Yêu Là Khổ
Tha thiết yêu chi giữa cõi trần
Gánh tình vay trả nợ thi nhân
Người đi bóng khuất hồn ngơ ngẩn
Kẻ ở duyên tàn dạ rối răm
Thơ viết thương ai buồn khắc đậm
Rượu nâng nhớ bạn xót ôm thầm
Ảo hư mộng tưởng đời vương vấn
Sung sướng trời cho được mấy lần!
Thanh Huy
KHỔ VẪN YÊU
Đã trót yêu ai chốn bụi trần
Như vần thơ nợ với văn-nhân
Người yêu tôi đó môi hồng thắm
Tôi luyến ai kia mắt lá răm
Chỉ dám mòn trông... mà nhớ trộm
Nào mong xum-họp... phải thương thầm
Đôi nơi cách ngả còn xa biệt
Biết gặp nhau chăng ? Dẫu một lần !
R Đinh
Tình Trai Gái
Trai gái thương nhau đẹp chốn trần
Giao kề đồng cảm kết tình nhân
Tình cho đâu sợ vương lòng thảm
Thân hiến không màng gởi phận răm
Tay nắm tim hoà hơi thở ấm
Miệng cười chỉ nối mối duyên thầm
Tâm tư cởi mở nuôi hy vọng
Hạnh phúc triền miên sướng bội lần
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2015 11:23:33 bởi TTH >