RE: All about myself!
-
17.10.2009 21:33:58
Tối cuối tuần bình yên sau một ngày tương đối quay cuồng. Lại tiếp tục chinh chiến thử sức với VIB, nhưng lần này thật chẳng khả quan chút nào, thi xong đã thấy ko có một tia hi vọng. Bài tập đúng vào cái phần mình chẳng hỉu j, nói chung là rất đáng chán. Ngại với a Dũng quá, a ý nhiệt tình giúp đỡ mình như thế nhưng mình thì chẳng ôn tập đc j, nói đúng hơn là năg lực của mình ko có, thế nên chẳng hối tiếc nữa. Mà thôi, công việc hiện tại của mình cũg đang tốt, đi hơi xa một chút và vất vả chút xíu nhưng mà chẳng sao, mình còn trẻ mà, mình thích vất vả, mình thích bận rộn, mình thích không có time nghĩ ngợi lung tung. Và h đây, ý thích của mình đã thành sự thật. Mọi người ở Thái Hưng đều thoải mái, một vài người rất nhiệt tình, một vài người hay để ý, một vài người khác tỏ ra không để ý nhưng cũng nhòm ngó lung tung. Nhưng ban đầu với mình như thế là ổn. Một công việc ko fải tốn xu nào để chạy trọt, ko bị ai chèn ép và đối xử bất công, có người chỉ bảo tận tình, công việc cũng khá thú vị. Điều quan trọng là mình đã trưởng thành lên nhiều, ko chỉ những bài học về công việc mà còn là những bài học về cuộc sống, về con người và những mối quan hệ, cách giao tiếp, cách xử sự trong môi trg công sở fức tạp - mà mình mới chỉ nghe nói chứ chưa thấy biểu hiện ra.
Công việc khiến mình giải quyết nhữg khúc mắc trong quá khứ thật dễ dàng. Giờ đây, khi nghĩ tới aK mình chỉ cảm thấy như một kỉ niệm nhỏ xíu xíu, chỉ như một cái gai mồng tơi đâm vào trái tim bằng sắt thôi, nhẹ nhõm lắm. Những đau đớn tưởng chừng như vô tận ngày nào chỉ đơn giản là ảo tưởng do mình dựng lên thôi, làm gì có chuyện đau khổ như thế chỉ vì chuyện tình cảm cơ chứ. Con người mình bây giờ mất hết sự lãng mạn, mơ mộng và viển vông rồi. Hồi đầu vào công ty, thấy thích anh trưởng fòng lắm, trông a ý thế nào nhỉ, đẹp trai quá cũng ko fải, cao quá cũng chẳng fải, nhưng có một nét j đó rất hay hay. Mình bít ngay, người hay ho thế này thể nào cũng đã bị xích. Thế là cũng bít điều tránh tránh. Nhưng hôm qua, cứ có cảm jác a ý hay nhìn mình, rùi lại còn nói mấy câu đùa đùa liên quan tới mình nữa. Chẹp. Lại fải cảnh jác cao độ. Đàn ông đã married coi việc trêu đùa những đứa con gái ngu ngốc là trò vui, đc j thì đc, ko đc cũng chẳng mất gì. Thế nên mình sẽ ko bao h để những chuyện tình cảm vớ vỉn loằng ngoằng xảy ra dù có ở trong jấc mơ.
Hum nay như lời đã hứa, vào nhà Bảo chơi. Ẹc, chơi với nhau lâu bi h mới bít nhà bạn ý. Bít là jàu roài, nhưng ko ngờ đại ja đến thế. Nhà to vật vã, vườn rộng, đất rộng, ga ra rộng...hix. Bảo cũng nhiệt tình, hái hoa gì gì ý cho mình, thơm ơi là thơm, vặt khế nữa, nhưng chưa vào mùa nên chỉ đc một quả. Khéo fải phơi khô làm kỉ niệm mứt. Cảm động quá. Nhớ Valentine đi chơi với nhau như thật, chết cười. Ừ, kể ra cưới đc anh chồng trẻ con như Bảo cũng đc ý chứ, nhà cửa thì ok roài, tính thì siêu tốt roài...Bây h mình tính toán ghê fết. Mình chẳng còn là mình trc đây nữa, hối tiếc ko? Cũng ko bít thế nào là tốt nữa.