HOÀNG HÔN KHÔNG YÊN LẶNG
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 11 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 156 bài trong đề mục
PhạmNgọccSan 28.10.2010 16:44:55 (permalink)
0

Trích đoạn: Mùa Thu

Theo cảm nhận của Mùa Thu , bài thơ “Trầu cau” là một trong những bài thơ hay, tác giả mượn hình ảnh của vôi như một sự ẩn dụ về sự bội bạc ân tình ,hình ảnh lá trầu như sự cay đắng tình đời ,hình ảnh cau như là sự chua chát của cảm xúc:
 
” Mình vôi thì bạc phận vôi.
Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.
Mình cau chát xít phận cau, “

 Những hình ảnh ẩn dụ đó nói nên quan điểm của tác giả trong tình yêu, trong tình yêu hãy cứ là chính mình, mặc cho tình đời chua chát nếu có, thì tình yêu mãi cứ nở hoa.
Tình yêu  là sự tổng hợp của nhiều gam màu cảm xúc hỷ nộ ái ố, hay nói khác hơn tình yêu bao gồm nhiều cung bậc tình cảm . Có giận có hờn để biết yêu hơn, có cay đắng tình đời để biết trân trọng những gì đã từng tốt đẹp, có yêu có thương để cảm xúc ngày một thăng hoa hơn  ….sự hoà quyện những thăng trầm của cảm xúc làm nên sắc màu quyến rũ trong tình yêu “Nhân tình nhuộm thắm môi nhau một đời!”.
Bài thơ như một lời khuyên ,hãy cứ yêu hết mình, thật lòng và chân thành trong tình yêu , nếu vượt qua được những trở ngại,  thử thách thì tình yêu càng ngày càng bền vững và ngược lại .
Đó chính là thông điệp mà nhà thơ Phạm Ngọc San gửi tâm tư qua bài thơ  “Trầu cau “
 
Mùa Thu
 
 


Cảm ơn MÙA THU nhiều

"hãy cứ yêu hết mình, thật lòng và chân thành trong tình yêu , nếu vượt qua được những trở ngại,  thử thách thì tình yêu càng ngày càng bền vững và ngược lại ."

  Còn chỉ nghĩ đến mình thì thực ra
:
                - Mình vôi thì bạc phận vôi.
               -Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.
               -Mình cau chát xít phận cau,
    Cái chính là NHÂN TÌNH, MT đồng ý ko? Và rất buồn vì "có những chồng vợ - Không một ngày tình nhân"
    Có bài về trầu cau của nữ nhà thơ xứ Kinh Bắc NGUYỄN THỊ PHỤNG, NS rất tâm đắc, MT đọc nha

  MIẾNG TRẦU XUÂN

 Đừng têm vôi mới vừa nung
 Vừa đắng vừa chát vừa phồng cả môi
 Đượm nồng vôi hả vôi ôi
 Miếng trầu thong thả chuyện tôi chuyện người  
                   
                         Nguyễn Thị Phụng


             PNS có một bài thơ mới viết. Tuy chưa hay, song còn nghi ngút khói, gửi MT  và quý thi hữu đọc và góp ý nha:


BẾN THƠ

Khi trắc ẩn, giãi lòng chẳng thể!
Để linh hồn thoát khỏi bến mê!
Trăm vạn mối, cùng ai giãi tỏ!
Tri kỷ ơi! Người hãy trở về!


Ừ ! trong đục bụi trần khuấy vẩn.

Lắng thời gian nước lại xanh rì
Tình như nước. Tri kỷ ơi! tri kỷ!
Văn vắt trong, không gợn khinh khi.

 
Theo dòng chảy, linh hồn bé nhỏ,
Bão tố  mưa sa xô giạt gặp bến mơ.
Thuyền không bến, thuyền kia tan vỡ!
Tri kỷ ơi! Duyên kiếp một bến thơ!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 16:48:47 bởi PhạmNgọccSan >
PhạmNgọccSan 31.10.2010 13:44:27 (permalink)
0

                NHỮNG CÂU LỤC BÁT VU VƠ.


                          THỊ TRƯỜNG

                   Buồn thì hãy quẳng buồn đi
               Thị trường nhộn nhịp lo gì chẳng vui
                   Đất này rặt chợ mà thôi
               Ngao du : Thị học, thị chơi, thị tình…
                   Trưòng rộng thế, thỏa bình sinh
               Buôn thần, bán đất, bán đình í ơ...!
                   Còn buồn chi, rõ ngẩn ngơ!
               Bốn lời một vón ! thời cơ THI TRƯỜNG



                 CÓ LÊN XỨ LẠNG CÙNG ANH

               Có lên xứ Lạng cùng anh
        Kỳ Cùng Chẩy ngược biển xanh chẳng về!
               Nắm nem, bầu rượu, câu thề !
        Để ai hoá đá dầm dề nắng mưa !
               Thị Trường tình nghĩa đong đưa,
        Nàng TÔ THỊ  đến bây giờ hoá Vôi !!!


                           LỐI GIÓ

              Lối mòn nhỏ hẹp chon von,
       Muốn không, thì vẫn lối mòn gió đi.

              Cầu ô ướt lạnh tình si
       Trái tim, đâu dễ bảo gì cũng nghe !

              Câu thơ tri kỷ đam mê
        Đêm đêm trắc ẩn bộn bề mưa ngâu....



                            MÙA ĐÔNG TỚI

                Bóng chiều nhàn nhạt vương thềm.
         Se se ngọn bấc, xám thêm sắc trời.
                Nhạt nhoà mờ ảo mưa rơi.
         Đa doan chi, lại sinh trời tiết đông.
                Heo may se sắt cõi lòng…
         Chạm  tay mình, ngỡ tưởng  không là mình!



                THƯƠNG NHAU NHẤT CỤNG CHÉN KHÔNG

                    Ngất ngây say nước sông Cầu,
              Say người đối ẩm, say câu tâm tình.
                    Nhìn trời say đến lặng thinh.
              Một mai cát bụi ta - mình hư không!



                         TIẾNG ĐÊM

                  Đêm nghe ngọn gió heo may,
              Cãi nhau với những hàng cây quanh nhà.

                  Rì rào cành lá kêu ca…
              Rít lên gió cũng thổi qua những lời…

                  Thiên nhiên lắm chuyện nực cười,
              Cành - chim, Lá - gió suốt đời tranh khôn !!!



PhạmNgọccSan 03.11.2010 10:11:40 (permalink)
0
 
THƠ VIẾT LÚC CÒN MỘT MÌNH
        Thay nhời cảm ơn, PNS  thân gửi đôi vần viết vội tới  các bạn hữu :  Chằn Tinh, Vân Nhi, Phạm Bá Chiểu, Đồ Nghệ,  Phượng Hoàng Lửa, Vịt Anh, Quế Hằng…
Bỗng tiết thu về êm dịu,
Giữa đông nắng ấm mặt sân,
Lao xao ríu ran cành lá,
Lòng vui, lưỡi lứu, tần ngần!
 
Nắng ấm từ phương nam tới,
Se se  từ  Mỹ hội  về,
Ríu ran từ đại lễ hội(*),
Trẻ trung bỗng rộn lòng quê.
 
Câu thơ lúc quên lúc nhớ,
Chảy tràn qua giọng xuống lên.
Rượu đế vô danh duyên nợ
Nhắm thơ trời đất say mềm!
 
Ai bảo thời gian vô hạn!
Giật mình thảng thốt chia tay.
Giận trời không đổ mưa xuống!
Người đi nhân ảnh vơi đầy…

...........................................................

(*)10/10/2010 đai lễ hội 1000 năm Thăng Long-Hà Nội
 

 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2011 13:24:39 bởi PhạmNgọccSan >
PhạmNgọccSan 02.01.2011 17:21:22 (permalink)
0
  NẮNG MÙA ĐÔNG
                                        Gởi Mùa Thu

       Chợt giữa đông lạnh giá,

       Có vạt nắng là lạ,
       Với sắc vàng quen quen,
       Hanh hanh say hương men,
       Của một mùa thu cũ...
 
       Nắng đậu trên bậu cửa.
       Nắng và anh nhớ Thu.
       Làn gió cũng nhẹ ru,
       Trên vai anh mong đợi.

       Nỗi nhớ dâng vời vợi,
       Bóng mơ hồ làn môi.  
       Se se lời ngọn bấc,
       Lãng đãng thu vàng tươi.                        

       Nắng dịu dàng thay lời,
       Gọi về mùa hơi ấm.
       Say hương thu nồng đượm
       Ta bay trong vọng thu…
PhạmNgọccSan 03.01.2011 18:06:23 (permalink)
0
                            
                             ƠI MÙA !    

                     Mùa đông đã chín chưa em!
                Mà đêm đông cứ chín mềm như nhung?
                     Heo may có ửng má hồng?
                Mưa bay có nảy nhớ nhung lộc chồi?

      
                     Thời gian ơi! chớ ngừng trôi!
                Có mang ánh nắng đông cười sắc xuân?
                     Vẳng đâu một khúc trong ngần,
                Còn ta cầu gọi Mùa Xuân, ơi mùa!

 
                    Đêm đông, sương lạnh gió lùa,
                Cầu mong ánh lửa ấm mùa - mùa xuân!
                     Ngàn trùng biển cách sóng gần,
                Rượu nồng gửi gió, gọi xuân, hãy về !                     

 


hoàng hoài nam 05.01.2011 10:53:27 (permalink)
0

THƠ TẶNG ANH


bâng khuâng tôi gặp anh tôi
với mầu sương gió một thời đã xa.
nửa đời xuôi ngược buôn ba
hoàng hôn chân chậm mắt nhoà tóc sương.
bao năm chân bước ngàn phương
bây giờ lặng ngắm nắng vương cuối chiều.
thong dong nhàn nhã tiêu diêu
bút nghiêm làm bạn sớm chiều gió trăng.
soi đời bởi những (nốt thăng)
soi mình bởi những bạn văn bạn đời.
hoàng hôn soi bóng anh tôi
nghiêng nghiêng câu bút cho đời thêm xuân.


ThanhThanhKhiet 05.01.2011 16:47:30 (permalink)
0

Trích đoạn: PhạmNgọccSan

                       
                     ƠI MÙA !    

                 Mùa đông đã chín chưa em!
                Mà đêm đông cứ chín mềm như nhung?
                     Heo may có ửng má hồng?
                Mưa bay có nảy nhớ nhung lộc chồi?

      
                 Thời gian ơi! chớ ngừng trôi!
            Có mang ánh nắng đông cười sắc xuân?
                 Vẳng đâu một khúc trong ngần,
            Còn ta cầu gọi Mùa Xuân, ơi mùa!

 
                Đêm đông, sương lạnh gió lùa,
            Cầu mong ánh lửa ấm mùa - mùa xuân!
                 Ngàn trùng biển cách sóng gần,
            Rượu nồng gửi gió, gọi xuân, hãy về !                      

 

 
TK xin đc đổi bài đăng hôm qua , Chúc thi hữu PNS luôn vui khoẻ


Nàng xuân
 
Nàng xuân dạo gót thả ngàn hoa
Nắng ấm reo vui rộn rã là
Cúc tím môi trầm  pha bóng nguyệt
Hồng xanh mắt biếc ánh thu ba
Bên thềm nguyệt quế trông người đến
Trước ngõ tường vi ngó kẻ qua
Cỏ mướt mầm non xào xạc lá
Xuân về xao động tận hồn ta
 
Thanh Thanh Khiết
6.1.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 17:57:05 bởi ThanhThanhKhiet >
PhạmNgọccSan 11.01.2011 09:30:18 (permalink)
0

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

TK xin đc đổi bài đăng hôm qua , Chúc thi hữu PNS luôn vui khoẻ


Nàng xuân
 
Nàng xuân dạo gót thả ngàn hoa
Nắng ấm reo vui rộn rã là
Cúc tím môi trầm  pha bóng nguyệt
Hồng xanh mắt biếc ánh thu ba
Bên thềm nguyệt quế trông người đến
Trước ngõ tường vi ngó kẻ qua
Cỏ mướt mầm non xào xạc lá
Xuân về xao động tận hồn ta
 
Thanh Thanh Khiết
6.1.2010


Chào Thanh Thanh Khiết.
Thời tiết này không cho NS vào web, Ko cho mình gõ máy và làm thơ! Thật buồn! NS chậm phúc đáp, mong TTK thông cảm nha.
NS xin hoạ "NÀNG XUÂN" của bạn :

LỄ VẬT DÂNG NÀNG XUÂN


Nghe như gió nói: tiếng chân hoa,
Đã tới hay chưa? ngóng ngóng là!
Đất đợi Đông qua, bừng giấc ngủ,
Mây chờ Xuân đến, ngại bôn ba.
Hàng cây rộn rã mong nắng tới,
Nhân thế cười vui phớt chuyện qua.
Đỏ mắt chờ Em-Xuân hãy đến!
Dâng Người lễ vật : Trái tim ta!


                             11/01/2011
                                                         PNS

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 11:47:52 bởi PhạmNgọccSan >
ThanhThanhKhiet 12.01.2011 00:22:43 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: PhạmNgọccSan



quote:

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

TK xin đc đổi bài đăng hôm qua , Chúc thi hữu PNS luôn vui khoẻ




Nàng xuân
 
Nàng xuân dạo gót thả ngàn hoa
Nắng ấm reo vui rộn rã là
Cúc tím môi trầm  pha bóng nguyệt
Hồng xanh mắt biếc ánh thu ba
Bên thềm nguyệt quế trông người đến
Trước ngõ tường vi ngó kẻ qua
Cỏ mướt mầm non xào xạc lá
Xuân về xao động tận hồn ta
 
Thanh Thanh Khiết
6.1.2010


Chào Thanh Thanh Khiết.
Thời tiết này không cho NS vào web, Ko cho mình gõ máy và làm thơ! Thật buồn! NS chậm phúc đáp, mong TTK thông cảm nha.
NS xin hoạ "NÀNG XUÂN" của bạn :




LỄ VẬT DÂNG NÀNG XUÂN


Nghe như gió nói: tiếng chân hoa,
Đã tới hay chưa? ngóng ngóng là!
Đất đợi Đông qua, bừng giấc ngủ,
Mây chờ Xuân đến, ngại bôn ba.
Hàng cây rộn rã mong nắng đến,
Nhân thế cười vui phớt chuyện qua.
Đỏ mắt chờ Em-Xuân hãy đến!
Dâng Người lễ vật : Trái tim ta!


                             11/01/2011
                                                         PNS



Mong thi hữu luôn khoẻ để vui với những vần thơ xướng hoạ

Nàng xuân
 
Cảm tạ nàng xuân đã ghé qua
Dâng người lễ vật : Trái tim ta”PNS”
Gió lành xoa dịu bao cay đắng
Nắng ấm xua tan những sóng ba
Huệ trắng nghiêng mình trên bệ đá
Mai vàng đứng lặng dưới như là …
Bao ngày chờ đợi trong đông lạnh
Rộn rã niềm vui bên dáng hoa
 
Thanh Thanh Khiết
10.1.2011


PhạmNgọccSan 12.01.2011 17:00:34 (permalink)
0

Cảm ơn bạn THANH THANH KHIẾT với bài hoạ đảo vận thật hay.


 
             XUÂN LÒNG


             Ta đi giữa mưa bay,
             Dưới hàng cây không lá.
             Môi gặp sợi gió lạ,
             Hôn lạc loài heo may.

             Chiếc lá nào chạm tay,
             Ấm mềm mùa lưu luyến.
             Đầu cành rung luyến tiếc,
             Nhú dậy những mầm tơ...

             Đâu một ta dưới mưa,
             Cả hàng cây nữa nhỉ!
             Và Xuân đang thủ thỉ,
             Long lanh giọt Xuân cười...


ThanhThanhKhiet 12.01.2011 23:14:31 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: PhạmNgọccSan


quote:

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

TÌNH MÌNH
Con người trong vòng sinh tử
Trái đất có thể nổ tan
 
Tình yêu là vĩnh củư
Muôn đời vẫn tươi xanh
 
Tình yêu của chúng mình
Cũng sẽ là như thế
 
T.T.K..29/4/2008







Chào  THANH THANH KHIẾT. Ta lại có điểm chung nha. TTK đọc cho vui nha: 
          
               NƠI LOÀI NGƯỜI TRÚ NGỤ
       
             
Ai bảo Trái đất này Tận thế!?
             Sẽ trắng băng, hay đen đúa giữa hố đen?

             Có phải chăng,
             Loài người tự đào mồ
             Bằng chính hàm răng,
             Và chôn mình
             Bởi trái tim lạnh ngắt!

             Có phải chăng,
             Đất nóng lên,
             Núi non già cóc cách,
             Và nhân tình mượn cớ già theo…

             Tình nhân ơi !
             Này, chén rượu trong veo,
             Em hãy cạn cùng ta,
             Ơi trái tim
             còn xốn xang màu đỏ cũ!

             Rượu đế vô danh.
             Tình yêu bất tử.
             Trái đất này,
             Trú ngụ
             Dưới TÌNH YÊU.

  


Con - người
 
Thiếu kim con người về hoang dã
Thiếu mộc con người  nương vào chi ?
Thiếu thuỷ con người toàn bụi cát
Thiếu hoả  con người ăn bằng gì ?
Thiếu thổ Con người sẽ đói khát
Thiếu tình yêu lòng thành quỷ dữ
 
Thanh Thanh Khiết
12.1.2010
 
Thi hữu PNS đã vượt qua bệnh tật , thời tiết khắc nghiệt để viết những vần thơ yêu đời , TTK rất cảm phục
.Chúc thi hữu và gia dình vui HP 
  
 
nguyễn thế duyên 13.01.2011 03:53:32 (permalink)
0

Trích đoạn: PhạmNgọccSan



TRẦU CAU

Mình vôi thì bạc phận vôi.
Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.
Mình cau chát xít phận cau,
Nhân tình nhuộm thắm môi nhau một đời!






Bài thơ trầu cau của bạn rất hay. Xin tặng bạn một bài bình ngắn về bài thơ này

Mình vôi thì bạc phận vôi
Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu
Mình cau chát sít phận cau
Nhân tình thắm đỏ môi nhau một đời
 
Đã lâu lắm rồi tôi mới lại đưộc đọc một bài thơ hay như thế. Dung dị mà hay. Cả bài thơ chỉ có bốn câu và không hề có lấy bất cứ một từ hoa mỹ nào. Nó cứ chân chất, thật như cuộc đời vậy nhưng đọc xong, bài thơ để lại trong ta một trời liên tưởng. Hóa ra thơ là như vậy đấy, bài thơ, nhà thơ chỉ gợi mở, dẫn hướng cho cảm xúc của người đọc còn thì người đọc, bằng vốn sống của mình, bằng kiến thức đã đưộc tích lũy theo năm tháng của mình mà tiếp tục sáng tác cùng thi nhân và bay lên bằng chính đôi cánh của tâmhồn mình. Làm đưộc những bài thơ như thế là rất khó. Và đây là một bài thơ đã làm đưộc điều đó.
  Trước khi nói đến bài thơ này tôi cần phải nói với các bạn rằng truyện cổ tích trầu cau của việt nam đưộc xếp vào tốp 100 những truyện cổ tích hay nhất của thế giới và các bạn có nhận thấy không Phạm ngọc san đã tóm tắt toàn bộ câu chuyện hay nhất thế giới ấy chỉ bằng có bốn câu thơ.Nhà thơ thật tài.
  Đầu tiên, nhà thơ đã đặt ra riêng từng số phận. Số phận nào cũng có cái đau khổ của nó, có nỗi bất hạnh của nó. Vôi thì bạc phận, trầu tì cay đắng. cau thì chát sít. Khi biết về nỗi bất hạnh mà nhà thơ đang gánh chịu tôi tự hỏi.”Số phận của nhà thơ nằm ở đâu trong ba số phận kia?” và với những số phậnnhư vậy thì cuộc đời sẽ trở thành cái gì ngoài nước mắt? Ai cũng phải nghĩ như thế. Nhưng không! Câu kết đột ngột đổi hướng của cả bài thơ khiến người đọc phải sững sờ
“Nhân tình thắm đỏ môi nhau một đời”
Nếu ba cuộc đời bất hạnh ấy mà đưộc gắn kết với nhau bằng “Nhân tình” thì số phận sẽ đổi khác. Cuộc đời sẽ đổi khác. Cái hay của câu kết nằm ở hai chữ “Nhân tình” Đọc câu kết này tôi lại nhớ đến một câu thơ của bà Hồ xuân hương
               Có phải duyên nhau thì thắm lại
               Đừng xanh như lá bạc như vôi
Phải có cái “Nhân tình “ ấy thì mới đỏ đưộc môi nhau một đời. Một triết lý nhân sinh rất đơn giản nhưng để nhận ra đưộc điều đó có lẽ phải trải nghiệm nó bằng cả một nỗi bất hạnh lớn lao như nhà thơ đã gặp . Phải chăng nhà thơ đã từng đổ vỡ, đã từng muốn vưột qua ranh giới của sự sống để giải thoát mình ra khỏi số phận nghiệt ngã của cuộc đời? Tôi không biết nhưng không hiểu sao tôi cứ nghĩ là chính tại cái ranh giới ấy nhà thơ đã bám vào đưộc hai chữ “Nhân tình” và nhà thơ đã thay đổi và bài thơ ra đời. Một bài thơ ra đời trong hoàn cảnh như thế nó thăng hoa là một sự đưông nhiên. Con người thật là vĩ đại. Chính cái tột cùng đau khổ lại làm bừng lên một đóa  hoa đẹp và ngát hương
                                                        Hà nội 13—1-2011
                                                           Bốn giờ sáng
 


PhạmNgọccSan 14.01.2011 20:29:55 (permalink)
0
                        
                            CẢM ƠN ANH NGUYỄN THẾ DUYÊN

TÔI VÔ CÙNG CẢM ĐỘNG VÀ CHÂN THÀNH CẢM ƠN BÀI BÌNH THẬT HAY CỦA ANH ĐÃ DÀNH CHO TÔI VÀ BÀI THƠ 4 CÂU " TRẦU CAU''.



...................................................................................................

HÀ NỘI RÉT.
MUỖI MÒNG PHÈ PHỠN
 


Muỗi mòng vớ được  áo manh,
Vo ve  “làm bạn”  với anh không nhà.
Muỗi đói, muỗi rách, muỗi già,
không qua cái rét cắt da. Đã rồi!
Thời cơ vớ được cơ trời,
Muỗi mòng phè phỡn còn cười áo manh!

 
Muỗi phố cùng gió lạnh tanh
Luồn sâu dưới đụp áo anh không nhà
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2011 07:08:27 bởi PhạmNgọccSan >
Tiểu Thanh Đình 16.01.2011 01:10:06 (permalink)
0

Trích đoạn: PhạmNgọccSan

HÀ NỘI RÉT.


Hà thành đang cuối chiều đông
Rét bùng trên mặt trong lòng cuộn dâng
Căn phòng chan chứa hương xuân
Vòng tay bằng hữu nên phần thơ ca.


小 蜻 蜓

Chúc anh PTN luôn vui tươi...Chuồn chuồn em chỉ hay đi quậy lung tung thôi ạ. Rét quá cho em vào đây trú nhở một chút ạ



PhạmNgọccSan 27.01.2011 10:05:04 (permalink)
0

Trích đoạn: Tiểu Thanh Đình


Trích đoạn: PhạmNgọccSan

HÀ NỘI RÉT.


Hà thành đang cuối chiều đông
Rét bùng trên mặt trong lòng cuộn dâng
Căn phòng chan chứa hương xuân
Vòng tay bằng hữu nên phần thơ ca.


小 蜻 蜓

Chúc anh PTN luôn vui tươi...Chuồn chuồn em chỉ hay đi quậy lung tung thôi ạ. Rét quá cho em vào đây trú nhở một chút ạ


CẢM ƠN 小 蜻 蜓.
Rét tay chân đầu đau nên thơ nặn mãi ko ra, Có bài mới TTĐ đọc nha:

CHIỀU ĐÔNG HÀ NỘI
 
Hà nội ơi, heo may se lạnh,
Chiếc lá cuối cùng rơi cạnh ta ngồi.
 
Sóng hồ Gươm xám nét bồi hồi.
Trời trầm mặc, vắng  mây trôi nhung nhớ.
Nâng chiếc lá trên tay ríu ran một thủa,
Cảnh sắc đông vây bủa nét trầm tư…
 
Cành  khẳng khưu mờ tỏ chốn sa mù,
Cây  mốc  sần xùi,  địa y lên mầu xám.
Bức thủy mặc chiều đông lại hiện về sâu lắng,
Lãng đãng  mơ hồ nét cũ - bóng cố nhân…
 
Gió chẳng một phương, tóc liễu thoáng ngại ngần.
Phố vẫn heo may tô thăm hồng má phấn.
Một nét quen, thiếu phụ níu tà áo bay lất phất,
Ấp e ngọn gió vô tình…
 
Trên bàn tay chiếc lá bỗng lung linh…
Rét ngọt thế! Ơi, heo may  Hà Nội!


                                       Hà Nội ngày cuối năm
                                        22-chạp –Canh Dần
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2011 20:33:32 bởi PhạmNgọccSan >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 11 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 156 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9