HÓA THÂN CÙNG HOA TRÁI XINH TƯƠI
HÓA THÂN CÙNG HOA TRÁI XINH TƯƠI
Nếu có ai hỏi rằng:"mai kia muốn về đâu, thiên đàng hay
địa ngục?".Qủa thật, tôi chẳng dám chê địa ngục hay thiên đàng. Nơi nào cũng xứng với kiếp phận của đời người- phần tôi chỉ xin làm đời người muôn thuở.
Cay đắng, xót xa hay gập gềnh nẻo bước- vui buồn, giận ghét đều giúp con người ta lớn lên và tốt hơn- sẽ cảm nhận hạnh phúc rõ nét hơn. Tuổi thơ tôi đầy bom đạn và xác người. Tôi lớn lên trong nỗi đau của đất mẹ. Tôi trưởng thành khi quê hương còn đầy những vết thương. của cải mang theo là tang cha, bát hương của mẹ! Thân xác các anh hy sinh chưa tìm ra hài cốt- hành trang mang theo chỉ là sự buồn bả, u uất đấy ư?.
Nào phải vậy đâu!. Đất dưới chân ta đang xanh tốt, cây đời mãi sinh sôi. Thân xác các anh nằm đâu đó trên quê hương mình- thịt xương hoà vào đất mẹ, đã hoá thân cùng hoa trái xinh tươi. Nên của cải ấy, và cùng hành trang cha anh ban tặng tôi mang theo bên mình làm điểm tựa, là bạn đồng hành- hướng đến tương lai!.
Địa ngục là nơi đọa đày, không một ánh đèn cho lối bước. Đóng cũi tương lai của một kiếp người. Tôi xa rời địa ngục.
Thiên đàng không hợp với tôi. Ở đó hoàn thiện quá! Đẹp đẽ quá! Chẳng tiếng khóc, tiếng cười- chỉ có sự mãn nguyện. Không lo toan nắng mưa, bão rét- chỉ có sự ấm êm. Đâu có anh nông dân uống bát nước pha lẫn mồ hôi mặn chát của mình, đâu có bà mẹ già tóc bạc nhăn nheo cười móm mém nhìn đứa cháu khóc oa oa bên cánh võng. Tôi yêu vô cùng cuộc sống hôm nay, dẫu còn bộn bề, thiếu thốn.
Phạm Tú Uyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2008 10:38:47 bởi ptuuyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: