All about myself!
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 19 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ema87 31.03.2009 22:49:06 (permalink)
Bỗng dưng thấy mệt mỏi quá, mệt tới mức ko thiết nghĩ tới a nữa. Mọi thứ cứ lung tung mù tịt. Luận văn làm đã chán rùi, bi h lại báo cáo tốt nghiệp nữa, rồi ôn thi vào VIB. Mình ghét cái kiểu nói của TNN và aK, kêu là vào đấy hok cần thi thố j đâu, đăng kí là đc, coi mình là con bé đầu đất fải ko? Ừ mà cũng đầu đất chứ oan uổng nỗi j, đầu đất nên mới chơi với 2 người bọn họ để rồi suốt ngày bị chê cười.
Hôm qua đi cùng TNN lên fòng làm việc mới của aK. A có vẻ ngỡ ngàng khi thấy mình. Ờ e mặc áo đỏ để quyến rũ a đấy. Nhưng thầy e đã bị quyến rũ trc roài, rủ e đi HNC mới ghê chứ. May mà e từ chối ko thì thành 1 đứa hư thân mất. Lên NH gặp a vui hơn. Vào NH rõ ngại, gặp bao nhiu người quen, mấy a chị ở đấy soi mình khíp. Mọi khi thì lun tỏ ra khép nép, coi như hok quen bít a K, bi h lại ngồi trong fòng a ý như khách VIP. Dã man thật đấy.2 người ấy nói rõ lắm chuyện, thế giới của những người đàn ông thành đạt hoặc đang trên đường đi tìm sự thành đạt fức tạp thật. Mình nghe chuyện chả hiểu j, vậy là âm thầm ngồi và nghe và ngẫm. Nào là chuyện chứng khoán, rồi chuyện bảo hiểm, chuyện bạn này bạn nọ, chuyện văn phòng....hix. Thấy mình chán quá, quay sang hỏi mình về 77. Mình bảo giải tán rùi mà hok tin.
Mình hơi ngại vs H. Sao TNN lại chỉ mún đi vs mình, sao ko mún gặp H. H bít chắc bùn lắm. Mình chẳng mún đi 1 mình với TNN đâu, cứ kỉu rì ý, hok đâu vào đâu cả. Cảm giác TNN và aK đang giành mình về làm bồ nhí vậy. Điên wa'. Thân fận geisa hử? Còn lâu nhá. Mình hok dễ bị bắt nạt đâu. Tối tắt đt vì bít thế nào cũng gọi mình đi coffee rùi hát hò j đấy. Chán + mệt mỏi, ngủ sớm. Mãi sau bật đt, 12h TNN gọi điện hỏi sao tắt đt, nhưng cũng ko tỏ vẻ trách móc j, có lẽ hài lòng chăng, vì mình hok đi, hok gặp aK, hok fát sinh tình cảm. Ặc. Mình toàn tự tưởng tượng ra những ý nghĩ của họ. Rốt cuộc thì họ nghĩ j về mình. Sao lại cứ hành động như thế???
A K, e thấy rằng hình như càng gần a ( như hwa) e càng hok còn si mê a nữa. Thế là tốt. E sẽ tích cực gần a.
E tin e sẽ tìm đc a half đích thực. Not U!
ema87 02.04.2009 22:45:32 (permalink)
Ngày hôm nay, đã hiểu, đã thực sự hiểu, hok bao h tôi muốn trở thành một hồ ly tinh. Tôi đã tự huyễn hoặc mình rằng tình yêu dành cho người ấy là unconditional nhưng tôi vẫn để cho mình cuốn theo những tin nhắn, những dòng chat, những cuộc nói chuyện hok dứt. Như vậy là tôi đã lấy đi chút thời gian ít ỏi mà lẽ ra người ấy fải dành cho gia đình. Tôi đã hok đủ bản lĩnh để dứt ra. Nhưng tôi fải dứt ra, nhất định fải dứt. Tôi ko muốn trở nên đáng thương trong mắt người ấy, trong mắt bạn bè, trong mắt gia đình và xã hội. Không chỉ đáng thương, còn là đáng ghét, đáng lên án, đáng coi thường. Nhưng xin hãy tha thứ nếu tôi đã sai, chỉ vì tôi quá trẻ con và ngốc nghếch, để tình cảm lấn lướt lý trí.
Đọc bài phân tích Trái tim đàn ông nhiều ngăn lắm, tôi đã hiểu, và tôi hứa sẽ dứt ra khỏi a.
Ngày mai khi tỉnh dậy, sẽ là 1 tôi hoàn toàn khác.
ema87 04.04.2009 23:02:05 (permalink)
Đôi khi có những người thật lạ, dù mình đã cố gắng hiểu họ nhưng rồi rốt cuộc chẳng thể hiểu. A Hững hờ là 1 ví dụ điển hình. Sau gần 2 tuần biệt tăm biệt tích, thực sự sau vụ trở về từ Hn mình cũng nghĩ sẽ chẳng bao h còn có 1 sự liên hệ nào đối với a ý nữa...thế mà đùng cái lại gọi điện. Cứ như thể chưa có j xảy ra, như thể mqh vẫn còn tốt đẹp lắm ý. Trời ạ, nếu có cuộc thi người đàn ông tán gái khéo léo nhứt thì a này sẽ đạt jải fong cách ấn tượng. Ai đời có cái kiểu iu đương tán tỉnh lửng lơ đến thế bao h. Kêu là a ốm suốt 2 tuần liền, thế mà chẳng thấy hỏi thăm. Ừ từ hồi quen biết, mình nhớ chỉ chủ động nt cho a ý đúng 1 lần, đó là hôm a ý vào nhà mình xong. Kể từ đấy mình chưa bao h có ý định chủ động j với a ý. Dù sao thì với a ý, mình chơi cũng đc, hok chơi cũng chẳng sao. Hok hề áy náy, day dứt như kiểu với aK. Mà làm sao so sánh thế đc cơ chứ. nhỉ??? A nè kì cục, kêu mai có dự định đi chơi j rủ a đi với. Ặc, đàn ông con trai j mà...Nếu mún đi chơi cùng em thì nói toạc ra, mở mồm mời 1 câu xem nào, để e còn từ chối chứ. Đằng này chơi kiểu rủ a với nhé. Nghe đến là điêu. Thề là sẽ mặc kẹ a nè, dù có là cậu của đứa bạn thân đi chăng nữa, làm mình thất vọng nhìu rùi, hết kiên nhẫn. Mẹ thỉnh thoảng cũng hỏi về a Hững hờ, mình chỉ mún cáu thoai. Mẹ nghĩ mình thik a ý lắm, nên a ý hững hờ làm mình bùn. Mẹ hok hề bít về a K nguyên nhân chính của những niềm hp vô bờ và khổ đau tận cùng của mình. Ước j mình có thể nói ra......Nhưng mẹ sẽ hok bao h có thể hiểu. Thôi mình hok mún bố mẹ lo lắng, mình tự giải quyết đc vấn đề của mình. Hôm nay mẹ bảo: chắc là thằng đấy ( tức a Hững hờ) nó tặng hoa với choko cho con là để bảo con đi tán nó đi đấy. Có khi đúng thế thật nhỉ. Ngoài tiền bạc ra, a Hững hờ có j? Mình hok thấy j đặc biệt cả, hok cảm xúc lun....
Vừa nói chuyện với Răng Khểnh, trêu nhau 1 lúc, nhận nhau làm ng iu. Nghĩ cũng bùn cười, có dạo thik hắn thế ko bít, điên cuồng rồ dại. Bi h nhìn hắn thấy trẻ con. Sau một thời gian tiếp xúc toàn với 79, rùi 77, nói chuyện với 86 thấy khác hẳn, chẳng còn tí thú vị nào.
Đang cuống cuồng với báo cáo. Chán lắm rùi. Chỉ muốn buông xuôi. Thôi kệ tới đâu thì tới.....
ema87 05.04.2009 17:04:17 (permalink)
Cứ nghĩ sẽ chẳng còn có thể bùn thêm, nhưng khi tận mắt thấy người ta đi với nhau, mới thấy sao mà xót xa đến thế. Rùi lại nhắn 1 tin nhắn ngu muội vu vơ để rồi chờ đợi trong não nề. Thực lòng e mong a hp, nhưng cũng thực lòng e mong đc có a 1 vài khoảnh khắc trong đời. E làm sao thế hok bít. Cái lý trí mạnh mẽ đôi khi bị đè bẹp mà ko thể khág cự. Cơn điên này sẽ hết phải ko? E sẽ quyết tâm với a Hững hờ đấy. Để trả thù một điều j đó. Ôi tình yêu, làm j có thật......Có chăng chỉ là những nhớ nhung hok tưởng, những mong chờ vô vọng và những đau khổ tận cùng. E đã định tặng a quyển tiểu thuyết e iu thix trc khi e hok còn có thể có cơ hội gặp a, nhưng có lẽ chẳng nên, chẳng nên để lại chút vấn vương nào làm j. Hết là hết. Đau 1 lần rồi ngắc ngoải đến chết nhỉ? Chào a, tình yêu thứ 1 tỉ lẻ 1 của e.
ema87 06.04.2009 16:25:25 (permalink)
Trống rỗng...
Thứ cảm xúc này đã gặp nhiều rồi mà, nhưng mỗi khi gặp lại vẫn thấy sao mà lạ lẫm, sao mà dứt hok ra, sao mà khổ sở đến thế. Người ta bảo: Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi. Biết rồi, biết là chẳng bao h có tình yêu vĩnh cửu nhưng sao vẫn cứ muốn tin, cứ muốn tìm cho mình một thứ tình yêu hoang tưởng như thế, để rồi sụt chân vào cái hố thất vọng do chính mình đào tung lên từ trước.
Thèm 1 người nói chuyện đến kinh người. Mình cô đơn quá, tới đỉnh điểm. Một mình trong căn nhà rộng lớn, nhưng chẳng biết đi đâu, loanh quanh bên cái máy tính, rồi lượn lờ trên cái thế giới ảo, tìm đọc những mẩu chuyện về cuộc đời của người ta, và rồi ngẫm lại cuộc đời của mình. Chua xót. Mình có lẽ bị trầm cảm mất rồi. Làm sao để thoát ra đây? Liều thuốc nào cho mình? Tuổi trẻ cứng đầu và tình yêu thì mù quáng. Mình sợ fải nhìn lại quãng thời gian này lắm, rồi mình sẽ hối hận mãi hok thôi, sẽ dằn vặt bản thân nhìu lắm. Mình hok ích kỉ đâu, mình sẵn sàng iu chung 1 người, mình sẵn sàng chia sẻ đấy, thật sự đấy. Nhưng ai sẽ chấp nhận điều đó chứ. Bệnh của mình quá nặg rồi. Liệu có ai hiểu nổi ko?
Đang search trên mạng từ khoá Trầm cảm.
Ngày mai, hi vọng khá hơn........
Cầu chúa cho con thoát khỏi khủng hoảng lúc này......
ema87 08.04.2009 09:45:23 (permalink)
Rồi thì mọi chuyện cũng phải khá hơn, làm j mà có chuyện cứ ủ rũ mãi như thế đc cơ chứ.
A K đã ko liên lạc nữa rồi, ko thể nói là ko buồn, mà là quá buồn. Nhưng a đã hành động đúng. A đang júp mình quên a.
Và lúc này a Hững hờ lại xuất hiện, quan tâm, hỏi han. Nói chuyện với nhau khá vui. Nhưng vẫn thiếu thiếu một điều j đó. Rồi thì cái sự thiếu sẽ trở nên đủ. Mình tin thế. Thôi thì cứ bằng lòng với những j của hiện tại. Tập trung vào sửa luận văn. Hôm qua cô Y sửa cho 1 lô 1 lốc, bi h tha hồ ngồi mà nhào nặn lại nhé.
Sẽ cố gắng hết mình. Mình sẽ làm đc thôi mà. Chẳng có j mà lại khó khăn cả. Cuộc sống mà, người ta sống đc, mình cũng sống đc, thậm chí là sống tốt. Quẳng hết mọi thứ sau lưng nhé!
ema87 11.04.2009 09:10:00 (permalink)
Xử Nữ (23/08-22/09) 
Hãy chú ý đến các hạn chót “dead line” để hoàn thành cho kịp nhé. Đợt này bận rộn với thi cử nên bạn dễ quên béng mất thời hạn. Cố gắng làm sớm đừng để tình trạng sát nút rồi mới cuống cuồng làm cho xong thì chất lượng không thể đảm bảo được.
Chà, một lời nhắn nhủ có ý nghĩa nhứt mà mình đc nghe kể từ hồi theo dõi cái trò bói toán theo cung hoàng đạo nè. Đúng thật là mình đã bỏ lơ báo cáo và luận văn nhìu wa', chỉ cốt làm cho xong chứ hok hề hào hứng và say mê, thế nên thực sự trong đầu chả có cái j cả. Thật đág buồn thay. Hôm qua nghe bác Thắng nói những lời như thế, cảm thấy buồn lắm, thấy mình kém cỏi, hok jận bác ý đâu, đó là sự thật và mình vì thế sẽ fải cố gắng gấp trăm gấp nghìn lần những người  khác.
Hôm qua đã chia tay aK trong vui vẻ và thoải mái. Vẫn là nhữg lời bông đùa hok thật, nhưng mình tin khi mình hok gặp a ý nữa thì mọi chuyện sẽ over. Chẳng khó khăn đâu mà. Rốt cuộc thì a cũng chỉ là 1 ng đi qua đời mình, để lại một vết sẹo nhưng rồi sẽ lành, mình tin mà. Mình mạnh mẽ hơn những j người khác nghĩ. A nói để dành nỗi nhớ a cho 77 ý, ừ nhứt định rồi, e sẽ nhớ 77 của e, nhớ rất nhìu....và quên a rất nhanh.
ema87 13.04.2009 21:38:31 (permalink)
Mấy ngày qua, e chẳng nhớ a nhìu nữa, e tập trung vào công việc của mình. Ôn thi vào VIB và làm luận văn, e sẽ cố gắg hết mình. E đổi tên a trong điện thoại là Yume - hok còn là Just A Dream nữa. Tại e sợ TNN cầm đthoại và bít e đặt tên a như thế, ông ý sẽ cười e thối mũi. Hì. Tiếng Nhật thì ông ý bó chiếu roài. A là Yume, e là Ame, chúng mình mê nhau, nhé nhé!
Từ h hok còn gặp a nữa, vậy là e sẽ sống cuộc sống trc khi có anh xuất hiện. Hi vọng có ai đó hay ho xuất hiện trong cuộc đời e tiếp theo, nhưng chống chỉ định làm cho e hurt nữa nhé, e mệt đủ rùi, e chịu đựng đủ rùi, đừng làm cho e sợ  yêu và hok thể yêu đc ai thêm nữa. E đã bảo là sẽ quên đc a là e quên đc. Từ h sẽ hok bao h liên lạc với a nữa, sẽ chỉ gặp a trong jấc mơ thui, ai sẽ bít đc, ai cấm đc? Đúng hok a?
Hôm nay xuống trường, gặp bao nhiu bạn bè cũ. Ai cũng khen mình xinh, gầy....hihi, sướng gần chít mặc dù thực tế là mình đang tăng 2 cân. Hix, tại hum nay mặc áo xong thắt đai mừ, đúng là cái bọn bị lừa mừ hok bít.:D Gặp Răng Khểnh, hix, chả có cảm xúc j sất. Rùi một ngày gặp a e cũng sẽ như thế, bình thản và hết mọi cảm xúc. Lúc ấy kể cũng bùn nhỉ, nhưng thôi số phận buộc fải thế mà. E sẽ có cuộc sống riêng, hạnh phúc và tươi đẹp. E tin là thế. Và e cũng tin a sẽ mừg cho e, con bé ngốc lun iu a là thế.
ema87 14.04.2009 22:49:15 (permalink)
Hum nay nói chuyện với Koibito mới bít về quá khứ của TNN. Hoá ra là ngày xưa suýt cưới 1 chị dạy bên CN, rùi gần tới ngày cưới lại bị bỏ.Chài ạ, thảm wa'. TNN hok ngờ lại có một khoảng time tội nghiệp như thế. Thế mà h vẫn đủ can đảm để chuẩn bị lấy vợ nữa nhỉ, hehe, hok bít lần nè sẽ thế nèo. E này trẻ wa', e rằng lại một kết cục bi thảm chăng? Khó nói trc đc. Nhưng kể ra Koibito bùn cười nhểy, ai lại kể những chuyện ý ra bao h, nhứt là Koibito cũng là bạn thân của TNN. Lúc mình bảo: thấy thầy T cũng tốt và hay, sao lại bị bỏ rơi thế nhỉ? Koibito kêu: với mọi ng thì tốt, chứ iu thì cũng hok bít đc. Hay là có uẩn khúc j chăng??? Hèm, tò mò ghê! Đàn ông, ko đơn giản như mình tưởng. Nguy hỉm hết.
ema87 15.04.2009 09:43:13 (permalink)
Mưa wa'. Mình thix mưa, như vậy sẽ hok fải ra ngoài, sẽ có cớ để ngồi vùi trong nhà, ôm máy tính và lượn lờ ol. Mình cô độc mà....Muốn biết a đang làm j, nhưng rồi lại tự xỉ vả mình, bít để làm j khi mà đã quyết tâm...cai nghiện a.
Những khi trời mưa, tâm trạng thấy não nề nhưng cũng rất thoải mái. Mâu thuẫn nhỉ. Chả hỉu sao khi trời mưa mình có cảm giác mọi tội lỗi đc trôi đi hết, quá khứ bị vùi sâu và chôn chặt, nhớ nhung nhìu nhưg ko da diết, ko day dứt, chỉ nao nao, cảm jác rất nhẹ nhàng, nhẹ như một làn hơi nước vô hình.
Thèm có người để chia sẻ những cảm xúc rất buồn. HT hay Hito đều chẳng hỉu đc mình. HT thì luôn quá khích, Hito thì còn quá khích hơn. Còn mình, đành fải tự cân bằng bản thân một mình. Có những điều muốn, khát khao nhưng không thể, chỉ đc mơ mà hok đc chạm tới. Đó là cuộc sống, đó mới là thế giới mà mình đag cần fải thích nghi. Càng lớn con người càng fức tạp, càng cần fải suy nghĩ nhìu, và càng suy nghĩ lại càng sai lầm nhìu. Giá cứ như trẻ con ý, hành động theo bản năng, có lẽ cs sẽ ko khó khăn và mệt mỏi như bi h. Ước mơ nhỏ nhoi.....chưa bao h chạm tới. Những ước mơ lớn lao xa vời...quên nó đi nhé!
Sáng sớm đã lại type những dòng chữ này, sao lại nhạt nhẽo thế nhỉ?
ema87 16.04.2009 23:02:11 (permalink)
Suy nghĩ đắn đo cân nhắc mãi mới làm đc mấy việc:
- Xuống trg theo lời năn nỉ ỉ ôi của Hiếu tồ
- Gọi điện cho a Dũng VIB
-........reply mes off của a
Hix, việc nèo khó nhứt nhỉ. Chả bít nhưng đã làm tốt tất cả.
Ngày mai có hội thảo ở Victory nhưng Hiếu tồ hok đi đc. Chả bít rủ ai bi h. Chẳng nhẽ đi 1 mình, cứ ngại ngại thế nào ý. Hay rủ Vịt Linh nhểy? Èo, điên rồ. Chưa nghĩ ra ai để rủ rê đây.
ema87 20.04.2009 10:35:08 (permalink)
Vậy là thời gian đã trôi đi vù vù hok thương tiếc, và tình cảm của tôi cũng vì thế mà nhàn nhạt tới mất cả vị mất cả xúc cảm mất sạch sành sanh. Tôi vô cảm với tất cả, chỉ muốn đc yên thân chui rúc trong cái vỏ ốc của mình. Với tôi thế là hạnh phúc. Vẫn đam mê với những bộ cánh đẹp đẽ, với những mĩ phẩm mới ra, với những cách làm trắng làm mịn da rồi giảm cân đủ kiểu, nhưng ngẫm lại thật vô nghĩa. Mà thôi, tôi fải yêu bản thân mình chứ, yêu đến điên cuồng, sẽ mặc kệ tất cả, sẽ chỉ  yêu mình  thôi nhé. Sẽ thử sống ích kỉ xem sao, xem cái cảm jác ấy ntn, có sướng ko, có thanh thản ko, có thoải mái ko.
Thời gian tới, chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi. Tôi sẽ fải làm quen với tất cả nhữg thay đổi ấy. Hiện tại trong lòng cảm thấy bất an vô cùng. Ước j có một liều thuốc trấn an...Tìm đâu ra??? Nhảm wa' rồi.
ema87 22.04.2009 09:34:49 (permalink)
Mình đã tìm lại đc mục đích cho những chuỗi ngày tiếp theo. Đã ko còn quá quan tâm vào kết quả mà chỉ đang miệt mài trong quá trình đi tìm giá trị đích thực của cuộc sống. Những cố gắng, những nỗ lực khiến mình thực sự rất vui và ham thích. Chỉ đơn giản là có việc để làm, có những điều để hi vọng, có những khát khao để chạm tới. Ngày qua ngày sẽ cố gắng hoàn thiện hơn, sẽ ko còn chây ì và ngu dại, sẽ ko để mình trở thành một kẻ vô hồn như trc đây nữa.
For Yume: Mỗi ngày e xoá đi 1 mes của a. Bây h nghĩ tới a lòng e rất thanh thản. Đêm qua e mơ gặp a, thấy a trên sân bóng. E ở trên tầng nhìn xuống. A ngước lên, và e trốn chạy. E thấy ánh mắt a tìm kiếm, ánh mắt a ngỡ ngàng....Nhưng e đã chạy đi thật xa, kể cả trong giấc mơ. Chúng ta sẽ là những người bạn tốt a nhé, nhưng chưa fải lúc này. Rồi tới một ngày e sẽ đủ tự tin để xuất hiện trước mặt a với một trái tim khoẻ mạnh và ko loạn nhịp.
ema87 23.04.2009 09:54:15 (permalink)
Mệt mình quá cơ. sao lại cứ mơ nhìu thế ko bít. Từ hum wa tới h mơ thấy a những 3 lần rùi, lần nào cũng rõ mồn một. Chắc chỉ là giai đoạn quá độ để quên hoàn toàn thôi. Hix, làm sao cản đc jấc mơ cơ chứ.
Hum wa mơ thấy gặp a trong một hội thảo về chứng khoán. Hix, mình lại còn hỏi mí câu ngu ngốc nữa chứ. Vậy mà a chỉ cười hiền ơi là hiền. Ôi ôi, điên wa', điên ngay cả trong mơ
 
ema87 24.04.2009 16:54:36 (permalink)
Đã bắt đầu tập bóng bàn. Hum wa là với mẹ, sáng nay là với bạn Bảo nhịt tình. Hix, hum wa nói chơi là nhờ b ý dạy bóng bàn, ai dè bạn ý dạy thật.
Sáng sms: Thầy jáo ơi, vào dạy học sinh dốt bóng bàn đi.
Bạn ý bảo lên trường Đảng đón tới với, t đag sửa xe ở đấy.
Mình lại fải lóc cóc lên. Hix ăn mặc nghiêm chỉnh wa bị bạn ý chê, bảo là trông như e đèo chị. Đỉu thế hok bít nữa.
Tập rõ là mệt, nhưng vui. Cảm thấy thik bóng bàn zùi đấy. Sẽ cố gắng chơi 1 môn nào đó, có 1 niềm đam mê nào đó.
TNN kêu động viên a K nhé, CK đang jảm điểm, a ý bùn lắm đấy. Thảo nào mất tăm mất hút. Chài ạ, kẹ a ý thui, a ý đi mà lo cho mình. Mình chẳng wan tâm. Mình đã có nhìu thứ để làm và để cố gắng rùi.
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 19 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9