To BR: Cảm ơn Br nhìu nhìu nha, động viên Ema khủng khíp wa', làm Ema có cảm jác như mình là kẻ vô tội trong công cuộc đầy ải bản thân tới cái công việc vô cùng boring này, xem ra tất cả là số phận rùi, Ema sẽ hok than thở, hok bùn bã, hok kêu ca nữa nhé, nhàm wa' fải ko? Hum nay 30 tết roài, Ema sau khi xong xuôi hết mọi việc thì đag đc ngồi nghỉ ngơi, vểnh râu chờ đón jao thừa thôi. Ngoài bắc lạnh lắm, may thế chứ, tết fải lành lạnh mới thik chứ mấy hum trc nóng sôi mỡ ra, sợ chít. Gửi cho Br ít lạnh nhé.hehe. Br dạo này có nhìu chuyện nhỉ, xem chừng có rất nhìu nhân vật mới xuất hiện trong tự truyện vốn thừa fong fú và đặc sắc của Br, kể đi nhá, nhá, nhá!
Vậy là 30 tết đã đến. Năm nay là năm đầu tiên con gái có tiền biếu tết bố mẹ. 1 triệu việt nam đồng cơ đấy, sao mà quý hoá thế. Nếu như theo giấc mơ hồi còn học đại học mơ mộng của con ý, thì hình như con ước đc mừng tuổi bố mẹ 1 cái xe 4 bánh thật lộng lẫy hay một chuyến du lịch châu Âu thật lãng mạn, nhưng cái jấc mộng ấy xem chừng còn xa lắm. Con đã ước rất nhìu, nhưng những việc con làm thì toàn trái ngược lại với những điều con mong muốn, vì con kém nghị lực, vì con không kiên trì, vì con mải chơi và thik hưởng thụ, thế nên...
Nhưng thôi năm mới tới rồi, con sẽ thôi tự trách mình, để lúc nào năm mới nó đỡ mới đi đã, rùi con sẽ lại tiếp tục.hehe. Dù gì thì gì con sẽ vẫn là con, vẫn yêu gia đình mình vô cùng, vẫn sẽ làm tất cả để gia đình mình đc bình yên như bây h. Con hứa...
Hôm qua đi tất niên cùng lớp cấp 3. Thật là vui. Nhanh thật đấy. Vậy là đã 4, 5 năm trôi qua rồi, đứa nào cũng thay đổi. Mọi người nhìn mình và nói mình khác nhìu quá, mình ko còn là mình của những năm tháng cấp 3. Ừ cũng đúng. Mình h đây đã bít yêu bản thân, tự tin và...xinh đẹp, hí hí, tự khen mình, lởm wa'. Vì mình tự tin mà, thế nên khi gặp fải những điều mình ko vừa ý, những thứ tưởng mình làm ngon lành mà lại thất bại mới bắt đầu khổ sở, dằn vặt, dày vỏ bản thân. hêhê. Đến khổ. Lớn hết cả lũ rồi, ko còn ngu ngơ dại khờ như hồi cấp 3 nữa, nhưng sao vẫn có 1 cảm jác thấy nao nao tiêng tiếc tuổi vô tư ngày nào. Hức. Nhìn những đứa đi làm trông đứa nào cũng jà khú, bọn vẫn còn đi học nhìn vẫn trẻ con thế.
Năm nay oánh dấu 1 năm hoành trág của mình. Bít đi mua đào, mua hoa đẹp ơi là đẹp nhé. Năm đầu tiên nhà mình mua đào, mọi năm toàn mua quất thôi. Liệu năm nay nhà có j mới ko? ( chàng rể mới) hehe. Lại nói đến chàng rể mới. Hum wa vừa mơ thấy a Hững Hờ, trông a ý thật là kinh, tóc chải ngựơc lên jống y mấy thằng đỉu jả trong film TQ, ngồi ở quán nước với 1 chị bụng lùm lùm. Nhìn mình còn ra cười cợt, hỏi han. Ẹc. HOk bít dạo này a ý ntn. Thỉnh thoảng mình đi qua, thấy nhà cửa im lìm. Rùi lại còn a Hiếu nữa chứ. Vẫn hay gọi điện cho đứa bạn mình, hỏi han, rùi kêu đag lập doanh nghiệp ở tận trong Nghệ An Thanh Hoá j j ý, kêu là hum nào về gặp gỡ. Mình ngại gặp a ý lắm. Thôi kệ, đến đâu thì đến. Tết rồi, mình sẽ ko ngại j nữa.
Vứt bỏ mọi chuyện ko vui của năm trc đi. Năm vừa rồi mọi chuyện đều ko suôn xẻ, hi vọng năm nay sẽ tốt đẹp hơn. AI cũng hi vọng thế, ko bít niềm hi vọng của ai sẽ thành hiện thực nhỉ. Nhà nào cũng thắp hương cúng bái, các cụ bít fù hộ ai đây?:D. Nhưng những người thành tâm và ngoan ngoãn như mình thì chắc sẽ đc đền đáp.hehe