Ngày hôm qua mình đã có một trải nghiệm rất thú vị, và mình cảm thấy đó là 1 ngày rất có ý nghĩa. Mình đã được đi cùng đoàn của công ty tài chính SVA tặng quà cho 1 em nhỏ bị bệnh tim bẩm sinh. Có rất nhiều ấn tượng đã đọng lại trong mình, và điều quan trọng nhất đó là mình nhận ra, tình yêu ko phải là tất cả, nó chỉ là 1 khía cạnh giúp cho cuộc sống của mình nhìu màu sắc hơn. Nhưg ngoài tình yêu ra, còn có quá nhìu điều mình cần quan tâm, còn quá nhiều nhữg con người tuyệt vời để mình học hỏi và quan trọng là thế giới quan của mình đã đc mở rộng ra hơn rất nhìu lần.
Ấn tượng đầu tiên và sâu sắc đó là hình ảnh tổng giám đốc kiêm chủ tịch HĐQT công ty SVA. Một người phong độ, từng trải, giỏi giang. Ông ý đã bỏ cả nửa ngày làm việc để đi tới tận nơi thăm 1 cháu nhỏ mà ông chưa hề quen bít. Đối với tập đoàn của ông ý thì 20 tr chả là gì, nhưg đó đúng là 1 khoản tiền khổng lồ cho gia đình e bé tội nghiệp đó. Có thể việc đi tặng quà này cũng là 1 khâu trong kế hoạch xây dựng hình ảnh đẹp cho công ty của ông, nhưg quan trọng hơn, nhờ hình ảnh đẹp đc xây dựng đó, nhữg số phận tội nghiệp đã được cứu vớt.
Ấn tượng thứ hai đó là gia đình e bé bị bệnh tim. Nhìn e bé đó, thật ko thể tin e đã 17 tháng tuổi. Nhìn trẻ e trên thành phố với đôi tay đôi chân đầy ngấn quen rùi, nên mình thực sự bị shock khi thấy hình ảnh một e bé còi dí được tầm 5kg e dè núp vào ngực mẹ. Đôi mắt e rất ság, nụ cười e rất tươi, chỉ có điều trái tim e ko đc khoẻ mạnh. Gia cảnh nhà e thì quá nghèo. Nhà chẳng có gì ngoài bộ bàn ghế, nhìn thương tâm vô cùng. Mình cứ nhớ mãi hình ảnh người bố gầy gò, khuôn mặt hốc hác, rưng rưng cảm động xoa đầu cô con gái bé nhỏ: "Con gái ơi, con đc cứu rồi..." Hóa ra xung quanh mình vẫn còn nhữg hoàn cảnh như thế này, vẫn còn nhữg con người hàng ngày sống như thế này. Vậy mà mình cứ mải nhìn đi đâu, mải so sánh ở nơi đâu...
Ấn tượng thứ 3 đó là về e Vân - 1 tình nguyện viên ở huyện Đại Từ. E làm cho mình cảm thấy xấu hổ khi ở cạnh. Mới học lớp 11, nhưg e đã tham ja tình nguyện đc 3 năm. Giọng nói trong trẻo và sự hăng hái nhiệt tình của e khiến cho mình cảm thấy núôi tiếc tuổi trẻ, bằg tuổi e mình đâu biết j ngoài chuyện học hành và bạn bè. E có nhữg suy nghĩ mà theo mình rất đág quý. Có bao nhiu phần trăm giới trẻ 8x, 9x làm đc như e, nghĩ đc như e đây? Có khi đại đa số bộ fận 9x bi h còn cho rằng nhữg việc làm của e là dở hơi, là thừa thời gian, là vô bổ.
Đúng là con ng ta phải có niềm đam mê thì mới sống tốt và sốg có ích đc. Sống mà ko cảm thấy phí hoài, đó mới là cuộc sống chứ. Mình nghĩ mình cần phải đi nhiều hơn, gặp nhìu người hơn để hiểu về cuộc sống qua nhữg bài học thực tế chứ ko chỉ trên sách vở.