All about myself!
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 19 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 01.03.2009 08:28:19 (permalink)
Thật là lạ, khi e đã cương quyết dứt bỏ thì a lại ko làm chủ đc mình, thế là làm sao??? A khác hẳn người mà e đã nói chuyện cách đấy 24h. A lại gọi điện. E đã định ko nghe rồi, vậy mà sao a cứ gọi dai dẳng và quyết liệt thế. E lại nhấc máy, lại thỏ thẻ và nghẹn ngào. A nói muốn nói chuyện với e. A đang ở HN, e xuống.....với a đc ko??? Trời ạ, a cứ làm như đi HN dễ như là e đi từ nhà ra chợ ý. Chẳng hỉu a nghĩ j nữa, nhưng rõ ràng jọng a rất tỉnh táo. A lại nói nhưng điều không tưởng làm e cảm thấy rốt cuộc thì mình chẳng hỉu j về a. Hay a bị chứng bệnh....đa nhân cách. Có lúc a là người của lý trí, có khi a lại là người của tình cảm? Hay là thế nhỉ??? Cũng jốg như e thôi mà. Nhưng bây h lí trí của e mạnh hơn rất nhiều rồi a bít ko?
Ol nhận đc mes off của a. A bảo já bi h e chưa ngủ thì tốt, a sẽ chờ e cả ngày mai.... Lạy chúa, a thật là....... E ko nhắn lại nữa, sẽ hok làm j nữa, e mặc kệ, e sống cho riêng mình mà thôi, nói thật đấy.
#91
    ema87 03.03.2009 22:18:28 (permalink)
    Đừng gọi điện và làm e hurt. Đừng nt và làm e cry. Đừng quan tâm và làm e sad. Đừng làm j và hãy để e alone.
    Đó là tất cả những j e mún nói với a. Thực sự đấy. E mệt mỏi lắm rồi. A đừng gây thêm cho e bất kì những hiểu lầm hok đáng có nào nữa. A tỉnh táo mà lại cứ trêu đùa e thế à? Cứ bắt e fải sống thật với con người xấu xa của e ư? Thật điên rồ, a có bít điều đó là điên rồ ko hả a K??? Gọi điện dai dẳng, nói chuyện dai dẳng và bắt e hứa những điều hok tưởng. A đúng là crazy hơn e tưởng. Thôi e mặc kệ a và căn bệnh đó, e mún thoát khỏi a, chưa lúc nào muốn như lúc này. Rốt cuộc với a mọi thứ chỉ là trò chơi mà thôi.
    #92
      ema87 04.03.2009 10:29:39 (permalink)
      Sau 1 đêm mệt mỏi, tỉnh dậy thấy trong lòng trống rỗng cảm xúc với a. Hình như đây là chiến thuật của a để làm mình chán ghét a. Nếu là thế thật thì cảm ơn a quá. Đêm wa a cứ nt mãi, mún mình share j hok bít, nhưng hok nói ra thì làm sao mà e hỉu đc.
      Cái cảm giác lo sợ bị lừa dối, bị trêu đùa chiếm hữu tâm trí. Điên thật rùi. A điên thật rùi a có bít hok. Rốt cuộc thì a mún j. A nói a hok bít a mún j. Ô vậy thì e chịu a roài.
      #93
        ema87 06.03.2009 14:43:06 (permalink)
        Đã lâu lắm rồi mình ko có cảm giác thoải mái như bi h. Mình cảm thấy tình cảm dành cho a K bị fai nhạt đi rất nhiều rồi. Hôm qua mình nói chuyện với a ý, nửa đùa nửa thật mình nói: mình chia tay a nhé, e đang....đào lối thoát cho mình. Rồi nói chuyện rất nhiều, lại thêm 3 tiếng đồng hồ nói chuyện nữa và giải quyết đc khá nhiều vấn đề. Và mình đã làm đc. Sáng nay nhìn thấy a ý đi qua mình cảm thấy đúng là người lạ thật, không phải là người mà mình đã si mê cuồng dại.
        Rốt cuộc thì mình sẽ ko bao h hiểu đc một người như anh ý cũng như a ý ko bao h hiểu đc mình. Mình và anh ý ở 2 thế giới khác nhau và trong một lần lầm lỡ chúa đã trót cho gặp nhau. Để rồi mình bị cuốn vào cám dỗ của a và a coi mình như nơi để trú chân sau những mệt mỏi. Hôm qua a đã nói sẽ ko rủ rê mình nữa sau khi mình bảo 77 có gián điệp theo dõi e ở mọi nơi. Nhưng mình biết thừa, rồi a sẽ lại gọi cho xem. A đã hứa mấy lần rồi, thế mà thỉnh thoảng vào một đêm hôm khuya khoắt nào đấy lại gọi ầm lên, lại đòi nói chuyện. Mình quá mệt mỏi rồi. Sao a lại thix đối xử với mình như thế nhỉ, và sao mình lại chịu đựng đc điều đó??? Mình đâu có đáng để bị a thix gọi thì gọi, thix bỏ rơi thì bỏ rơi, thix khuyên nhủ thì khuyên nhủ xong rùi bản thân a lại ko làm chủ đc mình. A là người xấu xa. Lại nói đến chuyện khuyên nhủ, mình cảm thấy a ý khuyên mình y như cha Ranfơ khuyên Mecghi khi cô bé ý tỏ ra yêu mến cha hơn mức cho phép. Cha nói: Bao h con có chồng mọi chuyện sẽ trôi qua nhanh và con sẽ chỉ còn nhớ tới cha như một người bạn tâm sự lúc con buồn khổ thời thơ bé. Đại loại là như thế. Và hôm qua a ý cũng nói: E có chồng là quên hết ý mà, con gái nhanh quên lắm.... Cô gái Mecghi thì ko chịu từ bỏ, cô ấy đã cướp đc cha Ran khỏi chúa ít nhất là đc 1 lần, còn mình, mình fải từ bỏ, mình ko muốn cuộc sống của mình đáng thương như cô ấy. Mình giống như Jaxtina - con gái Mecghi hơn, ko muốn bị ràng buộc vào tình yêu, tình yêu là ngõ cụt, mình hok muốn người ta nhìn thấy đằng sau cái vỏ bọc cứng cỏi này là một con người yếu đuối đến thế nào. Mình ko bao h có thể làm đc. Sự giành dật, sự cuồng si, yêu hết mình và sống hết mình, hi sinh tất cả, những ngôn từ đó sẽ chỉ có trong tiểu thuyết, mình ko thể đau khổ hơn nữa. Mình ích kỉ mà.
        #94
          ema87 08.03.2009 10:48:24 (permalink)
          Hôm qua là 1 ngày vô cùng đặc biệt, mọi món quà cho ngày 8.3 cũng đều trở nên vô nghĩa với mình, vì món quà tuyệt vời nhất mình đã có rồi.
          Sáng lượn lờ lên BIDV, hum nay NH tổ chức thi nấu ăn, mấy chị cùng fòng rủ rê mình đi làm cu li cho các chị ý. Nói chung là mình cũng đc việc fết, mỗi tội lúc nấu súp, mình trót thái nấm hương rõ là to, bị các chị kêu ầm lên, hơi xí hổ tí. Lúc lên chấm điểm, nhìn thấy aK, nhưng đã thoả thuận là ng lạ rùi nên hok chào hỏi, nói chiện j. Lúc sau thấy a nt: Tranh thủ đi ăn 1 tý đi cho đỡ đói. Xong rùi lại nhắn típ: Xin lỗi, nhắn nhầm cho ng lạ. Mình bùn cười wa'. Lúc a ý lên hát, jọng hát rất hay, mình nt khen. 2 kẻ ngồi đối diện, nt cho nhau, đúng là....jan fu dâm fụ. Điên wa'. Nhưng về nhà mình đã nghĩ, ước đc 1 lần song ca với a ý 1 bài rồ man tích nào đó.
          Hok ngờ cái mơ ước ý thành sự thật nhanh wa'. Tối đag ở nhà cô Yến, thì a gọi điện, rủ đi hát hò. Thế là cuống cuồng lên rủ Hiếu, rùi fi lên Mai Đan. A ý hok dám ngồi gần mình, TNN thì cứ trêu trêu bảo a nhát gái. Rùi lúc a lên hát bài Giọt nắng bên thềm, TNN đưa mic cho mình và đẩy lên hát cùng ( quý ông nè thế). Ui, song ca tình củm dã man, đó có lẽ sẽ là phút giây hp nhứt của mình, còn đc a tặng hoa nữa, 1 cái khoác vai rất dịu dàng. Thế thôi, thế là đủ. Mình nghĩ cứ jữ mãi đc tình cảm iu quý nhau ntnày thật tốt, thật vui. Tối về a nt chúc ngủ ngon và nói một câu làm mình hơi suy nghĩ: Có những điều dù muốn nhưng hok thể, hi vọng e hiểu a. Thôi e hok  mún hỉu a đâu, e chỉ mún chúng ta sẽ lun vui vẻ ntnày, là những ng bạn tốt của nhau, cx rung rinh thì vẫn còn đấy, nhưng hãy để nó tự dịu đi theo time a nhé.
          #95
            ema87 10.03.2009 09:09:15 (permalink)
            Không hiểu mình đang nghĩ gì nữa. Mình cảm thấy bế tắc trước tình cảm của những người mang gen XY xung quanh. Mình ko thể hiểu họ, càng ko thể để họ hiểu mình, cứ thế mình đẩy những câu chuyện đi quá xa mà ko thể có hồi kết. Đôi khi quá cô đơn, thèm 1 người quan tâm dù chỉ là giả dối, nhưng sao bây h có nhiều người quan tâm, mình lại thấy mệt mỏi và bế tắc đến vậy? Làm người hay thật, tham lam đến vô cùng, khó hiểu đến vô cùng, bản thân cũng không thể lý jải nổi những uẩn khúc ở trong lòng.
            Sáng qua, đang ở NH thì a L gọi điện rủ đi coffee 1 lúc. Ừ thì đi, đằng nào ở NH cũng chẳng có việc j, chỉ tổ ngồi và nghe bước chân ai đi qua vội vã. Tới Opera, gặp a L, tự nhiên sao mình cảm thấy thật kì cục. Cái người ngồi trước mặt mình này rốt cuộc là người như thế nào, mình muốn tìm hiểu, muốn khám phá rốt cuộc người ta muốn j ở mình. A ý có nụ cười hiền nhưng đôi mắt thì lại có một cái j đó khiến mình ko yên tâm. Biết nói thế nào nhỉ, đôi mắt ấy kì lạ lắm. Mình cảm thấy trc mặt a ý mình như một con bé ngốc vậy, cư xử của mình lúc nào cũng toát lên điều đó ý. Hix, a ý quá từng trải, 77 cơ mà, thế nên mình chẳng thể hiểu a ý. A ý luôn bận rộn và cái khoảng thời gian free dành cho mình quá ngắn ngủi. Mình sợ. Mình quý a ý nhưng vẫn cảm thấy rất xa lạ và hoài nghi. Dường như mình xếp sau tất cả mọi thứ, chỉ sau khi hoàn thành tất cả thì a ý mới nhớ tới mình. Cũng tỏ ra là một người hiểu tâm lý fụ nữ khi mua quà cho mình khá hợp, nhưng đằng sau nhữg thứ phù phiếm đó mình chưa thấy đc sự thật lòng. HT biện minh nói rằng: Con trai ko bao h làm j mà ko có mục đích. Cậu t thik b mà. Đừng nghĩ ngợi nữa. Mình ko nghĩ ngợi những điều đó, ko nghĩ ngợi xem tcảm của a ý ntnào, mà mình nghĩ về tcảm của mình, hình bóg a K quá lớn, a L có thể che khuất đc ko??? Vấn đề này nằm ở mình cơ mà, nhưng mình chưa thể giải quyết, nói đúng hơn chưa muốn giải quyết.
            Rồi tối miễn cưỡng đi SN a H. Chít mứt thui. Trưa đi ăn với 1 a, chìu đi ăn với 1 a. Bố mẹ ko hài lòng về mình đâu. Mình bít. Nhưng thực sự mình có làm j sai đâu, chỉ là bạn bè thôi mà. Nhưng sau hôm qua mình bít mình ko thể bao h đi chơi vs a H kỉu  như thế nữa. Rõ ràng hwa a ý có ý định giới thiệu với bạn bè mình là ng iu của a ý. Điên mất. Mình ko thể có tcảm j j với a H đc. Dù a ý có thật là tốt, tử tế, bít điều, mặt mũi sáng sủa, nhưng mình chẳng thấy có vị j. Mà sao mình lun bị hấp dẫn bởi những người....ko tốt như a K?
            Lu bù, đầu óc cứ rối tung lên. Sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này. Mình đang làm j đây? Liệu mình có đang sai lầm???
            #96
              ema87 12.03.2009 08:47:05 (permalink)
              Lại đang nghe Giọt nắng bên thềm, nhớ quá, nhớ da diết, ko thể thôi hết nhớ. Mình đã tự răn đe bản thân đến kinh khủng như thế nào vậy mà sao những lúc như thế này lại chẳng làm chủ đc suy nghĩ của bản thân nữa. Đọc vô số các bài báo rồi, người ta nói rồi, iu 1 ng đã có gia đình là tội lỗi, sẽ chẳng bao h có kết cục tốt đẹp, sẽ ko bao h có đc hphúc đâu, sẽ fải day dứt cả đời, nhưng sao trái tim kia vẫn cứ ngoan cố. Làm sao mà có thể hết iu nhanh thế đc. Có phải mình muốn như vậy đâu, nhưng mình ko điều khiển đc cảm xúc. Mà này, nếu đã điều khiển đc thì liệu cuộc sống này có bao h tồn tại 2 chữ TÌNH YÊU ko? Yêu là thế mà, là chẳng cần biết quá khứ của người ta, chẳng cần nhận lại, chỉ cần mình mình yêu a là đủ rồi, mình ko bao h làm phiền tới  a đâu.
              A nt off hỏi sao mình dạo này đi đâu ko đi thực tập, hay là trốn chạy a rồi? Ừ người phải trốn chạy là a chứ ko fải e đâu. Sao a vẫn cứ quan tâm tới e làm j, e chỉ muốn a hắt hủi e, a đối xử ko tốt với e, để e có thể buồn chán về a mà rời xa a mãi mãi thôi. Đằng này a lại cứ như vậy thì e biết fải làm sao hả a K???  Ước j bài hát cho a rồi sẽ hát cho mọi người để rồi lãng quên như lời bài hát này, e mong cái ngày e lãng quên đc tất cả đến nhanh. Tại sao khi yêu ai e cũng fải mong mình nhanh quên người ta đến thế. Vì tình yêu của e dường như chẳng bao h suôn sẻ cả, chỉ toàn là ngang trái, đắng cay, đặt nhầm địa chỉ mà thôi. Những lúc e nhớ a thì a đang làm j? Quây quần bên gia đình, chơi cùng đứa con trai đáng yêu, a đang xem ti vi, a đọc sách, a vui vẻ bên bạn bè. Chỉ vài giây trong ngày a dành cho e. Còn e dành cho a 24h một ngày. E thật ngu ngốc. Sao con gái khi yêu lại ngu dại đến vậy, sao lại đặt người yêu làm trung tâm của cuộc sống để rồi lãng quên những điều có ý nghĩa ở bên cạnh. E nhận ra điều đó nhưng e lại chẳng làm khác đc. Đó có lẽ là quy luật của cuộc sống rồi. E rốt cuộc cũng vẫn chỉ là con chim ngu ngốc đâm đầu vào buị mận gai để đi tìm tiếng hót hay  nhất trong hạnh phúc và đau đớn tột cùng mà thôi. E muốn thoát ra. E cần 1 người giúp e thoát ra. E cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng dường như cái vỏ bọc cứng cáp mà e bọc ra bên ngoài sắp vỡ vụn rồi.
              A Hững Hờ, sao a ko đến cứu e???
              #97
                ema87 13.03.2009 22:12:02 (permalink)
                Thứ 6 ngày 13 trôi qua trong yên bình bằng 1 sinh nhật ấm cúng của mẹ. Chẳng bít mua cho mẹ cái j, lần trc định mua áo thì mẹ đã gàn và chê lên chê xuống, thôi thì chỉ bít trổ tài làm món j ngon ngon thui. Thế là lại hì hụi làm một nồi lẩu to uỳnh, thập cẩm đủ thứ hổ lốn, kết quả sau khi ăn xong cả nhà no lặc lè, ai cũng ôm bụng kêu trời. Hức, đói cũng kêu mà sao no lại còn kêu to hơn thế. Vậy là mẹ lại thêm 1 tuổi, nhưng mẹ mình lúc nào cũng vẫn tươi trẻ và hồn nhiên wa', mong mẹ lun như vậy. Mang tiếng là mẹ và con gái nhưng thực sự mẹ và mình ko đc hiểu nhau cho lắm. Có nhiều chuyện mình thực sự bùn nhưng lại chẳng thể tìm sự cảm thông từ mẹ. Mình chẳng trách gì mẹ đâu, bởi vì 2 thế hệ khác nhau, sự đồng cảm cũng khó mà có đc. Mẹ ko hiểu mình nhưng mình cũng đâu có hiểu mẹ, thế nên là hoà. Nhưng có một điều mình lun cảm thấy hphúc vì gia đình mình lun yêu thương nhau hết lòng, đó có lẽ là sự ganh tị của khối người ấy chứ. Sau này mình cũng mún có 1 gia đình như gia đình mình bi h, bố mẹ yêu thương nhau, tuy ko giàu có nhưng cuộc sống no đủ, đó là kết quả của việc biết cân bằng giữa vật chất và tinh thần của 2 bố mẹ ý chứ nhỉ. Vì mình lun tìm một người giống bố thế nên mình vẫn cứ lận đận trong đường tình duyên thế này. Để rồi bi giờ lại còn rơi vào vực thẳm của cái gọi là cám dỗ và tội lỗi.
                Nhớ lắm. Nhưng mình vẫn chịu được mà. Có j khó khăn đâu. Cuộc sống còn quá nhiều điều fải lo nghĩ và quan tâm. Nếu mình đặt ai đó làm trọng tâm của cuộc đời thì vô hình chung mình đã đánh mất chính mình. Mình ko thể bi luỵ mãi về một tình yêu ko bao h có thể trở thành sự thật. Ừ có thể bây h chưa đc, nhưng fải tập dần dần. Ví như ngày hôm qua nghĩ tới a 24h thì hôm nay chỉ đc nghĩ tới 23h 59phút thoai. Rồi đến 1 ngày, hoảng hốt nhận ra, ôi mình từng thix a á, ko thể tin đc, quên rồi!!! Vui vui.
                À hôm nay tự nhiên lại mún lấy chồng, cụ thể là mún lấy a Hờ Hững. Ừ a ý đúng tiêu chuẩn hơn 10t mà mình từng thix - như thế mình sẽ đc chìu - a bảo thế - nhưng hiện h theo những j mình cảm nhận thì chưa thấy chiều ở chỗ nào cả. Nhà a ý gần nhà mình, như vậy mỗi lần hờn dỗi là mình lại có thể ù té chạy về thậm chí ko cần đi xe. A ý hay đi HN thế là mình ở nhà tha hồ mà đàn đúm, thậm chí....bồ bịch.hehe. Đểu wa' thể. Thỉnh thoảng mình có những suy nghĩ điên quá cơ. Nhưng rốt cuộc mình chưa thấy có tình cảm j, ko nhớ nhung, ko chờ đợi, ko mong ngóng. A K, hình bóng a wa' lớn, e ghét cái hình bóng đó, nhưng sao khuôn mặt a cứ ở mãi trong trí não e thế này. Mua thuốc tẩy não ở đâu hả a? Bệnh nặng wa' rồi, ko chữa nhanh chắc e chít chắc.
                #98
                  ema87 14.03.2009 20:48:50 (permalink)
                  Nhanh thật, 1 tuần rùi, 1 tuần cái ước mơ thành sự thật, ước mơ jản dị đc gần bên a, đc ngồi cạnh, đc nói chuyện, đc a quan tâm, đc hát cùng. Mình ko có quyền mơ ước nhìu hơn, cái j đã come true thì hãy hài lòng với nó. Ừ có định mơ ước lớn hơn đâu, chỉ thế là quá đủ rồi. Cảm ơn a, cảm ơn một tình cảm đẹp, cảm ơn những j đã có....
                  Bố mẹ ko mún mình đi chơi với a Hững Hờ. Mình cũng chẳng mún đâu nhưng tại sao nhìu lúc mình lại dễ dàng thế. Có lẽ vì mình mún nhanh thật nhanh quên a K đi. Mình ko tốt, nhưng a Hững Hờ cũng vậy. Nếu thực sự quan tâm thì tại sao a ý lại cứ bẵng đi 1 tuần ko liên lạc j, rùi lại bất thình lình xuất hiện bằng những món quà, những lời rủ rê. Mình cũng ko còn tin tưởng a nè nữa dù a ý là cậu của best friend của mình. HT thì cứ nhắng nhít lên bắt mình fải thế này thế nọ. Lại còn bắt mình mua chocolate trắng để tặng a ý nữa. Mình chẳng thèm. Còn lâu  nhá. Mình chán a ý lắm, mặc kẹ a ý mún j, mình ko còn quan tâm nữa. Rùi lại còn a H nữa chứ. A ý và bạn a ý làm mình fát điên lên, cứ làm như kỉu mình và a ý đương nhin iu nhau roài ý. Bực ko chịu nổi. Sao người mình thix và người thix mình ko become 1 nhỉ.
                  #99
                    ema87 16.03.2009 15:40:00 (permalink)
                    Đang làm 1 món quà sn đặc bịt cho HT. Hi vọng nó thix. Lâu lắm rùi mình mới lại tập trung vào làm 1 cái j đó có ý nghĩa.
                    Hnay gặp a. Hì, đi xe máy nhé. Lần đầu tiên nhìn thấy a trong bộ dạng ý. Hay phít. Mình trêu với Hiếu, bảo chắc hum nay a bị vợ mắng, bắt để xe ở nhà, nên chôm tạm em wave a đỏ chót đi làm. Nhìn thấy mình cười toe toét. Mà mình ngu wa cơ, cũng cười lại. Đã bảo là fớt cơ mà, tự dưng quên béng mứt. Cay thế.
                    ema87 17.03.2009 21:41:06 (permalink)
                    Hôm nay tự nhin, lần đầu tiên a H làm mình fải suy nghĩ. a ý bỗng dưng gọi điện cho Close Friend của mình tâm sự. Rằng a ý thix mình từ lần đầu tiên gặp mặt, đêm ấy a ý ko ngủ đc, rùi a ý bảo tìm thấy ở mình sự hoàn hảo, hội tụ mọi fẩm chất tốt và a ý đang từng ngày fấn đấu để xứng với mình. Thực sự mình ko bít bao nhiu % là sự thật, nhưng qua những j a ý chứng tỏ suốt bao lâu nay, qua cư xử của a ý mình cũng hơi tin tin. Nhưng....tình cảm của mình ko thể san sẻ, ko thể dối lừa. Mình chưa và ko nghĩ là mình có thể đáp lại tcảm đó của a ý. Từ trc tới h mình quá vô tư, chẳng bao h mình nghĩ tới cảm nhận của a ý cả, thậm chí trong nhật kí mình hạn chế tối thiểu viết tên a ý, mình chẳng bao h mún nhắc tới a ý cả. Thực sự trong lòng mình nghĩ a ý tốt hơn mình gấp nhìu lần ý chứ. A ý cũng đẹp trai sáng sủa, hiền lành, ngoan ngoãn, chất phác, chịu khó. Tại sao lại dấn thân thik một đứa ko tốt như mình? Khổ người ra. Mình bi h chẳng mún có ý định nghiêm túc với ai, thực ra là ko mún sự ràng buộc. Còn a ý lại quá xác định, rằng nhứt định mình fải là 1 nửa của a ý. Càng như vậy a ý lại càng quyết tâm, lại càng quan tâm thì mình lại càng bỏ chạy, càng thân mật thì mình lại càng tránh xa, càng thương iu thì mình lại càng ghét bỏ. Mình đúng là cái đồ kênh kiệu, rùi đến lúc ế chỏng chơ lại ngồi tiếc hùi hụi nhỉ? hihi. Nhưng mình ko thể hành động khác đc, trái tim mình ko cho phép có sự lừa dối, ko có tình cảm thì ko thể cố gắng đc.
                    Người ta nói fải lấy ng yêu mình, như thế sẽ ko khổ. Cứ chạy theo người mình yêu thì khổ cả đời. Đấy có người yêu thương mình đến thế đấy, thế mà mình vẫn cứ mải miết chạy đi theo một người mà ko thể có hi vọng. Mù quáng quá rồi. Biết rồi nhưng ko thôi đc. Mình cũng đau lòng lắm chứ, khi vô tình làm tổn thương 1 người tốt như vậy. Tình yêu đâu fải tình thương. Tốt nhất là nên thẳng thắn để đừng gây hiểu lầm, gây thêm đau đớn nhỉ.
                    Bây h mình ko còn si mê a K cuồng dại rồi, mình bít chỗ đứng của mình. Nhưng mình chưa sẵn sàng để đón nhận ai cả dù nhìu lúc cũng điên lên kêu mún lấy chồng, lấy a Hờ hững này nọ. Nhưng tại vì a ý hờ hững nên mình mới thế, chứ cứ chân thành như a H thì mình cũng chịu mà chạy mất guốc thôi. Với mình h sự nghiệp là quan trọng hơn cả. Hôm nọ đọc báo thấy nói tuổi 22 là tuổi đỉnh cao của trí não, chính vì thế fải tận dụng học thật nhìu và làm việc thật nhìu, trái tim cho thất nghiệp 1 thời gian đi. Rồi đến lúc tự nó sẽ bừng tỉnh mà sáng suốt tìm đc a half đích thực thui. Vẫn lun tin, vẫn lun chờ, vẫn lun mong....A ở đâu hỡi người yêu đích thực của e??? 3 năm nữa mình gặp nhau và married nhé. E sẽ đợi a. Trong lúc đó e sẽ làm việc cật lực để đạt đc những ước mơ ích kỉ của riêng e đã nhé. Rùi e sẽ là một người vợ thực sự ngoan hiền của a.
                    ema87 19.03.2009 16:11:39 (permalink)
                    Take my hand, take my whole life too....Đang nghe can't help falling in love, rùi endless love nữa chứ. E nhớ a, nhớ lắm, nhớ như chưa bao h đc có cảm jác ý vậy, lun khao khát, lun mong chờ, và e bít a cũng bít...
                    A nói sẽ lo cho e 1 chỗ làm với mức lương....1.5tr. Ặc, bùn cười chít mứt. A bảo 1.5tr ở đây bằng 2.5tr dưới HN còn jè. Ừ thì bít thế, nhưng mức lương e mong mún là...1.5 tr/1tuần cơ. A đáp ứng nhá. A bảo cv này hơi vất vả, môi trường cực hay và rất...gần a. Ừ điều e cần chỉ có thế và điều e sợ cũng chỉ có thế. Ở gần a à, e sẽ sống ntnào??? E sẽ mãi fụ thuộc vào a, ko thể dứt ra đc, tcảm của e nữa, cuộc sống của e rùi sẽ ra sao hả a???
                    ema87 23.03.2009 10:31:51 (permalink)
                    Lại thất thểu trở về sau 1 chuyến đi HN dài mệt mỏi ít vui ít cảm xúc. Có chăng chỉ là những vụ ăn uống lu bù, những trận cười đau bụng, những gót giầy mòn vẹt vì shopping...rùi cuộc vui nào cũng tàn. Lần này đi HN để xác nhận 1 điều, rốt cuộc HN chỉ là một nơi để vui chơi, ko thể sống và chiến đấu. Hèn nhát thật. Trong lúc này thôi, có lẽ khi nào dũng cảm hơn lại nhí nhố nhảy về. Nhìn HT đi, cs ở HN đã khiến nó trở nên thay đổi, dấu sự yếu đuối vào bên trong, gồng mình lên chiến đấu để đêm về gối và áo lại đẫm nước. Mình ko muốn giống HT - không muốn lệ thuộc vào tình yêu, không muốn yếu đuối trước người mình yêu như thế. Mình ích kỉ, chưa muốn hi sinh đâu. Điều hi sinh lớn nhất cho tình yêu của mình lúc này là ko cố đấu tranh để giành giật nó. HT và H nói mình đấu tranh vì ty đích thực đi, nhưng liệu đó có fải là ty đích thực ko mình còn chẳng bít mà.
                    A Hững Hờ đã chứng minh cho mình thấy rằng a ý ko hề thix mình. Vậy ý nghĩa của những món quà là sao? A ý mún ghim mình lại để làm fương án dự fòng fải ko? Quên đi nhé! May mà mình cũng ko thix a ý, ko lại buồn lắm đấy. Ừ dù sao mất 1 người tưởng là thix mình cũng hơi hụt hẫng nhỉ? hì
                    A H thì quá là crazy khiến mình fát điên fát rồ lên. Mình sợ a ý lắm rùi. Hok mún nhắc tới tên cũng như nghĩ tới nữa. Mệt thật.
                    Hnay đi đến VIB bank gặp a giám đốc. A ý hiền thật đấy. Hix, nhưng khi a ý hỏi mình về mấy cái quy trình tín dụng, thú thực là mình lười đã thèm tìm hiểu j đâu.
                    ema87 24.03.2009 16:22:20 (permalink)
                    Hum nay e mặc một chiếc áo thân dài, thắt lưng đen, hơi điệu điệu. Hix, vừa đến fòng thì fải đi xách nước lên để đun, rùi đổ rác nữa chứ. Thế là hì hục đi với đôi cà khoeo 7phân quen thuộc. A hum nay lại đi xe máy, bạn H bảo a đang save tiền xăng để...bỏ vợ lấy e. Hay nhểy.
                    Lúc e lên cầu thang, a với theo nói: Để a xách cho nào. Ui nhìn a thật là đẹp trai, thật là chói loá khiến e rung rinh chẳng còn là mình nữa. A nhìn e bảo: Mặc hay nhỉ? Trông e hôm nay dễ thương lắm.
                    Chỉ 1 câu nói thế thui mừ khiến e vui suốt cả ngày rùi. A K ơi, e vẫn thix a nhìu lắm ý, e chẳng làm đc j nên hồn vì tình cảm này. Ôi, e chít mứt thôi, nhưng bít làm sao đc bây h, khi mà e ko điều khiển đc cái trí óc ngu dại vì iu a.
                     
                    ema87 26.03.2009 14:51:43 (permalink)
                    Nói chuyện với a đủ để e nhận ra rằng những điều e thường nghĩ là những điều điên rồ và hoang đường. E đã mất quá nhiều thời gian vào những việc ko đáng, nhớ những thứ hok nên nhớ và quên những thứ đáng đc coi trọng.Bây h đây với e a là một người bạn - rất khó khăn đấy nhưng nếu a giúp e có thể làm đc. A nói rằng nếu có thể làm j đc cho e a nhất định sẽ làm. Câu này quen thuộc nhưng e hi vọng a lun nhớ. Tại sao a và TNN lại lo cho e, sợ e làm liều nhỉ khi mà cả 2 đều thỉnh thoảng thik lên lại gọi e, lại nói những câu chẳng ra sao cả. Còn e, đã bao h e làm thế với 2 người chưa? E ko bao h chủ động nt or send off mes để khơi chuyện hay vì mục đích nào cả dù nhớ a da diết. Bởi e bít e vẫn còn làm chủ đc bản thân mình. Thế mà a lại lo cho e. E ghét cái sự lo lắng jả tạo ấy.
                    Đang ráo riết ôn thi vào VIB nhưng mừ thấy cũng mệt lắm. Chưa tập trung đc cao độ. A bảo là chỉ cần 1 tuần là ngon, nhưng mình thấy khó lắm. Tại mình hok học chuyên về NH nên cũng hok nắm đc nhìu thứ, bi h fải học từ đầu tất cả. Nhứt là lại còn kế toán NH nữa chứ. Mù tịt. Thôi ko sao, coi như đây là lần tập duyệt. A bảo: Sao hok chờ thi vào BIDV. Ừ, tới bước đường cùng e sẽ vào đó, để hàng ngày chúng ta jáp mặt nhau, để e đc chiến đấu với những cám dỗ. Mà có khi lúc ý hết mứt cám dỗ roài. E nghĩ e sắp hết thik a.
                    A H vẫn jữ ý định vs mình. Bảo với H bạn mình là làm thế nào để cho mình bít a ý iu mình ntn. Ặc, thiệt đáng sợ. Mình fải nhờ H nói với a ý là làm thế nào để a ý bít là mình hok bao h có thể iu a ý.
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 19 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9