HOÀNG HÔN KHÔNG YÊN LẶNG
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 11 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 156 bài trong đề mục
Mùa Thu 24.11.2009 17:15:26 (permalink)
0
NHÀ THƠ PHẠM THÔN NHÂN VIẾT.
THU HƯƠNG DƯỜNG VẪN RA VÀO ĐÂU ĐÂY

       Lá thu rơi giữa chiều thu,
 Để cô đơn cọng gió ru với cành.
       Hương thừa phảng phất mong manh.
 Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm.

       Màn nhung sương bạc phủ mềm.
 Đầu cành se lạnh nỗi niềm heo may.
       Bước thời gian cánh nhạn bay.
 Mắt cành ru gió hàng cây đượm buồn.

       Phiêu bồng tiếng lá về nguồn,
 Lãng du hương cũ vẫn còn vấn vương.
       Thấm trong lá gió hơi sương,
 Sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa…

PTN


 
NHÀ THƠ HIEULE VIẾT:

Đọc thơ "Hoàng Hôn không yên lặng" của Anh PTN, lòng tôi bâng khuâng nhớ quê hương da diết. Thơ anh vàng ươm chất đồng quê, thấm đẫm tình yêu quê hương tha thiết. Hồn thơ ấm áp, đôn hậu. Âm vận, ngôn từ mượt mà, nhuần nhị. Anh đã để lại nét duyên thầm trong lòng bạn đọc, trong tôi.
Cảm ơn anh rất nhiều.
Xin được làm quen anh bằng đôi dòng ngẫu hứng thu tiếp dòng thơ "Thu" của anh.
Chúc anh khoẻ vui và sáng tác đều tay nha.

KHÚC THU CA

Nghe thoảng tiếng thu lòng rơi nhè nhẹ
Lá vàng mơ nghiêng cánh khẽ chiều say...
Ai gọi sáo về vi vút từng mây
Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác?

Muốn níu mãi thu vàng đừng tan tác
Đừng bay đi, hương thu hỡi kiêu sa!
Hãy ở lại, đừng rơi đừng tàn nhé!
Chiều buông dần lặng lẽ khúc thu ca.

HL


MT VIẾT :
Bài thơ của nhà thơ PTN quả là một bức tranh đẹp, huyền mặc đượm chút buồn nhớ mong, gói gọn trong"màn nhung sương bạc phủ mềm"" đầu cành se lạnh"" cánh nhạn bay"" mắt cành ru gió" bức tranh thật sống động có âm thanh của gió, tiếng vỗ cánh của không gian,hơi sương thì rơi nhè nhẹ ..những động từ " phủ"" bay""ru" làm cho bức tranh thơ sống động đến lạ lùng, sức truyền cảm trong những động từ đã nẩy bài thơ lên rất hay, rất tuyệt.

     Màn nhung sương bạc phủ mềm.
 Đầu cành se lạnh nỗi niềm heo may.
       Bước thời gian cánh nhạn bay.
 Mắt cành ru gió hàng cây đượm buồn.

Khổ thơ đầu của bài thơ,ta đọc và cảm một điều hiển nhiên là khi mùa thu đến  "lá thu rơi giữa chiều thu" sự cảm nhận rất tinh tế qua  chữ "chiều" và " hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm" rất logic , tại sao tác giả không dùng từ ngày thu mà lại sự dụng từ "chiều" để miêu tả ..ẩn ý rất nhiều đó ạ, chính vì thế mà bài thơ có một sức hút lạ kỳ .
Và chính vì mùa thu lá rụng về cội, chỉ còn lại những cành cây trơ trọi, nên " để cô đơn cọng gió ru với cành" sự liên tưởng,sự so sánh rất hợp lý và cách miêu tả rất tròn ý, mà ý nhị vô cùng.Chính vì lẽ đó mà tác giả chỉ còn cảm nhận được chút gì còn lại rất mong manh của mùa thu đã trút lá "Hương thừa phảng phất mong manh".
 Đó cũng chính là hương vị của mùa còn lại, tác giả sử dụng từ "thừa" rất nhẹ nhàng và hợp tình,và chính hương thu trong thơ của nhà thơ PNS đã làm vương vấn biết bao trái tim con người,và ngay chính tác giả cũng không là ngoại lệ.Bởi thế mà  thu Hà Nội trong thơ của tác giả luôn hay đến thế.
Khổ cuối của bài thơ cho ta cảm nhận dư âm rất rõ nét về hương thu.
Như lời tự sự của mùa thu: lá dù đã rời cành, sắc vàng rơi trên đất, lá thấm hơi sương tất cả còn vương vấn mong mùa thu trở lại, " thấm trong lá gió hơi sương" để " sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa" .Qủa là bài thơ về hương mùa thu Hà Nội tuyệt hay, hình ảnh sống động, sự liên tưởng tài tình, ẩn ý thầm thì cùng thu.

Và thật tuyệt vời khi nhà thơ Hieule đã cảm được mùa thu đẹp xiết bao trong thơ của nhà thơ PTN, nên đã thán rằng:

"Muốn níu mãi thu vàng đừng tan tác
Đừng bay đi, hương thu hỡi kiêu sa!
Hãy ở lại, đừng rơi đừng tàn nhé!
Chiều buông dần lặng lẽ khúc thu ca."

Và nhà thơ Hieule đã say thơ của nhà thơ PTN cũng như say hương thu trong thơ người, hình như có tiếng sáo vi vút, đó phải chăng là tầm cao nghệ thuật của thơ đang vi vút trong thơ của nhà thơ PTN và nhà thơ HL thầm hỏi:

" Ai gọi sáo về vi vút từng mây
Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác? "

Câu nghi vấn " Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác?" câu hỏi  nhấn mạnh một điều hiển nhiên là bài thơ của tác giả PTN đã gom nhặt tất cả những âm thanh buồn đến ngơ ngác lòng người,đến thổn thức lòng người bởi lẽ hình ảnh âm thanh trong thơ đã truyền tải hết những nét đẹp của mùa thu mất rồi.
  Bài thơ "THU HƯƠNG DƯỜNG VẪN RA VÀO ĐÂU ĐÂY", một mùa thu Hà Nội thật đẹp, thật buồn, và mùa lại vương vấn mùa sau và để hoàng hôn nhuộm màu gọi đêm "
Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm"
Cảm ơn bài thơ xuất sắc của nhà thơ PTN và cảm ơn sự đồng cảm tuyệt vời qua thơ của nhà thơ HL.
Thân
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2009 17:38:13 bởi Mùa Thu >
PhạmNgọccSan 25.11.2009 16:27:17 (permalink)
0
CHÀO MÙA THU
MT viêt lời bình hay và tinh tế lắm. Cảm ơn MT đã đưa bài " Hương thu dường vẫn ra vào đâu đây"(DƯ HƯƠNG) và bài thơ đồng cảm của HIÊU LÊ " Khúc thu ca" về THƯ QUÁN.Cảm ơn MÙA THU thật nhiều nha.
Mình rât thích bài của Hiêu Lê. PNS hoạ lại, mình đưa cả 3 bài lên đây nhé :


DƯ HƯƠNG
 
Lá thu rơi giữa chiều thu,
Để cô đơn cọng gió ru với cành.
Hương thừa phảng phất mong manh.
Hoàng hôn tím nhuộm đầu cành gọi đêm.
 
Màn nhung sương bạc phủ mềm.
Đầu cành se lạnh nỗi niềm heo may.
Bước thời gian cánh nhạn bay.
Mắt cành ru gió hàng cây đượm buồn.
 
Phiêu bồng tiếng lá về nguồn,
Lãng du hương cũ vẫn còn vấn vương.
Thấm trong lá gió hơi sương,
Sắc thu nhuộm đất vấn vương đợi mùa…
 
                                                     PNS
Bài xướng
 
KHÚC THU CA

Nghe thoảng tiếng thu lòng rơi nhè nhẹ
Lá vàng mơ nghiêng cánh khẽ chiều say...
Ai gọi sáo về vi vút từng mây
Ai gom nhặt âm thanh buồn ngơ ngác?

Muốn níu mãi thu vàng đừng tan tác
Đừng bay đi, hương thu hỡi kiêu sa!
Hãy ở lại, đừng rơi đừng tàn nhé!
Chiều buông dần lặng lẽ khúc thu ca.

 
                                                   
 HIÊU LÊ

Bài họa
 
NÉT  THU
 

Khói đồng chiều nâng hồn bay  theo gió. 
Sắc vàng rơm vàng ngõ bước chân say
Lối  bập bềnh rơm óng - bập bềnh mây
Hương mùa vụ dư hương thu thôn dã
 
Gió thu hát đồng ca cùng gốc rạ
Sắc cải vàng ong óng bãi bồi sa
Nắng ru rín triền đê mươn mướt gió
Nét thu quê nhuộm tím khúc thu ca



                                        PNS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 19:36:06 bởi PhạmNgọccSan >
Mùa Thu 01.12.2009 10:39:25 (permalink)
0
MT gửi vào chủ đề "Thu Hà Nội" của bác Phạm Ngọc San,một bài thơ "Giọt thu xa" mong bác vui và mong bác viết nhiều thơ hơn nữa, chúc bác sức khoẻ, hạnh phúc và sáng tác thơ đều tay ạ.
Thân
MT

Kỷ niệm một vùng quê, nơi xa xôi đó, có những hồi ức thưở bé thơ, giọt trâm bầu nhà bên văng vẳng vang trầm bổng réo rắt, cây xoan trứoc sân nhà, ụ rơm vàng chúng tôi đùa vui, nghịch ngợm, tóc và quần áo dính đầy rơm rạ, thưở xa dần hiện về, và nước mắt tuôn rơi.., khi xa rồi sao nhớ quá Hà Nội ơi !

GIỌT THU XA

(Hà Nội trong trái tim tôi!)

Sắc lá vàng, óng ánh nắng ban mai
Gió mơn man
                 dịu tâm hồn mơ mộng.
Chiếc lá vàng, gợi bao điều rất thật
Đã qua rồi mùa thu tới xôn xao.

Và mùa đông nhẹ bước đến nôn nao
Trời se lạnh
             gió mơn man
                                nắng mát.
Gío và hoa
                hoà tâm tình
                                   bát ngát
Cả đất trời, dần chuyển sắc sang xuân

 Khói lá hun,nghi ngút toả mùi hương
Gợi miền quê, bao nỗi niềm vương vấn
Ụ rơm vàng,  xoan vững vàng
                                          dáng đứng
Như đợi chờ, người viễn xứ xa xôi.

Giọt trâm bầu
               bên cánh võng tao nôi
Cung trầm bổng
                gió ru hời réo rắt ?
Lá xào xạc
          hoà cung trầm  
                              suối hát
Giọt thu vàng
            lóng lánh
                       hạt mưa rơi..!!!

Mùa Thu

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 17:11:31 bởi Mùa Thu >
ThanhThanhKhiet 06.12.2009 11:58:35 (permalink)
0
     Chúc giáng sinh vui vẻ
 
                    ***
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/C4E7E6C4B3AF4065889E325F04C5F539.jpg[/image]
Attached Image(s)
Mùa Thu 30.01.2010 14:54:25 (permalink)
0
HOÀNG HÔN KHÔNG YÊN LẶNG

(Thân mến tặng nhà thơ Phạm Ngọc San- Phạm Thôn Nhân)

Có thể nào, người bỏ lại trời thơ ?
Để thổn thức... trái tim mùa xuân đến!
Cây cỏ hoa, cánh đồng vàng yêu mến!
Con phố dài, hun hút gió heo may.

Thơ bên người
            dịu màu nắng ban mai
Ùa ấm áp vây quanh người mỗi sáng
Bóng hoàng hôn
       nhập nhoạng
             chiều loang loáng
Cảm xúc về, hằn những nét suy tư.

Giận nàng thơ hay hờn giận mùa thu?
Mà hoàng hôn
             dấu nỗi niềm riêng cõi
Nắng phủ tràn
          hoàng hôn vàng
                               đổ ngói
Vẫn xa rồi, đâu khúc hát ngân thu?

Nhấp rượu nồng sóng sánh cùng Hương Nhu
"Bước mùa thu" níu hồn thu dừng bước.
Ngọn lửa xanh Hiếu Lễ tình ngây ngất
Nắng vương tràn trên màu mắt phong sương.

Trời làm mưa
             xối nhoà mộng thơ vương
Đừng phó mặc
        nắng hoàng hôn dần tắt.
Để đêm về
       trăng vàng vọt ngấn mắt
Ly rượu đầy
    sóng sánh
          ánh
             hồ thu.

MT
Mùa Thu 14.02.2010 15:32:17 (permalink)
0
NĂM MỚI TẾT ĐẾN

MT chúc bác Phạm Ngọc San, sức khoẻ thật dồi dào, an lạc, bình an và may mắn.Mong bác trở về với những trang thơ.Đừng là hoàng hôn của sự ly biệt, xa xôi, mà hãy là "Hoàng hôn không yên lặng"
Hãy là  hoàng hôn của sự sống động, sự vui tươi, sự nhiệt tình...trong một tâm hồn nghệ sĩ.
Bác hãy viết thơ, vẽ tranh nhiều vào nhé, dù thế nào cũng không được bỏ cuộc, cuộc sống tươi đẹp đang níu kéo bước chân ai, và sự sống quanh ta vào mùa xuân đang tràn đầy sức sống, bác hãy cố gắng...cố gắng...để sống..để vui tươi, để có thể nhìn thấy ánh mặt trời mỗi sáng...bình minh hừng sáng phía trời Đông.
Hy vọng vào một niềm tin chiến thắng bệnh tật, để trở về bên đời, bên cuộc sống yên vui.

Mùa Thu 13.03.2010 18:57:24 (permalink)
0
TÌNH CA HÒANG HÔN


(Tặng nhà thơ PNS và nàng thơ KO)

Chiều ráng đỏ
      phía trời xa huyền ảo
 Khối vo tròn
             bình lặng cuốn chân mây.
Điều gì lạ
    ẩn khỏang lặng lất lây
Cứ  bềnh bồng
          nhẹ tênh dần xa khuất.

Chiều ráng đỏ
       hiển hiện là ánh mắt
Dõi sắc buồn
           thầm lặng quét miên man.
Nghĩ ngợi gì ?
 Trải nghiệm ...
                bụi thời gian?
Phủ cánh lá
            màu bàng bàng rũ rượi.

Người nghĩ gì
       mà trông buồn rười rượi?
Mắt lá nhìn
       sương vương đọng long lanh
Người có còn
            mơ ước mộng mong manh?
Hay ấp ủ
         nỗi niềm miền xa khuất.

Tôi lặng nhìn
          thấy nàng thơ gục khóc
Xếp cánh buồn
          vang tiếng hót nỉ non.
Ngước ánh nhìn
         dòng lệ trực trào tuôn
Chiều ráng đỏ
          níu thời gian đừng vội...

Ráng chiều ơi! ngày có còn cơ hội?
Để thơ về hát bản nhạc xuân ca.
Sức khỏe người
           là bản nhạc thiết tha
Gảy cung đàn
       mời .............nàng thơ .........dừng bước.

MT


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2010 21:55:12 bởi Mùa Thu >
PhạmNgọccSan 02.04.2010 11:02:45 (permalink)
0
                                     ĐÔI LỜI MUỐN NÓI

    CHÀO MÙA THU, CHÀO CÁC BẰNG HỮU VÔ CÙNG QUÝ MẾN CỦA TÔI!

    Trước tiên, Phạm Ngọc San xin được nói lời tâm huyết tự đáy lòng :
   CẢM ƠN CÁC BẰNG HỮU, ĐẶC BIỆT CẢM ƠN MÙA THU ĐÃ QUAN TÂM, ĐỘNG VIÊN SAN VƯỢT QUA KHÓ KHĂN TƯỞNG CHỪNG KHÔNG VƯỢT NỔI.
 
    NHỜ  SỰ ĐỘNG VIÊN, KHÍCH LỆ CHÂN TÌNH, VỚI TÌNH  THƯƠNG YÊU CỦA QUÝ BẰNG HỮU, NGỌC SAN TÔI ĐÃ VƯỢT QUA CƠN BẠO BỆNH-MỘT CĂN BỆNH TRẦM KHA CỦA NHỮNG  NĂM THÁNG ĐẠN BOM VÀ TUỔI TÁC.

    TUY CHƯA MỘT LẦN GẶP MẶT, NHƯNG VỚI TRÁI TIM BỒ TÁT, VỚI TÍNH CÁCH VĂN NHÂN,TÍNH ĐA CẢM  THI NHÂN CỦA CÁC BẰNG HỮU, SAN TÔI ĐÃ TÌM LẠI ĐƯỢC TIA SÁNG NHÂN HẬU, YÊU ĐỜI, VÀ LẠC QUAN HƠN TRONG NHỮNG KHOẢNH KHẮC HÔN HOÀNG.

    SAN – (Phạm Thôn Nhân -Anh nhà quê họ Phạm) VỐN VỤNG VỀ TRONG GIAO TIẾP. THƯỜNG LÚNG TÚNG VÀ LẶNG IM KHI CẢM ĐỘNG. MONG BẠN HỮU THỨ LỖI CHO NHỮNG PHÚT LÚNG TÚNG VÀ IM  LẶNG ĐÃ QUA VÀ CÒN TIẾP VÌ CĂN BỆNH CỐ HỮU NÀY CỦA THÔN NHÂN!

    SAN TÔI VỐN NGẠI NÓI VỀ MÌNH ( Trời sinh yếu  tính này), TÔI VÔ CÙNG SỬNG SỐT KHI TIN SAN BỆNH NẶNG LAN TRONG BÀU BẠN! LÚC ĐẦU SAN HƠI MỆT MỎI VỀ VIỆC NÀY! (Trong lòng thầm trách người bạn đã lộ thông tin ). NHƯNG QUA THỜI GIAN, QUA THƠ CỦA BẰNG HỮU ĐỘNG VIÊN, SAN TÔI  ĐÃ CÓ CON MẮT LẠC QUAN HƠN KHI NHÌN CÁI “ VÔ CẢM” CỦA THỜI NAY!  

    TRƯỚC ĐÂY  SAN CÓ BÀI “YÊN BÌNH”  :

Bom đạn đã qua.
Vết thương vờ ngủ…

Ôi! cái bình yên trong bão lửa,
Hãy về,  ru ngủ trái tim ta!

Cái thời khói lửa đã xa,
Mà nghe gió thổi  ngỡ là chiến tranh.

Hiền hoà bến nước đồng xanh.
Gió đừng rít để yên lành nước non.


    CÓ LẼ LÚC NÀY SAN ĐÃ LẤY LẠI ĐƯỢC CẢM GIÁC “YÊN BÌNH”  TRONG CÕI LÒNG, MẶC DÙ CÕI ĐÓ ĐÃ VÀO THỜI KHẮC HOÀNG HÔN

    HIỆN NAY NGỌC SAN TÔI CÒN GẶP NHIỀU KHÓ KHĂN KHI VẬN ĐỘNG, KỂ CẢ GÕ MÁY TÍNH, NHẤT LÀ CÒN LỜ MỜ TRONG TƯ DUY,  NÊN CHẮC SẼ CÒN CÓ LỖI KHI KHÔNG PHÚC ĐÁP KỊP TÌNH CẢM CỦA QUÝ BẰNG HỮU NGAY ĐƯỢC.

    MỘT LẦN NỮA, NGỌC SAN XIN CHẮP TAY TRƯỚC  NGỰC CẢM ƠN MÙA THU, CẢM ƠN QUÝ BÀNG HỮU CỦA NGỌC SAN!

Trân trọng
Phạm Ngọc San – PTN- anh nhà quê của quý bạn.

 
Mùa Thu 04.04.2010 00:38:47 (permalink)
0
Thật xúc động khi đọc những dòng chữ trải lòng của nhà thơ PNS.Biết nhà thơ đã vượt qua bạo bệnh, MT mừng lắm.Bác hãy giữ gìn sức khoẻ nha.Chúc bác luôn bình an.
Thân
MT
PhạmNgọccSan 21.10.2010 22:45:08 (permalink)
0


      
NHỚ PAUXTỐPXKI VÀ MÙA THU VÀNG



          Tiếng thu gọi lối thu xưa,
      Nét thu hương cũ lại dưa sắc vàng.
      Ngỡ dĩ vãng,  ngỡ hoang tàn,
      Ngỡ bàn tay ấy đã ngàn ngạt xa...  
      Tóc sương trắng vạt sương tà,
      Nhớ thu Nga chợt nhớ hoa Hồng Vàng.
      Bạch Dương trắng nẻo xốn xang,
     Bông Hồng Vàng”(*) ấy, ngỡ ngàng chiêm bao!

..................................................................................................
 
(*)”Bông hồng vàng” tập truyện ngắn của Pauxtốpxki.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2011 09:53:59 bởi PhạmNgọccSan >
PhạmNgọccSan 22.10.2010 14:47:52 (permalink)
0
.
       Nhớ kỷ niệm về nhạc phẩm" Nương Chiều" của Phạm Duy.



CHIỀU QUÊ
 
  Chiều ơi!
  Gió chiều về,
  Sóng lúa nhấp nhô.
  Con sóng chiều,
  Xanh mướt vỗ bờ.
  Bước chân chiều,
  Phiêu sóng lơ ngơ…
  Hỡi chiều!
                                
  Chiều ơi!
  Sắc tím về,
  Lặng lẽ buông lơi.
  Nhuốm tóc mềm,
  Bạc trằng phôi phai.
  Tím nỗi chiều,
  Nhuộm thẫm đêm dài…
  Hỡi chiều



  Chiều ơi !
  Ánh trăng về,
  Xanh dịu nỗi đau.
  Giọt sương về,
  Nặng chĩu tình sâu.
  Giấc chiều về,
  Men dậy trong nhau…

  Hỡi chiều!

 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 17:41:50 bởi PhạmNgọccSan >
BĂNG NGUYỆT 22.10.2010 19:59:32 (permalink)
0
Lâu quá anh mới về lại dd nè, chúc anh có nhiều niềm vui sáng tác nha.
Bn xin gửi chút cảm xúc THU HÀ NỘI với anh nhé.

Hà Nội ngày cuối thu

(Tặng cô gái làng Vạn Phúc)

Hà Nội những ngày cuối mùa thu
Không có hương sữa bay trong gió
Tôi đi lại tìm gì trong hơi thở
Nồng nàn sự quyến rũ của...thu.

Chào Hà Đông ven bờ phố cũ
Sắc áo bay rực ngõ Văn An (đường Chu Văn An)
Hai ông rồng đứng giữ đầu Làng
Tên Vạn Phúc đã vang danh lắm.

Bao đời truyền nhau lụa tơ tằm
Tôn vinh thêm nét thắm đằm phụ nữ
Tôi đọc thầm rồi nhớ in từng chữ
Khối Hồng Phong lưu trú đôi ngày.

Hà Nội ơi, ai tô nặn nơi này
Để tôi yêu ngất ngây lời ngào ngọt
Cô gái bắc nét mặn mà phơn phớt
Thế mà duyên, tôi trót nhớ hoài.

Hà Nội của em, Hà Nội của ai?
Tôi có được vay hoài mong nhớ?
Sẽ còn gặp lại tô hồng môi đỏ
Ôm lấy mùa thu rực rỡ lụa đào.

Ôm lấy mùa thu.. lặng giữ xuyến xao...



PhạmNgọccSan 24.10.2010 00:27:28 (permalink)
0

Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

Lâu quá anh mới về lại dd nè, chúc anh có nhiều niềm vui sáng tác nha.
Bn xin gửi chút cảm xúc THU HÀ NỘI với anh nhé.

Hà Nội ngày cuối thu

(Tặng cô gái làng Vạn Phúc)

Hà Nội những ngày cuối mùa thu
Không có hương sữa bay trong gió
Tôi đi lại tìm gì trong hơi thở
Nồng nàn sự quyến rũ của...thu.

Chào Hà Đông ven bờ phố cũ
Sắc áo bay rực ngõ Văn An (đường Chu Văn An)
Hai ông rồng đứng giữ đầu Làng
Tên Vạn Phúc đã vang danh lắm.

Bao đời truyền nhau lụa tơ tằm
Tôn vinh thêm nét thắm đằm phụ nữ
Tôi đọc thầm rồi nhớ in từng chữ
Khối Hồng Phong lưu trú đôi ngày.

Hà Nội ơi, ai tô nặn nơi này
Để tôi yêu ngất ngây lời ngào ngọt
Cô gái bắc nét mặn mà phơn phớt
Thế mà duyên, tôi trót nhớ hoài.

Hà Nội của em, Hà Nội của ai?
Tôi có được vay hoài mong nhớ?
Sẽ còn gặp lại tô hồng môi đỏ
Ôm lấy mùa thu rực rỡ lụa đào.

Ôm lấy mùa thu.. lặng giữ xuyến xao...





CẢM ƠN BĂNG NGUYỆT ĐÃ CHƯA QUÊN, ĐÃ CHIA SẺ VÀ LƯU LẠI NHỮNG VẦN THƠ THẬT XAO XUYẾN...

NS post lên đôi bài 4 câu, BN  cùng quý bằng hữu đọc và góp ý cho N.San nha.



THĂNG LONG - ĐÔNG ĐÔ - HÀ NỘI
 
Bao đời đất đá giữ trong lòng,    
Nhật nguyệt giăng giăng lớp cổ phong.

Lịch sử Hà Thành nay hiển hiện,
Đông đô lấp lánh dángThăng long .





ĐỘC ẨM

Ban mai độc ẩm buồn ngăn ngắt.
Luồn lỏi hương trà cõi thẳm sâu.
Tóc bạc bay trong làn khói mỏng.
Giật mình, tràn chén nhớ mong nhau.





TRẦU CAU

Mình vôi thì bạc phận vôi.
Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.
Mình cau chát xít phận cau,
Nhân tình nhuộm thắm môi nhau một đời!



PhạmNgọccSan 26.10.2010 10:00:50 (permalink)
0

NỖI  ĐAU  LŨ LỤT MIỀN TRUNG


 
Mưa giăng mắc nỗi buồn nhân thế.
Mờ chân mây dâu bể đón đưa.
        Ai làm bão tố gió mưa,
Đời chan nước mắt, héo dưa kiếp người!
Ngày rát mặt, ngang  trời mưa đổ.
Đêm giá băng sương nhỏ lệ rơi.
       Mây đen sao kín bầu trời?
Còn  cây  chết đứng giữa trời nước non!
Nghe gió thổi lòng cồn bão tố.
Tiếng mưa rơi thác đổ ngàn xa.
        Lũ ơi, xấp ngửa  ập oà,
Nước ơi, trắng xoá nhập nhoà bóng quê!
Mưa gấp khúc đường về néo cũ.
Bong bóng trôi theo lũ cuốn đê.
        Bàn tay kêu cứu - tái tê
Thò qua mái ngói bốn bề nước trôi
Nhìn trẻ nhỏ màn trời chiếu nước
Các cụ già rét mướt tái xanh
        Cuộc đời  lúc rách lúc lành
 Người mình chia sẻ đã thành bản năng
Cùng một bọc,  là cành chung gốc
Nào cùng chia bão lốc gió sương
        “Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước ta thương nhau cùng.”
                                                                  PNS
Mùa Thu 27.10.2010 00:08:01 (permalink)
0
Theo cảm nhận của Mùa Thu , bài thơ “Trầu cau” là một trong những bài thơ hay, tác giả mượn hình ảnh của vôi như một sự ẩn dụ về sự bội bạc ân tình ,hình ảnh lá trầu như sự cay đắng tình đời ,hình ảnh cau như là sự chua chát của cảm xúc:
 
” Mình vôi thì bạc phận vôi.
Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.
Mình cau chát xít phận cau, “

 Những hình ảnh ẩn dụ đó nói nên quan điểm của tác giả trong tình yêu, trong tình yêu hãy cứ là chính mình, mặc cho tình đời chua chát nếu có, thì tình yêu mãi cứ nở hoa.
Tình yêu  là sự tổng hợp của nhiều gam màu cảm xúc hỷ nộ ái ố, hay nói khác hơn tình yêu bao gồm nhiều cung bậc tình cảm . Có giận có hờn để biết yêu hơn, có cay đắng tình đời để biết trân trọng những gì đã từng tốt đẹp, có yêu có thương để cảm xúc ngày một thăng hoa hơn  ….sự hoà quyện những thăng trầm của cảm xúc làm nên sắc màu quyến rũ trong tình yêu “Nhân tình nhuộm thắm môi nhau một đời!”.
Bài thơ như một lời khuyên ,hãy cứ yêu hết mình, thật lòng và chân thành trong tình yêu , nếu vượt qua được những trở ngại,  thử thách thì tình yêu càng ngày càng bền vững và ngược lại .
Đó chính là thông điệp mà nhà thơ Phạm Ngọc San gửi tâm tư qua bài thơ  “Trầu cau “
 
Mùa Thu
 
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 11 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 156 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9