Nhớ
Trích đoạn: TTH
KHÔNG ĐỀ
Hòang hôn tím ngắt quạnh sân ga
Ai tiễn đưa ai mắt lệ nhòa
Sương phủ con tàu vừa khuất dạng
Mây trùm hình bóng thoắt mờ xa
Nghẹn ngào vai nhỏ rung ghìm nén
thổn thức mi hoen chảy vỡ òa
Ngó cảnh chia ly trong bịn rịn
Giọt buồn sao bỗng ngập hồn ta
Liên Hương
Nhạt nhòa
Hồi còi náo động cả nhà ga
Bịn rịn chia tay dáng nhạt nhòa
Kẻ ở bồi hồi tim rộn rã
Người đi bịn rịn bóng dần xa
Đường chiều u ám chân trời sẩm
Mắt biếc buồn hiu giọt lệ òa
Bước khẽ cô đơn về gác trọ
Đêm dài giá lạnh cuộc tình ta
Vancali 3.16.11
TIỄN ANH
Tiễn anh em đứng lặng bên ga
Chiều gió mưa bay phủ tím nhoà
Xình xịch tàu đi xuyên lối rẽ
Ngại ngùng thân đứng ngó trời xa
Câu thơ ân ái đà tan vụn
Nước mắt tình yêu chợt chảy oà
Chốc nữa đêm về nghe lạnh lẽo
Giữa phòng hiu quạnh chỉ mình ta!
Thanh Huy
BUỒN
Con tàu chuyển bánh đã rời ga
Em tiễn anh đi lệ ứa nhoà
Mưa ướt vai gầy nơi Kẻ ở
Gió lùa thân quạnh phía người xa
Lời chào môi đọng còn chưa thốt
Nỗi nhớ hồn mang Chỉ chực oà
Lối nhỏ cô đơn về đếm bước
Nghe buồn ập xuống giữa đời ta!
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2011 16:18:02 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: TTH
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên
Đừng theo đuôi nữa thật là phiền
“Hình như đã gặp”… nghe vô lý
“Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên
Cua gái như ri dân thứ dữ
Làm quen kiểu nớ người không hiền
Tránh ra chỗ khác cho tui bước
Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!!
C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy
Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy
HẾT DUYÊN
Chắc tại đôi mình hết nợ duyên
Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền
Hẹn thề ràng buộc điều vô định
Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên
Em thích thơ Đường ưa nghịch phá
Anh mê lục bát khóai ngoan hiền
Hai người hai lối chia đôi ngả
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên
Đừng theo đuôi nữa thật là phiền
“Hình như đã gặp”… nghe vô lý
“Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên
Cua gái như ri dân thứ dữ
Làm quen kiểu nớ người không hiền
Tránh ra chỗ khác cho tui bước
Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!!
C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy
Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy
HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2011 11:42:56 bởi TTH >
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 04:16:24 bởi TTH >
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
Chúc huynh TTH ngày vui hì ì ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 04:57:25 bởi vancali96 >
THẾ LÀ... Thế là đôi lứa rã hai nơi Kẻ dạt xa xăm kẻ lạnh đời Mộng đã ơ hờ buồn bạn hỡi Duyên đà mờ ảo chán em ơi Tiếng đàn êm ái buông bao lối Giọng hát chua cay vọng mấy lời Yêu chỉ âm thầm trong tức tối Nghe lòng đắng chát lệ rơi rơi Thanh Huy
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 06:01:00 bởi SuongAnh >
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
Mộng tình duyên Đêm dài ngủ thấy lạc vườn tiên
Tiếng sáo du dương giảm chuyện phiền
Thoải mái tâm hồn trong cảnh giới
An bình cuộc sống giữa thiên nhiên
Năm vần quậy phá cùng thi hữu
Bẩy chữ đùa vui với sĩ hiền
Tiếng trống sang canh choàng giấc điệp
Thương hoài chốn ấy mộng tình duyên Vancali 3.19.11
Cám ơn quí huynh tỷ chung vui thật náo nhiệt , chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì...
TÌNH NHỚ
Giọng cười câu nói vẫn còn vang
Người bỏ ta đi lỡ đá vàng
Ngày tưởng bóng xa lòng cắt đoạn
Đêm ôm thân chiếc lệ rơi hàng
"Dòng sông ly biệt" đong ai oán
"Khúc hát ân tình" chứa thở than
Bảy nổi ba chìm đời vướng nạn
Vỡ yêu sao mãi gọi tên nàng!
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 10:29:55 bởi TTH >
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
HÃY THƯƠNG
Hãy thương nhiều nhé bạn đường ơi
Đừng để người yêu trách dỗi lời
Lòng vị hai lòng vui kẻ đợi
Ý ôm một ý khó ai mời
Cái tình sâu đậm mong không tới
Món nợ nặng nề tránh cứ rơi
Rơi giữa tâm hồn buồn tức tưởi
Cầu duyên gãy nhịp bóng mờ rồi
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 08:00:12 bởi TTH >
Trích đoạn: vancali96
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
Mộng tình duyên Đêm dài ngủ thấy lạc vườn tiên
Tiếng sáo du dương giảm chuyện phiền
Thoải mái tâm hồn trong cảnh giới
An bình cuộc sống giữa thiên nhiên
Năm vần quậy phá cùng thi hữu
Bẩy chữ đùa vui với sĩ hiền
Tiếng trống sang canh choàng giấc điệp
Thương hoài chốn ấy mộng tình duyên Vancali 3.19.11
Cám ơn quí huynh tỷ chung vui thật náo nhiệt , chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì...
HỌC ĐẠO
Người phàm đâu phải bụt cùng tiên
Chẳng thóat đi đâu khỏi nỗi phiền
sinh tử luân hồi là cõi thế
Nổi chìm dời đổi chính thiên nhiên
Tu tâm há ngại điều hèn kém
Dưỡng tánh không lo gặp dữ hiền
Bát nhã mau tìm về cửa Phật
Học thiền dứt sạch nợ tơ duyên
Liên Hương
Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
Mộng tình duyên Đêm dài ngủ thấy lạc vườn tiên
Tiếng sáo du dương giảm chuyện phiền
Thoải mái tâm hồn trong cảnh giới
An bình cuộc sống giữa thiên nhiên
Năm vần quậy phá cùng thi hữu
Bẩy chữ đùa vui với sĩ hiền
Tiếng trống sang canh choàng giấc điệp
Thương hoài chốn ấy mộng tình duyên Vancali 3.19.11
Cám ơn quí huynh tỷ chung vui thật náo nhiệt , chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì...
HỌC ĐẠO
Người phàm đâu phải bụt cùng tiên
Chẳng thóat đi đâu khỏi nỗi phiền
sinh tử luân hồi là cõi thế
Nổi chìm dời đổi chính thiên nhiên
Tu tâm há ngại điều hèn kém
Dưỡng tánh không lo gặp dữ hiền
Bát nhã mau tìm về cửa Phật
Học thiền dứt sạch nợ tơ duyên
Liên Hương
Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ
TU
Mình phàm đâu phải thánh thần tiên
Đa cảm nên xuôi luỵ với phiền
Thua được xoay vần điều tất yếu
Nổi chìm luân chuyển lẽ đương nhiên
Thôi nghe lời Phật cho tâm tịnh
Cứ đọc kinh thơ để dạ hiền
Kiếp trước nợ mang mang phải chịu
Tu thân sám hối nhẹ đường duyên
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2011 21:05:07 bởi TTH >
TÌNH NHỚ
Giọng cười câu nói vẫn còn vang
Người bỏ ta đi lỡ đá vàng
Ngày tưởng bóng xa lòng cắt đoạn
Đêm ôm thân chiếc lệ rơi hàng
"Dòng sông ly biệt" đong ai oán
"Khúc hát ân tình" chứa thở than
Bảy nổi ba chìm đời vướng nạn
Vỡ yêu sao mãi gọi tên nàng!
Thanh Huy
Giấc muộn màng
Thệ ước năm nào cứ vọng vang
Hằng đêm gối mộng dệt mơ vàng
Con tim bức rức khua thành tiếng
Mắt lệ suy tư chảy nhỏ hàng
"Mấy dậm sơn khê" hoài tưởng nhớ
"Nỗi buồn hoa phượng "mãi hờn than
Người đi để lại vầng trăng cũ
Bóng chiếc cô đơn giấc muộn màng
Vancali 3.21.11
Chúc huynh TTH ngày đầu tuần an vui hì hì ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 10:43:09 bởi vancali96 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: