All about myself!

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Tác giả Bài
ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 11.09.2008 20:32:20
Bạn Kiên thật bùn cười. Đang ngồi học nt cho mình, làm mình jật thót, xong cười bảo mình: t thử ý mà! Ui, chuối thế. Nhưng dù sao cũng rất vui. Nhờ có bạn ý mà mình thấy có động lực học hành hẳn lên. Thế mà tiết cuối ko hiểu sao b ý lại về. Mình quay đi quay lại đã ko thấy b ý đâu. Đang bùn định nt cho Ti tồ thì bạn ý gọi. Kêu là có việc vội về, xong bảo mình cầm ô về hộ, jọng b ý hiền lắm, tình cảm lắm, dễ thương lắm. hihi. Vậy là có vật làm tin rùi nhé. Tối nay ôm ô của bạn ý ngủ! Hâm thế.
Mà sao lúc bạn ý gọi điện ý, chẳng thấy hồi hộp j cả. Chẳng như ai, mỗi lần gọi điện lại làm trống ngực mình vỗ ầm ầm, thình thịch mãi ko thôi, rồi nói năng luống cuống, ngu si. Hức, kẹ. Rùi sẽ quên, rùi sẽ mạnh mẽ, rùi sẽ ổn áp. THÍCH BẠN KIÊN!!! GHÉT BẠN KOIBITO!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 13.09.2008 09:30:23
2NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!
Koibito gọi điện cho Hiếu, bảo là rất bực mình vì mình ko nghe đt, cũng ko thèm nt j, kêu là sẽ xử lý mình. híc. Thật bùn cười. Mình nhớ lắm chứ, mong lắm chứ, muốn gọi, muốn nt, muốn gặp, muốn đủ thứ chỉ cần liên quan tới người ấy thôi. Nhưng mình sợ lắm. Thế mà tối qua mình lại nt đấy. Đấu tranh tư tưởng mất cả ngày, rùi lại qđịnh nt: Hey u, sry cause i forgot to contact to u.....mấy thứ linh tinh nữa. Nhưng im lìm. Ko reply nhé. Vậy đấy. Rốt cuộc Koibito cũng trẻ con như mình mà thôi, cũng giận dỗi, cũng muốn trả thù. Nhưng Koibito ko bít rằng thực sự mình bít a ý sẽ làm như vậy, nên sau khi nt mình đã tắt chuông đt và đi ngủ. Mình ko hối hận vì bất cứ việc j đã làm. Chỉ còn 2 ngày nữa thôi, sẽ jải thoát khỏi tình cảm với a. Mình đã muốn gặp a 1 lần nữa, nhưng a đã ko nt lại và tức là việc đó sẽ chỉ là trong trí tưởng tượng. Thấy Hiếu bảo dạo này a sống cuộc sống vô lo vô nghĩ, sáng coffee- thảo nào mấy lần rủ coffee lúc 10h sáng, chiều đi dạy, tối về đá bóng. Cũng tốt. Vậy là a đang vui rùi. Chúc mừng a.
Bạn Kiên ko có thêm biểu hiện j. Bùn!
Bạn Ti chiều nay về. Vui!
Bạn Hương rủ tối đi chơi, tổ chức sn cho Kiên tồ luôn. Vui!
 
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 14.09.2008 10:41:34
1NGÀY TRƯỚC KHI HẾT YÊU!
Ốm, sụt sùi, mất mấy cân nước mũi rùi, ghê ghê! Cổ họng đắng ngắt, khản đặc, thế mà tối nay lại còn vụ hẹn hò hát tại Yến Thái kara nữa chứ, chít mất thoai. Rùi bác Nga lại bảo thui tổ chức mừng thọ cháu gái vào hum nay lun đi, nhân tiện trung thu đập fá luôn cả thể. Huhuhu, mệt wa'!
Đêm wa đang ngon jấc ngủ êm đềm thì bạn Hiếu tồ nt bảo là yêu thực sự roài. Chỉ trong vòng 5 ngày quen và nói chuyện đã cảm nắng nhau, yêu say đắm, và mê muội. Hức, ước j mình cũng có thể làm đc như bạn ý thì tốt bít mấy. Thui cầu chúc cho b ý lần này là yêu thực sự lần cuối. May có bạn Hiếu đánh thức mình đã dậy kịp để nt chúc mừng bớt đê Kiên tồ. Định nt cho cả bạn Kiên fong độ nữa cơ, nhưng rùi lại quyết định thôi. Nhố nhắng wa'! Thực sự mình thix bạn ý đến cỡ nào? Chẳng đến đâu cả khi mà ko gặp b ý cũng chẳng làm mình nhớ chút nào.
Ti tồ về, hớn hở mang wa` sang cho mình. Bộ 2 tập Hậu cuốn theo chiều gió. Mình thấy cảm động lắm. Mình nhớ là đã từng nói một lần với Ti tồ là thix đc đọc fần kết của bộ tiểu thuyết này do người khác viết, muốn thay đổi cái kết cục buồn và hụt hẫng mà Scaclet và Rett đã làm mình thất vọng bít bao. Tối qua mới đọc đc trăm trang thui, thấy fân tích nội tâm của Scaclet nhìu wa', nhưng cũg vẫn thix chị ấy, ko bao h cố gắng sống nhu mì hiền lành như những cô tiểu thư khác, mà luôn là chính mình, luôn vượt qua đc mọi thử thách ném trên con đường mà chị ý đang đi. Ame cũng sẽ làm đc như Scaclet, mà còn hơn thế ý chứ, cứ chờ mà xem.
Ngày mai, ngày mai rồi, ko muốn ngày mai tới, nhưng rồi nó sẽ tới. Ngày mai sẽ game over. Cái gọi là na ná tình yêu, hay là tình yêu, hay chẳng thể định nghĩa, cho dù nó là cái j thì cũng fải hết, fải chấm dứt để mình có thể tự do, có thể sống cho chính mình. Mình biết rồi, mấy ngày vừa qua mình đang vô vọng tìm người thế chỗ, tìm một bờ vai đủ lớn để dựa vào mà thổn thức, tìm mảnh trái tim đủ rộng để ghép vừa mảnh vỡ trong trái tim mình, tìm người lấp chỗ cái chỗ trốg hoác trong tâm hồn...nhưng impossible rùi. Ko cần nhữg thứ đó, mình fải vượt qua một mình, có thể hơi gượng ép, nhưng mình biết như thế là tốt nhất cho mình. Vẫn ước có thể khóc thật to.....
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 14.09.2008 10:49:36
@Broom: Phù cuối cùng Br đã contact lại với Ema sau một thời gian lê thê nhỉ. Ema thấy Br lúc nào cũng busy, thix thật đấy, chả bù cho Ema, nhàn cư vi bất thiện, xong rùi lại nghĩ ngợi lung tung, chẳng đc tích sự j đâu.
Ừ Ema đang đếm ngược, đang cố cắt đứt sợi dây tình củm mỏng manh mà sao khó đứt thế. Nhưng nhất định fải làm thôi. Ema đang tràn đầy sinh lực để....đau một lần rùi thui đấy. Nghe ghê wa' nhỉ! Ko sao, xả đc mọi thứ trong lòng khiến Ema rất nhẹ nhõm rùi.
Br tìm đc đối tượng mới như thế thật là thix. Dù sao trên thế giới rộng lớn này vẫn còn rất nhìu người care tới mình và cần mình care, cứ nuối tiếc mãi về quá khứ chỉ làm con người sống mê muội, sống khổ sở thui. Vui cũng fải sống, bùn cũng fải sống, vậy sao lại ko chọn cho mình cách sống thật vui nhờ! hehe. Nói dễ thế!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 15.09.2008 10:10:06
NGÀY EM HẾT YÊU ANH!
NGÀY EM THÊM TUỔI MỚI!
NGÀY EM HẠNH PHÚC NHẤT TRẦN ĐỜI!
15.9.2008
0h02 zẹt zẹt...message from Close Friend: Happy birthday to Voi han hanh fa...tr..tuoi 21 cua b. hi. chuc b iu cua t lun vui ve, have many dreams come true va lun happy.t iu b n lam.chut chut chut chut
0h 13: zẹt zẹt....message from Chick zo zuyen: Chuc ban V sn vui.
0h 14: zẹt zẹt...message from Thoa Dở: Nhiet liet chuc mung  sinh nhat ban Voi tồ. Nhiet liet, nhiet liet. Chuc b nhung dieu tot dep nhat va cau cho nhung dieu uoc hnay cua b se thanh su thuc.
( Dường như vẫn chưa đủ- lại tiếp)
0h 15: zẹt zẹt...message from Thoa Dở : cam on bo Tiến đẹp trai va mẹ Hiền xinh gái đã sinh cho tớ một bạn Voi tồ tẹt. Rất vui vì đã đc làm quen và làm bạn với bạn. Yêu bạn nh. Chụt chụt chụt.
(Phù, mệt wa'!)
6h: lúc này đã là nhạc chuông, ko để rung nữa. When u're gone của Arvil vang lên ầm ĩ. Message from Kiên Tồ: Vợ chồng a chúc e 1sn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.
6h 14: Message from Nhung 10 phẩy: Chúc mày sn vui vẻ. Chúc mày luôn xinh đẹp và chúc cho mọi ước mơ hoài bão của m thành sự thật nha.
.......
Lúc này thì e mệt wa' rùi, ko thể update thêm đc nữa. Cảm ơn nhìu lắm những người bạn, đã luôn nhớ tới t, ở bên t,  yêu thươg t, chăm lo cho t.
Chít, fải cảm ơn bố mẹ và các bác trc chứ nhỉ? huhu. sorry nha. Nhưng mờ mọi người bít là con iu mọi người đến thế nào mà.
Tối wa sau khi đánh chén trung thu no nê ở nhà cùng mọi người, Kiên tồ nhắng lên gọi ra Yến Thái kara. Vội vàng tay xách nách  mang fi cấp tốc tới, fi thẳng lên tầng 3, tới nơi đã thấy các bạn...thác loạn xong hết cả rùi. huhu. Cái bánh gato to bổ chảng h chỉ còn lại một fần mười mấy, híc, ngậm ngùi ăn tạm. Tuy đang bị cúm jọng ngang cơ Phương Thanh nhưng vẫn làm seri bài tiếng Anh mừng Kiên tồ thượng thọ. Thix nhứt là bài 2 become 1, bắt Kiên tồ về dịch lời, ý nghĩa cực, hehe. Kiên tồ kêu: Em ơi, mai chúng mình lại gặp nhau ở đây nhá! Chít mứt thui. Sinh trc mình 1 ngày mà suốt ngày xưng anh. Bảo là: Hôm nay a 22 rùi đấy, e mới 21 thui, kém a rùi! Mai chúng mình mới = tuổi nhau.
Hôm nay đã thêm 1 tuổi rùi, cái j đến đã đến, tớ ko mong chờ bạn đâu, tuổi 22 ạ, nhưng t nghĩ lại rùi, dù j bạn cũng là 1 phần trong cuộc đời t, t sẽ đồng hành cùng bạn trong 1 năm tiếp theo, 1 năm cực kì quan trọng đối với tớ. Thế nên, tớ sẽ trân trọng bạn, từng phút giây một, để khi tớ đón mụ già 23 xấu xí vào năm sau, tớ sẽ ngẩng đầu kiêu hãnh vì tớ đã có một bạn 22 rất rất  ý nghĩa và đẹp đẽ.
PS: Lời cuối cho a, người e đã phải mất 1 năm 6 tháng 13 ngày vô nghĩa để nhớ, để thương, để mong , để chờ, để hi vọng, để khắc khoải, để yêu hết mình. Time over! E fải đi trên con đường của mình thôi, một con đường ko đc vương vấn tới a, một con đường khác hoàn toàn. Take care urself, my Koibito!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 16.09.2008 09:28:54
Ngày hôm qua tràn ngập trong tiếng cười, niềm vui, bất ngờ và sự cảm động.
Mấy chục tin nhắn, mình cố gắng trả lời bằng hết....kể cả tin nhắn của Koibito. Cảm ơn a, vì đã nhắn cho e cái tin nhắn ...vô vị đến thế, để e bít rằng quyết định của mình đúng đắn vô cùng. Nhưng em rất fiền lòng về a. Có fải a báo cho cái kẻ mang tên Đáng Sợ ấy sn của e ko, để người ta gọi điện khủng bố e dã man. E kinh sợ người ấy mà. Mà thôi ko nói nữa. Mất vui mất rùi!(Xử Nữ 
Xử Nữ đang tự lừa dối bản thân. Bạn không muốn nhìn nhận sự thật và tìm cách né tránh. Hãy ở bên người thân hôm nay, bạn sẽ cảm thấy an lòng và sự tự tin để đối mặt sẽ trở lại. )-> Có chút liên quan j ko nhờ???
Bất ngờ lắm, chị Thảo vẫn nhớ sn mình. Nhớ ngày bé, cứ sn mình là chị Thảo, chị Trang lại sang tặng wa`. Khi thì bó hoa bé bé, khi thì một cái túi xinh xinh...con bé là mình cảm thấy sung sướng tột độ, vì hồi bé thì đã có bạn bè tặng nhìu wa` như bi h đâu cơ chứ. Rùi chị đi lấy chồng, thế là những sn tiếp theo của e đã ko còn dấu vết của chị. Nhưng năm nay chị lại nhớ sn mình. Chỉ là 1 tnhắn thôi, nhưng mình cảm nhận đc sự quan tâm của chị, thấy rất vui và hạnh phúc. Có những món quà chỉ đơn giản thế thôi, cũng làm cho mình cười vui suốt cả ngày. Rồi em Thương nữa, nt rất tình cảm, làm mình lại nhớ lại biết bao kỉ niệm hồi cấp 2. Thời gian, nhanh quá!
Sáng sớm... 9h Việt Linh đã tíu tít gọi. Mình đang quần đùi, áo fông ...ko có áo kíu hộ, hehe, chạy như bay lên gác thay đồ, đẩy cổ Hạnh tồ xuống mở cổng. Bạn VLinh ngoan, tặng mình con gấu bông trắng xinh xinh, dễ xương. Từ h lúc nào mình quý VL thì sẽ thương yêu gấu bông, lúc nào ghét lên sẽ bóp cổ gấu cho chít thì thui. haha, dã man chưa? Nhớ VL hay tặng wa` đẹp cho mình. Năm ngoái hay kia tặng mình một hộp toàn hạt lấp lánh, bật đèn lên lung linh rất là thix. Có năm nó quên, mình jận nó bao nhiu lâu, nghĩ lại bùn cười
Lúc sau Trung Linh cũng tíu tít gọi điện, sau 10 phút thì tèn tén ten, hoành tráng trc cửa với một gói quà to bằng bao diêm. Nó thật buồn cười, trẻ con ko chịu đc. Dán điện thoại toàn hình nhăng nhít như mấy em 9x, kêu là để ai hỏi thì bảo: Đt của người iu. Bi h 2 tay 2 súng, chả bít làm cái zè mà cần 2 đt cùng lúc, ko thấy fiền hay sao? Ngày xưa mình thix nó lắm, tại thấy nó cứ tốt tốt. Nó quan tâm tới mình fết, khiến nhìu lúc mình cũng cảm động. Nhưng may mà chỉ dừng ở đấy. Làm bạn là thix nhứt.
Chiều đang tắm thì Triệu Nhung đến, chả hiểu bận rộn cái j mà ko thèm chờ mình, tặng wa` rùi out lun.
Tối các bạn vào vui lắm. Kiên tồ, Hiếu tồ, Hương tồ...đoàn quân tồ tẹt đi đâu cũng có nhau. Iu nhứt là bạn Hiếu, tặng mình một đống hộp, wa` to wa` nhỏ, rõ bùn cười.Thix cái túi xách của bạn ý tặng kinh lên đc. hihi.Bạn Kiên Hương dám tặng mình...áo chíp màu hồng, huhu, nhưng mờ nhìn rất lovely. Sau quả dép tổ ong quà của mình thì bạn ý trả thù đấy. Nhưng nhẹ nhàng thế, mình tưởng j ghê hơn cơ.
Bạn Hiền với Ngân cũng vào, lại buôn tỉ thứ chuyện.
Phù, vậy là sn đã wa. Ko bít mình thở fào hay các bạn thở fào nữa. anyway, rất hạnh fúc, thực sự hạnh fúc.
Ngày hôm nay, tràn đầy sinh lực!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 16.09.2008 17:50:13
Chat chat chat!
Ta đang chat với ai thế?
Với người dưng ý mà.
Nói chuyện bthường thôi nhé. Coi như là người bạn bình thường nhất ý, coi như là người vừa quen ý, xã giao thôi nhé, khách sáo 1 chút cũng đc, cứ thế nhé, thế nhé....
Nào nào, ngừng ngay nhịp cảm xúc lại. Ko có cảm xúc j đâu mà ngừng. Ừ nhỉ, mạnh mẽ lắm rồi. Bạn tim ngoan lắm, đập nhẹ thôi, đập bình thường, đừng thở gấp, hít thở sâu nào....1, 2, 3 ok đc rùi.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 17.09.2008 22:42:00
Ngày dài dằng dặc....
Mệt mỏi với 6 tiết tư tưởng HCM....
Học đc những j ở môn học này ngoài nhữg bài học đạo đức sáo rỗng khi từ người biên soạn sách, từ người giảng dạy tới những sv chỉ là những con vẹt....Đời điên rồ!
Cúm mãi ko khỏi. Bạn K hỏi: L ơi, người iu L bị cúm fải ko? Chán hẳn, ko muốn trả nhời.
Hậu vo ve bên cạnh những câu ngu ngốc, sờ tay sờ chân vô tình và cố ý, điên!
Đi qua sân bóng, nhìn thấy 1 em quần đùi đỏ, thix, tự cười mình, sao vẫn trẻ con đến thế hở?
Hôm qua lên trường, đi ngay sau thầy Toàn nhí nhố, ko nhận ra ông ý, nhưng ông ý bít tỏng mình, thế mà ko thèm quay lại, giả bộ đi gần để hóng chuyện chứ. Láo wa'. Hôm nay trêu mình, làm mình cay dã man. Căm hận. Thầy quả là lợi hại, nhưng e còn lợi hại hơn, chờ đấy!
Mai lại học 6 tiết. 3 tiết Thị Trường Vốn, thix môn này. 3t Thẩm định DA của Nam còi, học thì cũng đc nhưng ghét người dạy nên cũng ko hứng.
Ngày mai, lại một ngày mới. Làm ơn khỏi ốm đi. Đau mũi lắm rùi!
Để trên status: Sống trong đời sống cần có một ...tấm chồng!
Các đồng chí nhảy vào hỏi han ác liệt.
Thủ đoạn câu khách hèn hạ
Ko reply.
Tớ thix thế đấy.
Đôi khi nổi loạn, đôi khi điên khùng, đôi khi cứ thế, để thế giới bít mình bất bình thường đến cỡ nào!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 18.09.2008 20:48:42
Nóng! Nóng fát điên. Mùa thu kiểu j thế ko bít. Đi học giữa trời nắng chang chang, đến nơi mồ hôi đầm đìa, ngồi học 3 tiết chưa đủ ráo mồ hôi thì lại tiếp tục quãng đường về dài dằng dặc. hix. Thời tiết ơi, dã man vừa vừa thui! Nam còi dạo này iu đương vào có khác, dạy học nhầm lẫn lung tung beng cả, mặt mũi thì mụn tình chi chít, khổ thân, chắc là first love, mà first love kiểu j vớ ngay e Thuỷ cáo jà. Ơ thui, đã bảo ko chọc ngoáy chuyện thiên hạ cơ mà.
Hôm nay đến lớp vui, có bạn khen dạo này gầy và xinh ra. hehe. Thanks nhá. 1 lời khen chả bít thật lòng ko nhưng kệ cứ sung sướng cái đã, tội j nhỉ? Phởn đến nỗi đi học về lượn lờ làm ngay quả dép 7 phân, hix. Con em gào rú lên: Chị định để con trai xung quanh chị chúng nó chạy đi hết à? Hix, có sao đâu, thêm 7phân nữa thì mới...1m75 thui mà. Mình từ h sẽ chỉ sống theo sở thix của mình mà thui, mặc kẹ người khác nghĩ j, nói j, muốn j. Vui!
Chiều đang giặt chổi định lau nhà thì bạn Bảo lượn qua. 4 mắt nhìn nhau trân trối. Mình xông thẳng vào nhà với hi vọng b ý chưa nhìn thấy bộ dạng quần đùi cộc cỡn, áo thì ....hix hix, nhưng too late, bạn ý quay lại , đỗ xịch xe trc cửa. Mình ngại ngùng ra mở cửa. Ôi ngại ko thể chịu đc ý. Bảo lâu lắm mới vào, hình như gần năm rùi cũng nên. Bạn ý vẫn thế, hình như hơi gầy và đen đi, vẫn hiền và ngoan, vẫn thix câu cá, bắn chim, mấy sở thix như của các cụ ý. Nói chuyện đc ít ít thì mẹ về, chắc ngại, nên bạn ý cũng cắp cặp về luôn. Kêu là từ h sẽ chăm chỉ vào nhà mình hơn. Ừ cũng đc!
Duyên nt kêu xin lỗi vì quên sn mình. Chít cười. Tới hum nay rùi vẫn nhận đc lời chúc, hwa hôm kia vẫn có quà. Chưa năm nào sn kéo dài tới hàng tháng như năm nay. Nhận đc quà rải rác từ tháng 8 tới h. hi hi.
Hôm nay nói chung ko có j đặc biệt. Mình cũng hết nổi điên. Đời lại trôi bình bình và lặng lẽ. That's good!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 19.09.2008 21:25:48
Đi đôi guốc 7 phân ngất ngưởng tới lớp, hix, thật là dã man. Cuối cùng mình cũng đã dám làm cái điều mình ao ước bấy lâu. Sao fải ngại j chứ, cao đâu fải là tội. Mỗi tội đau chân ghê gứm, nhưng thui bù lại đc rất nhìu lời khen, sướng!!!!!!!!
Hiếu tồ cay cú Koibito dã man, can tội hắn đi nói với Toàn Nhí nhố mấy thứ lung tung. Hì, chuyện của họ, ứ liên quan tới mình.
Thoa dở thì bắt đầu falling in love với bạn Răng Khểnh. Nó thật can đảm khi dám nói lên điều đó trong khi vẫn rất mặn nồng với a Cường. Còn mình thì sao? Thích ai ư, chỉ im ỉm và lặng lẽ. Thật hèn nhát biết mấy.
Chuỗi ngày sống cho mình vẫn diễn ra tốt đẹp, đc làm những j mình thix, ko quan tâm tới người  khác nghĩ j. Mình bắt đầu nghiện cuộc sống vô lo vô nghĩ rùi đấy! Nói là vô lo vô nghĩ cũng ko đúng lắm vì thực ra mình đang tự nhiên thix làm giáo viên rùi đấy. Hàng ngày ngắm cô Kế toán dạy, rất tự tin và xinh đẹp, mình cũng ao ước đc thử đứng ở vị trí của cô. Nếu mình quyết định, bố mẹ hẳn sẽ vui lắm nhỉ? Mình lại nghĩ ngợi. Mình ở lại trường ư? Cả đời sẽ gắn bó với nơi này, mình sẽ vẫn lù khù như bi h mất. Mình đã muốn thế nào nhỉ? Muốn đi xa, muốn bị người ta vùi dập cho bít thế nào là xa gia đình, cho bít thế nào là hết dựa dẫm. Thôi cần thêm time...cứ từ từ.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 20.09.2008 15:58:49
Miệt mài đọc Hậu cuốn theo chiều gió, nhưng cũng mới chỉ đọc đc tới trang 4trăm hai mấy j đó. Dạo này khả năng hấp thụ tiểu thuyết của mình kém thật. Nhớ hồi lớp 12 ý, có những quyển 600 trang mà chỉ ngốn trong 1 đêm là xong mà lại còn thòm thèm. Thế mới có cái kết quả thi đại học vào 1 trường tầm thường như thế chứ,còn oan ức cái nỗi chi, nhỉ!
Đọc và nghĩ nhiều nên lâu xong wa'. Nghĩ về Scarlett và sự điên cuồng khi dành dật lại thứ ko còn dành cho mình đó là Rhett. Anh ý đã ko còn yêu chị ý nữa, hay nói đúng hơn là ko đủ sức để có thể yêu một người như Scarlett. S quá tham lam, và như một đứa trẻ. Mình thấy câu của Rhett nói về S rất hay, đại loại là S là một đứa trẻ cứ đòi bằng đc một thứ đồ chơi mà cô ý muốn và đập tan ngay sau khi có đc nó. Rhett hiểu S thật đấy. Còn chị ý vẫn đang mù quáng muốn lấy lại thứ tình cảm thiêng liêng ngày nào Rhett dành cho mình nhưg chị đã nỡ quay đi, ko thèm để ý và trân trọng. S đang cố làm cho R fải ghen khi lả lướt với một gã trong những bữa tiệc dạ hội, và vô tình cô đã đẩy Rhett rời xa mình mãi mãi. Cũng có một kẻ điên như S, mà chắc cũng fải có vô số kẻ cũng đã từng hành động như thế. Cái kẻ ấy đã cố gắng làm người đó ghen bằng cách đi chơi với 1 người bạn của a ta. Để rồi nhận đc cái thứ tình cảm mà cô ta ghê sợ. Nỗi ám ảnh cứ đeo bám. Nhưng cô ko ngờ chính a ta còn muốn người bạn của mình đến với cô. Trớ trêu thay!
Trưa ngủ mơ miên man cả. Một giấc mơ đáng sợ. Lại mơ thấy Koibito, sao lại thế chứ??? Lại rơi vào vòng tay a mất rồi. Thấy mình khóc trong giấc mơ, nhưng khi tỉnh dậy mắt khô queo, vô cảm. Làm thế nào để cấm đoán a bước vào những giấc mơ đây?
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 21.09.2008 15:46:21
Chít rùi, làm thế nào để ngăn ngay cái ý nghĩ, cái ý muốn đang càng ngày càng phát triển lớn đùng trong cái đầu ương ngạnh kia đây? Ko đc, sao lại thix làm giáo viên cơ chứ, sao lại thix ở lại trường hả? Nào nào, bình tĩnh lại ngay, sao lại thế nào?
- Muốn đc đứng trước học sinh và dạy các em ý những thứ mà mình muốn học vào thời sv mà các gv ko dạy
- Muốn trở thành một gv cực kì gần gũi với hs
- Muốn đc là người có ảnh hưởng tới các em sv
- Muốn thay đổi những tiêu cực đang diễn ra trong trường mà với tư cách là một sv thì mình ko bao h có thể thay đổi
- Muốn khẳng định cho ai đó thấy rằng mình cũng có khả năng đứng trên bục giảng
Muốn nhiều lắm. Tự dưng mỗi ngày lại thêm một lý do, một ước muốn và vòng vèo mãi thì vẫn là phi tới bục giảng trường ĐH.
Thôi nào, nếu làm gv mình sẽ:
- Phải học tiếp, học cao học, rùi cao cao nữa....mà mình thì chán học rùi
- Phải đối mặt với những bộ mặt kinh khủng, những gv mà mình đã từng rất ghét, và cả...a
- Ở lại TN forever
- Cuộc sống của mình sẽ dừng lại ở quãng đường 8km từ nhà tới trường, đừng mơ bay nhảy vi vu
Mình fải làm sao đây? Mình cần có quyết định sớm, bởi thực sự cơ hội để trở thành gv thì đang tới mà mình vẫn lưỡng lự. Chỉ cần mình gật đầu cái rụp thui, là mọi thứ có thể trong tầm tay. Mọi thứ thực sự đang rất thuận lợi, nhưng.....
Những ước mơ xa vời vợi vẫn đang đợi mình.....
Mình sao thế này???
Trưa nay đi về, mẹ bảo: Tối qua mẹ chợp mắt 1 lúc, mơ thấy con gái đc ở lại trường.....
Ôi, đừng làm con thêm rối tung lên nữa. Con đang rất mơ hồ, chẳng biết thế nào là đúng nữa.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 24.09.2008 16:39:28
Tâm trạng từ đầu tuần tới h thật tồi tệ. Chẳng hiểu vì cái tiết thu nóng nực bất thường hay cái đầu ương dở lại phát cuồng lên nữa. Thấy mình chẳng làm đc việc gì ra hồn, tính tình thất thường, điên điên dở dở, vô duyên, bất lực trước rất nhiều thứ. Hôm nay còn tự cho phép mình lười nhác nghỉ học nữa chứ, thế là thời tiết cũng dở chứng theo, sau một chuỗi ngày đổ mỡ thì đột nhiên lại  mưa, nhưng không khí vẫn cứ hầp hập.
Ở nhà ko làm đc j đâu nhưng ít nhất ko phải tới lớp và nghe những tiết giảng vô vị về cái thứ mà mình ko thể nhồi đc vào đầu, ít nhất thì ko phải đối mặt với những thứ mình ko muốn nghe, ko muốn biết, ko muốn cảm thông, ít nhất thì ko phải đi ra ngoài đường với khẩu trang, kính, mũ, áo chống nắng lỉnh kỉnh. Đang ghét mọi thứ rùi. Cứ thỉnh thoảng tâm trạg này lại khiến mình bực mình kinh khủng, chẳng ai làm gì mình mà mình cũng cáu, cũng muốn quát toáng lên. Ghen tị với mọi người xung quanh, thấy mình kém cỏi, thấy ai cũng chỉ chăm chăm lo cho bản thân, chán ghét những câu chuyện của bạn bè
Thôi nào, chỉ đc như thế nốt ngày hôm nay thôi nhé. Từ mai lại trở về là chính mình, học tập chăm chỉ, cố gắng vì mục tiêu về HN đấy nhé.
PS: Hôm qua lên văn phòng khoa, ko ngờ vẫn đc học bổng 180k, thấy tâm trạng bình thường, nhẹ hều!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 27.09.2008 21:04:10
Chán nản ơi! Đeo bám tới bao h???
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 29.09.2008 09:34:59
Đầu tuần hứa hẹn một núi việc chồng lên ngất ngưởng, sẽ chẳng có time mà buồn nản nữa đâu nhé. Nào là bài tập kế toán, nào là tìm hiểu chứng khoán, nào là bài tập tiếng anh và hàng ngàn từ mới ....ôi nhức hết cả óc. Mẹ lại còn giao cho một đống giáo án để làm nữa chứ. Vừa hì hụi làm xong giáo án cho mẹ, thở phào, tí in nữa là ổn áp.
Vừa vào blog của bạn Lê thối. Ngày xưa mình ghét nó thế ko bít, lúc nào cũng nhí nha nhí nhố, chẳng ra trẻ con cũng chẳng ra người lớn. Nhưng vào blog nó, bỗng thấy thay đổi hẳn suy nghĩ, thậm chí là quay ngược thái độ ý chứ. Thấy cuộc sống sv của nó thật là sôi động, nó nhiệt tình, sôi nổi, dám làm những j mình thix, dám nói lên những j mình nghĩ và mong ước. Bùn cười nhất là cái entry Viết cho a yêu ở thì tương lai. Vậy ra bạn Lê cũng là người lãng mạn đáng trân trọng đấy chứ. Đọc xong những entry đó đã cho mình 1 bài học, ko đc đánh giá con  người qua vẻ bề ngoài mà họ luôn thể hiện. Ẩn sau một đứa con gái nhắng nhít ko nữ tính là một tâm hồn cũng đa cảm và dịu dàng như ai. Bạn Lê là người dũng cảm và đáng quý. Mình sẽ thay đổi thái độ với bạn ý, now!!!
Mấy ngày gần đây bạn bè lũ lượt bỏ mình mà nhảy vào yêu đương hết sạch sành sanh, mình trơ trọi, chơi một mình, xem film một mình, nghe nhạc một mình, học một mình. Buồn. Nhưng mình nhất quyết ko noi gương các bạn ý để dấn thân vào cái trốn mạo hiểm mang tên thiên đường tình yêu đấy đâu, chỉ tổ giết thời gian, hại trí óc, đau tim phổi. Mình còn trẻ mà, chơi bời đã chứ!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 30.09.2008 10:14:53
Lại một buổi sáng nữa tới. Hôm nay thời tiết thật thích, se se lạnh, cái lạnh hơi buồn nhưng làm cho mình cảm thấy rất thoải mái, thấy mọi thứ thật trong lành, êm ái. Ôi ôi lãng mạn wa' mùa thu ơi!
Tối qua mơ thấy bạn Răng Khểnh, hình như bạn ý vào nhà mình chơi, xong khen phòng mình đẹp, gọn gàng, xinh xắn - ước j sự thật là thế nhỉ! Ừ mình thix nụ cười của b ý lắm, rất dịu dàng nhưng đầy ma lực cuốn hút. Nhớ hôm trc bạn ý nhìn ảnh mình bảo: Sao b cười đc tươi thế nhỉ? Tớ chẳng cười đc như thế. hix. Thôi bạn ơi, bạn cười chưa tươi t đã ngất ngây rùi, cười tươi roi rói để tớ đột quỵ à?hehe. Bi h mình đã bít cảm giác thế nào là thix thế nào là yêu và thế nào là quí. Thích bạn Răng Khểnh, quí bạn Kiên phong độ và yêu bạn .....j đấy của thời quá khứ. Thích là muốn đc ngắm nhìn, muốn đc ngồi gần, muốn đc nói chuyện, nhưng khi về nhà thì ko nghĩ tới, khi lâu ko gặp thì cũng quên ngay, và khi có ai khác đáng yêu hơn là lại tớn lên thix ngay đc, có mới nới cũ mà. Còn quý thì nhẹ hơn thì phải, thỉnh thoảng muốn làm việc j đó có ích cho người đấy, người đấy nhờ j cũng sẽ cố gắng giúp và chẳng buồn khi bít người ấy rất tình cảm với ng iu. Còn yêu, thật là 1 cảm giác nặng nề. Lúc nào cũng nghĩ tới, lúc nào cũng nhớ nhung kể cả khi đg gặp, đg nói chuyện, đg cầm tay, đg dựa dẫm....Và rồi là một chuỗi đau khổ để dứt ra trong vô vọng và cuồng quay. Thui xì tóp nào, chuyện lãng nhách!
Hôm nay lại học Lịch sử Đảng, lại fải xuống cuối ngồi học TA thui, chứ nghe xong 4 tiết từ ông thầy có jọng nói Đồng bằng bắc bộ chuẩn này chắc lại ong ong đầu rùi vào viện chụp não sớm. Yeah hôm nay hình như là ngày vui vẻ của mình đấy, horoscope bảo thế! Tin sái cổ trẹo quai hàm nhá!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 01.10.2008 15:57:40
Ngày free, đc nghỉ ở nhà trong đúng thời điểm đag rất cần đc nghỉ ngơi và suy nghĩ. Ở nhà làm đc bao nhiêu là việc, thấy cuộc sống của mình bắt đầu bận rộn hơn và có ý nghĩa rùi đấy. Cứ để tâm hồn trôi theo những cảm xúc ko tên chẳng khiến mình vui vẻ hơn đâu.
Hôm nay ko có j để nói, đơn giản vì những người mình quan tâm đều đang rất hạnh phúc rùi. Vậy là mình ko có lý do j để lo lắng cho họ nữa, mình sẽ sống cuộc sống của chính mình, một mình mình mà thui!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 02.10.2008 10:49:58
Hôm qua nói chuyện với chị Nhung, chị khuyên mình à ko là rủ rê dụ dỗ mình đi du học Đài Loan chỗ chị. Hix, nghe chị nói lại thấy mủi lòng. Bạn Ti bảo: Sang làm cô dâu Việt à? Hức, ko tớ sag làm ...osin chăm sóc các cụ bô lão.hehe. Bạn ý choáng lắm, xong năn nỉ ỉ ôi bảo mình ở lại đi, về HN với bạn ý đi. Thế hồi trước bạn đi Nhật tớ cũng fải ở nhà vò võ đấy thui, mình than thế, lúc sau thấy bạn ý cũng xuôi xuôi. Mình nói thì mạnh mồm thế thui, chẳng bít thế nào cả. Mình vẫn thấy mơ hồ lắm. Mình chẳng bít nơi đó có thực sự phù hợp với mình ko. Chị Nhung thì ra sức cổ vũ, bảo là ở đây sẽ rất tốt cho ngành học của em, nói chung là tốt đủ đường. Bản thân mình còn ko bít điều j là tốt nhất thì làm sao chị bít đc.
Nói bâng quơ với bố để thăm dò ý kiến. Bố tưởng mình đùa đấy nên ko thèm tiếp chuyện, chỉ nói qua loa kêu con ko sống đc ở nơi xa xôi đấy đâu, chị Nhung chị ý nhanh nhẹn chị còn xoay sở đc, chứ con thì....Này nhá, bố đánh já con gái bố hơi thấp đấy! Đã thế lại càng quyết tâm cho bố bít tay.
Thực ra trong đầu mình lúc này chỉ muốn đi thật xa nơi đây, đi đâu cũng đc, thế nên mình sợ mắc sai lầm lắm, chỉ sợ vì một phút nông nổi mà đi tong cả mấy năm tuổi trẻ. Cứ lo lo, rùi nghĩ ngợi vẩn vơ. Ước j có ai hiểu mình, nói cho mình bít mình fải làm gì bây h? Mình lạc lõng trong những dòng suy nghĩ ko đi đc tới đâu quá cơ. Thui chuyện này rất là phức tạp, mình mà nghĩ tiếp sẽ nổ đầu mất, để ngày mai đi, ngày mai mình sẽ tỉnh táo, mình sẽ nghĩ đc tiếp - bắt chước Scarlett ý mà!
Hôm qua là ngày j ko bít, mà ai cũng tính rủ rê mình. Chị Nhung thì thế, Ti tồ thì vẫn cứ nì nèo HN, Kiên tồ thì rủ tham gia Đại nhạc hội với hắn. hehe. Bùn cười, nhưng mình nhận lời mất rùi. Chưa hé răng nói cho bố mẹ đâu, bố mẹ mà bít lại kêu ầm lên là ko tập trung học hành, năm cuối rùi còn nhắng nhít. Ừ năm cuối rùi nên mới muốn làm những thứ điên rồ nổi loạn chứ. Mình đang tập hát bài Sakura iro mau koro, nhưng chán wa' máy tính lại hỏng loa nên ko nghe đc nhạc, đành hát chay.híc. Hôm nay học 6t xong rùi ở lại dưới trường ăn uống chỗ nhà Kiên Hương, rùi đi họp gặp mặt ban tổ chức. Nghe Kiên tồ nói thế thì máu máu, lúc nãy vào diễn đàn thấy không khí ỉu xìu, chẳng bít có nên cơm cháo j ko hay lại thành cơm thừa cháo loãng, bị ném cà chua trứng thối cho vào mặt thì khóc. Lại còn kêu đi xin tài trợ nữa. Bạn Kiên có vẻ tự tin ghê gứm. Xong dụ mình đi xin tài trợ của ....Koibito. Ặc, mình bảo: E tuyệt giao với đồng chí ý rùi. Thấy bạn Kiên mặt xị hẳn.hehe. Ừ chính vì tuyệt jao với ng ấy nên mình mới chịu tham gia những trò này đấy chứ, mún giết thời gian để quên đi mọi thứ. Đã và đang làm việc đó rất tốt rùi. Dạo này thời gian trôi vèo vèo, bao nhiu dự định cứ dồn dập tới tấp như muốn nuốt chửng mình, ngập cổ trong đống đấy mà vẫn sống thế mới lạ. Bao h cảm thấy khó thở sắp chít thì mới là thành công!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 04.10.2008 16:24:04
Xung quanh mình, những người đang yêu đang bị điên loạn hết rùi. Họ làm khổ mình vì những câu chuyện tình yêu của họ. Mình tự dưng muốn nổi cáu. Yêu nhau thì hãy giữ lấy nhau, hãy trân trọng nhau, sao cứ làm cho nhau bị tổn thương rùi nói lời chia tay, rồi khóc lóc, rồi muốn chết. Mình thấy bực dọc vô cùng nhưng vẫn fải nhẫn nhịn để nghe và chia sẻ. Đầu tiên là Kiên Hương, một tình yêu mà K fải rất vất vả để có đc. Vậy mà bây h thì sao? Cả 2 đều lạnh nhạt với nhau, coi ở bên nhau là nghĩa vụ và cả 2 đều có cho mình những phao cứu sinh an toàn bên cạnh. Mình thấy coi thường cái thứ tình yêu đó lắm lắm. Chẳng hiểu họ nghĩ j nữa. Rồi hôm qua lại đến Thoa. Bị a C nói lời chia tay một cách lạnh lùng, e ý choáng, sock, đau khổ, hụt hẫng và gục ngã hoàn toàn. E ý nghĩ mình ko thể bị đối xử như thế. Mình thương Thoa nhiều hơn là trách nó. Những j nó làm thì ko thể chấp nhận đc nhưng mất a C tức là Thoa chẳng còn j cả. Cuộc sống của nó đã quá quen với việc đc chiều chuộng, nâng niu, chăm sóc. Nhưng Thoa ko biết rằng cái j cũng có giới hạn, cũng phải có điểm dừng. Hôm qua Thoa nói với mình một câu làm mình cũng suy nghĩ nhìu. Nó bảo: Mày đừng bao h yêu ai nhé, yêu bố mẹ và bản thân thôi, sau này lấy chồng chỉ nên yêu vài tháng. Tao ko thể chịu đc cảm giác lúc này, muốn cào, muốn hét, muốn đâm đầu vào ô tô.... Ừ mình hình như chưa bao h đau đớn đc đến thế. Vì cái thứ mình cho là tình yêu đó đã bay đi trc khi mình cảm nhận đc những hương vị ngọt ngào mà nó đem lại.
Mấy ngày gần đây, mình ol và đọc ko sót một bài báo nào về cái chết của chị Choi Ji Shil. Thương chị ý vô cùng, và cũng giận chị ý nhiều như thế. Áp lực j mà to lớn đến nỗi sẵn sàng chọn cho mình sự giải thoát an toàn để mặc 2 đứa con thơ dại và vô số người thương yêu mình đi như thế. Cuộc sống này thật buồn biết mấy. Biết bao nhiêu người nổi tiếng vì ko chịu nổi cái guồng quay điên loạn của tiền tài, danh vọng và những bon chen đã quỵ ngã và tìm đến cái chết. Và biết bao nhiều người vẫn cứ mải miết đi tìm cho mình sự nổi tiếng đến tuyệt vọng. Rốt cuộc thì loài người đang nghĩ j đây? Cái j là quan trọng nhất đối với một con người là gì thế. Đó ko phải là những giây phút bình yên bên bạn bè và người thân sao? Sao lại cứ đi tìm những thứ danh vọng ko có thật để tự đánh mất chính mình như thế? Đôi khi mình cứ nghĩ tới những chuyện này mà lại ko tài nào lý jải đc vì sao có nhiều người lại hành xử như vậy, và lại thấy cuộc đời thật vô vị, thật đáng chán.
 
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 07.10.2008 11:04:19
Dạo này thix học TA ghê gứm, nhưng càng học thì càng thấy mình ngốc nghếch kinh khủng, chia động từ sai toe toét, từ mới thì càng nhồi càng ra. Hix, nhìu lúc nản kinh nhưng phải học thôi nếu muốn survive nhỉ?
Chuyện học hành, chuyện đi làm, chuyện tương lai cứ chiếm hết não bộ của mình, chẳng còn time cho việc quan tâm tới người khác kể cả bạn thân nhứt Ti tồ. Cũng may bi h Ti Tồ đã có a Tiến bên cạnh, mình sẽ ko fải lo lắng cho nó nữa. Mình bi h nghe theo lời khuyên của Thoa nhất nhất: Chỉ yêu bố mẹ thêm Hạnh tồ nữa và bản thân thôi.
Dạo này thời tiết kì cục quá. Ság sớm thì se lạnh, đến chiều mình đi học lại nắg chang chang, cái áo mùa thu rõ là điệu mới mua chưa đc diện, cay wa' !
Hôm nay suy nghĩ nhạt nhẽo, type mấy thứ thiếu muối này thật đáng xí hổ. The end ở đây.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 08.10.2008 22:18:02
Vừa đi thăm bố của một thầy giáo mà mình chẳng bít là ai xong. Thấy thật bực mình. Nhiều lúc thấy mình cứ cả nể kiểu j ý. Việc quái j mình fải nghe theo cái lão Trường, nghe theo thằng VLinh. Tức kinh dị. Thấy mình dạo này điên điên, người ta bảo cái j cũng làm, người ta nói cái j cũng nghe, chẳng còn lập trường nữa. Ghét mình thế, ghét 1 tỉ lần.
Hôm nay mình nói chuyện nhiều với Tuân. Mình ít khi nói chuyện với Tuân, may ra chỉ mấy lần đi liên hoan lớp thui. Thấy mình vô tâm kinh dị. Mình hỏi Tuân là: "Dạo này vẫn đi xe bus à?" Mà hình như lần nào mình cũng hỏi câu ý cho có chuyện hay sao ý. Điên. Tuân bảo: Ko, ...ngập ngừng 1 lúc rùi bảo: Đi xe đạp thôi, bi h năm cuối ko đi làm thêm, ngại xin tiền...
Tự dưng mình thấy trong lòng khựng lại, một cảm jác j đó rất khó tả. Mình lúc nào cũng thế sao, sao lại vô tâm như thế nhỉ. Với mình cái việc đi xe bus dường như là một việc hết sức bthường, chẳng có j đáng để lăn tăn, thậm chí mình lúc nào cũng ghét xe bus vì nó làm cho mình say đứ đừ và đau đầu kinh khủng. Mình là công chúa chắc! Còn Tuân, thậm chí tiền đi xe bus bạn ý cũng ko có.
Nhớ ngày xưa mình và Ti tồ cả chỉ Rie nữa đi vào Quang Đạt uống coffee, gặp Tuân làm bồi bàn ở đấy. Tuân có vẻ rất ngại ngùng, mình bít nên định tảng lờ coi như ko nhìn thấy. Nhưng lúc sau nghĩ lại, mình thấy làm bồi bàn thì có j là xấu đâu cơ chứ, người ta kiếm tiền chân chính là rất đáng quý, thế là mình gọi Tuân và nói chuyện rất hồn nhiên. Hix, hi vọng Tuân hiểu là mình rất trân trọng những người như Tuân, chỉ là đôi khi mình cứ vô tâm vô tư như thế mà thôi.
Tuân nói học xong sẽ vào Nha Trang lập nghiệp. Người nhà Tuân ở trong đấy cũng nhiều. Hi vọng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp với bạn ý. Mà Tuân sinh năm 83 đấy, thế mà mình lúc nào cũng bạn bạn tớ tớ. Trong khi tên khỉ jó Kiên tồ thì lúc nào cũng anh em ngọt xớt.
Sau 4 năm đại học, những j mình hiểu về các bạn trong lớp chỉ là con số 0. Mình chỉ chăm chăm tới lớp, học xong rùi cắp sách về, chẳng bít tới ai cả, quanh quẩn chỉ mấy đứa bạn thuộc biệt đội tồ tẹt: Kiên tồ, Hiếu tồ, Thoa tồ, Hương tồ...những đứa bạn sướng từ trong trứng sướng ra.Biết bao nhiu người bạn quanh mình, hoàn cảnh của họ rất khó khăn nhưng họ vẫn đầy nghị lực và đạt đc những kết quả ko hề kém cỏi. Mình khâm phục những người như Tuân vô cùng và càng khâm fục Tuân lại càng thấy bản thân mình sao mà đáng khinh đến vậy.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 10.10.2008 10:45:00
Có lúc nào ta đánh mất những rung động nơi trái tim khi chúng ta trôi nhanh theo dòng đời ngược xuôi...hỡi e sao còn chờ chi nữa đón lấy vòng tay a đã trao cho e..có lúc nào ta đánh  mất dáng ai hằn nơi trái tim khi chúng ta lo âu theo từng ngày vội vã...hỡi e hãy chầm chậm đi nhé đón lấy tình yêu đang tới...
Mấy ngày nay nghe đi nghe lại Chầm chậm đi nhé mà ko chán. Dường như mình đã đánh mất quá nhiều vì cái nhịp sống xô bồ vội vã chẳng phải của riêng chính mình. Mình cố gắng sống chậm nhưng mình lại sợ bị thụt lùi, mình lại gắng gượng để chạy thật nhanh dù chưa biết cái đích trước mắt là ở đâu. Bỗng nhiên sao lại mệt mỏi đến thế này, sao lại lo sợ đến thế, sao lại chán chường đến kinh người. Mình đang cô độc ở đâu đây? Sao lại đẩy mình vào tình cảnh này thế chứ? Cái mục đích cuối cùng của mỗi con ng khi đấu tranh sinh tồn trên trái đất là để làm j thế khi mà đến cuối đời cũng chỉ cần cho mình 2m đất? Mình lại nghĩ thế rồi, nhưng ko thể ko nghĩ. Mình buồn lắm, buồn muốn fát điên. Ai có thể hiểu mình đây?
Thèm một người để share đến tê tái.
Cái ngày ấy ôi sao mà xa đến vậy?
Mọi thứ cứ ngỡ chỉ như một cái chớp mắt, vừa chớp mắt thôi tất cả đã vụt tan biến.
Nhớ nhiều bao nhiêu thì cảm thấy hurt bấy nhiêu. Có lẽ suốt cuộc đời này mình sẽ sống trong cái cảm giác này mất, luôn luôn bắt lý trí nuốt chửng trái tim....bao h thoát khỏi đây...trừ phi....
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 15.10.2008 10:10:45
Thời gian trôi qua thật nhanh, loáng cái đã một tháng kể từ ngày e quyết tâm thực sự cắt đứt mọi sợi dây tình cảm gắn kết với a. 1 tháng với e trôi qua nhanh, như thế là tốt fải ko a, tức là e ko có lúc nào thấy thời gian lê thê, ko lúc nào fải chờ đợi một điều j đó diệu kì bỗng dưng xảy ra và ko lúc nào e để con tim mình fải khóc. Chuyện tình cảm của e chẳng hề lâm ly bi đát, e tự thấy mình còn hời hợt lắm, cái thứ mà e tự cho là tình yêu với a ý, ko hề sâu sắc tẹo nào đâu, thế nên chẳng lúc nào e có thể khóc khi nghĩ tới a và những j a đã đối xử với e. Hay e đã quá trơ lì rồi, mọi thứ diễn ra cứ như là đã đc sắp đặt trước vậy, e có thể nhìn thấy trc rằng nó sẽ diễn ra như thế, và e sẽ làm như thế hay a sẽ ko làm j như thế. Vì e cứ như vậy nên là ko hề tồn tại một chữ romantic nào jữa 2 chúng ta a nhỉ?
E xoá số đt của a rồi, xoá tất cả tin nhắn nữa, rồi e cất quyển nhật kí dầy cộp viết về a vào một góc tủ, nếu mà xoá đc cả 5/6 bộ não nơi chứa đựng mọi hình ảnh về a đc thì e cũng làm luôn rồi. À mà nhé tự dưng hôm nọ e ngồi và thử tưởng tượng ra khuôn mặt a, e thảng thốt vui mừng nhận ra tự nhiên trong một khoảnh khắc e đã quên sạch, e đã quên trông a như thế nào. Cố tưởng tượng ra đôi mắt một mí, cố tưởng tượng ra cái bụng tương đối tròn, hehe, cố tưởng tượng ra cả cái cách nói chuyện thản nhiên đến buồn cười, nhưng mà ko thấy j cả. Trí tưởng tượng đã bị ăn mất rùi. Kể cả khi bạn bè nói chuyện về a, e cũng thấy hình như họ đang nói chuyện về một người khác xa lạ lắm ý. Thế là e thành công thực sự rùi a nhỉ?
E ko còn thấy đau khổ, dằn vặt nữa. Trong e mọi thứ diễn ra rất bình thường. E để bộ óc mình đc thảnh thơi với..... một núi các công việc và các dự định. E sắp biến thành Ashimo rùi, một con rô bốt ko có trái tim ý, chỉ làm việc theo những j đã đc lập trình thôi. Và như thế e vẫn tồn tại, mạnh khoẻ và hạnh phúc như những j e đang thể hiện ra bên ngoài.
Mọi người nhìn e và ao ước đc như e. Lúc nào cũng vui tươi, ko fải lo nghĩ, đc tự do tự tại làm mọi điều. Họ đổ xô vào e, dựa dẫm vào e, tìm ở e lời khuyên, mong đc e chia sẻ. Việc j e cũng júp họ. Hơn ai hết e mong họ đc hạnh phúc, nhưng người bạn của e, những người thân của e, đừng ai jốg như e lúc này, vô cảm, vô thần....ko như cái vỏ bọc đẹp đẽ bên ngoài.
 
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 17.10.2008 10:15:55
Gấp rút, mọi thứ đang ráo riết đuổi mình, nhưng mình vẫn ngụp lặn trong những sự lựa chọn mà chưa tìm đc sự tối ưu. Có quá nhiều ngã rẽ mà mình chỉ đc chọn một mà thôi, và khi đã chọn thì ko có đường quay lại, fải chung thành với nó có lẽ là suốt đời. Dễ lắm khi vừa rẽ xong là rơi tọt xuốg một cái hố sâu đen ngòm bế tắc. Ôi sợ sợ, nhưng càng sợ càng hoảng loạn, càng ko dám quyết định, càng chờ nước tới cổ mới ngoi lên cuống cuồng vớ vội bất cứ một cái phao cứu sinh nào để rồi cũng chẳng biết là nó sẽ đưa mình vào bờ an toàn hay nó chỉ là một cái phao đã bị kim châm nữa.
Thôi thì cứ nỗ lực học hết mình đi đã, khi đã có nhữg thứ mình cần trong đầu rồi thì apply vào đâu cũng sẽ tự tin thui. Vấn đề là càng học càng thấy mình quá tầm thường, tệ thật. Làm sao rũ bỏ cái cảm giác đó bi h? Cần một người đồng hành, nhưng mình lại quá lẻ loi trên con đường mình chọn, những người xung quanh mình quá khác biệt với mình, chẳng thể tìm đc một sự đồng cảm.
Ngày hôm đó cái người đó lại gọi điện. Mình thực sự rất sợ. Quá khứ làm mình sợ hãi. Mình buồn, rất buồn. Nhưng mình vẫn gắng gượng và tiếp tục chiến đấu. Vì mình là Ashimo, Ashimo ko có trái tim và ko đc sợ hãi, ko đc buồn bã, ko đc.... lảm nhảm nữa. Thôi đi học nào!!!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 20.10.2008 20:33:51
Hôm nay là ngày j nhỉ? Ko bít đâu, tự nhiên có cơ số ng nt chúc mừng. Càng chúc càng ko thấy mừng, chỉ thấy tủi.
Lớp liên hoan, chẳng thấy vui, chỉ thấy nhàm và là một nghĩa vụ  j đó.
Mai định đi làm tóc
Cắt ngắn
Ép phồng
Kẹ
Đang mún nổi điên!
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 22.10.2008 09:54:25
Cuối cùng thì cũng cắt tóc và ép phồg rùi. Thấy nhẹ nhõm lắm. Tự dưng thay đổi hoàn toàn, mọi thứ trở nên mới mẻ với mình wa'. Từ h mình sẽ làm như thế này, quyết định là fải làm luôn, thix là fải làm, ko nên chần chừ để rồi vụt mất mọi cơ hội. Nhứt định đấy!
Cảm thấy nhựa sống đang tràn trề hơn bao h hết.
You think I can't go on another day. You'll see.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 23.10.2008 10:13:11
Đến lớp với mái đầu mới cóng, cả lớp ồ lên kinh ngạc, hix, xí hổ wa', đc khen nổ tung cả mũi lun, sướng'!!!!
Đầu tiên là Sa và Giang nè, làm mình fải hun Giang 1 fát để cảm ơn. Rùi cả lũ bàn dưới đều khen đẹp, a Bắc khen nữ tính( kinh kinh), bàn cuối cũng khen, bạn Hạh cũng trầm trồ, bạn Kiên cũng rụt rè khen: Kiểu này hợp với L lắm ý. hix.Răng Khểnh thì nhìn mình trân trối cười cười. Đắc Hưng kêu: Để tóc này yêu lắm.Mình kêu ầm lên: Hả???Hắn chữa vội - À ý tớ là nhìn đáng yêu, hehe, ghê wa'. Hậu thì cứ săm soi chụp ảnh, sợ ghê hồn. Nhưng đc cái hắn lấy máy của Răng Khểnh chụp, tức là...hehe. Chưa bao h nhận đc cả núi lời khen như thế, lâng lâng phê phê, ứ cần bít là thật bao nhiu phần trăm, cứ sướng cái đã. hehe. Điều quan trọng hơn cả là mình thực sự hài lòng về sự thay đổi nè. Tóc ngắn, đeo khuyên dài một bên, dép cao chót vót, áo thân dài với quần jean bó...........ko còn là mình nữa rùi, refresh bản thân từ ngoài vào trong nhé!
Giả sử gặp bạn Koibito nhỉ, b ý sẽ nói j??? Hừm, don't care!
Hôm qua kết thúc môn Tư tưởng HCM, sau bao nhiu lần thảo luận mệt mỏi thì cũng đc 8 điểm, nhưng cay wa' mình bị trừ 1 điểm vì nghỉ học 1 hum.hic. Thui dù sao hôm đó cũng là lỗi tại mình mà. Mình cũng chẳng hối hận. Môn này với Lịch Sử đảng mình ko care, mún mấy thì mấy miễn qua là đc.
Mình chắc là sẽ thực tập ở Ngân hàng BIDV rùi. Thấy mẹ nói chuyện với bác Thuý ở trg, chồng bác ý là giám đốc, bác ý welcome lắm. hix, fải học hành tử tế môn Thẩm định dự án của Nam còi ko thì đến đấy ko làm ăn đc j ng ta cười cho, ko chỉ mình mà còn cười bố mẹ nữa ý chứ. Đi thực tập ở chỗ quen bít có thuận lợi mà cũng đầy hiểm nguy, chẳng đùa đc. Năm nay mẹ còn dạy học con của thầy Quý trưởng khoa mình chứ, ngại thế. Mà cái ông Quý ý chẳng jỏi jang j cũng đc làm trưởng khoa, dạy học lớp mình thì như nhai cơm nguội lẫn cháy, chối ko chịu đc, cả lớp mắt thì mở nhưng miệng thì ngáp. Đc cái thằng con trai cũng dốt hơn cả bố, con hơn cha là nhà có fúc roài.
Vừa đọc một bài báo. Muốn nảy ra sáng kiến, hãy suy nghĩ vào lúc 22h04ph. Hay nhỉ, thế mà h lên chuồng của e thường giao động trong khoảng từ 21h đến 21h30ph, nửa đêm tỉnh dậy suy nghĩ à? hix. Ng ta cũng nói làm việc vào buổi chiều thì thường ko đem lại kết quả ngoài sự chán chường. Tốt rùi, suốt ngày đi học buổi chiều, tối thì đi ngủ sớm, con đg học hành và nghiên cứu của mình rất sáng sủa đây! huhuhu. Mà sau khi làm tóc xong thấy ngu ngu đi khối phần.
Đang nghe lại cái đĩa Love Song, lâu lắm rùi ko nghe lại, lãng mạn, cảm động cộng với ngoài trời đang mưa nhè nhẹ nữa chứ, mún viết truyện. Một câu chuyện về 2 con người với những chuỗi ngày buồn tẻ jống nhau. Họ lẻ loi và cô độc trên cuộc đời, họ lạc lõng jữa dòng đời với những con người đang cuồng quay đi tìm cho mình danh vọng và tiền bạc. Họ thèm một bờ vai để dựa đầu, một vòng tay ôm chặt, một ánh nhìn chứa đựng sự sẻ chia. Nhưng  biết tìm đâu ra khi hàng ngày họ vẫn fải đương đầu với những thử thách, những khó khăn của công việc mưu sinh. Họ cùng yêu bài hát Never had a dream come true, dường như họ tìm thấy chính mình trong đó, những jấc mơ chẳng bao h trở thành sự thật đối với cuộc đời của họ. Họ đã quên ko mơ ước từ khá lâu rồi, bởi những jấc mơ chỉ càng làm cho họ thêm sống viển vông, sống mơ mộng, sống ko thực tế trong cái cuộc sống đang rất cần thực tế này. Làm thế nào để họ tìm thấy nhau đây, để cho câu hát I never had a dream come true till the day that I found u đc vang lên???
Và làm thế nào để e tìm đc a, người yêu tương lai của e ơi???
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 25.10.2008 16:20:27
Đang nghe Don't cry Joni, thấy cuộc đời sao mà trớ trêu thế ko bít. Cô bé Joni ý đã yêu a Jimmy này bít bao nhiu, nhưng tại sao a ý lại cứ coi cô ý như một đứa trẻ và đối xử với cô ý như thế. Cô ý đã bảo j chứ, rằng hãy đợi cô ý, cô ấy sẽ lớn, sẽ trở thành một phụ nữ thực sự. Nhưng Jimmy lại thật tàn nhẫn khi bỏ Joni lên thành phố để đi tìm cho mình con đường riêng nơi ko có dấu chân của Joni. A ta lúc nào cũng nói: Dont cry Joni, và làm cô bé hurt vô cùng. Rồi khi lạc lõng nơi thành phố xa lạ, a ta mới nhận ra tình yêu đích thực của mình là cô bé hàng xóm bé nhỏ bên cạnh. Nhưng too late, a ta tưởng rằng mình vẫn còn cơ hội, nhưng cô bé ấy đã tìm đc happiness cho riêng mình mà ko cần có a ta. Lần này đến lượt cô ý nói: Dont cry Jimmy. Nghe xong mình muốn cười thật to, cười những tên con trai ngu ngốc ko bít trân trọng tình cảm của người khác, đến khi hối hận thì quá muộn rùi.
Trưa nhịn. Bực mình lắm ý. Mẹ lúc nào cũng nuông chiều Hạnh quá mức. Nó chỉ fải rửa bát tuần 2 hôm t7, cn, thế mà t7 toàn viện cớ học hành mà trún. Mà nó học hành j cơ chứ, toàn ngồi thêu thùa lung tung, làm bài dự thi ma tuý, nghe nhạc...Bực ko tả đc. Mình cay lắm quát nó um lên, thế mà mẹ còn bảo mình lúc nào cũng cau có. Tức mình trèo lên gác ngủ lun từ 11h trưa đến 2h chìu, ko thèm cơm nước j nữa. Bi h đói rùi, huhu, nhưng nhứt quyết ko thèm ăn j đâu nhá, uống nước trừ cơm, hix.
Mình lại bắt đầu bực những chuyện ko đâu rùi. Nhưng mà ức chế lắm ý.
Thui lại nghĩ về những chuyện vui vui ở lớp vậy. Hum nay Răng Khểnh đã chịu khen mình xinh, ẹc, vui thế đấy. Nhưng hnay b ý xí lắm, có mấy cái mụn rõ to.
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 29.10.2008 14:28:42
Hôm qua đi suốt ngày. Sáng thì xuống trg học chính trị, cuối cùng xịt vì lão thầy stupid nhắn nhầm lớp, cay cú thế ko bít. Mình Hiếu, và Thoa lượn lờ vạ vật mãi, chẳng bít làm j, cuối cùng nghĩ ra đi hát để jết time. Gọi điện chán chê mê mỏi rủ rê đủ kiểu mà chẳng đc ai. Vừa gọi Hậu fát, chưa đầy 1 phút đã có mặt sẵn sàng join, nhiệt tình gớm. Mọi ngày thì Thoa chửi ghê lắm, thế mà lúc ấy thì rõ là ngọt ngào tử tế với Hậu làm e nó rất chi là ngạc nhiên. Sau đó cả lũ ra quán điện tử rủ rê thêm đc Răng Khểnh, Linh sún và Tuân đi hát cùng. Mỗi tội quán hát ở dưới trường sao mà chuối thế, ko thể chán hơn, may mà mình vẫn jữ phong độ, hehe. Nghe Răng Khểnh gẩy đàn phê ko chịu đc, lại còn là bài Khoảnh Khắc nữa chứ, lãng mạn kinh, mình nghĩ mình đổ mất. Nhưng về nhà nghĩ tới hắn thì chẳng thấy thix nữa. Đến lớp gặp thì lại thix. Chả hiểu sao.
Chiều qua học Lịch sử đảng. Ông thầy đen gầy hôi xấu đã bỏ của chạy lấy người, hình như là về quê lấy vợ nên bàn jao lại việc dạy cho một cô cũng gầy đen xấu ko kém( ko bít có hôi ko nữa). Cô này đc cái nói cũng đc, tương đối vui tính, thoải mái, đỡ ức chế, mình tha hồ ở dưới học TA, nói chuyện, ngủ nghê đủ kiểu.
4rưỡi về tới nhà sau 1 ngày chinh chiến chơi bời, mệt phờ râu. Vội vã nấu cơm, thế mà cũg kịp ăn cơm. 6h đã có mặt trên lớp TA của cô jáo người Philipin. Cô ý rất thú vị, mình rất thix cách dạy học của cô ý. Nhiều thứ mình tưởng chừng như đơn giản mà hoá ra chẳng đơn giản tẹo nào. Đôi khi tưởng mình đã bít nhìu lắm nhưng thực ra mình còn quá khiêm tốn, còn fải chật vật chán!
Dạo này cứ thấy có hoạt động j là mình cũng muốn join, tại sắp ra trg tới nơi rùi mà, như kiểu một người biết mình bị ung thư sắp chết ý, đang cố gắng sống hết mình từng ngày kẻo sau này khi nhắm mắt lại tiếc. So sánh tởm!!!
Thứ 7 sẽ tham ja vào câu lạc bộ TA của trường, chả bít có hay ho j ko, kẹ cứ đi thử xem sao.
Hôm nay xuống trường sớm sủa, cuối cùng lại bị chiếm phòng, thế là fải lùi lịch học 1 tiếng. Mấy đứa kéo nhau vào nhà Răng Khểnh chơi. Lại nghe bạn ý đàn và mình ngồi cạnh hát. Rất thix cảm jác đó. Nhưng chợt nhận ra những cảm xúc của mình chỉ đơn thuần là một sự hiếu kì, cảm thấy muốn có một cái j đó để át đi những nỗi buồn quá khứ, cảm thấy cần một bờ vai rộng ko chỉ để dựa mà còn là để lấp đi khoảng trống cô đơn đã tồn tại quá lâu. Mình rút lui thôi, ko muốn bị tổn thương, mình ko làm đc như Hiếu như Thoa, mãi mãi là như vậy.....
Love is all around!

ema87
  • Số bài : 277
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.12.2007
RE: All about myself! - 30.10.2008 09:44:47
Sáng sớm vội vội vàng vàng xuống trường, trời thì lạnh ơi là lạnh chứ, vật vã mãi mới ra đc khỏi nhà thế mà vừa lượn gần tới cổng trường thì thấy 1 lũ đang hùng hục phi ra. Lại nghỉ. Sao mình ghét cái kiểu làm ăn vô trách nhiệm của cái ngôi trường tồi tệ này thế, đúng ra là của những kẻ điều hành trường và áp bức sinh viên. Liên tục báo sv đi học rùi lại nghỉ ko cần lý do, sv ko đi thì đánh dấu trừ hạnh kiểm rùi bới móc đủ kiểu. Mà tại sao sv bọn mình lại cứ phải chịu đựng sự bất công như thế nhỉ, đều là con người như nhau, thầy jáo hay sv thì cũng thế thôi, cần fải có sự bình đẳng chứ. Làm j có chuyện sv tới muộn thì bị đứng ngoài, bị trừ điểm, thầy jáo tới muộn thì là chuyện bt, thậm chí ko đi dạy cũng ko cần nói 1 câu xin lỗi. Bực ko chịu nổi. Căm thù!!! Ko bít ở những nơi khác có như vậy ko nữa. Tức kinh lên đc. Rồi sau này ra ngoài xã hội lớn hơn, liệu còn những cảnh bất công như thế này ko? Hay là còn tồi tệ hơn nữa? Mình cảm thấy buồn vô cùng. Dường như từ trc tới nay mọi người quen sống chịu đựng, ko dám nói lên ý kiến của mình, ko dám đấu tranh để bảo vệ cho chính mình và những người xung quanh, chỉ cần sống an phận và nhàn nhã thôi. Đây là bản tính cố hữu của người VN chăng. Nói xa hơn, kể cả cái chuyện já xăng của mình cũng thế. Giá dầu TG đã xuống thấp tới mức kỉ lục rồi mà chẳng thấy giá xăng hạ thêm. Tăng giá thì tăng ầm ầm 1phát 4500đ, thế mà bi h giảm nhỏ jọt đc 2000đ. Thế sao ng dân ko bít rủ nhau biểu tình phản đối thay vì chỉ ngồi than thở với nhau, chửi rủa trong bụng, rùi ấm ức dắt xe ra trạm xăng với khuôn mặt méo xệch. Chán!
Mà thôi mình nói đi đâu xa thế? Ngay cả con người mình cũng thế mà. Nhiều lúc cũng bị người ta áp bức, người ta chơi xấu nhưng cũng vẫn cứ hay nhịn, hay bỏ qua. Đôi khi muốn mình trở thành một con người cực kì đanh đá, cực kì ghê gớm, thậm chí là cực kì ...gấu, nhưng chẳng làm đc. Cái bản tính nhu nhược dường như đã ăn quá sâu rồi, dứt nó ra khỏi óc rùi nhưng vẫn còn rễ, rễ vẫn lại tiếp tục phát triển và đâm sâu thêm. Chỉ đc cái mạnh mồm còn thực tế thì chẳng làm đc j nên hồn đâu.
Dạo này chăm chú xem film Con đường HP, thấy sao mà người ta jỏi thế. Tự đứng lên thành lập công ty, làm đc bao nhiêu điều mà đối với mình là rất impossible. Bố thì nói đấy là bộ film làm cho jới trẻ ảo tưởng về sự jàu có và thành đạt, chẳng có j mà lại dễ dàng đc như thế cả. Nhưng mình nghĩ bây h cũng có nhiều ng jỏi thế thật mà. Ngầm lại mình, sao ko đủ tự tin để nói với bố rằng: con sẽ thàh đạt gấp nghìn gấp tỉ người ta, rồi bố xem.
Ôi cái ước mơ đi làm, tích luỹ tiền mua xe ô tô thật đẹp cho bố, cho mẹ đi du lịch Châu Âu, và cho em Hạnh vào học ở 1 trg cấp 3 đỉnh đình đinh bao h mới thành sự thật đây? Mình quá mơ mộng rồi chăng? Nếu làm đc tất cả những điều trên phải trả já thế nào mình cũng chịu, chỉ cần mọi người nhà mình hạnh phúc và vui sướng thôi.
Bố đang rất phân vân ko bít có nên về HN làm ko. Mình thì cũng lưỡng lự, ko bít khuyên bố thế nào. Thực ra bố về HN thì rất tốt, sẽ là chỗ dựa cho mình sau này khi về HN. Nhưng như thế thì gđình tự nhiên lại tan đàn xẻ nghé à. Cuộc sống HN quá mệt mỏi, mình nghĩ mình có thể đương đầu đc vì mình còn trẻ, còn bố thì sao? Cả đời bố đã vất vả vì gia đình rồi, cuộc sống bây h cũng ko còn thiếu thốn như ngày xưa, mình thấy sống như thế này là đủ. Bố lại tiếp tục cật lực ở HN ư? Khổ thân bố lắm. Và cả e Hạnh nữa, nó đang ở cái tuổi rất hay đua đòi và dễ bị kích động bởi những điều xấu xung quanh, nó cần có 1 người bố luôn ở bên để răn dạy kịp thời. Rốt cuộc thì đâu là hạnh phúc đích thực chứ? Đó là khi ta hài lòng với cuộc sống, ko ngước lên quá cao mà chỉ nhìn về phía trước với những hi vọng sáng ngời thôi. Nói thì văn vẻ thế nhưng đúng là đây đang là khoảng thời gian tuyệt vời nhất của gđình mình, mình ko muốn thay đổi nó. Tiền nhiều liệu có ý nghĩa ko khi mà bố phải vất vả phải vật lộn với những xô bồ cuộc sống nơi thủ đô? Nhà mình h cũng đâu thiếu j nữa. Thôi để bố tự quyết định, mình tin bố sẽ có quyết định đúng đắn.
Love is all around!

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 271 bài trong đề mục