của 1 đứa thiểu năng đag cố hoà nhập cộng đồng vậy. Mình đã bảo với HT rùi, là mình cứ sống thôi, sẽ ko nghĩ ngợi, ko hi vọng, ko chờ đợi, ko mơ ước nữa. Chờ qua jai đoạn  này, khi mình ổn áp hơn, mình sẽ nghĩ tới mục tiêu mới.
hideaway 05.02.2010 17:39:24 (permalink)
Ema, Ema giỏi mà.  br tin tưởng Ema lắm!!

xưa nay Ema cũng vượt qua bao nhiêu là chuyện, chớ có phải dạng "tay mơ" hay "lính mới tò te" gì đâu.

làm đây hay làm kia cũng là làm cả, vạn sự khởi đầu nan mà. vạn sự khởi đầu nan....

nói theo kiểu tàu là "ngọc bất trác, bất thành khí"
nói theo kiểu tây là "things are sent to try you"
nói theo kiểu ta là "gạo đem vào giã bao đau đớn, gạo giã xong rồi trắng tựa bông, người ở trên đời cũng như vậy, gian nan rèn luyện mới thành công"

đúng như Ema nói, cậu chỉ cần ít lâu để bình ổn tâm sinh lí tuổi mới..ra trường. =)

sẽ ổn, chắc chắn ổn.


broom
ema87 13.02.2010 19:55:15 (permalink)
To BR: Cảm ơn Br nhìu nhìu nha, động viên Ema khủng khíp wa', làm Ema có cảm jác như mình là kẻ vô tội trong công cuộc đầy ải bản thân tới cái công việc vô cùng boring này, xem ra tất cả là số phận rùi, Ema sẽ hok than thở, hok bùn bã, hok kêu ca nữa nhé, nhàm wa' fải ko? Hum nay 30 tết roài, Ema sau khi xong xuôi hết mọi việc thì đag đc ngồi nghỉ ngơi, vểnh râu chờ đón jao thừa thôi. Ngoài bắc lạnh lắm, may thế chứ, tết fải lành lạnh mới thik chứ mấy hum trc nóng sôi mỡ ra, sợ chít. Gửi cho Br ít lạnh nhé.hehe. Br dạo này có nhìu chuyện nhỉ, xem chừng có rất nhìu nhân vật mới xuất hiện trong tự truyện vốn thừa fong fú và đặc sắc của Br, kể đi nhá, nhá, nhá!
 
Vậy là 30 tết đã đến. Năm nay là năm đầu tiên con gái có tiền biếu tết bố mẹ. 1 triệu việt nam đồng cơ đấy, sao mà quý hoá thế. Nếu như theo giấc mơ hồi còn học đại học mơ mộng của con ý, thì hình như con ước đc mừng tuổi bố mẹ 1 cái xe 4 bánh thật lộng lẫy hay một chuyến du lịch châu Âu thật lãng mạn, nhưng cái jấc mộng ấy xem chừng còn xa lắm. Con đã ước rất nhìu, nhưng những việc con làm thì toàn trái ngược lại với những điều con mong muốn, vì con kém nghị lực, vì con không kiên trì, vì con mải chơi và thik hưởng thụ, thế nên...
Nhưng thôi năm mới tới rồi, con sẽ thôi tự trách mình, để lúc nào năm mới nó đỡ mới đi đã, rùi con sẽ lại tiếp tục.hehe. Dù gì thì gì con sẽ vẫn là con, vẫn yêu gia đình mình vô cùng, vẫn sẽ làm tất cả để gia đình mình đc bình yên như bây h. Con hứa...
Hôm qua đi tất niên cùng lớp cấp 3. Thật là vui. Nhanh thật đấy. Vậy là đã 4, 5 năm trôi qua rồi, đứa nào cũng thay đổi. Mọi người nhìn mình và nói mình khác nhìu quá, mình ko còn là mình của những năm tháng cấp 3. Ừ cũng đúng. Mình h đây đã bít yêu bản thân, tự tin và...xinh đẹp, hí hí, tự khen mình, lởm wa'. Vì mình tự tin mà, thế nên khi gặp fải những điều mình ko vừa ý, những thứ tưởng mình làm ngon lành mà lại thất bại mới bắt đầu khổ sở, dằn vặt, dày vỏ bản thân. hêhê. Đến khổ. Lớn hết cả lũ rồi, ko còn ngu ngơ dại khờ như hồi cấp 3 nữa, nhưng sao vẫn có 1 cảm jác thấy nao nao tiêng tiếc tuổi vô tư ngày nào. Hức. Nhìn những đứa đi làm trông đứa nào cũng jà khú, bọn vẫn còn đi học nhìn vẫn trẻ con thế.
Năm nay oánh dấu 1 năm hoành trág của mình. Bít đi mua đào, mua hoa đẹp ơi là đẹp nhé. Năm đầu tiên nhà mình mua đào, mọi năm toàn mua quất thôi. Liệu năm nay nhà có j mới ko? ( chàng rể mới) hehe. Lại nói đến chàng rể mới. Hum wa vừa mơ thấy a Hững Hờ, trông a ý thật là kinh, tóc chải ngựơc lên jống y mấy thằng đỉu jả trong film TQ, ngồi ở quán nước với 1 chị bụng lùm lùm. Nhìn mình còn ra cười cợt, hỏi han. Ẹc. HOk bít dạo này a ý ntn. Thỉnh thoảng mình đi qua, thấy nhà cửa im lìm. Rùi lại còn a Hiếu nữa chứ. Vẫn hay gọi điện cho đứa bạn mình, hỏi han, rùi kêu đag lập doanh nghiệp ở tận trong Nghệ An Thanh Hoá j j ý, kêu là hum nào về gặp gỡ. Mình ngại gặp a ý lắm. Thôi kệ, đến đâu thì đến. Tết rồi, mình sẽ ko ngại j nữa.
Vứt bỏ mọi chuyện ko vui của năm trc đi. Năm vừa rồi mọi chuyện đều ko suôn xẻ, hi vọng năm nay sẽ tốt đẹp hơn. AI cũng hi vọng thế, ko bít niềm hi vọng của ai sẽ thành hiện thực nhỉ. Nhà nào cũng thắp hương cúng bái, các cụ bít fù hộ ai đây?:D. Nhưng những người thành tâm và ngoan ngoãn như mình thì chắc sẽ đc đền đáp.hehe
ema87 26.02.2010 08:19:00 (permalink)
 Một buổi ság đẹp trời, nắng nhẹ và gió hiu hiu se se lạnh. Đứng trên ban công tầng 4 của cơ quan nhìn xuống cảnh vật chỗ nào cũng đẹp. Bỗng dưng mình lại cảm thấy yêu thích công việc này, cảm thấy hài lòng với sự bình yên trong tâm hồn mà mình đang có, cảm thấy phấn chấn khi gặp những con người mới, bước vào những mối quan hệ mới. Rồi thì mình cũng phải như vậy thôi. Mình đã lớn, đã trưởng thành, mình cần phải bước những bước vững chắc trên con đường mà mình đã chọn ( bị đẩy vào), ko thể dựa dẫm vào bất kì ai nữa rồi. Mình hok còn quan tâm tới quá khứ hay những con người ở thì quá khứ nữa, suy cho cùng vì sao con người ta cứ phải mất time nghiền ngẫm những cái cũ kĩ, những điều đã mất mà quên đi cái hiện tại ság bừng ngay ở trước mắt. Mình cảm thấy giờ đây vô cùng nhẹ nhõm, hậu quả là nhẹ nhõm trong lòng thì nặng nề bên ngoài. Huhu, tăng cân rồi!!!!!!
Rốt cuộc thì hắn cũng lấy vợ, và ít ra hắn vẫn còn một chút tử tế khi ko mời mình, mà chỉ treo cái tin này lên blog. Nhìn ảnh hắn ôm vợ cười tít mắt, mình thấy thật buồn cười và mỉa mai làm sao. Cái con người ấy, chỉ mới cách đây 1 tháng thôi, vẫn còn nói nhớ mình, muốn đc thế này thế nọ như ngày xưa. Hắn ko bít rằng với mình, hắn chỉ là một kẻ lấp chỗ trống. Và mình ko biết rằng, với hắn mình chỉ là một thứ đồ chơi. Tình yêu ko có chỗ cho những kẻ xấu xa như mình và hắn. Nhưng hắn đã hơn mình, hắn sắp có vợ. Còn mình, sẽ chẳng bao h lấy chồng. Không hiểu sao mình vẫn có ý nghĩ ấy, ko muốn lấy chồng. Không bao h mình muốn ràng buộc cuộc đời mình với cuộc đời của một người khác, đó không phải là cuộc sống mình mong đợi. Nhưng mình có bao h làm đc như mìh mong muốn đâu, thế nên thể nào mình cũng cua đc một a chồng khù khờ, ngu ngơ.:D
Mà thôi ko nói những chuyện điên khùng ấy nữa. Mình mâu thuẫn thế nhỉ. Kêu trong lòng nhẹ nhõm mà sao vẫn cứ nghĩ về những chuyện ko đâu kia. Nghĩ về chuyện vui nha. Hum kia nhà mình làm lẩu mời fòng mình, fòng bác T và các lãnh đạo đến ăn. Ko ngờ họ đi đông đủ thế. 20 người liền. May mẹ nghĩ ra ăn trên tầng 3, kê bàn vào ăn nhìn rất ấm cúng. Bác T lại còn mời cả ông chồng bác H nữa. Ông ý cứ nhận mìh làm con dâu cái thằng con bé xiu xiu of ông ý. Mình ngại gặp ông ý thế ko bít. Mình mà về làm dâu nhà ấy thật thì có mà điên, ng ta sẽ bảo mình ham giàu hám của, lại đc ông bố chồng lắm mồm khủng khiếp. Chít mứt.
ema87 27.02.2010 14:32:20 (permalink)
Hum nay quay trở về công ty cũ. Mọi thứ vẫn thế, chỉ có mình là lạ lẫm. Mấy người ở fòng tổ chức nhìn mình lạnh lùng, chỉ có bạn H văn thư là vẫn tử tế, vì ngày xưa b ý mới đến làm mình rõ là tận tình júp đỡ b ý hoà nhập với mọi người. May quá ko gặp bác Th, bác C, cô V, cô Q. Mình ngại gặp họ lắm. Dù mình cũng chẳng làm j nên tội, nhưng cảm jác như mình là một kẻ đào tẩu vậy. Trước khi vào công ty cô V cũng đã nói đây là 1 cv vất vả, thế mà mình vẫn cứ đòi làm, rùi thì khi bị úm lăn quay ra mới lại nằng nặc đòi nghỉ. Mình đúng là chẳng ra gì. Mình xuống lấy phần lương mà mình đág được hưởng thì có j mà xấu hổ đâu, côg sức của mình mà. Mình ko mún lên fòng kinh doanh nữa, ko mún gặp lại một số người đã đối xử vớí mình rất tệ. Nhưng nhờ có sự đối xử tệ như thế của họ mà mình nhận ra, đôi khi những biểu hiện ban đầu chưa thể đánh já đc về 1 con người, phải tiếp xúc lâu, fải sống lâu bên cạnh con người đó mới thấy đc những j xấu xa nhứt bộc lộ. Mình bi h cũng chẳng trách ai cả, chỉ là ko mún gặp lại mà thôi, gặp lại để rồi nhớ lại. Mệt lắm. Chị M từ hồi mình nghỉ cũng ko thấy qua nhà mình, chắc ngại gặp mình. Chị ý là điển hình một sai lầm về việc đánh já sai con người của mình. Hồi đầu thì rõ là nhiệt tình, tốt bụng. Sau dần dần, sự ghen tị đã khiến chị ý coi mình là vật cản trên bước đường tiến thân của chị ý. Chị ý tỏ thái độ rõ rệt. Nhứt là lúc chị ý nói về việc mình mới tới mà đã đc mức lương cao như thế là ko công bằng. Mình biết hết, hiểu hết. Mình ko ngờ chị ý lại là người như vậy. Sau khi rời khỏi công ty, mình cũng ko  liên lạc j với chị ý. Thỉnh thoảng chị ý gọi điện hỏi thăm, mình cũng nói chuyện bt. Coi như chẳng có j xảy ra. Con người mà, khi động tới quyền lợi của nhau thì sẵn sàg cắn xé nhau ngay, còn khi ko ảnh hưởng j tới nhau, lại thân thiết, đối xử tốt đẹp bt. Nói thật khi quyết định ra đi, mình ko fải là tư tưởng thoải mái hoàn toàn, mình cũng cảm thấy một điều j đó còn vương vấn. Mình thấy mình bỏ đi như một kẻ hèn nhát vậy. Có lẽ sau này, khi cv ở đây của mình thuận lợi hơn, mìh có 1 cs sáng lạn hơn thì mình mới có thể tự tin khi quay lại thăm mọi người - ý mình là những người tốt đẹp còn lại của TH như chị H, chị Th, chị Nh, chi Ph, a Đ, a T, a M...
 
ema87 01.03.2010 16:07:54 (permalink)
THÔNG BÁO KHẨN!!!!
Hum nay, ngày 1/3/2010, toàn bộ cơ thể của đồng chí ema đồng loạt lên tiếng kêu gọi khổ chủ tổ chức một cuộc tổng tấn công đẩy lùi giặc MỠ đang hoành hành khắp mọi nơi sau dịp tết Canh Dần tưng bừng vừa rồi. Hậu quả mà giặc MỠ gây ra vô cùng nghiêm trọng và ảnh hưởng cực kì to lớn tới cuộc sống tươi đẹp mà khổ chủ đag cố gắng xây dựng lên. Điển hình là các chiến hữu luôn sát cánh bên khổ chủ ( ko có cấm có ra ngoài) đó là các bạn quần áo váy vóc nay đã lần lượt phát khóc, lạy lục khổ chủ làm ơn giảm bớt một vài cm dư thừa nếu ko có lẽ jới hạn dãn nở của các bạn ý cũng đành chịu thua mà BỤC, mà TOẠC, mà ĐỨT. Bên cạnh đó là nhữg lời bàn ra tán vào mãi ko thôi khi những người xung quanh chiêm ngưỡng tác phẩm mà tên jặc MỠ hư đốn gây lên huỷ hoại sự duyên dáng, tự tin của nàng ema ngày nào. Nay, tên jặc mỡ thậm chí đã lôi kéo cả người bạn gương chuyên nịnh thân thiết của ema, khiến nó phản bội ema. Sáng nay, nàng tung tăng chạy ra bên gương chờ đợi những lời nịnh bợ quen thuộc khi nàng cố nhét mình vào bộ váy áo đen xì ( hi vọng làm nàng nhẹ nhàng đi chút ít), thì bạn gương thân thiết của nàng đã quay mặt đi, thay vì sự mĩ miều vốn có ( nàng hay tưởng tượng) là một kẻ phình vĩ đại chiều ngang tất cả các bộ phận. Ôi, nàng ko tin, ko phải là nàng, chắc chắn gương kia đã nhầm lẫn, đã đưa hình ảnh ai khác thế chỗ nàng, muốn cho nàng buồn khổ, tự ti, mất niềm tin vào cuộc sống đây mà. Nàng hét lên, chạy hùng hục xuống tầng bằng những bước chân khủng bố ( may mà cầu thang làm bằng đá chịu lực cực mạnh), chạy tới trước mặt papa và mama, 2 người luôn ủng hộ thân hình đẹp đẽ của nàng bằng những món ngon đẫy đà và những lời âu  yếm dỗ dành trong các bữa ăn. Nàg rưng rưng, thỏ thẻ: Bố mẹ ơi, con có béo ko? Mẹ nàg như thường lệ: Béo j mà  béo, người đẹp như thế này....nghĩ vớ nghĩ vẩn. bla, bla... Nói dứt lời thấy mẹ nàng nhìn bố nàng nhấm nháy. Bố nàng có vẻ ko jỏi đóng kịch khi thấy ông ho sặc sụa và cười trừ - điệu cười thường thấy xuất hiện sau những lời nói dối hoặc bao che. Thôi rồi, nàng hiểu hết rồi. Nàg ngậm ngùi bước những bước chân của kẻ bại trận quay trở lại phòng. Nàng hiểu rằng, hôm nay, nàng cần bàn bạc lại với tổng chỉ huy cơ thể và các bộ phận liên quan về chế độ dinh dưỡng của mình trong thời gian tới để đẩy lùi giặc MỠ kíu vớt nàg trước khi quá muộn.
Nay, nàng và các bộ phận trong cơ thể quyết định thực hiện một số quy định nghiêm ngặt như sau:
Điều 1: Buổi sáng: Dậy từ 5h, tập TD ( leo cầu thang, xoay bụng) từ nửa tiếng trở lên.
Điều 2: Tới cơ quan, thường xuyên đi ra đi vào, đi lên đi xuống nói chung là lăng xa lăng xăng
Điều 3: Ăn uống: Nói không với các món rán, thịt...nói chung là liên quan tới dầu mỡ. Nói không tiếp tục với các món bánh, kẹo, sôcôla, nước ngọt...nói chung là liên quan tới đường.
Điều 4: Buổi tối: Sau khi ăn tối, đi bộ nửa tiếng
Điều 5:Ngoài 3 bữa chính ra, cấm có le ve nghĩ tới bữa thứ 3.5
Điều 6: Chỉ có bữa sáng đc ăn đuđủ, các bữa còn lại, chỉ đc ăn rất chơi vơi:D
Điều 7: Cân nặng hiện tại cho phép đc jữ kín. Kiểm tra cân nặng ngày 1.4.2010, báo cáo kết quả đạt đc và đưa ra phương hướng cho jai đoạn tiếp theo.
Ghi chú: Vì ngày ban hành quyết định trùng với ngày đèn đỏ, nên cho phép nàng đc miễn giảm quy định số 1 trong vòng 3 ngày. Sau khi bình phục, nàng xin hứa sẽ thực hành gấp đôi trog 3 ngày kế tiếp.
Trong quá trình thực hiện, nếu nghĩ ra thêm quy định nào hà khắc hơn, sẽ xin đc bổ sung sau.
Ngày 1.3.2010
Thay mặt Ema
Tay, óc ( soạn thảo)
Đã ký
 
 
ema87 04.03.2010 07:58:16 (permalink)
Rắc rối to rồi. Hix. Tình hình là hum wa đã bị lôi vào nhà " bà nội chồng" do " bố chồng tự nhận" lôi kéo. Mình nghi vụ hwa mình fải đi là do sự sắp đặt của bác T nhà mình và ông bố chồng kia lắm. Ngại ơi là ngại, trước mặt bao nhiu người mà ông ý cứ nhận mình như thế, kỉu nài mình sẽ bị ế to rùi. Thằng con ông ý thì vừa lùn vừa nói chiện chán chít. Đã thế lúc bác T bảo mình đi ra đón bác Tiến, mình tưởng bác ở ngay ngoài nên lếch thếch đi bộ ra. Lúc sau, chắc chắn bác ý lại bảo tên kia đi xe máy ra đón mình. Ặc mình chít mứt thoai. Các chị fòng bác T cứ cười sung sướng. Ghét ko chịu đc.Thôi đời mình coi như đi tong roài. Cả cái sở này biết mình có nơi có chốn thì mình bít kiếm chồng ở đâu. Thằng cu đó lúc về còn bị mọi ng jục jã ra dắt xe cho mình. Hix, ra chả bít nói năng j, hỏi mí câu củ chuối. Ôi đời mình sẽ đi đâu về đâu đây. Chẳng nhẽ số của mình toàn rơi vào các ổ lởm khởm ntn sao? Từ h ko dám vác mặt tới nhà bác GĐ nữa. Cứ gặp cái ông bố chồng tự fong ấy là mình lại phát ớn. Tối qua mình ko ngủ đc, mình vừa bị đau lưng, vừa do uống nhìu rượu hay sao ý, rồi lại suy nghĩ về tương lai. Nghĩ sao cđời mình hẩm hiu thế, bao h tình yêu đích thực mới xuất hiện sau bao nhiu vụ gán ghép nài. Chán, ko mún nghĩ nữa. Jật mình nghĩ tới cái tít của một bài báo: Phụ nữ cao dễ lấy fải chồng lùn. Huhuhu, ko fải thế chứ?
À mí hnay chiến lược tháng 3 do tay não soạn thảo đã đc toàn thể các bộ phận trong cơ thể thực hiện nghiêm túc. Tuy hwa có ăn mấy miếng thịt dê nhưng bù lại ko ăn tí cơm nào và vận động khá nhìu. Thế nên xét về tổng thể thì vẫn có thể coi như là đã chấp hành tốt:D
ema87 08.03.2010 08:05:13 (permalink)
Sau 1 tuần đấu tranh và cố gắng hết mình, thì ngày hum nay 8.3, tự tin thông báo là đã jảm đc phải đến 1 phân rưỡi vòng eo và các vòng khác thì chưa bít, nhưg thấy nhẹ nhõm đi rất nhìu. Vui lém. Bi h ko còn cảm thấy thèm ăn nữa, mà chỉ thèm đi bộ và xoay eo thoai. Quyết tâm lost weight trả thù mí chị phòng bác T cứ super soi mình, rùi nói này nọ. Mìh sẽ cho họ phải nhìn mình bằng con mắt...ghen tị.hehe.
Hum wa, hay hum kia nhỉ, HT đã cho mình bít 1 bí mật. Thực ra vào thời điểm này điều đó với mình ko còn là quan trọng nữa. Nhưg trong 1 khoảnh khắc nào đó, mìh vẫn cảm thấy hơi thất vọng và cảm thấy bị xúc phạm. Chuyện HT và a Hững hờ huờ nhau lừa dối mình vào valentine năm ngoái. Hoá ra là a ý đâu có lãng mạn tới mức lén lút đặt hoa trc cửa nhà mình, mà a ý đi công tác nên nhờ HT mag sang để ở cổng. Vậy mà họ lừa mình đc hơn 1 năm trời. Mình lúc đó đã có cảm jác hết sức hồi hộp và thik thú, tưởng tượng về 1 ty lãng mạn y như trong mơ, thế mà...Rốt cuộc thì ty đó ko bao h dành cho 1 đứa như mình. May mà chuyện của mình và a Hững hờ ko tới đâu cả, nên mình cũng ko cảm thấy buồn lắm. Chứ bi h mình và a ý mà đag có mqh nào đó thân thiết thì mìh sẽ tức chít mứt. Thôi mình sẽ 4give cho họ.
Mình mới may 1 bộ váy liền rất xinh, mặc rất gầy. Vui lém. 1 chân váy hơi đứng đắn 1 tí, nhưg hok sao, mình thik thế. Đi cùng HT qua quầy áo sơ mi nam, HT hỏi: b sẽ mua cho ng iu b cái nèo? Mình đi thẳng và nói: Mình bi h chỉ iu bản thân thôi, sẽ ko phí tiền của công sức nơ ron thần kinh để iu thương bất kì man nào. Ghét ghét ghét. Tại sao fải khổ thế cơ chứ. Hum nai 8.3 cũng chẳng kì vọng vào bất kì bông hoa của ai sất. Xem ra trên cuộc đời này, chỉ còn mỗi a H hoang tưởng là đối xử thật lòng với mình, nhưng mình đã ko coi a ý ra j, mình đã phụ lòng a ý rất nhìu. Nhưng điều đó sẽ tốt cho a ý, a ý nhứt định sẽ có 1 happy ending ko fải với mình.
ema87 09.03.2010 10:15:23 (permalink)
Một sự  khởi đầu mới? Có hay chăng? Mình cũng ko bít nữa. Nhưng cảm xúc ko jống như với aK, hay a Hững hờ. Hình như mình k có cảm tình với ng này. Nhưng HT bảo với con gái, ty bao h cũng đến sau. Liệu mình có tin đc ko đây? Lần này liệu có khác những lần trc, khởi đầu lãng mạn và kết thúc lãng nhách.
Ấn tượng ban đầu: cao ráo, nói chuyện nhẹ nhàg, có thành ý mún tìm hiểu. Ko đẹp trai như mọi người tả, mình thấy bt hay là bi h mình quá cầu toàn? Mình là ai cơ chứ? Mình đag sợ. Sợ những sự quan tâm kia trở thành ràng buộc, sợ sự yêu thương nào đó làm mình ko còn là chính mình, sợ những điều lặp lại của quá khứ. Quả thực mình cảm thấy rất sợ. Mình ko tự tin vào ty trong lúc này. Có 1 người quan tâm thật là thik, nhưg cũng gây cho mìh sức ép ghê gớm. Mình ko mún nhìn ánh mắt lo ngại của bố mẹ sợ  mình bị lừa tình, mình ko mún sự soi mói của những người cùng cơ quan, mình ko muốn những bình luận từ bạn bè.
Mình sẽ lại thả mình trôi đi theo tự nhiên thôi....Mình sẽ ko nghĩ j nữa vào lúc này. KỆ KỆ KỆ!!!!!!!
ema87 10.03.2010 07:48:21 (permalink)
Lại nhữg tin nhắn hỏi thăm ân cần, những lời có cánh quen thuộc, những câu chúc ngày mới tốt lành hay đêm tối ngủ ngon. Hình như mình bị chai lì rồi, ko cảm thấy vui sướng, rung rinh chút nào hết. Thậm chí tối qua đag nt thì còn ngủ quên mất. Mình bị làm sao thế này? Mình vừa mún dấn thân vào mqh này, vừa mún trốn chạy. HT nói: những thằng cao to đẹp trai con nhà jàu ko đến lượt bọn mìh đâu. Lúc đầu khi nghe nó nói thế mình lại cảm thấy nghi ngờ, mình nghĩ nó ghen tị với mình chăng. Nhưng đúng là mình cũng có chút suy nghĩ ngờ vực như vậy thật. Miếng mồi ngon ko dành cho mình bao h đâu:D
Mình sợ bắt đầu 1 điều j đó mới mẻ, để rồi khi quen với việc có ai đó bên mình, mình sẽ đáh mất sự tự chủ, độc lập trong con người mình y như HT vậy. Rồi khi ng đó mún rời đi lại níu kéo, van xin. Mình ko mún chút nào. Con gái khi yêu thương ai đó hết lòng là rất khổ, mình ko mún khổ, mình ko mún phải yêu ai hết nữa. Tổn thương đã nhiều rồi, mình ko chắc mình mún bắt đầu. Thực ra ng đó đã hỉu j về mình đâu mà mún nhích lại gần....
ema87 12.03.2010 07:41:02 (permalink)
Vẫn là những tin nhắn ân cần hỏi thăm nhàm chán: Em đag làm j, tối nay có đi đâu chơi ko? Sao mà chán ngán vậy? Ai đó có thể cảm thấy sung sướng khi nhận đc những mes kỉu như thế này, nhưg mình bị vô cảm rùi, mình ko còn cảm thấy rung rinh thinh thích như cái ngày xưa nhận đc tn của aK hay aTh. Mình chai lì rùi, ko có những xúc cảm iu đương nữa. Hay là vì mình ko thực tâm mún dấn thân vào 1 mqh mới, mình vừa sợ để cơ hội vụt mất, vừa sợ làm tổn thương người khác vì cái tính khí điên khùng of mình, vừa sợ cô đơn, muốn có một điểm tựa. Mình đã thề j chứ. Thề và hứa rằng nếu trong thời điểm này có ai tới với mình, mình sẽ đón nhận vô điều kiện cơ mà.Thế mà mình lại ko làm đc điều đó ngay lúc này đây. Mình kì vọng quá nhìu vào người đàn ông của đời mình, fải hóm hỉnh, hài hước, thông minh như TNN, fải cao to đẹp trai như aK, fải có địa vị như aTh. Đó là căn bệnh của rất nhìu kẻ, và để rồi khi tới tuổi băm mới cuống cuồng vơ đại một anh chàng ất ơ nào đó, 1 unhappy wedding! Điên rồ làm sao. Mìh thực sự ko hỉu bản thân muốn j nữa. Mình ko thể bắt ép nó làm cái điều mà nó ko mún đc. Thôi cứ để tự nhiên đc ko? Rồi mọi thứ sẽ về đúng vị trí của nó thôi mà. Nhữg ngã ba đường bít trước kết cục, mình đag cố chọn cho mình 1 kết cục nào đỡ bi thảm nhứt. Mình ko thể sống với đúng con người mình đc trong cái XH đầy rẫy những mâu thuẫn và sự phụ thuộc  này. Thêm nhìu con người bước vào cuộc đời mình, đâu là bến đỗ, đâu là người mình cần đi chung trên con đường of riêng mình? Hix, rất khó để bít. Thời gian ơi, cho tôi ngó trước 5 năm sau đc ko?
ema87 15.03.2010 08:11:53 (permalink)
Mấy ngày cuối tuần mệt mỏi rùi cũng qua. Cảm thấy mình lớn lên 1 chút sau nhữg sự kiện này. Lần đầu tiên biết thế nào là tổ chức sự kiện, một sự kiện mag tầm cỡ quốc ja cũng có phần sức lực của mình đóng góp. Mệt nhưg vui, cảm thấy có ích vô cùng. Sau  nhữg việc ntn mình cảm thấy trg thành và tự tin lên nhìu. Hihi, mặc áo dài nhìn cũng ngon fít. Lại còn đi dép cao nữa, đúng kỉu gái chân dài nhá. Có thằng ở PT để ý, làm mấy trò vớ vỉn, lởm kinh!
Chuyện với a CBT này bắt đầu rắc rối đây. Sáng t7 rủ mình đi ăn ság sau vụ refuse uống nước tối t6. Ừ thì đi ăn cho đỡ bùn. Thui thì lâu roài mới có jai mời ăn ság. Ra ngoài ngõ chả thấy đâu, tức mình fi hẳn ra quán bánh cuốn trứg ngồi. Lúc sau hắn gọi điện rùi fi ra, kêu a đứg ở ngay đầu dốc mà e ko nhận ra. Chẹp. Ngại nhứt là hắn gặp mấy ng quen liền ở quán đó, sau đó cứ nhấm nháy tưởng mình là ng iu. Ẹc. Gặp nhau đc 20 phút thì mình fải đi làm, nói chiện dăm ba câu. Hắn cũng hiền hiền, nhìn cũng đã bắt đầu thấy quen quen mặt. Kể ra cũng cao to ra fít. Tối 11h gọi điện ầm cả lên. Mình đã đi mệt về thì chớ lại còn gọi điện làm fiền. Mình đêk thèm nghe. Tối qua lại gọi ầm ầm lên. Nói chuyện 1 lúc thì thấy cứ rè rè, sau rùi bắt đầu nhớ nhung đủ kỉu. A nhớ e lắm, rùi e nhớ a ko?Mệt. Hạnh hấp nằm cạnh kêu inh ỏi. Mình dập máy vội. Típ sau đó nt lia lịa. Kêu nhớ mình rất nhìu, rồi lại còn cả yêu mình nữa. Choáng. Đúng là đàn ông. Nói ra lời yêu quá dễ dàg. Biết j về nhau cơ chứ. Mình cảm thấy quá thất vọng....
ema87 16.03.2010 08:29:14 (permalink)
Hum qua, hơn 9h CBT nt hỏi đag làm j. Mình bảo đag đọc sách và nhân tiện hỏi lun xem đã hết say rượu chưa? Mình jả vờ hỏi thế để xem động thái hắn ntn, chứ mình bít thừa hum kia hắn hoàn toàn tỉnh táo, chắc chắn mún thử mình xem có sập  bẫy lun ko mà thôi. Thế là lại le te gọi điện, thanh minh này  nọ. Chẹp. Thực lòng mà nói, nói chuyện chẳng hấp dẫn j cả. Đàn ông chưa vợ thật ngốc nghếch nhưg cũng có nhữg nét rất đág iu đấy chứ. Lần này mình sẽ thử bắt đầu 1 mqh nghiêm túc xem sao, xem liệu có fải mình ko bt hay ko nhé. Bác T nói ja đình nhà a H này cũng đc. Chỉ có điều a trai a ý thì tính hay ba hoa bốc phét, có vẻ như là bác ko thik. Ko bít a H có như thế ko nữa.
Mà dạo này mình bị làm sao ko bít. Ngày xưa có thể nt tới tận 1, 2 h ság, thế mà bi h nt với hắn toàn ngủ quên. Dậy thấy mấy tin nhắn chúc ngủ ngon liền mà mình ko thèm reply. Chắc cũng oải mình roài, ai đời đag máu nt thì mình chia tay cụt ngủn. Già roài, cảm xúc iu đương cũng chai sạn...
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 19 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9