Đến lớp với mái đầu mới cóng, cả lớp ồ lên kinh ngạc, hix, xí hổ wa', đc khen nổ tung cả mũi lun, sướng'!!!!
Đầu tiên là Sa và Giang nè, làm mình fải hun Giang 1 fát để cảm ơn. Rùi cả lũ bàn dưới đều khen đẹp, a Bắc khen nữ tính( kinh kinh), bàn cuối cũng khen, bạn Hạh cũng trầm trồ, bạn Kiên cũng rụt rè khen: Kiểu này hợp với L lắm ý. hix.Răng Khểnh thì nhìn mình trân trối cười cười. Đắc Hưng kêu: Để tóc này yêu lắm.Mình kêu ầm lên: Hả???Hắn chữa vội - À ý tớ là nhìn đáng yêu, hehe, ghê wa'. Hậu thì cứ săm soi chụp ảnh, sợ ghê hồn. Nhưng đc cái hắn lấy máy của Răng Khểnh chụp, tức là...hehe. Chưa bao h nhận đc cả núi lời khen như thế, lâng lâng phê phê, ứ cần bít là thật bao nhiu phần trăm, cứ sướng cái đã. hehe. Điều quan trọng hơn cả là mình thực sự hài lòng về sự thay đổi nè. Tóc ngắn, đeo khuyên dài một bên, dép cao chót vót, áo thân dài với quần jean bó...........ko còn là mình nữa rùi, refresh bản thân từ ngoài vào trong nhé!
Giả sử gặp bạn Koibito nhỉ, b ý sẽ nói j??? Hừm, don't care!
Hôm qua kết thúc môn Tư tưởng HCM, sau bao nhiu lần thảo luận mệt mỏi thì cũng đc 8 điểm, nhưng cay wa' mình bị trừ 1 điểm vì nghỉ học 1 hum.hic. Thui dù sao hôm đó cũng là lỗi tại mình mà. Mình cũng chẳng hối hận. Môn này với Lịch Sử đảng mình ko care, mún mấy thì mấy miễn qua là đc.
Mình chắc là sẽ thực tập ở Ngân hàng BIDV rùi. Thấy mẹ nói chuyện với bác Thuý ở trg, chồng bác ý là giám đốc, bác ý welcome lắm. hix, fải học hành tử tế môn Thẩm định dự án của Nam còi ko thì đến đấy ko làm ăn đc j ng ta cười cho, ko chỉ mình mà còn cười bố mẹ nữa ý chứ. Đi thực tập ở chỗ quen bít có thuận lợi mà cũng đầy hiểm nguy, chẳng đùa đc. Năm nay mẹ còn dạy học con của thầy Quý trưởng khoa mình chứ, ngại thế. Mà cái ông Quý ý chẳng jỏi jang j cũng đc làm trưởng khoa, dạy học lớp mình thì như nhai cơm nguội lẫn cháy, chối ko chịu đc, cả lớp mắt thì mở nhưng miệng thì ngáp. Đc cái thằng con trai cũng dốt hơn cả bố, con hơn cha là nhà có fúc roài.
Vừa đọc một bài báo. Muốn nảy ra sáng kiến, hãy suy nghĩ vào lúc 22h04ph. Hay nhỉ, thế mà h lên chuồng của e thường giao động trong khoảng từ 21h đến 21h30ph, nửa đêm tỉnh dậy suy nghĩ à? hix. Ng ta cũng nói làm việc vào buổi chiều thì thường ko đem lại kết quả ngoài sự chán chường. Tốt rùi, suốt ngày đi học buổi chiều, tối thì đi ngủ sớm, con đg học hành và nghiên cứu của mình rất sáng sủa đây! huhuhu. Mà sau khi làm tóc xong thấy ngu ngu đi khối phần.
Đang nghe lại cái đĩa Love Song, lâu lắm rùi ko nghe lại, lãng mạn, cảm động cộng với ngoài trời đang mưa nhè nhẹ nữa chứ, mún viết truyện. Một câu chuyện về 2 con người với những chuỗi ngày buồn tẻ jống nhau. Họ lẻ loi và cô độc trên cuộc đời, họ lạc lõng jữa dòng đời với những con người đang cuồng quay đi tìm cho mình danh vọng và tiền bạc. Họ thèm một bờ vai để dựa đầu, một vòng tay ôm chặt, một ánh nhìn chứa đựng sự sẻ chia. Nhưng biết tìm đâu ra khi hàng ngày họ vẫn fải đương đầu với những thử thách, những khó khăn của công việc mưu sinh. Họ cùng yêu bài hát Never had a dream come true, dường như họ tìm thấy chính mình trong đó, những jấc mơ chẳng bao h trở thành sự thật đối với cuộc đời của họ. Họ đã quên ko mơ ước từ khá lâu rồi, bởi những jấc mơ chỉ càng làm cho họ thêm sống viển vông, sống mơ mộng, sống ko thực tế trong cái cuộc sống đang rất cần thực tế này. Làm thế nào để họ tìm thấy nhau đây, để cho câu hát I never had a dream come true till the day that I found u đc vang lên???
Và làm thế nào để e tìm đc a, người yêu tương lai của e ơi???