All about myself!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 28.08.2008 10:52:16 (permalink)
Sáng nay vô tình bật ti vi lên chộp đc một bộ film HQ. Ngồi bùn cố gắng nán lại để xem vậy. Híc, ai dè....hay wa'. Thực ra nếu đánh giá một cách công bằng thì nó chẳng hay một chút nào cả, nhưng ai bảo nó có cái bối cảnh hay, nó hợp với lòng người đến thế. Một cô gái, yêu thầy giáo của mình trong suốt thời gian đi học nhưng chưa bao h dám thổ lộ vì cô biết thầy ở quá xa mình, chưa thể với đc. Nhưng cô gái ấy đã qtâm học hành, qtâm khẳng định mình trước thầy. 6 năm sau, cô trở lại ngôi trg ấy với tư cách là một đồng nghiệp của thầy. Họ đã gặp lại nhau trong ngỡ ngàng. Cô đã nghĩ thầy vẫn mãi chỉ coi mình là một con bé HS ko hơn, nhưng cô đã lầm. Thầy giáo ấy đã yêu cô học trò nhỏ của mình ngay từ những ngày đầu cô bé cắp sách tới trg, nhưng làm sao thầy có thể thốt lên 3 tiếng thiêng liêng ấy với học sinh của mình đây? Và khi cô gái thổ lộ tình cảm thì cũng là lúc thầy giáo cũng thú nhận về tình yêu mình dành cho cô bé ngày nào. Ui, lãng mạn, hạnh phúc thế!
Hừm, nếu mình ở lại trường làm gv thì sao nhỉ? Mình sẽ là đồng nghiệp của a. Và sẽ có cơ hội cho mình chứ? A có còn coi mình là một con nhóc ko? Mình ko đủ tự tin để ở bên anh với một khoảng cách gần như thế. Nhỡ mình lại bị tổn thương thì sao. Mà chắc chắn đấy. Film là film, chẳng bao h come true cả. Thực tế fũ fàng lắm. Mình sợ. Mình kém cỏi lắm, ko thể làm mọi điều vì tình yêu đâu, mình hèn nhát, chỉ mún trốn chạy, mún quên hết những ảo tưởng, những ngày tháng hạnh phúc. Mặc kệ a, mặc kệ tất cả thuộc về a, a sẽ rời xa csống của mình mãi mãi, Koibito nhỉ!
Tình hình dạo này nhận đc nhìu lời khen quá, làm mình cứ lâng lâng, chả bít đâu là thật đâu là đểu nữa.huhu. Bạn Hậu hôm wa way xuống ngồi ngắm mình một lúc, sợ wa', xong rùi làm mặt nghiêm chỉnh hỏi: Tớ còn cơ hội với L ko? Ặc ặc, mình gật lia lịa, uh, cơ hội nhìu lắm, luôn luôn rộng mở. Bạn này có não bộ jống y như Đắc Hưng, ko đùa đc đâu. Thoai từ h ko dám trêu ghẹo b ý nữa. hehe.
Hôm wa xem film Bỗng dưng muốn khóc, ặc, thấy quảng cáo PR rầm rộ lên, híc, làm mình cũng tò mò bỏ ra gần tiếng đồng hồ quí báu ngồi xem thử nhưng kết thúc film thì Bỗng dưng muốn...ói. Trùi ui, sao lại có bộ film tệ thế cơ chứ. Cái tên Lương Mạnh Hải chỉ đc cái mã, ngoài ra đóng film dở ẹc, những tình tiết trong film thì vô lý, củ chuối, ngớ ngẩn đến cực độ. Ôi ôi, film truyền hình VN bao h mới thoát khỏi kiếp lầm than, nội dung lãng nhách, diễn viên mã đẹp diễn tởm. Chán, ngán cực độ.
#16
    ema87 29.08.2008 10:28:24 (permalink)
    Mình là đứa ngu nhất trần đời, có lẽ ko thể ngu hơn nữa. Mình nhận lời đi chơi với 1 người mà mình mới gặp duy nhất 1 lần trong sn a. Mình nghĩ mình fải quên a, và đây là cơ hội cho mình chăng? Mình điên đến mức đấy cơ mà. Và mình đã fải trả giá. A ta là một kẻ điên khùng nhất mà mình gặp. Mới gặp mà a ta cứ làm như thân thiết lắm, ngồi sát và cứ cố tình động chạm. Hắn ta dám hôn mình vào má. Sao lúc đó mình ko đủ can đảm tát cho a ta 1 cái. Mình đã xem rất nhiều bộ film và luôn tỏ ra fẫn nộ khi nhân vật chính bị làm nhục mà ko dám fản ứng j. Và hôm qua thì mình đã trải qua cảm giác đó. Mình kinh tởm a ta. May hwa mình gọi Hiếu đi cùng ko chắc mình ko sống trở về nữa. Nghĩ lại mà mình thấy sợ wa', căm ghét bản thân mình, sao lại ngu như thế cơ chứ? Mình ko bao h muốn gặp lại a ta nữa. A ta hỏi mình việc học có vấn đề j ko, a ta có thể júp đc j ko vì a ta quen rất nhiều gv trường mình. Mình bảo e tự lo đc. Hắn nghĩ vì câu nói đó của hắn mình sẽ dễ dàng để hắn làm j thì làm à. Hắn ta nghĩ mình là loại con gái j thế? Ôi mà mình cũng đáng bị nghĩ như thế lắm chứ, oan ức nỗi j. Ai bảo nhận lời đi chơi làm j, ngu thì chết thôi. Mình nt trách móc a. Vậy mà a reply lại ntnào? Dửng dưng, lạnh lùng và mình cảm thấy bị coi thường. Ừ cô ngu là việc của cô, liên quan j tới tôi- có lẽ a đã muốn nói như thế. Mình muốn khóc, muốn gào lên thật to, e làm tất cả chỉ vì a thôi, a biết ko? Sao mình ko thể khóc đc thế này. Mình bế tắc thực sự rồi. Mình cảm thấy rất đau khổ. Đêm qua mình lại trằn trọc cả đêm, mong cho trời sáng, mong mọi chuyện chỉ như là một cơn ác mộng, nhưng mình vẫn mãi bị chuyện đó ám ảnh. Mình cảm thấy mình vẫn còn là một đứa trẻ trong một thân xác to lớn, mình ko thể sẵn sàng cho chuyện hẹn hò, gặp mặt để rồi bị đối xử như thế.
    Ngày hôm nay tôi thề rằng sẽ ko ai có thể đối xử với tôi như thế thêm một lần nào nữa.
    #17
      ema87 30.08.2008 11:36:49 (permalink)
      Trái tim một đứa con gái có thể cứng rắn tới mức nào nhỉ? Liệu nó có thể vỡ tan rùi lại lành lặn y như chưa hề có một vết nứt nào từng xảy ra ko? Hình như là ko. Trái tim ấy như một mảnh gương, khi đã vỡ vụn tan tành, cố gắng cứu vớt những mảnh vỡ để lắp ghép lại chỉ làm cho tay bị chảy máu, chỉ thêm đau đớn mà thôi. Ngày hôm qua, mảnh vỡ cuối cùng đã rơi xuống, chấm dứt tất cả những gì đẹp đẽ nhất đã từng tồn tại trong trái tim một đứa con gái ngu muội nào đó, sẽ mãi mãi là như thế.
      Người ta nói rồi: Không có người phụ nữ mạnh mẽ, chỉ có người phụ nữ biết giấu sự yếu đuối vào bên trong. E đã cố tỏ ra mạnh mẽ, cố tỏ ra chẳng chuyện j có thể làm tổn thương e, e đã giấu sự đa cảm, giấu tình yêu, giấu nước mắt vào tận sâu trong trái tim. Nhưng hôm qua, mọi thứ đã phản bội lại em, những gì em giấu bỗng dưng oà ra, và nó làm cho mảnh tim còn sót lại cuối cùng rơi rụng vỡ tan. E khẽ mỉm cười, cuối cùng cái j đến cũng phải đến, ai bảo e ngu ngốc thế cơ chứ, e đáng phải chịu hậu quả những gì e làm. Yêu a ko fải là tội, nhưng biết yêu anh ko có kết quả j mà vẫn dấn thân vào lại là cái tội rất lớn. Thế nên, e sẽ vẫn yêu anh, nhưng e sẽ chỉ đứng ở một nơi thật xa nhìn a mà thôi, nhìn a cười, nhìn a vui, nhìn a hạnh phúc. E hứa với a, e sẽ ko vì tình yêu này mà làm những điều dại dột như e đã từng làm nữa, thật đấy!
      Nhiều người đã ko dám tới gần e, vì e tự tạo cho mình cái vỏ bọc rất lớn, e tự đóng mác mình I'm yours. Thế đấy. E ước mình có thể hết yêu a. Chưa lúc nào e lại mong mình hết yêu a nhiều đến thế này. E fải làm sao đây hả a? Nói cho e một lối thoát đi a! Hay là........
      #18
        ema87 31.08.2008 10:24:35 (permalink)
        Tối qua đi xem film với Ti tồ tới 10 rưỡi. Thành thật mà nói thì film cũng ko lấy j làm hay ho lắm, nhưng đi với Ti mình cảm thấy thoải mái, xả xì trít nhìu lắm, ừm, bạn bè để làm j chứ, là để ở bên nhau những lúc khó khăn nhất mà. Mình thương Ti lắm, thương cả chính mình nữa. Ti tồ ơi, cố chịu đựng nhé, chỉ 1 năm nữa thôi, hoặc có thể ít hơn, tớ sẽ xuống Hn với bạn, bọn mình sẽ cùng chiến đấu, ko sợ đâu. Cuộc đời này cứ càng quẳng trên đường mình đi những chông gai, những khó khăn, những đau khổ thì chỉ càng làm cho mình thêm lì lợm mà thôi, đừng hi vọng lấy đc ở ta thêm một giọt nước mắt nào.
        Sáng dậy sớm hấp bánh bao. Híc, nhìu dã man. Hôm qua nặn rõ nhiều tại vì Ti tồ kêu thix ăn mà. Thế là hớn hở, hì hục nhào nặn. Hơi bùn vì bánh bị dính nên mấy cái chưa ra lò đã bị toe toét, mẫu mã xấu nhưng nội dung thì ngon ko chê đc. Tay nghề làm bánh của mình quả là đỉnh đình đinh. Hê vậy là có nghề tay trái roài. Bạn Ti 7 rưỡi xúng xính váy đứng trc cửa, trời mưa tầm tã. Mang cho Hạnh tồ gói kẹo chuối ngon, nhưng calo thì nhìu wa' làm mình sợ nhưng vẫn cố chén đủ vài chiếc gọi là cho bõ dính răng. Hôm nay fải ra nhà bác Tiến ăn cỗ chứ. Chán thía. Mẹ với Hạnh đi trc roài, bố Tiến kêu 2 bố con 12h ra. Ẹc, ngại wa', bác lại bảo con gái j mà đến bữa mới chịu ra. Hơ, tại bố cháu nhá, ứ fải tại cháu. Thế là từ h đến 12h làm j cho hết time đây. Làm Ti tồ tưởng fải đi sớm nên đã về mất rùi. huhu. Hay lại lượn ra nhà Ti ngồi nhỉ. hi, mẹ Thuỷ lại bảo 2 đứa bị less mất.
        #19
          ema87 02.09.2008 15:39:13 (permalink)
          Trải qua mấy ngày ăn chơi theo đúng nghĩa của nó. Phù, mệt phờ râu. Lúc thì mốc mép lên chẳng ma nào thèm gọi đi chơi, lúc thì dồn dập, cảm giác busy vì chơi nhìu wa' thật là sướng hơn tiên. hehehe.
          Hôm qua cả lũ tụ tập ăn uống ở nhà mình. Vui dã man. Bạn Chick tồ lên TN, trông to như một con tịnh vậy, dễ xương fết, thảo nào Ti khoái bạn ý thế. Nhưng mẹ chê: mấy đứa vô zuyên chơi với nhau, thảo nào vẫn alone cả đống. Huhuhu. Sao lại thía, ứ chịu đâu. Mình làm món bún chả, đc khen ngon, các bạn ăn cũng nhiệt tình nên làm mình fấn khởi lém.
          Ăn uống no nê, cả lũ lại kéo nhau đi hát hò khản cổ. Khiếp, mình chơi cả 1 liveshow từ Anh sang Việt, bài nào cũng chơi tuốt, đứt cả cuống họng mà vẫn máu. Đc 2 bài song ca 100 điểm liền, sướng thế! Chưa hôm nào cảm thấy hát sung như hôm qua. Thấy mọi buồn fiền bay đi tứ tung hết, chẳng nghĩ ngợi j. Ừ tuổi trẻ, tại sao lại cứ fải đâm đầu vào mấy chuyện tình lãng nhách ko kết quả, âm u và tăm tối để rồi suốt ngày fiền não ko thôi. Cứ vô tư chơi bời, vô tư theo đuổi những ước mơ của riêng mình, đừng vì những thứ ko đáng để rồi hỏng cả cuộc đời. Hehe. Nghe quen quá, câu răn dạy bản thân thật là quen thuộc!
          Hát xong, lại lôi nhau đi ăn sữa chua nếp cẩm. Hôm qua làm 2 cốc bự liền, kỉ lục thế. Công nhận hôm qua tội nghiệp cơ thể, dạ dày quá tải, họng đứt, chân mỏi rã rời, đầu ong ong, miệng vẫn ngoác ra cười. Có bạn thật là vui!
          #20
            ema87 03.09.2008 11:06:05 (permalink)
            Hôm nay bộ film HQ kia đã có tình tiết mới. Cô HS sau khi có đc tình yêu của thầy giáo thì chợt nhận ra từ trc tới nay cô chỉ thần tượng thầy chứ đó ko fải là tình yêu. Tình yêu đích thực của cô lại là 1 cậu học trò. Úi, thật là trớ trêu và hoang đường. Tại sao con người lại như thế nhỉ? Sao lại cứ mơ mộng theo đuổi những cái mình ko thể có để rồi đến khi bằng mọi cách có đc lại cảm thấy đây ko thực sự là cái mình cần. Con người là một thực thể quá fức tạp, ẩn chứa quá nhiều mâu thuẫn, quá nhiều điều ko thể lý giải. Rốt cuộc thì đối với mỗi con người, điều j là quan trọng nhất?
            Tôi cứ mải mê đi tìm giấc mơ của riêng mình, tôi muốn nó come true, nhưng tôi lại sợ một ngày nào đó khi có đc giấc mơ đó rồi tôi lại sợ, tôi lại ko cần nó nữa. Tôi ko hiểu chính mình, tôi tham lam, tôi ngu ngốc, tôi điên rồ.
            Cuộc sống ơi, sao mà khó hiểu thế nhỉ? Bây h đã hiểu vì sao ngày bé mình thấy nhiều a chị lớn bảo rằng chỉ ước đc bé như mình. Còn mình thì lại bảo họ thật ngốc, lớn lên thật là thích, muốn làm j thì làm, ko bị bố mẹ mắng, ko bị bắt ở nhà, đc đi chơi thoải mái. Cứ người này thích đc làm người kia, rồi người kia lại mơ đc là người khác...Đâu là bến bờ cho những giấc mơ vô tận và hoang đường???
            #21
              ema87 04.09.2008 09:18:25 (permalink)
              Kết thúc bộ film đó rùi. Sẽ ko bao h xem những bộ film tương tự như thế nữa. Tình yêu thầy trò à, điên rồ quá mức, chỉ là trong film thôi, chẳng bao h có cái kết cục tử tế đâu.
              Dạo này vấn đề thực tập ở đâu đang là điều nhức nhối nhất trong óc. Mẹ thì kêu thực tập ở công ty bảo hiểm, bố thì kêu thực tập ở IEC, mình thì đòi nằng nặc về HN thực tập dù chẳng bít là nương thân chỗ nào. Nhưng rốt cuộc, định thực tập cái j? Pha trà, rót nước, rửa chén, lau sàn, dọn vệ sinh, chạy loăng quăng khắp công ty của người ta mấy vòng rùi về à? Ôi, mù mịt thế, chẳng bít thực sự mình muốn cái j, mình đam mê cái j, mình định làm cái j nữa. Cái con người này, sao mà đáng chán, sao mà vô vị đến vậy. Ai có thể yêu???
              Bắt đầu từ hôm qua, tách đi riêng, ko còn đi học chung với Hiếu, thấy cũng hơi trống trống, nhưng cũng thấy tự do. Mình đã từng muốn như thế lắm cơ mà. Ừ nhưng bây h cũng thấy bt, đi cùng cũng đc, ko đi cùng cũng chẳng sao, vô cảm, hờ hững, chán nản. Ko muốn tới lớp. Ghét nhìn những khuôn mặt xa lạ. Ghét những câu khen giả tạo. Ghét những lời nói sau lưng ko thiện chí. Ghét những ánh nhìn soi mói. Ghét những bình phẩm. Ghét những tiết học vô nghĩa. Ghét những bài giảng lê thê nhạt nhẽo. Ghét chính cái con người đang gào lên ghét mọi thứ xung quanh. Bất ổn ngay trong chính tâm hồn. Chưa thể điều tiết đc bản thân. Khó quá. Bế tắc quá.
              Thoa kêu chuẩn bị mua xe. Mình thấy buồn cười. Mình sợ những người như Thoa lắm. Đi học xa nhà, lên bám lấy người yêu rồi đua đòi đủ thứ bằng tiền của người yêu. Thật đáng thương. Sao Thoa lại có thể dùng tiền của người yêu để phục vụ cho những ước muốn vô tận của bản thân thế nhỉ? Nào là quần áo hàng hiệu, điện thoại đẹp, giờ là xe xịn. Những thứ đó đã phải đánh đổi bằng cái j? Mình thấy coi thường người như Thoa lắm. Vật chất làm con người ta mờ mắt. Cũng tại xã hội này cơ, luôn đánh giá con người bằng những thứ phủ lên người anh ta chứ ko fải là tâm hồn đẹp, trái tim nhân hậu như sách vở thường nói. Người có tiền luôn là người đúng, luôn đc trọng vọng, tiếng nói của a ta là giá trị nhất dù xuất phát từ một cái miệng vô học. Mình thấy nhiều người ghen tức với Thoa vì cuộc sống của nó, nhiều người bảo Thoa là sướng, là nhàn hạ, là hạnh phúc. Nhưng mình lại nghĩ, thực sự Thoa rất khổ. Bây h yêu nhau thì đc chiều chuộng thế, sau này lấy nhau liệu còn như thế ko? Liệu có lúc nào đó a ta ko ném về phía Thoa những lời cay độc, những ánh nhìn khinh thường rằng cô là đồ ăn bám, là đồ mua vui của tôi mà thôi. Hay mình nghĩ tiêu cực quá nhỉ? Khi yêu nhau người ta vô tư ko nghĩ j đâu, cả 2 phía, phía cho và phía nhận....ừ thôi cứ cho là thế đi, chuyện người ta, hơi đâu thóc mách.
              Mình luôn nghĩ chỉ khi thực sự thành đạt mình mới nghĩ tới chuyện yêu đương một cách nghiêm túc. Mình muốn yêu một cách bình đẳng, tức là như thế nào nhỉ, à nghĩa là đôi bên ko ai phải cảm thấy kém cỏi ai một điều j, ko ai  phải dựa dẫm vào ai về mặt kinh tế, chỉ yêu mà thôi, yêu ko điều kiện, yêu ko ràng buộc. Hehe, cứ mơ đê!!!
              #22
                ema87 05.09.2008 22:52:56 (permalink)
                Tối qua, Koibito gọi điện, ầm ĩ và liên tục. Cương quyết ko nghe. Ko mảy may nuối tiếc j nữa. Từ h sẽ cắt đứt mọi sợi dây có liên quan tới a, coi như chưa từng tồn tại cái người tên như thế, vui tính như thế, đối xử với mình ân cần và tử tế như thế, đồng thời cũng đem lại cho mình nhìu cú sock kinh khủng ko kém những hạnh phúc giả tưởng mà a đã mang lại.
                Hôm nay đến lớp khá vui. Học hành tử tế. Bạn Răng Khểnh hơi để ý và nói chuyện vui vẻ 1 chút. Nhưng mình ghét bạn ý lém, hút thuốc khói bay nhức hết mũi, giống y như a. Mình bảo tránh xa ...phụ nữ đang mang thai ra, ảnh hưởng tới con tớ. Bạn ý cười bảo: Ơ, con chúng mình chứ. Chít mất thoai. Đừng có cười trc mặt tớ, tớ thix người có răng khểnh lắm lắm. huhuhu. Nhớ vụ đi ăn uống hồi 8.3, bạn ý say nên dựa đầu vào mình ngủ khì, nặng kinh khủng mà mình vẫn cố chịu đựng vì bạn ý nhìn dễ xương wa'. Điên nặng.
                Lại chuẩn bị tổ chức 9.9 cho con trai, lại thịt chó. mắm tôm. xả ớt lá mơ. ui, mệt!
                #23
                  ema87 06.09.2008 21:10:34 (permalink)
                  Thứ 7 mà vẫn fải đi học dù mưa to gió lớn ầm ĩ, gào thét nhức hết tai. Chỉ vì vụ 9.9 mình mới đi học để fổ biến ....lệ fí thịt chó, thấy các bạn ai cũng vui vẻ lắm nhưng chờ các bạn mở hầu bao thì chắc còn lâu lâu. huhu. Sao việc j cũng đến tay mình thế nhỉ? Chán ghê. Dạo này xuống dưới ngồi mấy môn củ chuối, lại hay gặp ánh mắt nhìn đáng sợ của bạn Hậu, híc, ghê chít đi đc. Thỉnh thoảng quay xuống nhìn mình trân trối, khen đủ thứ đẹp, xong đòi vào học nhóm môn...chính tả. Đúng là thiểu năng ko chịu nổi. Mình chỉ quý bạn Răng Khểnh thui, nhưng bạn ý hiền wa', nói chuyện toàn mấy chuyện chán phèo, mình trêu một chút là ko bít nói lại j, chỉ cười, mà cười thì lại....lộ răng khểnh.híc, lại rung rinh mất rùi. Ước j falling in love thực sự nhỉ!
                  Dạo này thời tiết mát dịu kinh khủng, tiết trời sang thu thích ơi là thích. Đi ngủ là fải đắp 1 cái chăn mỏng mỏng, rất là khoan khoái. Mùa thu làm cho con người ta cảm thấy yêu đời hơn, thanh khiết hơn, và điên điên hơn. Ôi, sao cảm thấy yêu đời thế nhỉ, lúc nào cũng như thế này nhé. I don't want to lose this feeling...
                  #24
                    ema87 07.09.2008 15:48:44 (permalink)
                    Chủ nhật buồn tê tái. Lượn lòng vòng cùng Hạnh khỉ đột đi mua mấy quyển sách cho nó, mua quyển Luật đấu thầu cho mình, đi chợ, đi lung tung. Nhưng cũng chỉ giết đc có hơn tiếng đồng hồ. Nghe Q&S show, lần nghe thứ hàng tỉ, vẫn thích, vẫn say sưa, vẫn chất chứa những tâm sự nhưng ko có cái nào là của mình. Đã 9 năm trôi qua, vẫn cái thói quen ấy ko thể bỏ. Cứ sáng chủ nhật là lại chăm chú ngồi cạnh chiếc radio, háo hức nghe, rồi cười một mình, rồi cũng lại khóc một mình, lơ đãng một mình, nhớ nhung một mình, mang mác một mình. Thật tội nghiệp con bé Ame ngu ngơ khờ dại quá! Những bài hát đã nuôi dưỡng tâm hồn mình, đã khiến mình trở nên cứng cỏi, mạnh mẽ nhưng cũng khiến mình trở nên yếu mềm và hay có những suy nghĩ viển vông, vu vơ hết sức vô nghĩa.
                    Muốn cắm đầu vào học thật nhiều, nhưng rốt cuộc lại nản, lại bị những nghĩ suy ngớ ngẩn chèn ép. Mình thấy bi h mình thậm chí còn sến hơn những bài hát thị trường vốn là nhạc chuông  yêu thích của vô số kẻ. Mâu thuẫn chồng chất, kéo tới ùn ùn, não bộ với kích thước hạn chế sắp ko chịu nổi, sắp đình công rùi. Bùm, vỡ tan, vỡ toang, vỡ vụn, vỡ liểng xiểng, vỡ tứ tung, vỡ tan hoang. Thế là hết!
                    #25
                      ema87 08.09.2008 09:56:59 (permalink)
                      Sáng sớm, thấy đau tim quá, đau một cách thực sự đúng nghĩa đen của cảm giác đau đớn chứ ko fải vì những thứ tình cảm vớ vỉn mà nhức nhối này nọ. Híc, bị bệnh thật rồi. Giờ vẫn đau, âm ỉ mãi ko thôi. Cái vụ này có lẽ fải đi khám thật. Trước cứ nghĩ mình chỉ là bị ảo giác thôi, chắc ko fải đau đớn j đâu, nhưng bi h thì nghĩ lại rùi, ko thể trốn chạy thêm đc nữa. Híc, thui hôm nào thử vào viện khám xem sao, cho bõ cái tiền đóng BH hàng hơn chục năm jời mà chưa đc khoản bồi thường nào. Nhỡ...nhỡ...nó bảo mình bị bệnh tim thật thì sao nhỉ? Sợ vào viện lại fát hiện ra vô số bệnh hiểm nghèo thì mình chết vì lo mất.
                      #26
                        ema87 08.09.2008 10:44:00 (permalink)
                        Sao lại nghe sad movie chứ? Ngày xưa a nói là a buồn nhất khi nghe bài này. Còn bây h mình nhớ a nhất khi nghe bài này. Nhớ đến nỗi mình ko thể ngừng viết, ko thể ngừng suy nghĩ, ko thể ngừng buồn, nhưng ko thể khóc oà lên. Sao bây h việc khóc lại khó khăn đến thế? Giá cứ khóc thật to, cho nước mắt chảy hết sạch đi, trôi hết nhớ nhung, muộn fiền đi thì tốt biết mấy. Chẳng có cái kiểu yêu đương nào lại kì cục như tình yêu mình dành cho a. Thậm chí ngay bây h đây nếu hỏi mình yêu a ntn, yêu nhiều đến nhường nào, hay có fải yêu hay ko, mình cũng ko thể trả lời đc. Chỉ biết là nhớ. Nhưng khi gặp thì lại chạy. Chỉ biết là thèm nghe giọng nói. Nhưng khi gọi điện thì lại để busy. Chỉ biết là mong. Nhưng khi đến gần thì lại thờ ơ. Tại sao Sad movie ko make me cry? Vì chẳng có lý do j cả. A ko đi cùng bạn thân của mình vào rạp xem film. A ko fản bội mình. Mình cũng ko bao h đi xem film một mình cả. Và mình cũng chưa bao h ghen bởi chưa bao h mình thấy a và người ấy của a đi cùng nhau. Có thể ko có chuyện đó, mà cũng có thể là có. Mình chỉ nghe người ta nói thế. Rằng a và cô ấy rất xứng đôi, từ học thức tới gia đình, và họ sẽ nhanh chóng tiến tới đám cưới mà thôi. Nhưng sao hơn một năm rồi, mà vẫn ko thấy j. Và cứ thế, những hi vọng lại nhen nhóm, bùng cháy thành lửa yêu thương, và cũng dễ dàng bị tắt lụi bởi những gáo nước lạnh cóng từ a.
                        Bây h mọi người xung quanh mình đều đang hạnh phúc với một nửa của họ. Chỉ có mình là thực sự đang lạc lõng trong những cảm xúc điên rồ ko lối thoát. Mình chỉ biết viết thôi, viết cho tới khi mười ngón tay rã rời, cho tới khi kiệt quệ từ ngữ, cho tới khi đầu óc rối tung thêm loạn. Mình ko muốn tắt bài hát này đi, vì dường như mình đang đc sống lại những ngày còn thích a. A hứa rằng sẽ hát tặng mình ở trên lớp, và a đã làm. Bài hát a hát là Forever chứ ko fải sad movie đâu. Biết bao nhiêu bài làm mình nhớ đến a nhỉ? Những bài của Scorpions này, Because U love me của Ciline, Back for good của Take that. Rồi a còn dạy mình nghe U'll see của Madona khi bị 7love nữa chứ. A thật độc ác.
                        E sẽ yêu a hết tuần này thôi Koibito ạ, nhất định thế. Giờ này tuần sau e sẽ 21 tuổi rồi, bước sang tuổi 22, e chẳng còn là một con bé với những mơ mộng nữa, những mơ mộng chỉ khiến e chìm vào trong thế giới ko có thật và tự lừa dối bản thân mình. Bắt đầu nhé!
                        Hôm nay là: 7 NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!!!
                        #27
                          ema87 09.09.2008 09:58:14 (permalink)
                          6 NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!!!
                          Hôm nay sẽ là ngày rất vui. Cả lớp sẽ đi liên hoan ăn uống tưng bừng. Dạo này lớp tự nhiên vui đột xuất, cảm thấy quý hơi bị nhìu bạn, thấy hơi bị nhìu bạn dễ thương bất ngờ. Nhứt là hôm qua, thảo luận Tư tưởng HCM, mình chẳng làm j ngoài việc fa trò, cười cợt, lên kể mấy câu chuyện Bác Hồ. Đang đọc những bài báo nói ngược lại những j mà nhiều người vẫn thường nghĩ về chế độ hiện nay, suy nghĩ, thấy nản, thấy chán, nhưng suy cho cùng đó chẳng fải việc của mình, mình có suy nghĩ ntn thì cũng sẽ thay đổi đc j???
                          Thui chuẩn bị tinh thần cho trận chiến chìu nay nào. Vui vui!
                          #28
                            ema87 10.09.2008 10:37:54 (permalink)
                            5 NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!!!
                            Cảm thấy còn thời hạn những 5 ngày mà hình như hết yêu sạch sành sanh rùi ý. Bởi vì bị một trận cảm nắng bất ngờ và vô cùng dễ chịu vào cái ngày mà theo báo chí nhảm nhí là ngày tồi tệ của cung Xử Nữ. Ừ công nhận là cũng xui văn xẻo kinh dị, khi mà trước khi đi học, chuẩn bị make up xinh xắn, quần áo tử tế, vội vã lau lại đôi guốc, luống cuống thế nào lúc lấy cái khăn vấp 1 fát ngã bổ nhào xuống 2 cái bậc cầu thang to tổ bố trước cửa nhà. Ui trời ơi, đau wa' mẹ ơi, nhưng vẫn fải lồm cồm bò dậy nấp vào 1 chỗ an toàn mới dám ngồi suýt xoa ko mấy bạn thiếu đẹp jai thừa hóng chuyện bên hàng xóm sẽ cười mình thối mũi mất. huhuhu. Hậu quả khôn lường là bi h 1 bên cổ chân tím bầm, 1 bên đầu gối sứt ko thể sứt hơn, đau kinh dị. Gắng gượng tới lớp trong bộ mặt tái mét, các bạn hỏi han, tưởng mình ngã xe. Các bạn đâu bít đến đi bộ còn ngã như thế này. híc.
                            Thui bỏ qua chuyện xui xẻo. Bi h là chuyện vui vẻ. Cả lớp đi liên hoan rất vui. Trước đó mình đã để ý bạn Phan Đình Kiên hôm nay có áo đôi jống mình ( màu hồng nhé). Trông bạn ý fê chít đi đc. Nhứt là nụ cười ý, một fát làm mình cứ gọi là đổ đứ đừ. Nhớ ngày trc cùng đi thực tế ở Võ Nhai, rùi cùng đi chơi ở Hang Phượng Hoàng, bạn ý nắm tay mình để leo bậc, rùi ân cần đưa bánh đưa thạch cho mình ăn đã làm mình cảm động gần chít roài. Thía mờ hôm qua bạn ý còn làm mình cảm động thêm tỉ lần nữa. Lúc mình sang mời rượu mâm các bạn ý, bạn ý nhìn mình cười hiền lắm, xong ko nhớ là nói chuyện j mà bạn ý hỏi ...tung tích cái nhẫn trên tay mình. Mình vội vã thanh minh là của hồi môn của mama chứ ko fải là ...xiềng xích trói buộc j cả, tớ vẫn free. Thanh minh thật thà tới mức fải uống bao nhiu là rượu. Lúc sau bạn ý bảo: Ko hiểu sao t rất muốn uống riêng với L 1 chén...ừ, bạn rót cho b 1 chút thôi, b là con gái, uống ít thui....tí còn đi xe về mà......chúc L luôn học jỏi......à cái này ko fải chúc nhỉ, vì t thấy L lúc nào cũng dần đầu ( ặc - ứ fải đâu) ......( thật ko???).......t thấy L luôn dẫn đầu về mọi mặt, học hành rùi fong cách.....rất ấn tượng..híc híc...Ui nhớ đc đến đấy thui, vui quá! Vui ko tả siết. B ý cũng hay để ý mình ghê. Trước mình chỉ nghĩ là tình cờ mỗi lần mình nhìn sang thấy b ý nhìn mình, ko ngờ là bạn ý để ý thật. hi hi. Thật là một ngày vui!!!
                            PS: Đã ko nt chúc mừng j cho Koibito. Giỏi thật!
                            #29
                              ema87 11.09.2008 09:54:52 (permalink)
                              4NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!
                              Hôm nay ngày đẹp tháng tốt, yêu đời, yêu mọi thứ xung quanh kinh khủng, oái, 11.9 đó, mấy năm sau vụ khủng bố kinh hoàng rùi nhỉ, 7 năm thì fải. Hey, dont care!
                              Hôm qua nằm bò ra bàn học 6 tiết tư tưởng HCM. Bạn Kiên nhìn sang, lúc thấy mình ôm bụng, lúc thì ngồi xoa đầu gối, bạn ý cười rõ hiền xong hỏi: Có cần tiếp sức ko L ui??? Sướng sướng! Quý bạn Kiên nhất trần đời! Nhưng mình nhát lắm, chẳng dám nói chuyện j với b ý đâu. Ti tồ kêu là thứ 7 này về rủ bạn ý đi chơi cùng nó và A Tiến. Ẹc, công khai thế à. Xí hổ chít. Mình có chít cũng ko dám đâu. Kẹ đến đâu thì đến.
                              Thầy Toàn Nhí nhố send message hỏi avatar của mình có fải là lover ko? Hâm tỉ độ. Thầy bảo bạn thân thầy gửi cho e cái ảnh để trên avatar đê.
                              PS: Này a, còn 4 ngày nữa thôi đấy...a nghĩ sao? Chúc mừng a nhé, sắp đc jải thoát rùi. E cũng vậy!
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9