Hôm wa đưa mẹ lên nhà thầy Q rùi lại chạy vội. Bi h làm j cũng fải ngoại jao ngoại thớt, mệt mỏi thật, mình hok mún nhưng rồi lại bị cuốn vào. Suy cho cùng, cái j có wan hệ thì cũng hơn. Cuộc sống là vậy, ko theo lúc này thì lúc khác fải theo, cứ là 1 vòng luẩn quẩn, tự mình fản bôị lại những j mình tin tưởng và theo đuổi mất rồi.
Lúc về đi wa BIC, sáng đèn. Ko kiềm chế nổi nt:
- Đi wa BIC vẫn thấy sáng đèn, ko bít có còn ai đang chăm chỉ làm việc ( hành xác) ko nhể?
Rẹt rẹt rẹt, 1 phút sau:
- Ui lâu lắm hok gặp, a đang ở trong đấy đây, vào chơi đê
Rẹt rẹt rẹt
- He, e đi wa đấy cách 5km rùi, nt hỏi thăm ko ngờ a vẫn đang làm việc. Hnọ chờ mãi ở HB ko thấy. Cho e leo cây nha.
Lặn tăm.....
Thế đấy, hay thật đấy, lúc tỉnh táo a thường trốn chạy những việc mình đã nói và làm. Thật may là e đã ko tin, nhưng thật hok may là e vẫn cứ nhớ. Tệ thật.
Sáng TNN hỏi dò: Hôm wa aK có nhắn j hok? Chắc là a lại nói hay kể lể j với ông nè rùi. Ghét thế. Nói chiện 1 lúc, kêu thầy về bù đắp. Bù đắp cái jè khi mà trong lòng e bi h trống rỗng và căm ghét tất cả. E quá ngốc khi dấn thân vào mqh này, tự e đang giết chính mình. Cứ giằng ra rùi lại giật vào, rốt cuộc khi e gần bước ra khỏi cái vòng luẩn quẩn thì bỗng nhiên lại bị anh ngáng chân, e lại ngã vào cái vòng đấy một cách tự nguyện. Đôi khi e thấy mình thật đáng bị coi thường. Hôm nọ 1 ng đàn ông có V nói với e là: Những ng đàn ông có V như bọn a, nhìn thấy những cô gái trẻ trung, đầy sức sống thì cũng thik thật đấy. Nhưng tất cả những lời nói chỉ là bông đùa mà thôi. Chứ trong lòng bọn a ko đâu bằng gia đình, bằng vợ bằng con. Công nhận cs hôn nhân hok màu hồng như khi đang yêu, nhưng sau những cãi vã thường nhật, bọn a lại hiểu nhau hơn, thương nhau hơn, gắn bó với nhau hơn. Và nhứt là khi kết quả của tình yêu là đứa con ra đời, a cảm thấy yêu vợ hơn gấp 3, gấp 4 lần....
Những lời nói đó của a ý làm e thấm thía và hiểu ra rất nhìu. Chỉ có những con bé ngốc và ngu dại mới tin rằng mình là tình iu đích thực của ai đó, tin vào những lời nói kỉu như: Tiếc rằng a gặp e quá muộn, có những điều múôn nhưng hok thể....vv và vv.... Dại khờ wa' đi thôi. Rồi ngày này năm sau, khi đọc lại những dòng này, sẽ thấy tôi ơi sao lại ngây thơ thế?
Kiên tồ sắp lấy vợ, lấy Hương. Vậy là họ đã qđịnh chấm dứt tình yêu chỉ còn là nước mắt và căm hờn bằng 1 đám cưới. H thì suốt ngày kêu ghét K lắm, rùi căm thù, ko mún tha thứ, nhưng rồi lại vẫn típ tục iu K để rồi bi h ra sản phẩm đc 2 tháng. Mình hok thể tin đc, ko thể hỉu đc cái lối sống, lối suy nghĩ của chúng. Rồi 2 bố mẹ trẻ, chúng nó chuẩn bị j để nuôi dạy con cái đây khi bản thân bố mẹ vẫn còn là những người thiếu suy nghĩ như vậy??? Mình thấy thật thương thay cho cái đám cưới này..Rốt cuộc vẫn là câu hỏi: Yêu là j? Sao fải kết hôn? Sao fải sinh con?