ÂN HẬN DO THIẾU HIỂU BIẾT tmv76
tmv76 11.08.2008 12:48:49 (permalink)
ÂN HẬN DO THIẾU HIỂU BIẾT & VỀ TÍNH DỤC
 
 
tmv76
 
 
(Những bài viết dậy con để rồi sau khi lớn nhận thức, những câu nói với cha, mẹ và bạn bè. Kể cả cho những đứa con chưa biết đi làm dâu, phải cần có những vốn liếng).
 
thái san
 
Bà mẹ chỉ lủm bủm như tự muốn nói riêng điều gì mà tôi không thể nghe thấy.
Tôi bước đi để một mình cho bà suy nghĩ.
Trời chưa sáng hẳn bà đã đi lo cơm nước cho con gái ngược lại, với lời nói vừa xong khỏi miệng. Tôi cũng chẳng muốn hiểu thêm nữa bèn ra cửa đứng hóng gió và trời nực quá, làm cho tinh thần con người không thoải mái, ước chừng lên đến băm bảy độ (37) chứ chẳng chơi.
Chúng dù nay đã học thành đạt cả.
 
Đứa con mở cái lồng bàn đậy cơm đã quát tướng:
-Để đồ ăn cho má như thú vật ăn thì có quá quắt không chứ ba, con không nhận ba là ba nữa. Có tiếng trả lời:
-Thì chỉ có là trộn sẵn một bát bánh cuốn với nước mắm đường chứ gì mà ăn nói cục súc vậy?
-Nhưng đừng làm vậy.
-Má vẫn thường xuyên ăn thế mà, còn không có mà ăn chứ con. Nói với giọng hơi buồn buồn.
Còn có hôm vừa mở lồng bàn như vậy cũng quát tướng:
-Ăn gì mà tàn sát vậy. Thế rồi quay ngang không ăn nữa lấy cớ đi ăn với bạn bè, là những đứa bé dễ thương chỉ mất công chi trả là thoải mái biết bao. Nhiều khi mẹ nói:
-Nó phí phạm tiền một cách vô lối rồi nói mẹ:
- Sao mà má tiêu tiền như là mít.
-Vậy chứ tao chưa hề ngửa tay xin chúng mày dù chỉ một đồng.
Sáng sớm đã bị nhìn thấy cảnh tượng ngoài đường mụ bán phở đổ bừa một nồi nước lèo còn dư từ bữa trước thẳng ra đường cái làm bao người trố mắt nhìn sự vô giáo dục xuất hiện từ mới đây nè. Có lẽ từ thời chúng muốn thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích gia đình hoặc chúng học đòi. Thấy vậy bà mẹ lên tiếng:
-Ông có nhìn thấy không, cho đến lúc đám cuới chính của nó chẳng thấy dù một đứa bạn gái thời học sinh nào.
-Thây kệ bà nói câu đó làm chi nữa, tôi có thấy và đọc câu chuyện. Có một đứa con về giới thiệu với cha mẹ:
-Thưa đây là bạn con. Người cha nói:
-Con mời bạn con vào nhà và sau đó tiếp đón nồng hậu, và nói với con rằng:
-Đời cha mẹ, đến bây giờ chưa có lấy một người bạn thân nào. Cái này lỗi thời lắm rồi. Có thể quan niệm người cha khác người con nhưng tìm bạn khó lắm. PV nói câu mà đứt ruột:
 
-Bạn chơi, bạn nhậu, bạn qua đường đời.
-Bạn tôi gồm đủ hạng người. 
 
     PV

Tôi nhớ lại khi đứa con trai lớn mới mất lúc tôi đang nằm trên giường bệnh chờ chết vì nhiễm trùng máu, chẳng ai dám báo cho tôi biết cả. Vì ai cũng sợ lúc đó có thể tôi chết luôn vì quá xốc nhưng dù gì tôi cũng biết.
Khi về đến nhà. Con gái nói:
-Chị khó tánh lắm đó nghe ba. Tôi hỏi một cách cáu gắt:
-Thế ý mày nói gì?
Như vậy tôi cũng đã hiểu được phần nào ý nghĩ của chúng, tôi mặc kệ và biết là chúng không hiểu biết. Vì chính bản thân chính chúng nó làm tôi lo lắng khôn nguôi. Chúng luôn mang theo cách sống buông thả vô lối, bừa bãi. Nhất là kể từ khi biết rành rẽ về tiếng Thái lan, một nước nổi tiếng nhiều về buôn bán tình dục.
Hồi còn trẻ đã có một thời nước tôi đã từng sống với chúng trong khu doanh trại mà bây giờ họ thường gọi là ngã ba Thái lan, bẩn thỉu, liều mạng ăn toàn những thứ khó coi như dế, cào cào, dun đất, hoặc chuyên gia uống ruợu mật rắn, sau này tôi mới biết nó tốt, đi chơi bời gái đĩ chúng thường xuyên bị bắt, quân cảnh xứ nó chúng về nhốt chuồng cọp, ăn chạy. v.v…

 
Chúng thường kêu trời xin tôi bèn thả chúng với một điều kiện:
-Đừng cho tao thấy mặt. Chúng đồng ý rồi trốn biến chẳng bao giờ thấy mặt, nhất là khi ra cái đám du thủ du thực, để trao đổi hàng hóa hoặc cần thiết tình dục. Tuy nhiên gặp tôi chúng trốn chui nhủi, sợ tôi nổi nóng, phạt hoặc bắt nhốt.
Nói đến chúng thường nghĩ ngay đến cách tình dục của chúng. Tôi chẳng ghen ghét chi nhưng quá ư khủng khiếp, ngoài sức tưởng của người, từ đó tôi có ngay sẵn một thiên kiến về người Thái và chẳng thể thay đổi cách suy nghĩ tốt hơn, nên cũng là đầu đề về tính dục của con gái lớn.
Những tương tự phòng, sau khi cho nó đôi chút hiểu biết về dục. Những tưởng sẽ hiểu về cách thụ thai của con người sẽ xẩy ra như thế nào nhất là khi đường tinh trùng xuất hiện phải đối ứng ra sao thì càng tối dạ thêm, lại có ý nghĩ xấu về cha mình.
Từ đó tôi chẳng hề nói thêm vì cái óc bã đậu của chúng.
Tôi ân hận sẽ và nghĩ bị hiểu lầm một cách thô thiển ngay. Và thực đúng như vậy. Tôi ngày đó tôi chẳng màng dành sự hiểu biết cho chúng nữa, chỉ thầm nghĩ chúng đừng vất cái tôi riêng vô lối. Thực tế tôi nóng lắm nhưng chẳng bao giờ nói thêm nữa, cái tính nóng làm vội giận mất khôn.
Sau khi cô gái vừa lấy chồng, tức nay đã hiểu thế nào  là tình dục hoặc tính dục thì vẫn chưa bớt sự hiểu biết ngu xuẩn, dốt nát, theo cách cai trị trong lớp chúng học.
 
Đánh cháu.
Xẩy ra chuyện không hay, vì chúng vừa có gia đình tức không còn lệ thuộc gia đình chung nữa. Thì tất nhiên việc dậy dỗ cháu cũng không tùy thuộc tính chất xưa nữa, tức nay biết là thành dĩ vãng, việc dậy cháu như kiểu xưa nữa. Cháu nếu có chỉ còn tùy thuộc trước nhất là bố mẹ, sau đến ông bà mà thôi, mà cái khổ theo Việt Nam mình thì có câu:
-Yêu cho roi cho vọt.
Ghét cho ngọt cho bùi. Tuy nhiên, ngoài ra còn câu:
 
-Đánh chó coi mặt chủ nhà.
Tôi không đồng ý chuyện đó nữa xưa lắm rồi. Thà rằng dậy một vài người, đây lại xúm vào như muốn ăn tươi nuốt sống.
Làm sao mình lớn như vậy mà chưa hiểu nổi việc cha dậy mà muốn cháu hiểu việc của cô dậy được, nên xẩy ra chuyện không vui chút nào. Bà già nói:
-Chúng tưởng sau khi có chồng chúng đã lớn hẳn lên.
-Thì không lớn làm sao lấy chồng hở bà, mẹ nhìn bố cười nhăn nhó chẳng hiểu sự việc đời nay nó tiến hóa ra sao nữa.
Bà mẹ chỉ lủm bủm như tự muốn nói riêng điều gì mà tôi không thể nghe thấy.
Tôi bước đi để một mình cho bà suy nghĩ.
Trời chưa sáng hẳn bà đã đi lo cơm nước cho con gái ngược lại với lời nói vừa xong khỏi miệng. Tôi cũng chẳng muốn hiểu thêm nữa bèn ra cửa đứng hóng gió và trời nực quá, làm cho tinh thần con người không thoải mái, ước chừng lên đến băm bảy độ chứ chẳng chơi.
 
Sắp hè rồi.
Tôi ước mong trẻ lại như ngày xưa ngồi gốc phượng buồn nghĩ đến ngày chia tay, ngoài kia tiếng ve đã bắt đầu rỉ rả, nghe nửa vui nửa buồn. Nghĩ lại tấm hình băng trinh của con gái mình mà buồn. Buồn vì chúng chẳng biết những hy sinh cuối cùng của cha mẹ lo lắng cho chúng như thế nào, ra làm sao.
Khi đã đạt ước mơ chúng nghênh ngang tự tại trên đỉnh cuộc đời, đó là chứ đừng nên đứng trên đỉnh đầu bố hoặc mẹ.
Ý chính cha mẹ huấn luyện về tính dục chính là tuy theo bản chất từng đứa con mà cha hoặc mẹ đã biết từ lúc còn nhỏ cốt ý phòng hờ, nhưng tùy theo sự thẩm thấu từng đứa một, lại chúng nghĩ sao về hành động đó, thường thì cha mẹ khó mà giáo huấn nổi những đứa đã học văn hóa tốt hơn đứa khác, đó là cái tự hào nhưng mà cái dốt của từng đứa lại không muốn chúng lệ thuộc quá nhiều về khác giới như nếu nhìn và xét kỹ vô tình hữu ý biến thành nô lệ mà chẳng hay. Nói chung khi đó con người nói chung cũng đều trở về bản chất của nguyên sinh động vật, tức phải làm theo nhưng đòi hỏi của cơ thể ta gọi là bản năng.
 
Sống với bản năng thường con người mất sự tự khống chế hay còn gọi là những hành động thiếu kiểm soát. Hiểu được sự này đã bước qua bao nhiêu giai đoạn khác.
Tức hành động có kiểm soát. Thì tuyệt quá rồi. Nhưng thường ít ai vượt qua khỏi sợ đòi hỏi đơn thuần khi đến tuổi, nên để bù đắp những tham muốn đó loài người đem vào đó đạo giáo để khống chế bớt mà thôi.
Thường người ta hay nói:
-Tôn giáo nào cũng hướng người đến “chân thiện mỹ”.
 
Nhưng thử hỏi họ biết chân, thiện, mỹ là gì chưa, và ra sao?
Thường thì dù họ cũng có thể biết nhưng vì bản năng nó đòi hỏi, thường thì đến tuổi cập kê cô cậu thì thế nào cũng càng cần phải biết nụ hôn nó ngon ngọt như thế nào, nhưng chưa biết nó đưa con người ta đến gần sự lo lắng, buồn phiền hơn. Lúc đó biết giận, biết thương, hờn, ghen tuông, thỏa mãn cái tôi trong cơ thể nhưng chẳng ai muốn nói cơ thể lúc đó là nguyên sinh động vật. Tuy nhiên không vậy chưa phải là người. Trong con người mang theo hai phần khối, tinh thần, thể xác. Trong kinh thánh nói:
-Tinh thần thanh thoát xác thân nặng nề. Trước tiên là tiền, thỏa mãn, ăn uống để đơn giản chỉ để nuôi sống chưa đủ, phải ăn món này mới ngon, món kia mới hấp dẫn, ngoài ra bên cảnh đó còn ba thứ nữa như cờ bạc, trai gái, rượu chè, thuốc xái v. v…
Những câu chuyện trên mong có một ngày chúng sẽ đọc may dẫn dắt cho con cháu chúng sau nà mà thôi. Đời tuy dài nhưng thoáng qua nhanh vô cùng sẽ biến thành cụ già lọm khọm chưa biết hướng dẫn con cái mình theo ý hướng chồng hay vợ. Có khi lúc đó tương tranh theo ý chung dòng họ đã gần như ấn định.
Người mẹ già tội nghiệp, cầu mong đứa con gái mau thành thân, để mau có cháu bế.
Khi sau sanh may ra thay đổi máu huyết mới có bớt đi những cá tính cộc cằn không đáng có của tuội, của người mang trong người bao gian khổ của người mẹ cho con ăn học tới nơi tới chốn.
Khi viết bài này và sau khi chúng tôi qua đi may ra chúng dậy con tốt hơn đời cha mẹ chúng dù nay chúng đã học thành đạt cả.
 
 
 
Lời cầu nguyn:
 
Xin chúa chí thánh nếu có ngài,
Xin cho chúng con là những đứa con ngoan.
Xin cho chúng con đủ suy nghĩ lại những gì đã nghĩ.
Và xin kliểm soát từng hành động của chính chúng làm vì người.
Sẽ ngang hàng với những người đã được Chúa thánh hóa.
Và xin Chúa đừng để chúng sa chước dốt nát.
 
Amen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2008 06:10:44 bởi tmv76 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9