HOÀNG HÔN KHÔNG YÊN LẶNG
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Chào mừng Phạm Ngọc San đến với dd VNTQ nha..chúc vui và sáng tác đều nà...
Và mùa thu đi...
Mùa thu về cho xanh màu lục bát,
Cho tha nhân nhớ khúc hát hẹn hò,
Nhìn hàng cây lá buông trông chiều đổ,
Một bóng người khắc khổ thức nhìn đêm...
.........
Cảm ơn BĂNG NGUYỆT đã ghé thăm, còn để lại thơ. Cho mình làm quen nha. Mong BĂNG NGUYỆT luôn ghé thăm mình nghe. PNSAN Sống tại Hanoi, nghề tự động hoá. Là người yêu THƠ,NHẠC, HOẠ. Cảm ơn nhiều.
Vui một chút, đừng giận nghe. Chữ "NGUYỆT"=Trăng, trong chữ NHẬT NGUYỆT. Mình biết rùi, chữ Hán phải KO? Còn chữ BĂNG: có phải trong chữ :BĂNG NHÂN KO?, Hay BĂNG HÀ; Hay BĂNG SƠN...? Chỉ cho mình nha.
Chọc nhau một chút cho vui thôi mà.
Và mùa thu đi...ĐÔNG TỚI
.
Luc - sáu, bát - tám đó mà,
Thi nhân hít ngắn, thở ra thì dài.
Trăng đêm lạnh cóng tóc mai.
Một mình một bóng, ngóng hoài tuyết đông!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 15:15:02 bởi PhạmNgọccSan >
TRĂNG và THƠ
VẦNG TRĂNG TRONG MƯA
Thân tặng K
Ngửa mặt tìm vầng trăng,
Giữa một đêm mưa gió.
Trong tâm linh anh tin vẫn có,
Trên bầu trời đâu đó một vầng trăng.
Vuốt nước mưa,
Gạt nỗi giá băng,
Gạt đi ý nghĩ:
Ta có rồ, có si mê không nhỉ,
Tìm vầng trăng trong mưa!
Bỗng một vầng trăng toả sáng đu đưa,
Trong giọt nước đọng trên mi, gần quá!
Phũ phàng thay gió mưa tầm tã,
Vụt tắt một bóng trăng!
Đa đoan chi mấy cao xanh,
Heo may lại cướp giọt tình của mưa !
TRĂNG và THƠ
TRĂNG KHÁT
Một dòng sông cái, mênh mông,
Bao hồ bát ngát xanh trong một vùng.
Sao trăng, trăng khát quá chừng ?
Khi ngoi mặt nước, khi vùng đáy sâu.
Khi tròn, khuyết, khi âu sầu ,
Để lăn tăn sóng, để nhău mặt hồ...
TRĂNG và THƠ
TRĂNG MƯỜI TƯ
Mười tư đêm tĩnh mạc.
Một ta với một trăng,
Rượu xuông nhắm ánh bạc,
Ngả nghiêng cùng chị Hằng.
Trăng lung linh xanh ngát.
Thơ mênh mang không gian.
Lệ sương buông man mác.
Bịn rịn, nỗi đêm tàn .
Đêm 14/07/ Trước VU LAN
TRĂNG và THƠ
TRĂNG RẰM THÁNG BẨY
Tuyệt thay, vào đêm nay,
Cắt điện cả đêm ngày,
Mưa bão cũng vừa dứt,
Trăng thanh không gợn mây...
Lễ Vu Lan buổi sớm,
Lòng vẫn còn ngất ngây.
Cùng ông bà cha mẹ,
Mồn một như ban ngày…
Một đêm rằm tĩnh mặc.
Ta bay trong ánh trăng,
Đến một miền tĩnh lặng,
Theo dấu chân chị Hằng.
Khấu đầu, ta lậy tạ.
Hầu chuyện bậc sinh thành.
Hằng Nga khe khẽ nhắc:
"Sương buông, đã tàn canh."
KHÚC MƯA
Kìa, bước chân mưa múa trên thảm lá,
Bản hoà âm kín cả không gian…
Khi nhẹ nhàng êm dịu diệu val,
Ta xoay tít, bồng bềnh mơ ngây ngất…
Khi dồn dập, khúc tango, dập dồn bất tận,
Ta lênh đênh, chao đảo với biển khơi…
Mưa ơi mưa, sự vô ý của đất trời,
Đã chạm phải tơ lòng rung muôn điệu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 15:51:42 bởi PhạmNgọccSan >
Vui một chút, đừng giận nghe. Chữ "NGUYỆT"=Trăng, trong chữ NHẬT NGUYỆT. Mình biết rùi, chữ Hán phải KO? Còn chữ BĂNG: có phải trong chữ :BĂNG NHÂN KO?, Hay BĂNG HÀ; Hay BĂNG SƠN...? Chỉ cho mình nha.
Chọc nhau một chút cho vui thôi mà.
Chào anh San,
Nguyệt = trăng
Băng = nhà băng (vừa được anh Hoa Huyền tặng)
BN = nhà băng trăng
Thơ trăng của anh tuyệt lắm...tỉnh táo bn sẽ viết vài dòng nha...chúc vui!
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Vui một chút, đừng giận nghe. Chữ "NGUYỆT"=Trăng, trong chữ NHẬT NGUYỆT. Mình biết rùi, chữ Hán phải KO? Còn chữ BĂNG: có phải trong chữ :BĂNG NHÂN KO?, Hay BĂNG HÀ; Hay BĂNG SƠN...? Chỉ cho mình nha.
Chọc nhau một chút cho vui thôi mà.
Chào anh San,
Nguyệt = trăng
Băng = nhà băng (vừa được anh Hoa Huyền tặng)
BN = nhà băng trăng
Thơ trăng của anh tuyệt lắm...tỉnh táo bn sẽ viết vài dòng nha...chúc vui!
Cảm ơn cô chủ ngân hàng Trăng-Băng Nguyệt đến thăm và động viên. Mình làm thơ để giải toả lòng mình ấy mà, đừng cười nha. Có một bài cực nặng, cực bức bối, dó là bài-TRĂNG ĐÊM HÈ, mình ko định póst lên, vì chắc chẳng ai thích nó. Bạn đến thăm, San post lên cho BN đọc nha.
TRĂNG ĐÊM HÈ
Trăng hư ảo, oi nồng rất thực.
Trăng lung linh, bàng bạc nhân gian.
Mờ hơi đất chao nghiêng bóng nguyệt
Gió vui đâu, sao cứ mải lang thang!
Trên tầng cao mềm mại nhẹ nhàng,
Mây mượn gió tạo muôn hình kỳ ảo.
Cây dưới đất tắm trăng cao đạo,
Bóng chập chờn trong ánh trăng mơ.
Ông thần nông lưng gập bao giờ,
Chắc vụ chiêm này nặng hạt.
Mặt ruộng loá muôn mảnh trăng bạc,
Nhấp nhô đoá gốc rạ trăng treo.
Một đêm hè lồng lộng trong veo.
Gió tĩnh lặng, oi nồng tĩnh lặng.
Dế lãng chìm trong màn đêm thanh vắng
Một tiếng ru, xao động cả không gian...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 16:01:34 bởi PhạmNgọccSan >
MÀU MƯA LŨ
Trời thút thít trút buồn vào lòng đất,
Nước mắt rơi, hư ảo cả nhân gian….
Lũ băng băng, mưa mờ khuất bản làng.
Mầu nước đỏ xoáy mòn lòng đất đỏ.
Rừng đầu nguồn, biến hoá mầu rực rỡ.
Màu lương tâm đen đúa bỗng đổi đời,
Nào tủ chè, sập gụ, biệt thự ngất trời...
Bỗng sừng sững những tượng thần vời vợi...
Bao bản làng biến mầu không tên gọi,
Đỏ máu, trắng tang, đen đất, mặt vàng…
Lỗ thủng Ôzon, trời lại khóc than,
Trút vào đất ngập tràn màu loang lổ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 16:02:25 bởi PhạmNgọccSan >
CƠN GIÔNG CHIỀU PHỐ
Một chiều,
Phố bụi, bỗng xanh xưa.
Gió tung tẩy,
Pha màu ,
Trên mặt người hối hả...
Chiều chưa đi.
Đêm chưa về.
Gió quẩn quanh,
Nửa quen nửa lạ.
Chợt nhận ra,
Phố vắng nét thân quen.
Nét dịu hiền,
Tần tảo, Của mẹ và em.
Còn đâu nữa,
Mầu bình yên,
Chiều phố cũ...
Nắng trở.
Quái chiều.
Sắc mầu giang dở.
Gió thở dài,
Vun vút ra đi...
Một cơn giông,
Cuốn bụi, Mịt mù.
Gió hoang lạc,
Điên cuồng,
Tìm dáng cũ...
VÔ ĐỀ
Nhạt nhoà tiễn hạ ra đi,
Còn in dấu phượng đỏ khi chiều về...
THU ơi ! Sao mải đam mê,
Về đi, một chén rượu quê ta chờ.
TRĂNG ƠI ! VỀ ĐI
Gửi K
Thiên hà rộng lờn,
Ngân hà lẻ loi.
Lối trăng mòn
Gió vật vã mưa mặn mòi.
Trăng có lạc giữa mây ngàn muôn sắc?
Sao mai đông,
sao hôm tây,
hải đăng giăng mắc.
Và bập bùng một ngọn lửa trái tim.
Vạch cỏ đạp gai một lối lần tìm,
Chẳng có lẽ
Lối mòn kia mòn thật !
Không,
Mưa chỉ bùng lên, mưa không dập tắt,
Ngọn lửa lung linh sáng tự tim ta
Giữa mênh mông vô đinh thiên hà
Chẳng cần hải đăng,
Hãy theo ánh lửa.
Về đi! Trăng ơi !
Còn chi nữa,
Giữa nhân gian
Một ngọn lửa chờ em.
Đêm rằm trung thu 2008
BỖNG DƯNG
Bỗng dưng chiều nhạt vương thềm.
Bỗng dưng gió bấc, xám thêm sắc trời.
Bỗng dưng dưng dửng mặt người.
bỗng dưng trời lại trở trời tiết đông.
Để lòng dửng dưng với lòng,
Để ta ngỡ tưởng rằng không là mình !!!
MÙA THU TỚI
Tặng Thu Hà Nội
Nhẹ nhàng Trăng vén mây ,
Cười cùng mùa Thu tới .
Nắng dịu dàng nắng mới .
Ngòn ngọt chút heo may .
Nhè nhẹ sương Thu bay .
Hơi thu lên mầu áo .
Mặt hồ xanh hư ảo .
Cổ Ngư lãng đãng Thu .
Thầm thì gió nhẹ ru ,
Khúc ru Thu biêng biếc .
Đậu vai nắng thao thiết ,
Chuyền hơi ấm thơ ngây .
Mơ màng thoáng tỉnh thoáng say,
Bờ vai thoáng dáng Thu bay sắc vàng.
NGÀY QT NGƯỜI CAO TUỔI 1/10
TẶNG QUÝ VỊ U60 Lão giả
(Hát nói )
Mây bay gió thoảng.
Cuộc đời như gió thoảng mây bay.
Nhớ ngày nào cha mẹ dắt tay,
Tô nét chữ “Nhân chi sơ bản thiện”.
Nay tóc bạc gối chồn tai điếc,
Nghĩa vụ đời tạm hết trả vay.
Lão giả an chi, nước nước mây mây…
Quãng còn lại dành cho cháu chắt .
“Thiên trường địa cửu vô chung tất
Giả ngã trường tồn bất lão xuân" (*)
Cơ trời cũng hiểu chút nguyên căn,
Chẳng tự lấy hư vinh mà mê hoặc .
Cùng bè bạn vui trong thanh bạch .
Lấy tâm nhàn làm cốt cách tiêu giao .
Cây đời mãi mãi thanh tao .
...............................................
*Thơ Chu Mnh Trinh .Có nghĩa là:
Trời đất lâu dài không chấm dứt
Giả sử ta sống mãi như mùa xuân không già
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: