All about myself!
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 19 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 01.03.2012 16:19:37 (permalink)
Ngày đầu tiên của tháng 3 - cuộc sống vô vị vẫn bám đuổi, vẫn làm bạn đồng hành với mình  mãi ko thôi. Mình hết sạch niềm tin vào ty, thực sự cạn kiệt. Niềm tin vào tương lai cũng ko có. Mình thực sự chán chường biết bao. Đã từng hi vọng vào 1 viễn cảnh ngọt ngào với ai đó, đã từng rất trân trọng từng phút giây đc trò chuyện cùng người ấy, đã từng cố gắng để mọi chuyện đi tới hồi tốt đẹp, nhưng rồi mọi thứ cứ rời bỏ mình đi ko một lý do. Dù biết chuyện gì cũng có căn  nguyên của nó, nhưng chuyện này khiến mình thực sự shock, bởi có lẽ mình đặt  niềm tin nhiều quá. Điều đau khổ nhứt là lần này mình thực sự có tình cảm với một người # biệt hoàn toàn so với những chuẩn mực mà mình đặt ra, vậy mà người ấy lại ra đi ko 1 lời tạm biệt, ko 1 lý do, cứ im lặng theo cái cách thông thường, vô lý mà hàng ngàn hàng tỷ người đàn ông vẫn làm khi mún rời bỏ 1 cô gái. Hài hước thật. Mình đã thôi tìm lý do cho chuyện này, càng cố gắng tìm lý do, chỉ càng chứng tỏ một cách đáng thương rằng mình quá tự ti và lo sợ về bản thân. Mình giờ đây không cần ai bên mình. Mình đi làm đẹp, mình ngập ngụa trong thi cử, ngất ngây trong những cuộc vui thú với bạn bè, mai mối tứ tung cho các bạn...mình làm mọi thứ mình thích. Có lẽ đến khi không thể làm đc những điều mình thích, ko thể chịu đựng đc dư luận  nữa, mình sẽ bỏ đi 1 nơi nào đó để làm single mom - 1 sự lựa chọn bất đắc dĩ của những cô nàng kén chọn tinh tướng, gái già còn làm cao :)). Cuộc sống mà, cũng phải có một vài người đặc biệt, dị hợm chứ :D, chẳng nhẽ ai cũng như ai thì tẻ lắm. Và bây giờ mình đang xây dựng cái móng vững chắc cho plan của mình. Hờ hờ.
ema87 24.04.2012 10:20:08 (permalink)
Tháng 4 sắp trôi qua. Thời gian trôi không chờ đợi, tuổi trẻ cũng cùng với đó ra đi. Giật mình, vậy là tuổi 25 cũng sắp qua. Mình đã và đang làm gì trong cuộc đời này? Câu hỏi đó vẫn chẳng thể trả lời. Cứ mãi chán nản về bản thân liệu có được gì, hay chỉ chuốc vào mình những suy nghĩ đau đầu mệt óc, nhưng cũng không làm mình tốt lên?
Đêm qua, một cuộc điện thoại lúc nửa đêm khiến mình thực sự buồn. Một người mình cũng ko có ấn tượng lắm, chỉ là một người đi qua cuộc đời mình rất thoảng qua. Người ấy ở một vị trí cao hơn mình, ở một nơi xa, người ấy có mọi thứ, và mình biết, nếu ở gần người ấy, chắc chắn mình ko sớm thì muộn cũng rơi vào một vòng xoáy nào đó không chừng. Người ấy - với giọng nói êm ái, đúng kiểu rót mật vào tai với những lời nhớ nhung ko dứt, với những câu chuyện cuộc đời đầy màu sắc của riêng họ, người ấy nói nhiều, mình chỉ lắng nghe và càng nghe càng thấy buồn. Mình buồn điều gì ư? Lẽ ra phải vui, vui vì có người nhớ thương mình tới vậy. Vui vì có người luôn nghĩ về mình. Vui vì người ấy coi mình là ngưòi con gái thông minh, nhạy cảm và dịu dàng nhất mà người ấy biết. Nhưng...mình đã qua tuổi để có thể tin và vui vào những điều viển vông đó. Nghe những lời đó, mình chỉ thấy thương cho bản thân mình, tại sao ngưòi mình cần nghe những lời đó thì lại lặn mất tăm, lại để cho những người mình không có chút tình cảm, thậm chí đôi khi còn cảm thấy khinh ghét nói những lời đó...Và mình giận bản thân mình, sao ko thể ngây thơ, ko thể dại khờ cứ tin đi, cứ vui vẻ chìm đắm trong cơn mê về bản thân đi...sao chỉ thấy chán ghét chính mình, thấy mình thật giả tạo, thật kệch cỡm. Sao mình cứ cố gắng phải nhẹ nhàng, mềm mỏng, sao mình cứ phải nói những lời xã giao đó, sao mình không thích cứ phải tỏ ra lịch sự...Thế có phải mình giả tạo ko? Và vì sự giả tạo đó mà người ta cứ bám riết lấy mình. Và cũng vì sự giả tạo đó mà người mình cần lại rời xa mình???? Ừ mình đáng bị như vậy. Cứ nhìn thấu đàn ông nữa đi, để rồi chính mình lại là trò chơi cho những cuộc vui đó:(.
Mình đang muốn bắt đầu lại với một người. Thực lòng mình chưa có tình cảm gì với họ, chỉ là mình cảm nhận thấy sự thật thà, chân thành và tốt bụng từ họ mà thôi. Và đã đến tuổi ko còn mơ về sự lãng mạn, về những điều thần kì của tình yêu, đã đến tuổi tìm hiểu, thấy được được thì gật :(. Mình thực sự rất buồn vì điều đó, rất buồn khi phải từ bỏ những điều tuyệt vời trong giấc mơ xưa, nhưng thôi mình phải tỉnh dậy. Nếu cứ chìm đắm trong mơ, mình có lẽ lại sa ngã vào vòng tay của những người không đáng tin cậy mất, để rồi lại mất tất cả: tình yêu lẫn lòng tự trọng. Mình ko còn là chính mình nữa rồi.
Thôi bỏ qua chuyện tình cảm. Tháng vừa rồi, mình đã đạt đc kết quả khá trong 2 kì thi. Kì thi đầu thì mình chủ quan nên kq ko đc như mong đợi, thấy rằng điểm đó chưa xứng với khả năng của mình. Còn kì thi thứ 2, với số điểm đó, mình thực sự tự hào về bản thân. Một niềm tự hào nho nhỏ. Mình ko mún so sánh với ai cả, mà chỉ là so sánh với chính bản thân mình. Mình đã cố gắng, và đc đền đáp. Và đã chứng tỏ đc mình có thể làm đc những gì. Từ những điều nhỏ nhoi, sẽ là những điều lớn hơn, những mục tiêu lớn hơn sẽ được chinh phục. Về vấn đề tình cảm, mình ko còn là mình. Nhưng về trí tuệ, bản lĩnh, mình vẫn sẽ thế, sẽ luôn vượt qua mọi thử thách dù có lớn tới đâu. Quyết tâm nhé!
ema87 07.05.2012 21:47:12 (permalink)
Viết cho anh, người e đang tập để yêu thương!
Em biết, cố gắng trong tình yêu là điều khó khăn nhất, và em cũng biết a sẽ chẳng vui vẻ gì nếu biết em chỉ đang cố gắng mà thôi. Nhưng đúng là bây giờ, trong em cảm xúc đã nguội lạnh, e ko bít điều mình thực sự cần là gì. Sau những lần vấp ngã, sau những tổn thương, những buồn đau em phải chịu đựng, e quá mệt mỏi để dấn thân vào những cuộc phiêu lưu. Và em gặp lại anh, lang thang giữa dòng đời. Anh vẫn thế sau 1 năm biết nhau, vẫn hiền lành, vẫn nhút nhát, vẫn e dè, vẫn chờ em. Khó có thể nói đc điều em thực sự cảm nhận về anh. Yêu ư? Không hề. Thích ư? Cũng chưa xuất hiện. Quý mến ư? Cũng chỉ là xúc cảm giữa người với người. Với một xuất phát điểm như thế thì liệu có thể tới với nhau đc ko? Em biết, chỉ cần em mở lòng, chỉ cần em khẽ dang cánh tay, khẽ gật đầu...tình yêu sẽ tới...nhưng như thế có thiệt thòi cho anh ko? Khi mà trái tim em chưa có hình bóng anh? Em phải làm sao đây? Phải làm sao thì sẽ tốt cho cả hai. Em ngập ngừng, ko phải em đắn đo cân nhắc, hay em chờ cơ hội với 1 người tốt hơn. Em bước chậm lại bởi em ko mún làm tổn thương ai như em đã từng...Người ta thường ko chấp nhận tình bạn khác giới, họ cho rằng không có cái lý thuyết dở hơi đó. Em cũng đồng ý. Dù em ích kỉ mún giữ anh là một người bạn khác giới tốt bụng đi bên cạnh đời em, nhưng em cũng hiểu cần có câu trả lời sớm cho anh và cho em, để mỗi người trong chúng ta có thể có hướng đi đúng cho cuộc đời mình. Ta ko còn trẻ, ko còn 18 đôi mươi để lững lờ giữa những sự lựa chọn, điều ta cần bây giờ là sự quyết đoán, là quyết định ảnh hưởng tới cả cuộc đời sau này. Vậy thì thế này đc không anh. Hãy cho em 3 tháng. 3 tháng để làm quen với việc có anh ở bên, làm quen với những quan tâm, những ân cần, những điều vu vơ đôi khi anh nói, những cư xử đôi khi chu đáo đôi khi lại trẻ con vô cùng từ anh. Em sẽ làm quen với con người anh: những đức tính tốt và cả những mặt trái trong anh. Và rồi nhất định em sẽ có câu trả lời sau 3 tháng đó. Cũng có thể là giữa giai đoạn e đã tìm ra đáp án rùi thì sao? Thế nhưng, cứ hẹn ước là 3 tháng đi anh nhé! Hừm, a lại nt làm phiền kìa. Có biết rằng e đang toàn tâm toàn ý để thực hiện lời hứa này với anh không hả anh chàng khờ khạo kia???
ema87 09.05.2012 17:21:50 (permalink)
Em đang tập để hẹn hò cùng anh, tập chờ đợi những tin nhắn từ anh, tập cười vu vơ khi nghĩ tới bộ mặt khờ khạo của a khi nhận đc tin nhắn trêu ngươi của em...Cũng ko tệ đấy chứ. Khi em đang dần thích nghi. Mỗi tối em lại tự nhủ lòng mình, phải đối xử tốt với anh, phải cho em và anh một cơ hội nữa. Dù rằng, anh ko nhận ra, e phải gồng mình lên cố gắng, nhưng thực tâm trong lòng em, em có tình cảm với anh, một tình cảm ko phải tình yêu nhưng cũng khá đặc biệt. Đó là sự quý mến, trân trọng những gì anh đã và đang đối xử với em. Đôi khi trong tâm tưởng, e vẫn đặt những phép so sánh vô lý và kệch cỡm, anh đừng buồn nhé. Bởi e cũng là con người, những kí ức trong em ko thể nói xoá là xoá ngay đc. Nhưng a hãy tin rằng, những gì em nói và làm lúc này, là sự chân thành nhất từ trái tim em. Một trái tim đang mong hướng về anh:)
ema87 09.06.2012 10:44:05 (permalink)
Lại một tháng nữa trôi qua, mọi chuyện vẫn dậm chân tại chỗ: cv, tc, những mqh, những quyết tâm, những nỗ lực...Cũng giống như tâm trạng của các cô bạn ở lứa tuổi này, thấy cuộc sống sao mà nhàm chán, vô vị. Chờ đợi từ anh những điều hơn thế, nhưng rồi lại thất vọng, lại chán nản, lại chẳng tìm đc thứ cảm xúc cho riêng mình, rồi lại mải mê trong những cuộc trò chuyện vu vơ, ảo mà thật từ ai đó. Có phải mình sẽ ko bao giờ xác định đc đâu là lối đi cho mình ko? Có phải sẽ mãi mắc kẹt trong tất cả những mớ hỗn độn này ko?
Hôm qua a H lại vào. Mình thấy nản quá, chẳng có chút tc nào dành cho a ý, 3 năm trc cũng vậy và bây giờ cũng vậy. Chưa bao h, dù time có trôi đi, dù lúc này mình chẳng có ai bên cạnh? Sao mình cứ như vậy chứ? Nhìu khi mình cũng thấy bản thân đáng trách, những người tốt như vậy, nhưng sao chẳng thể dành tc cho họ? Mình là ai, là gì cơ chứ? Nhưng giá như có thể nhắm mắt, có thể sống vô cảm, có lẽ mình đã có thể làm được nhìu điều hơn thế. Mình chẳng thể sống khác được :(
ema87 25.06.2012 22:42:00 (permalink)
Chà, chợt nhìn lại profile của mình. Gia nhập năm 2007 - đc 5 năm rùi, đã post đc 266 bài, đc nâng mức lên 4 sao. Có những lúc chỉ vô thức vào, vô thức viết, ko ngờ số lượng cũng đc kha khá những tâm sự. Quanh đi quẩn lại cũng vẫn 1 vài nội dung chủ yếu thống thiết đó, tình hình sau 5 năm chưa thay đổi đc là bao. Ôi những dự định, những ước mơ ấp ủ, cứ theo thời gian trôi đi thật nhanh, bỏ mình lại với những cô đơn, chán chường mãi ko thôi. Vẫn là những tc đơn phương, tại mỗi thời điểm dành cho 1 số người nhất định. Và cũng những thời điểm đó, nhận đc tc đơn phương của 1 số người. Càng ngày càng nản. Càng gặp nhìu người, càng cảm thấy cơ hội tìm thấy 1 nửa là vô vọng. Càng mún trao và nhận những cơ hội, thì những người ấy lại càng làm ta thất vọng, những cơ hội cứ tự tuột đi. Buồn thật đấy. Phải làm sao để có thể có đc 1 mqh nghiêm túc và chân thành đây? Phải làm sao để dành tc cho 1 người một cách trọn vẹn. Chân lý lun đúng càng nhìu tuổi càng khó khăn trong việc xác định điều gì là cần thiết cho mình. Tin nhắn ko mong mún lại tới, lại trả lời 1 cách lịch sự, và theo các cô bạn thì là...giữ mối phòng thân.
ema87 31.07.2012 22:30:11 (permalink)
Đôi khi e không biết đâu là điều tốt nhất cho mình. Người ta nói khi yêu đừng quá sĩ diện, nhưng với em, tính sĩ diện, lòng tự trọng, tự tôn luôn được đặt lên hàng đầu. Vi` vậy mà e bỏ qua nhìu cơ hội và sự lựa chọn tốt đẹp chăng? Em thik người đc gọi là BS ấy, e thik giọng nói ấy, và em vẫn vui như một đứa trẻ nhận đc món quà mình hằng mơ ước khi nhận đc cuộc điện thoại bất ngờ đột nhiên của người ấy. Có lẽ đang giận ny, có lẽ đang mún tìm chỗ giải khuây, có lẽ ...có lẽ nhìu lý do nhưng lý do mình cần nhất có lẽ không có trong suy nghĩ của anh ý đâu. Dù buồn chút chút vì kiểu xử sự của ng đàn ông đó, nhưng sao trong lòng vẫn cứ vui vui. Thật điên rồ. Ta vẫn mãi là ta, ngu ngốc và điên dại như thể chưa từng yêu lần nào.
Này a BS, làm ơn đừng đùa cợt với e nữa. Hãy bước ra khỏi kí ức của em thật dứt khoát a nhé? Đừng thỉnh thoảng lại gieo vào lòng e những hi vọng, những nhớ mong, những đau khổ nữa. Em đag có 1 ng ở bên mình, a í ko có giọng nói trầm ấm, không biết pha trò, không giỏi giang, không điều kiện như a, nhưng a ý có một trái tim hiền hậu, tốt bụng. Thế là đủ với một người con gái bt như em, anh nhỉ?
ema87 20.08.2012 11:47:48 (permalink)
Chào anh - con người chẳng biết ăn nói và lời tỏ tình ngộ nghĩnh nhất mà e được biết!
Chẳng hiểu vì sao a lại khiến em thú vị tới vậy. Một con người nhạt nhẽo và hiền lành quá mức cần thiết, nhưng sao những lời a nói hôm qua lại khiến e thấy thực sự xúc động. Và tới giờ khi nghĩ lại, hình như tim e đập mạnh hơn. A cho e cái cảm giác có một người yêu mình chân thành là như thế nào, dù người ấy vụng về, chẳng bít cách ăn nói, chẳng biết thể hiện, nhưng sao vẫn ấm áp lạ kì. Một người mún được chia sẻ mọi chuyện với mình đầu tiên, nhớ mình rất nhiều mà chẳng dám nói, trong giờ làm mà cũng muốn nhắn tin cho mình dù là những tin nhắn nhạt thếch chả có nội dung....Ôi phải làm sao với anh đây? Em ko phân biệt đc cảm xúc của mình nữa. Hạnh phúc vì có một người yêu mình, nhưng cũng sợ làm tổn thương người ấy, bởi trái tim e thật khó rung động. Em sợ mình chỉ mới dành tình thương cho anh mà thôi. Đó chưa phải là thứ tình iu mà a mong đợi từ em phải ko anh? Nên hãy dành nhìu thời gian hơn nữa ở bên nhau a nhé, để cùng xác định đây là tc gì đc ko a? Đừng vội vàng nhé!
ema87 24.08.2012 11:36:21 (permalink)
Hình như em thấy nhớ...E có cảm giác là mình bắt đầu nhớ anh, bắt đầu mong anh về, bắt đầu cần anh ở bên, bắt đầu muốn ngồi sau xe anh để đi mọi nơi em muốn tới....Có phải là sự bắt đầu một cảm xúc rất đỗi ngọt ngào ko? Nhưng e vẫn đag cố tự vấn bản thân, rằng đây là sự thật hay là ảo giác e tự dựng lên cho mình để tránh búa rìu dư luận. Điều em sợ duy nhất trong lúc này ko còn là mình bị tổn thương nữa mà là em làm tổn thương anh vì những xúc cảm không có thật của mình. Liệu e có quá ích kỉ không khi muốn thử yêu anh?
ema87 07.09.2012 23:29:24 (permalink)
Em ko chắc mình co' thể hứa....
Anh nói e đừng buông tay a nhé,nhưng e ko thể hứa mà lại lảng đi bằng một câu chuyện khác. Em bít mình như vậy là ích kỉ, là ko phải với anh, nhưng e ko chắc về con người mình anh ạ. Một con bé mơ mộng, đầy chất lãng mạn viển vông như e, liệu có quá mệt với anh ko? Anh có đủ kiên trì và sức chịu đựng với em ko? Cũng rất khó để nói lên một điều gì cả, thôi thì cứ sống từng ngày vui vẻ bên nhau thôi anh. Đừng hứa hẹn, đừng chờ đợi ở đối phương những điều không thể. Ta hãy cứ là ta, sống là chính mình, thế thôi.
Có lẽ với a, e là một thế giới hoàn toàn khác. Với e cũng vậy. A khác biệt lắm, khác rất nhiều so với những chàng trai e từng gặp. Chỉ một câu hỏi vu vơ của e, mà a nắn nót mãi chẳng trả lời đc. Dòng chữ đang trả lời cứ hiện lên rùi lại hiện xuống, mãi ko đc 1 câu. Sao a lại ngốc thế k bít?
ema87 17.09.2012 11:22:27 (permalink)
Đọc những dòng tin nhắn a viết vào sn em, em thấy mình thật hạnh phúc. Hp vì có một ngưòi yêu em như anh, một người chân thành, hiền lành, cả ngốc nghếch nữa chứ. Anh tin mọi điều em nói, đôi khi e đùa a cũng tin. Dường như với a, mọi điều e nói đều là đúng đắn. Chẳng hỉu sao a lại như vậy chứ. Có lẽ vì thế em yêu anh, nhưng e lại ko nói với a điều đó. Anh nói e là tất cả, là tương lai mà a phải vươn tới, a yêu em rất nhiều...Không biết đây là điều tốt dành cho a hay sẽ là thảm hoạ nhỉ, hihi. Vì e là một kẻ khó lường lắm đấy a bít ko? Dù e yêu a rồi, nhưng e vẫn hoài nghi liệu mình khác nhau nhiều như thế, có thể ở bên nhau ko? Chẳng hiểu sao ở trong vòng tay a, e thấy an toàn thế, thấy mình hoàn toàn thoải mái và thư giãn, chẳng sợ điều gì. Khoảnh khắc đó e đã muốn kéo dài thật lâu, a có bít ko a? Em rất sợ, một ngày mình lại yêu a nhiều, e ghét cảm giác nhớ nhung, chờ đợi, ghét cảm giác phải cô đơn khi thiếu a...Biết bao giờ a mới về hẳn bên em đây?
ema87 24.09.2012 09:54:45 (permalink)
Người yêu ơi, cảm ơn anh đã cho em cảm giác này....
Em thấy mình đang sống trong hạnh phúc, hạnh phúc trong từng giây, từng khoảnh khắc, trong từng ý nghĩ, từng giấc mơ...Khi ở bên anh, em muốn thì thầm vào tai anh rằng em yêu anh, em đã thực sự yêu anh nhiều...Anh cho em cảm giác bình yên, cảm giác thật an toàn, được che chở và nâng niu, là người đàn ông duy nhất tạo cho em cảm giác này. Em đã từng đau khổ rất nhiều a có biết không? Khi tới với một người con gái đã từng bị tổn thương, a sẽ rất thiệt thòi, sẽ phải chịu nhiều những phút giây em trở nên khó hiểu, nhưng anh hãy hiểu rằng, vì em muốn sự bình yên nên em rất sợ bị đau lần nữa...
Anh không phải hình mẫu e đọc trong những câu chuyện tình yêu lãng mạn của những cuốn tiểu thuyết sướt mướt, hay những câu chuyện tình dí dỏm, hài hước. Anh chẳng có năng khiếu kể những câu chuyện cười, nhưng lại làm em vui suốt ngày với những câu nói rất thật thà, đáng yêu của mình. Anh chẳng có năng khiếu làm những điều lãng mạn, nhưng lại làm em lâng lâng hạnh phúc vì những hành động rất nhỏ nhưng chân thành của anh. Anh cũng chẳng có năng khiếu rót vào tai em những lời mât ngọt, nhưng trái tim em luôn thổn thức khi đc ở cạnh anh. Tình yêu của mình cứ chậm chạp tiến dần lên những nấc thang mới, nhưng thật chắc chắn phải ko a? Em muốn a sẽ là tình yêu cuối cùng của đời em...Em chỉ cần anh thôi, người yêu ạ...
ema87 03.10.2012 17:06:13 (permalink)
Lần đầu tiên có người yêu em như anh...anh có biết ko anh?
Em đã yêu nhiều lần, đã tổn thương nhiều lần, đã khiến nhiều người tổn thương, cũng không ít lần em khóc trong sự tuyệt vọng, và cũng cả những lần sống thoi thóp trong những hi vọng mong manh. Nhưng anh à, lần này, a đã mang lại cho em cảm giác mình được yêu thương và nâng niu thực sự. Anh đag chứng minh cho em thấy a có thể làm tất cả vì em. Và em cảm động vô cùng vì điều ấy, a biết ko anh? Em mún nói e yêu a, yêu nhiều lắm.
ema87 23.10.2012 21:38:33 (permalink)
Đám cưới ư? Mình ko bít nữa, mình ko mún. Nhưng nếu mình nói điều đó, a sẽ nghĩ mình ko yêu a. Mình có yêu anh ý, nhưng có lẽ chưa đủ để cưới a ý. Mình cần thời gian. Hay nói đúng hơn mình vẫn ích kỉ, muốn sống một cuộc sống tự do, ko ràng buộc, ko phải quan tâm tới bên gia đình nhà ng ta, ko phải sống chung, ko phải gia nhập một số nội quy, quy định nhà người khác. Mình sợ quãng đường xa xôi ấy, mình sợ những ngày mùa đông rét buốt, những khi đi về trong đêm tối...Mình ngại khó, ngại khổ. Mình chỉ mún ở bên bố mẹ và em thôi. Nhưng mình cũng yêu a ý. Cái gì mình cũng muốn. Giá như có thể kéo a ý về dưới này...Mình chưa dò ý a ấy nhưng ko bít liệu a ý có mún rời xa bố mẹ ko?Mình đang sống trong tâm trạng bất an. Trì hoãn ư? Nhưng tới bao giờ, khi chỉ còn nốt năm nay...Thời gian trôi quá nhanh, mà mình thì ko thể kiểm soát được mọi thứ. Mình rất sợ mình sẽ chùn bước, sẽ quyết định vội vàng. Mình vẫn chờ đợi những điều kì diệu khác xảy ra hay sao?
Anh ý coi mình là tất cả. Thật bất công khi mình có những ý nghĩ ko vững vàng, ko tin tưởng vào tương lai. Người ta yêu mình điên cuồng, sẵn sàng làm mọi thứ vì mình, sao mình lại có thể chần chừ vậy? Thật ko công bằng cho a khi phải yêu một đứa như e, a có bít ko hả a iu???
ema87 11.12.2012 08:42:38 (permalink)
Đêm qua sau khi nói chuyện với anh, mình buồn vô hạn. Cảm thấy ghét chính bản thân mình, ghét cuộc sống của mình, ghét suy nghĩ của mình vô cùng tận. Anh nói nếu cưới nhau thì phải ở nhà a 1 vài năm thì mới chuyển xuống đc. Một vài năm là bao lâu, liệu có là mãi mãi. Mình thấy mờ mịt và u ám vì lời hứa hẹn đó. Anh nói bây giờ a chỉ có thể làm được như thế thôi. :( . Mình thương anh, nhưng mình cũng thương chính mình. Làm sao mình có thể sống xa xôi thế. Thà rằng mình cứ khổ sở từ bé đi, sống ở dưới GT từ bé đi, đừng đi lên TP này, đừng ở giữa trung tâm, đừng làm ở một nơi toàn những người sung sướng...có lẽ mình đã k ích kỉ như vậy. Anh nói e thấy như vậy là xa lắm ư? Vâng, e thấy xa, e thấy khổ. Em ko thể sáng sáng đi làm trong cái giá lạnh, ko thể tối tối trở về trong những cơn mưa buốt tim. Anh nói a sẽ đưa em đi làm. Anh sẽ làm mọi thứ cho e chứ? Anh ở bên em suốt đc không? Anh k đi làm à? Anh chỉ đưa đón em thôi hả? Đơn giản vậy hả anh? Gia đình anh, bố mẹ đều đi làm xa, a đi làm xa, mọi ng thấy vậy là bt. Còn em, e thấy k bt. Em là đứa con gái đc nuông chiều đấy, e là đứa ngang bướng đấy, e là đứa k cần nghĩ tới ai đấy? Anh còn muốn yêu em ko?
Tại sao e k thể nghĩ tới quãng thời gian hp khi ở bên anh nhỉ? Hay tình yêu chưa đủ lớn để e có thể mún chung sống cùng anh. E thực sự chưa sẵn sàng cho chuyện này chút nào, tình yêu ạ. Dù e bít, a có thể làm mọi việc vì em, nhưng sao e thấy k thể có dũng khí làm đc điều này. Em muốn khóc, và có lẽ trong lòng em, nước mắt đã đang trực trào rồi.
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 19 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9