All about myself!
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 19 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 01.02.2009 15:55:02 (permalink)
Ngày cuối cùng của tết, của kì nghỉ dài dằng dặc nhưng chưa bõ. Lười wa', chẳng mún way lại chuỗi ngày lăn lộn trên ngân hàng mà chẳng đc tích sự j, bị những ánh mắt nhìn....háo sắc có, mà ghen ghét có, thương cảm có mà trìu mến cũng có. Thực sự mình ko fải là một fần của bọn họ thế nên lun cảm thấy lạc lõng, ko hoà đồng đc. Có lần a K dạy mình là fải bạo dạn lên, fải xông xáo nữa, nhưng anh là ai, anh nói với tư cách là một fó gđ, còn mình chỉ là một nhân viên thực tập, xông xáo với ai? ai cho mình cái quyền đấy. Họ bận lu bù, ai care tới mình. Sao a ko xuống và hướng dẫn cho mình fải làm j? A chỉ bít nói thôi. Ghét anh bao nhiu, nhớ anh hơn bấy nhiu. Đến ngân hàng đồng nghĩa với việc gặp lại anh. E sợ, thực sự sợ, sợ những cảm xúc ko đc có lại nhen nhóm, lại bùng cháy, lại mãnh liệt, lại cuồng quay, lại cuốn e đi. E nhớ như in lời của ông thầy nhí nhố: ko đc nảy sinh tình cảm vs a đâu đấy! E bít rùi. Nhưng ông thầy ngốc ý đã dặn quá muộn, làm sao rút lại đc cái tình cảm đã trao đi. Nhưng e ko cần nhận lại. E đã hứa với a rùi, là bạn mãi mãi....Thế nhưng khi gặp bất kì người nào mới bi h, e luôn thực hiện những phép so sánh vs a. E thật hư nhỉ. Hiện tại sao a vẫn perfect thế, vẫn là số 1 đấy. E mún có ai đó đẩy anh xuống vị trí thật xa xa, để e quên sạch anh đi. Ai mà lại vĩ đại thế nhỉ? Ai có thể cứu vớt cái trái tim bị bệnh này của e cơ chứ. Bế tắc roài.
 
 
#76
    ema87 02.02.2009 09:17:24 (permalink)
    Xoá rùi lại add. E bị điên ý mờ. A nt offline bảo là : sao e nhìn thấy a mờ chẳng hỏi han 1 nhời. hức. e có thấy a đâu cơ chứ. a có bít là e đã xoá cái nik của a đi lâu rùi ko, từ cái hum e nhận đc tin sét đánh ý. Nhưng mờ sao a cứ nt nhìu thế, làm e lại ân hận, e lại add lại nik a với lý do lãng xẹt: cháu e nó nghịch máy tính xoá nik lung tung roài. E add nik a để offline vĩnh viễn nhá. hehe.
    #77
      ema87 04.02.2009 15:04:58 (permalink)
      Thỉnh thoảng thấy xí hổ khi đọc lại những j mình vít. Quanh đi quẩn lại vẫn là những chuyện đau khổ, bi luỵ về mấy anh chàng ko xứng đáng. Ừm mà như thế nào đc gọi là xứng đáng nhỉ? Bi h liệt kê ra danh sách những người mà mình đã fải ngày đêm suy nghĩ tiêu tốn ko bít bao nhiu là nơ ron thần kinh, tình củm thì chắc là vỡ đầu mứt. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là trưa nay mình ngộ ra mình có duyên với những người tên là Kiên.
      Mình nhớ hồi mẫu jáo, có một thằng cu tên Kiên khá xinh xắn, dễ xương, sạch sẽ làm mình mê mẩn. hehe. Háo sắc từ bé thế đấy. Nhưng roài cũng tan vỡ thảm khốc sau vụ hắn cho mình kẹt chân ở cái đu quay mà ko một lời xin lỗi, đơn giản chỉ một tràng cười với hàm răng nham nhở. Ghét thế.
      Rùi cạnh nhà mình cũng có thằng Kiên. Nhưng đc cái mình chưa bao h rung rinh rủng rỉnh với cái thằng siêu bẩn, siêu còi, siêu stupid đấy. Cơ mà sao cái bọn hàng xóm nó cứ gán ghép làm mình cay mũi lắm, lúc nào nhìn thấy nó là mình fải lẩn thật nhanh như tránh bệnh nhân hủi vậy.
      Lên đại học năm thứ 1 thì quen Kiên tồ. Một thằng về hình thức thì xấu đủ đường: ăn mặc lôi thôi, dép tổ ong đi Jimbel, đầu tóc như tổ đại bàng, da thì đen, mặt thì mụn, người thì " cao". Ối jời ơi, thế mừ sao cái lưỡi nó dẻo thế. Tán câu nào chít câu đấy. Thế là cũng bị rơi vào tròng của nó một thời gian khá lâu. Gọi là rơi vào tròng nhưng cũng chưa làm đc j, vẫn trong sáng như kim cương rởm, chỉ là chút cảm xúc hơi ngà ngà say một tí. Về sau thì là bạn chơi thoải mái kinh dị.
      Rùi năm thứ 4 thì cảm nắng bạn Kiên fong độ. Bạn này cứ gọi là chuẩn từ form người đến nụ cười, nhìn nụ cười ko fê ko fải là girl. Bạn ý lại còn galant tình củm nữa chứ. Ui nghĩ lại vẫn thấy siêu siêu. Thế nhưng điều đáng bùn nhứt là bạn ý lại đi thix 1 e trông thật ko tương xứng: vừa to vừa lùn vừa " có" duyên.hức. Tình iu mờ, ai bít đc, nhỡ đâu b ý khám fá ra cái nét duyên ngầm của người ta mà nhữg đứa con gái chỉ chuyên đi chọc ngoáy và xoi mói người khác như mình ko bao h nhận ra.hehe.
      Và đến thời điểm này, mình lại chít một a Kiên nữa. Anh có đủ mọi phẩm chất tốt đẹp mà những người tên Kiên kia có và chưa có. Chỉ có điều a có một nhược điểm bé xíu xiu là đã married mà thui. Khổ nỗi cái nhược điểm này thì ko thể khắc phục. A K, chẳng bít đến bao h e quên đc a nữa. Chắc cũng fải tới...mấy hum nữa mất. hihi. Nhưng mà cứ nhắm mắt vào là e thấy khuôn mặt a, nhớ những tin nhắn của a, nhớ jọng nói của anh, ánh mắt a nhìn e...Này, nếu e nói iu a thì ntnào nhỉ, 1 vụ scandal sẽ xảy ra đúng ko? E bít vợ a rùi, siêu Lion, e sẽ bị mấy can axit nhờ, a thì sẽ bị tuốt xương làm nước mắm mất. Ôi ôi, thật là một viễn cảnh ko đáng đc mong đợi. Thế mà a vẫn liều thật, vẫn cứ mún chat chit, nói chuyện với e. A có bít cảm xúc của e đang bị đè nén sẽ nổ bung ra bất cứ lúc nào ko? E nhìu lúc cũng...Chí Phèo ra fết đấy, dám vứt bỏ nhìu thứ để đi tìm những thứ ko thuộc về mình lắm đấy, để rùi khi có đc lại quăng đi ko thương tiếc. E là thế, xấu xí lắm, hư thân lắm. E bít rùi, a chỉ đẹp khi a ko là của e thui, thế nên a cứ đẹp như thế mãi nhé.
      Hừm sau này có nên đặt tên con mình là Kiên ko nhỉ???
      #78
        ema87 05.02.2009 15:30:40 (permalink)
        Hum wa a bảo e là: làm thế nào để e hết buồn bi h? E trả lời a: Để e hết bùn thì nhìu người fải đau đớn lém, thui thì để e cam chịu bùn 1 mình thoai.
        A lại động viên e nhìu, a bảo: rùi sẽ có lúc e nghĩ lại và thấy mình rất ngớ ngẩn. Thế đấy, a nghĩ e ngớ ngẩn à. E bảo: e bít lâu rùi, thấy mình ngớ ngẩn lâu rùi, nhưg e vẫn mún ngớ ngẩn típ đấy. Cái đấy gọi là điếc ko sợ...đại bác mừ.
        A lại bảo: Thế thì thoả thuận thế nhé, nhưng fải cam kết là hok đc hối hận đấy!
        Nghĩa là sao nhỉ? A định thoả thuận j? E chẳng mún hỉu đâu. Thui chúng ta cứ chạy loanh quanh, lòng vòng đuổi nhau nhưng mãi mãi hok bao h gặp đc đi. E chịu đc mà.
         
        #79
          ema87 09.02.2009 15:35:10 (permalink)
          Hnay gặp a, nói chuyện đc hơn 1phút nhỉ. A cười, a nói, a hồn nhiên, a vô tư. A bảo: sao ko nt cho a? Ừ nt j cho a nhỉ? E làm sao đủ can đảm để liên lạc trước với a. Khó khăn lắm. Ước j một ngày e đủ tự tin đứng trước mặt a ko một cảm xúc nhỉ. Ngày ấy sắp đến roài. E tin, rất tin....
          #80
            ema87 12.02.2009 21:07:45 (permalink)
            Có nhìu chuyện khiến mình fải suy nghĩ wa'. Tự dưng cảm thấy mọi hoài bão ước mơ to lớn cao đẹp bỗng dưng chỉ như đống cát khô, gió thổi bay tứ tung, bụi mù vào mắt, thấy cay xè. Cát mà cay à, chắc là có trộn cả hạt tiêu, muối,ớt. Mình thấy lúc này mình wa' lạc lõng, đơn độc, ngu ngốc và thiển cận. Chẳng hỉu mình đang muốn j nữa, cái mục đích sống đâu rùi hay h chỉ là tồn tại và đếm thời gian trôi. Suốt cả một khoảng time dài, mình đã làm đc những j hay là chỉ ngồi và khóc lóc nhớ thương những mối tình thoáng qua nhạt nhẽo đau khổ ướt át vô vị??? Con bé Ame của ngày nào hình như chết hẳn rùi, chết mà chẳng kịp trăng chối hay để lại lời nhắn nhủ j, những kí ức ngày xưa tan vỡ chua xót ko thôi. Chẳng nhẽ cuộc đời của một đứa con gái chỉ đến thế này thui ư? Ra trường, có đc tấm bằng khá, đi làm ở một nơi nhàn nhã, ổn định, kiếm một a chồng hiền lành, tử tế, jàu có thì càng tốt mà đẹp trai thì cũng ko sao. Rùi sinh con rùi làm osin cả đời. Ước mơ e vỡ vụn....
            Hum nay nói chuyện nhìu với TN. Ngày xưa mình lúc nào cũng thấy hâm mộ nó. Học jỏi ơi là jỏi, lúc nào nó cũng chăm chỉ, jỏi jang. Mọi việc qua tay nó đều trở nên đơn jản và hoàn hảo đến bất ngờ. Thế mà nó lại đang nói j về mình thế. Nó ca ngợi mình: xinh xắn, trắng trẻo, cao ráo, nói chuyện nhẹ nhàng, hài hước, dí dỏm. Mình bất ngờ. Nó nói như thể về một con bé nào khác vậy. Nghe những lời khen sướng rơn cả 2 lỗ tai nhưng chợt chạnh lòng. Mình chưa bao h thấy mình như vậy. Mình luôn thấy ở người khác những điểm hay ho. Con người hay thật. Luôn thấy người khác tốt hơn mình, sướng hơn mình, jỏi hơn mình, luôn muốn đc là người khác mà ko bít rằng người khác cũng đang thèm khát vị trí của mình. Ôi con người, cái thực thể ngu si và man dại, lúc nào cũng mún kiếm tìm những thứ ko thuộc về mình. Thật là tham lam vô độ, thật là ngu ngốc vô cùng, thật là điên loạn vô đối.
            Một chuyện nữa mà TN nói làm mình cũng bùn. Nó bảo rằng con gái thì chỉ cần học tàm tạm thôi, hình thức mới là quan trọng. Điều này đc thốt ra từ một con bé mắt cận, điểm fẩy lúc nào cũng trên 9 và luôn coi trọng học hành đấy sao? Có lẽ vì jỏi wa nên nó đã thấm thía ra rằng, có jỏi thế, jỏi nữa con gái cũng chỉ đc đánh já bình thường mà thôi, chẳng đc coi trọng đâu. Có lẽ nó đã thấm đc cái cảnh những con bé xinh xắn dễ thương đầu óc trống rỗng hay có chăng là đc lấp đầy bằg bã đậu và bột mì nhưng lại đc nâng niu trân trọng ca ngợi lên trời. Cuộc đời là thế đấy. Thật bất công và tàn nhẫn, nhưng fải chấp nhận mà đu theo nó, nó quay chiều nào ta xoay theo chiều đấy. Và mình đã xoay theo từ lúc nào mà ko bít, à có bít nhưng tảng lờ như ko bít, để đến khi nghe đc những lời tâm sự thật lòng của nó mới thấy xót xa và tủi hổ.
            Mình sắp trở nên bã đậu, nhạt nhẽo như vô số những kẻ khác đang cố đu theo cái cuộc sống tồi tệ này rùi. Phía trước sao lại âm u thế? Những dự định sao cứ mãi xa vời. Bị những thứ hào nhoáng, viển vông làm lu mờ đôi mắt vốn tinh tường và trong sáng. Bi h như người bị đục thuỷ tinh thể rùi. Bi h mình tha hoá rùi. Mình xấu xa lắm rùi. Mình đã ko thể làm đc những j mà mình đã quyết tâm, mình đã tự hứa với bản thân để rùi lại tự xỉ vả mình vì thất hứa. Mình chán mình lắm rùi.Rất là buồn.
            Mình đọc tiểu thuyết cho quên đi nỗi buồn. Nhưng càng đọc mình lại càng liên tưởng. Bất kì truyện j cũng làm mình liên tưởng. Đọc Chạng vạng, thấy cô gái ấy iu một con ma cà rồng, một tình yêu vô cùng nguy hiểm nhưng họ vẫn đến đc bên nhau, vượt wa mọi trắc trở để có đc hạnh phúc. Thế thì một cô gái iu một người đã married thì cũng đâu có nguy hiểm đâu, ít ra thì chắc cũng ko fải chết. Vậy thì tại sao lại ko đc??? Đấy liên tưởng điên rồ ngu ngốc thế đấy.
            Trong cái bộ não đc nuôi dưỡng 22 năm trời bằng mồ hôi, nước mắt, niềm hi vọng, tình yêu, sự tin tưởng của bố mẹ bi h lại có những cái thể loại suy nghĩ như vậy đấy??? Nó chẳng còn coi sự nghiệp là j nữa rùi. Nó chỉ nghĩ tới làm thế nào để đc nhìn thấy người ta, làm thế nào để nói đc với người ta một câu nói dễ thương, hài hước, dí dỏm, làm thế nào để người ta chú ý tới nó thật nhìu. Nó hết thuốc chữa roài. Phải tẩy não gấp thôi. Thuốc đâu? Thuốc chuột hay thuốc trừ sâu thì có hiệu quả nhanh hơn nhỉ???
            #81
              ema87 14.02.2009 08:29:25 (permalink)
              Cả đêm qua e đã ko thể chợp mắt được. E cứ nghĩ ngày 13 thứ 6 sẽ trôi qua trong yên bình vì e chưa làm điều ác với ai bao h thì chắc cũng ko ai hành hạ e đâu. Thế mà, người làm cho e đau lại là a - người khiến cho trái tim e thực sự tan nát. 9 rưỡi a gọi điện cho e: "Kún à, e đang ở đâu, ra chỗ XYZ đi, a muốn gặp e". E hít một hơi thật sâu, bằng chút sức lực của lý trí cuối cùng còn có thể kháng cự lại những mạch máu đang dồn dập chảy ào về tim, e nói: "e đang đi cùng bạn, e ko đi đc đâu". A sửng sốt: "E đi cùng ai? Bạn trai à?" E ậm ừ, cố gắng để cho a có một sự hiểu nhầm nào đấy, để e ko fải nói ra. Nhưng a cứ gặng hỏi: "Bạn trai fải ko?" Anh có cái quyền ấy từ bao h thế? Một người có vợ như a lại có đặc quyền ấy sao? Rùi a cúp máy, lạnh lùng khô khốc.
              Rùi tiếp theo là những tin nhắn hành hạ trái tim yếu đuối của e. A nói ko fải tự nhiên a lại gọi cho e đâu, mai là va lung tung rùi, a muốn gặp e, biết e đi cùng bạn trai a bùn lắm...Rồi j nữa, a muốn ở bên e, nhất là bây h. E nói gặp a rùi lại fải xa thì thôi đừng gặp nữa, thêm bùn. A nói: Nếu a gặp e rùi ko xa e nữa thì sao? A sẽ ở bên e hum nay. E đồng ý chứ?
              E mà có cái can đảm gặp a hwa thì có lẽ những chuyện ko fải tình yêu sẽ xảy ra mất. E vừa sợ a, vừa bị a mê hoặc, vừa bị a cám dỗ. E ko thoát ra đc khỏi tình cảm dành cho a  nếu a cứ tiếp tục như vậy.
              Nhưng a Kiên ạ, a đã làm cho e thất vọng lắm. A nói: a hp với ai chứ? với vợ à? Nhưng a muốn hp với e cơ! Vợ a sẽ ntnào khi bít những tin nhắn này. E thấy mình đáng thương, nhưng chị ý còn đáng thương hơn e gấp bội fần. Phở thì có thể ngon hơn cơm đấy nhưng ko bao h chắc dạ đc bằng cơm đâu. E bít a thix ăn phở, nhưng a sẽ ko bao h bỏ đc cơm. Phở dù có ngon đến mấy cũng mãi mãi chỉ là món ăn phụ....
              E ước mình có thể khóc. Sao e lại lâm vào hoàn cảnh ntnày chứ? Sự mạnh mẽ và tự tin của e trôi đi đâu mất rùi. Sao bây h e thấy mình kiệt sức. E mún có người kéo e dậy, lôi xềnh xệch cũng đc, lôi e ra khỏi cái vũng bùn tối tăm này. E càng vùng vẫy e càng bị lún sâu rùi.
              Ngày của tình yêu, e khóc cho một câu chuyện na ná tình yêu....
              #82
                ema87 15.02.2009 20:07:54 (permalink)
                Ngày hôm qua, e đã có một Va linh tinh quá là hỗn độn. Nhận hoa và chocolate của một người, đi chơi cùng 1 người và trong lòng thì nghĩ về 1 người. Và sau đây e xin trình bày về cảm nhận của e về từng người.
                Người thứ nhất, có cái tên viết tắt jống e: VHL. Đặc điểm nhận dạng sau 2 lần gặp mặt mà e có thể ghi nhớ đc: cao 1m73, thân hình gầy tương đối, răng khểnh, mắt cụp nhưng khuôn mặt thông minh và hơn e đúng 10 tuổi. Là một người kì quặc, ít nhất là tới thời điểm này khi mà e chưa hiểu đc rốt cuộc người ấy là người ntnào và muốn j ở e. Sáng 14.2, 8h 38 phút sáng, điện thoại của e reo lên bần bật. Người thứ nhất gọi: E đang ở đâu thế? - E ở nhà ạ. E ra mở cửa cho a với.- ( sặc nước) Dạ, a đến nhà e á, vâng, a chờ e tẹo. Chạy xoành xoạch lên xem lại " rung nhan" thảm hại của mình sau jấc ngủ chập chờn vì cái chuyện kinh hoàng đêm wa, nghĩ cũng ko đến nỗi thảm, thôi thì mặc kệ. Lững thững bước xuống, mở cửa cái Rầm. Chẳng có ma nào, nhưng.....1 bó hoa với 1 bông hồng to đại bự cùng một lô xích xô những bông hoa li ti ( tự dưng quên tên) đang nằm chễm chệ trước cổng. Mở cổng, nhấc hoa lên, có thêm 1 cái túi xinh xinh đỏ đỏ bên trong, ngó đi ngó lại, ko thấy chủ nhân đâu. Hức, rồ man tích thế nhờ. E phì cười, bao nhiu tuổi roài mừ còn bày đặt cái trò dành cho bọn 10x thế này chứ. E gọi lại, tắt máy ko nghe. Mấy phút sau, nt cho e: A tặng cho e món quà nho nhỏ. Hẹn gặp e sau nhé. Chúc e một ngày mới tốt lành. Hết! E mở quà, một hộp chocolate đc gói xinh xắn với chữ LOVE to uỳnh bên ngoài đính bằng những sợi dây kim tuyến bạc, 1 tấm thiệp cũng có chữ I LOVE U to ko kém. E mở thiếp: A chưa bao h tặng chocolate cho ai vào những ngày ntnày. Nhưng với e, a hi vọng sẽ là ngoại lệ special and 4ever. Hết! => Cảm nhận của e về người này: Quá khó hỉu, quá bí ẩn, quá kì lạ. Rốt cuộc thì đó là thứ tcảm j thế??? Chỉ sau 2 lần gặp mặt, 2 lần nói chuyện đthoại, 2 lần nt, 2 lần chat. Hay nhờ. E nt cho Best Friend - ghi chú - là bà mối kiêm cháu họ của Người thứ nhất. BF của e nói: Cậu t thix bạn lắm đấy, thix cậu t đi. Ừ thì thix, nhưng t thix kỉu j khi mừ cậu b thoắt ẩn thoắt hiện như là siêu nhân ý, chịu!!! E nghĩ thầm, khéo khi hwa người ấy phải làm 1 tua phát quà cho hơn chục e kỉu như e jống ông jà Noel ý. Chán.
                Người thứ hai, lâu lắm rùi ko gặp, chỉ mới nói chuyện hôm nọ khi tự dưng e mún chat lại sau khi invi với người ta hàng năm trời. Người này là người yêu của bạn e, bạn của bạn e, nói chung là e quen người này toàn là qua giới thiệu, ko trực tiếp. Nhưng người này rất thix nói chuyện với e, chả hỉu sao. Còn e thì ngại  nc với bạn ý vì chuyện của bạn ý thôg thường mặn thì ít mừ nhạt và nhẽo thì nhìu. Thỉnh thoảng bạn ý vào nc với e, ngày xưa còn hay nt off cho e hỏi thăm lung tung, nói chung là khá quan tâm tới e nhưng chỉ với tư cách là nhữg ng bạn tốt thui. Dạo này người này lại trở về tình trạng single nên có vẻ lấy lại đc fong độ, trông ko còn u ám và buồn bã như khi có đôi có cặp. Đấy cái tốt của việc alone là thế đấy. Người ta bảo rùi: Yêu nhiều thì ốm mà ôm nhiều thì yếu mừ. Gần 8h tối, 1 số lạ hoắc call. E tự dưng nạt nộ: Ai đấy!!! Bảo đây! ừm, j thế?? Ol đê! Bi h á? Ừ! Ok
                Ol đc mấy câu thì mạng lác. Chán đời. Tưởng có thú vui over night cơ.he. Rùi người thứ 2 này nt rủ e đi hóng mát. Ừ thì đi. thế là lượn lờ. Làm 1 vòng thành phố. Trùi ui, đông dễ sợ. Sao khi iu nhau người ta cứ nhất định fải ra đường để chứng tỏ tình yêu thế nhỉ. Sau này, khi e iu 1 ai đó, trong những ngày ntnày, e sẽ rủ người ta đi...vào rừng, cùng săn thú dữ, nhóm lửa, quay một con gà thật to, thật béo, xong rùi sẽ tranh nhau vừa thổi vừa ăn, ăn no rùi ngồi hát, cùng ngắm mặt trời lên ( trong trường hợp còn sống sót) hehe.
                Người thứ 3 là người e luôn nghĩ tới 24h trong ngày, mọi lúc mọi nơi mọi khoảnh khắc mọi xó xỉnh. Đó còn ai khác ngoài a - a Kiên! A nt off cho e: Chúc e va lung tung vui và nhiều ý nghĩa, h này e đang ở đâu, e đang làm j, a muốn biết quá!! Chắc e đang đi chơi với ai rùi, nhớ cẩn thận e nhé, về sớm đấy, nhớ đấy! E cười khẩy trong lòng, sao e vừa coi thường người này mà e lại vừa yêu người ta say đắm. E nt lại chua chat: Đọc mes remind của a sau khi đã trót...ko cẩn thận rùi.
                Sao cái người thứ 3 này cứ làm cho e bị hurt thế nhỉ? Cái thứ tình cảm e dành cho người này, e bít là e ngộ nhận nó là Tình yêu rùi nhưng sao e ko dứt ra đc, e ko định nghĩa lại đc cho đúng đắn, hay chưa fải lúc nhỉ???
                Thật may, một Valentine đã wa rùi, fải 364 ngày nữa e mới lại fải đối mặt. Phù, dễ ợt khi đối mặt với những ngày này trong tình trạng single, nhỉ???
                #83
                  ema87 17.02.2009 20:30:53 (permalink)
                  Ngồi đọc 2 cái đề tài mua sẵn, thật dễ dàng cho một cú nhấp chuột, tất cả lại trở thành tri thức của mình. Ôi sao mình lại trở nên ntnày, cái đầu óc vốn thix những thứ mới lạ, thix sự khác biệt, thix điên cuồng và nổi loạn sao bi h lại fải đi ăn lại của người khác thế??? Cái j đã thay đổi cả một con người thế nhỉ? Mọi thứ khiến mình chán nản, mình ko còn sức lực để nghĩ tới và đeo đuổi những j lớn lao mà mình luôn vẽ vời ra trong trí tưởng tượng phong phú đến đáng thương. Mình kiệt quệ, mình đớn hèn, mình gục ngã trong chính những khát vọng quá lớn lao.
                  Cái đề tài mà mình muốn làm lại ko nhận đc sự ủng hộ. Mình ngậm ngùi làm theo ý cô giáo. Lẽ ra mình fải theo đuổi đến cùng. Mình fải mạnh mẽ hơn thế, mình fải tìm tòi tài liệu, xem với đề tài ấy mình sẽ cần những lý thuyết j, những số liệu j, fải fân tích những cái j, fải giải quyết những vấn đề j. Nhưng thay vì tất cả những việc lẽ ra ấy, mình lại ngồi đẽo cày jữa đường, nghe theo tất cả những j người ta - những người đi trc với một mớ kinh nghiệm hỗn độn - xui dại, và kết quả là mình chẳng có đc một cái quyết định tử tế, gió thổi chiều nào mình lả lướt theo chiều đấy. Mình ba fải, mình chẳng có chính kiến, cái con người mình nó thật là hèn hạ.
                  Bỗng dưng nhận ra, hay là mình đã chọn sai nghề, sai trường, sai đường đi??? Sao chẳng có chút đam mê nào với bộ môn kiếm tiền thế nhỉ, sao chẳng nghĩ ra đc 1 kế hoạch đầu tư j ngoài việc đầu tư nước mắt và tình cảm cho những mối tình ko đi đến đâu? Mình yếu đuối từ lúc nào ko hay. Đây đâu fải con người mình chứ.
                  Sao thèm đến thế một bờ vai chia sẻ. Sự sĩ diện và lòng tự cao ko cho phép mình làm fiền ai, ko cho phép mình để ai nhìn thấy sự yếu đuối này. Mình mệt mỏi, mình đau khổ, mình bế tắc, nhưng mình chỉ âm thầm chịu đựng một mình, xót xa làm sao.
                  Những nỗ lực của mình để đạt đc những điểm số cao, những lời khen ngợi, những ánh mắt thán phục bỗng nhiên sao trở nên vô nghĩa. Tưởng chừng mình có thể có tất cả nhưng rùi sự thực mình lại đang trống rỗng khi ôm tất cả đây.
                  Đúng là càng lớn lên con người ta càng trở nên đáng chán. Có quá nhiều vấn đề xảy ra mà mình vẫn chưa thể sẵn sàng đối mặt. Ngươi tưởng ngươi là ai hả con bé Ame kia, ngươi cũng tầm thường và vô vị như bao kẻ khác thôi, ngươi nghĩ ngươi jỏi jang và tài ba sao? Vậy sao ngươi ko jải quyết đc chính những mối tơ vò chằng chịt trong lòng đi đã rùi hãy jải quyết những rắc rối bên ngoài cuộc sống của ngươi. Phải tự chiến thắng chính mình đi đã ngốc ạ. Xem ra nếu ngu ngốc là tài sản thì ngươi là kẻ jàu nhất hành tinh roài.
                  #84
                    ema87 19.02.2009 21:39:20 (permalink)
                    Lại một ngày nữa trôi qua.
                    Ngày hôm nay có khá hơn ngày hôm qua ko?
                    Cũng chẳng bít nữa.
                    Không còn phân biệt nổi thế nào là tốt hơn nữa rùi.
                    Thời gian cứ thế trôi, kéo theo những nỗi cô đơn chán chường....
                    Rồi cũng sẽ qua thôi, nhưng sao chưa fải là ngay lúc này?
                    Cái cảm xúc ko gọi đc thành tên sẽ còn hành hạ mình đến bao h?
                    Ngồi trong fòng thực tập, lặng nghe bước chân ai, sao lại fân biệt đc những bước chân ấy với bước chân của người khác???
                    4 mắt nhìn nhau, nở một nụ cười gượng, rùi mải miết tìm nhau trong suy tưởng.
                    Mình biết a đã tìm mình, a đi qua, đôi mắt a tìm kiếm, nhưng mình đã quay đi. Mình có thể hành động khác cơ mà. Hành động theo những j trái tim đang khao khát, nhưng mình đã kìm nén đc. Mình ko muốn cả a và mình đều có một kết cục như những câu chuyện mà mình search trên google với từ khoá: Yêu người có vợ. Mình đã đọc, đã cố để tất cả những từ ngữ cay nghiệt nhất ngấm vào đầu, để tỉnh ngộ ra, cái cảm xúc này ko thể là tình yêu, chỉ là say nắng, chắc chắn thế.
                    Vì sao a lại care tới mình. Mình đã có câu trả lời. Thứ 1: a là một người ưa thix fiêu lưu mạo hiểm, a muốn thử một cảm giác khác lạ bên cạnh một con bé luôn tỏ ra cao ngạo và bất cần như mình. Thứ 2: a lấy vợ quá sớm và bi h a hối hận, a muốn đc chơi bời như những người bạn vẫn đang nhởn nhơ khác. Thứ 3: a ở rể, điều này làm cho a cảm thấy bị tổn thương, a muốn có 1 ng share với a những tâm sự mà ko thể nói với ng bạn đời của mình. a đã tìm thấy mình để làm điều đó. Thứ 4: mình đã tỏ ra thix a ngay từ đầu, kể cả khi bít a đã có vợ mình vẫn ko chịu quên a, chính mình cũng là nguyên nhân khiến cho a dấn sâu thêm vào mqh này. Thứ 5: a là ng xấu, a tham lam, a độc ác với chính a, với vợ con và với mình. Và mình càng độc ác hơn khi chấp nhận sự xấu xa đó của a như một niềm hp. Thứ n:........có cả ngàn lý do, nhưng lý do với 3 chữ quan trọng thì mình ko chắc có trong seri này. A có yêu e ko? Dù chỉ 1 lần đc nghe câu nói đó thôi e cũng mún đc trả já để nghe.
                     
                    #85
                      ema87 21.02.2009 10:02:03 (permalink)
                      Mưa phùn, lạnh thấu da. E lại vừa may xong 2 bộ váy. Thế là e cứ diện, mặc xác thời tiết và cái mũi đang sụt sùi. Trời càng lạnh, e càng nhớ, nhớ da diết, nhớ khôn nguôi, nhớ não nề. Để stt cho riêng mình a, avail cho riêng mình a, nhưng rùi a chẳng thấy xuất hiện. Những lúc e cần a nhất, a ở đâu, bên gia đình? Chắc chắn thế, a ko fải của e, e ko fải của a, chúng ta ko thuộc về nhau, mãi mãi. Cuộc sống này sao cứ khắc nghiệt với e thế? Sao tình yêu của e luôn luôn lận đận, chẳng tới đc bến bờ như e hằng ao ước. E cần a lắm, nhất là lúc này, e chưa bao h có cái cảm giác như bây h, nỗi buồn xâm chiếm trái tim và khối óc e, nỗi buồn mang tên a.
                      Cái sự quên nó ko dễ, nó là thứ khó nhất fải ko a? E ước mình có thể viết một câu chuyện tưởng tượng về tình yêu của e và a theo một hướng dẫn tới cái happy ending. E thừa khả năng để xuyên tạc và sáng tạo ra những tình tiết romantic nhất, e sẽ là cô dâu hp nhất, a là chú rể đang đc mơ ước nhất nhưng xong câu chuyện đó, thì e có j??? E sẽ mộng tưởng, sẽ sống trong câu chuyện đó đến khi kiệt quệ vì bệnh hoang tưởng và kết thúc chuỗi ngày còn lại của cuộc đời trong trại thương điên mất.
                      Có những lúc tưởng chừng như e biết rõ lắm tình cảm a dành cho e, có những lúc e lại hoài nghi, rằng e chỉ là một trò chơi, 1 thú jải trí. E sợ lắm. Đừng bao h, dù trong suy nghĩ coi e là một con bé chỉ để mua vui, e sẽ đau khổ ko sống nổi mất. Chính vì sự sợ hãi đó mà e đã ko thể đến bên a khi a cần e. E sợ bị bỏng, e ko muốn tới gần lửa dù trái tim e đã bị a thiêu rụi lâu lắm rùi. E vẫn còn gia đình với bố mẹ luôn thương yêu và kì vọng, với đứa e gái luôn khâm fục và kính nể, rồi bạn bè, họ hàng, người quen, người thân......Trong mắt họ, e là một đứa trẻ ngoan. Đúng thế, từ bé tới h, e chỉ biết nghe lời, chỉ mong muốn những người thân của mình đc vui đc hp. Thế nên e sống theo đúng một khuôn fép mà người ta vạch ra cho e. Sống theo đúng những bài học đạo đức mà e luôn đc dạy bảo. Nhưng có ai ngờ, e đang dấn thân vào 1 mqh ko tốt đẹp, một mqh đáng bị lên án, đáng coi thường. Nếu bố mẹ biết, họ sẽ thất vọng về e lắm. Sẽ chẳng ai ngờ e lại si mê một người đàn ông đã là cha của 1 đứa trẻ, là chồng của 1 người phụ nữ, là trụ cột của 1 gia đình. Sao e lại gặp a cơ chứ? Sao lại quen biết a? E đã từng cảm ơn TNN nhưng h đây e rất giận ông ý, đã giới thiệu chúng ta cho nhau, để làm j khi mãi mãi sẽ chỉ là 2 đường thẳng song song?
                      #86
                        ema87 22.02.2009 11:00:51 (permalink)
                        Kể từ khi quen a, kể từ khi thix a, và kể từ khi nghĩ là đã yêu a, e nhận ra là e viết nhiều hơn, viết như điên như dại những cảm xúc, khi thì trong quyển nhật kí nhàu nhì nước mắt, khi thì trong những trang word vô cảm, khi thì ở đây. Ngày nào e cũng viết, ngày nào e cũng hi vọng sẽ có những điều kì diệu đc viết ra, nhưng rùi e lại thất vọng tràn trề. Bây h e biết, chỉ cần e nhấc điện thoại lên, có thể sẽ có một điều điên rồ nào đó xảy ra đúng như e hằng mong ước, nhưng e ko thể, e ko thể làm hurt những người khác như a đã làm e hurt đc. E sợ lắm, nỗi sợ bao trùm, lan toả biến e thành một con bé hèn nhát. Không thể rút lui nhưng cũng chẳng thể tiến gần, chúng ta cứ đuổi nhau trong một vòng tròn, chỉ cần 1 người dừng lại, quay lưng lại là sẽ gặp đc nhau fải ko a??? E sợ khi mình dừng lại sẽ gặp a mất, thế nên e vẫn fải chạy, cả a nữa, đừng dừng lại nhé, hãy tiếp tục kiên cường đc ko???
                        Hôm qua cái người mà e định bụng sẽ...thế chỗ a ý, e độc ác nhỉ, nhưng người ta còn độc ác hơn e, người ấy cho e leo cây mới ghê chứ. E chẳng bùn tẹo nào đâu, e chỉ thất vọng chút chút, người ấy thôg minh đấy, đối xử với e thế là tốt đấy, làm cho e fải chờ đợi và mong ngóng - cái thứ cảm giác mà e ghét nhất trên đời. E ghét cái con người này wa'. E có nên jả lại...vỏ chocolate và tấm thiệp ko nhỉ? Hoa thì tàn và đã bị vứt vào xe chở rác rùi, choko thì đã bị cả nhà e đem ra xâu xé. hì. Người này cứ làm như thể e là sở hữu của ng ta rùi ý, thix rủ e đi ăn là rủ, thix cancel là cancel, thix gặp thì gặp, thix biến mất thì biến mất, thix liên lạc thì liên lạc, rùi lại bận rộn và bỏ mặc e với nỗi nhớ nhung....anh. Cái người này thật khó hỉu, làm e bực mình rùi thì còn lâu mới lấy lại đc tcảm của e nhé. Thực sự lúc đầu e cũng thấy quý mến người ta lắm, e nghĩ người này có thể mang lại hphúc bị....vùi dập của e, nhưng bây h e thấy người ta quá bận rộn và yêu thix cv, mà e lại chúa ghét bị xếp sau cv. E đã bị xếp sau gđình và cv khi ở bên a rùi, bây h lại tiếp tục sao? E đáng ghét, e ích kỉ, e là thế....Bao h e mới tìm đc 1 ng đặt e lên vị trí ưu tiên số 1 nhỉ. Hừm đàn ông các a đều như nhau fải ko? E bít, sẽ chẳng có người nào như thế đâu.
                        #87
                          ema87 23.02.2009 20:54:59 (permalink)
                          Sáng sớm lên NH đã đc gặp a. Áo sơ mi màu xanh gọn gàng, a toả sáng thứ ánh sáng mà chỉ e nhìn thấy, đẹp và cuốn hút vô cùng. A cười tươi bảo là: Sáng sớm đã đc gặp e. Oh my god, e cứng họng và toàn thân thì run rẩy, cười một điệu cười ngu ngốc. Bạn Ti bảo e là một đứa trẻ cá biệt, càng ngăn cấm thì càng cố gắng làm những điều tệ hại. Biết làm sao bi h? E bảo bạn ý để mặc e đi, e sẽ giải quyết đc chuyện này mà, nhứt định là thế, e sẽ chỉ iu a âm thầm mà thôi. Bạn ý ko hỉu e, và sẽ mãi mãi ko hỉu đc một cái con người fức tạp đến điên rồ như e. E nói với b ý là e ko tin vào tình yêu vĩnh cửu, nhưng e tin vào tình yêu của hiện tại. E biết rồi một ngày e sẽ hết thix a y như những lần e thix những người khác, thế nên e sẽ ko fải cố gắng ngăn ko cho mình thix a, e sẽ để mặc nhữg cảm xúc fiêu du, thế mới đúng là con người e: yêu mãnh liệt và khi hết yêu thì bình thản vô cùng.
                          Hwa chat với a, e đã khoe về tình yêu 77 của mình, fải nói là phương án thay thế thì đúng hơn. A dặn dò e fải tìm hỉu kĩ càng, bọn đầu 7 là ko tin đc. A đúng là đáng ghét. A nói: e là một đứa trẻ nhiều tuổi thông minh và thú vị. A chỉ coi e là đứa trẻ thôi sao, mãi mãi là thế à? A bảo: a sẽ gọi e là Kún cho tới khi e 80 tuổi. Đồ ngốc, liệu e có sống đc đến lúc đấy với căn bệnh đau tim vì a ko hử??? E ghét a gọi e thế, nó khiến e cảm thấy mình đúng là 1 đứa trẻ. Ờ có thể ai đó sẽ thix đc gọi như thế, họ thix cưa sừng làm nghé, nhí nhảnh cá cảnh j j đó. Nhưng e thì ko, e cảm thấy mình trở nên ngu ngốc với cái tên đó. Còn a, thì vẫn cứ khoái trá gọi e như vậy. A rủ rê e buổi chiều ol buôn chuyện típ, nhưng e đã mặc kệ a dù đã mấy lần e ngăn mình lao ra nhấn nút start. Thấy a nt off: chắc h này lại vi vu HN cùng zai 77 hử? E thix a tưởng tượng thế, hay đấy.
                          #88
                            ema87 24.02.2009 09:23:19 (permalink)
                            Nghe những giai điệu Lucky của Jason Marz và Colbie Caillat mãi mà ko chán, lãng mạn kinh khủng. Mình có thói quen thix j là fải nghe bằng đc, nghe đi nghe lại cho đến khi thuộc lòng. Nhưng bài hát này nói về tình yêu của 2 người bạn thân cơ mà, là mình và Trung Linh??? hì bùn cười nhỉ. Ừ giá mà có thể còn tình cảm với TL như hồi cấp 3 thì tốt biết mấy. TL là người tốt, rất tốt, và mình bít TL sẽ đối xử với mình tốt mãi, sẽ chẳng làm mình tổn thương tẹo nào đâu.
                            Sáng nay nghỉ ở NH, vừa bật nik đã thấy những mes off rất sớm của 1 người tên Hurt. Họ nói là: sáng nay lên cầu thang ko thấy ai cả, chắc lại đi HN với 77 rồi, đi thực tập mà suốt ngày trốn thế thì làm sao tu thành chính quả đc, fải chăm chỉ tu luyện chứ.
                            Khẽ nở một nụ cười, hp đơn giản chỉ thế, chỉ cần e bít a cũng quan tâm tới e là e hp lắm rồi. Với e bây h mà nói, hp chỉ là đc iu a 1 mình thôi, ko ảnh hưởng tới bất kì ai cả. Bạn Ti hwa có nói với e một câu là: bạn đừng để thứ tcảm tội lỗi này làm cho mình đóng mọi cánh cửa tiếp nhận tcảm với những người khác - những người thực sự quan tâm tới bạn. E biết chứ, đúng là e đang đóng mọi cánh cửa thật và chỉ âm thầm một tình cảm ngốc nghếch với a. E đã cố rồi, đã cố gắng hết sức nhưng có đc đâu. Đã nói là cần thời gian mà sao mọi người cứ ko hiểu, cứ dồn e vào bước đường cùng, để e fải gào lên để cho e đc yên với thứ hp bình dị của riêng e đi mà. Tình yêu ko có tội chỉ có những kẻ có tình yêu xấu xa mới có tội. Ừ thì e có tội, ừ thì e đáng bị trừng phạt, ừ thì e độc ác, ừ thì e mù quáng....e nhận hết đấy, đc chưa? Mọi người đã hài lòng chưa???
                            E để stt là: keep u with me in my heart. A đừng hỏi là ai nhé. Hôm nọ e để stt: E nhớ a, a cũng hỏi e, thế là e gỡ xuống. A lại bảo sao gỡ xuống. E nói: gặp rồi thì còn nhớ làm jè.
                            Hôm nay a đang làm j? Công việc sẽ bận nhỉ. A có còn đi qua phòng e 5 lần 7 lượt để kiểm tra xem e thực tập có ngoan ko? E nhớ bóng hình a, e ghi nó vào trong trái tim mãi mãi nhé! E hứa sẽ ko làm j ảnh hưởng tới anh đâu.......
                            #89
                              ema87 27.02.2009 10:18:31 (permalink)
                              Tối qua e và a đã dành cả buổi tối cho nhau nhỉ. Nghe tưởng ghê gứm nhưng chúng ta bị cái màn hình máy tính chia cắt mừ. A fải làm việc khuya vậy mà lại bỏ bê để nói chuyện cùng e, khuyên jải e nhìu điều và e cũng đã nhận ra đc nhìu điều đích thực mà e nên quan tâm chứ hok chỉ là a và tình cảm ngốc xít dành cho a.
                              A đã xin lỗi e vì có lẽ đã vô tình làm cho e bùn, e hurt. A nói tcảm của e dành cho a chỉ là ngộ nhận thôi, rồi sau này e sẽ thấy. A định sẽ làm cho e hết thix a bằng cách show ra những tật xấu cực kì của a, nhưng e đã ngăn ngay. E bảo là a làm thế e sẽ mất niềm tin vào man rùi sẽ hok iu đc ai nữa. Rùi a lại bảo a sẽ tránh mặt, cho e hok nhìn thấy nữa, roài e sẽ wên. Ừ thực lòng e mún thế nhưng e lại chẳng làm đc. Trùi ui, sao lại khổ thế chứ. Nhưng hwa sau khi nói mọi chuyện, sau một thôi một hồi chúng ta cũng đã hỉu nhau ý chứ, và e thấy nhẹ lòng nhìu. Từ hôm nay e sẽ sống cho mình, sống thật thoải mái, loại bỏ a ra khỏi đầu càng nhìu càng tốt, e sẽ tự tin sống và mở lòg mình thật rộng. E hứa. Chỉ tuần sau thoai, khi gặp e, a sẽ ngạc nhiên đấy. A chờ nhé. E sẽ làm đc mà. A ko fải lo cho e. Dù sao e cũng đã rất vui vì share đc những điều e mún nói với a 1 cách rất bùn cười.
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 19 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9