Nhớ và quên Matxcova em buồn em nhớ
Nhớ tới anh từng phút từng giây
Nhớ nên quên... hồn nhiên thơ ngây
Nhớ anh nhiều... và chưa quên gì cả.
Chiều gió lạnh trong mùa hè đất Mát ...
Em thấy mình trống vắng ngu ngơ
Thấy lòng buồn mà không sao cởi mở
Nhờ gió kia gửi lời nhắn đến anh.
Xưa kia em ở thành Sani_Petersburs
Em đã quen anh mà không sao quên nổi
Anh nơi xa sao anh nỡ vội
Bỏ quên rồi một kỷ niệm đáng yêu?
Nay em đa đến đất Matxcova rồi!
Nơi anh đã ở và làm thơ em đọc
Thơ xưa kia không cò trăng... anh viết
Em vẫn nhớ!... và giọt lệ dã rơi.
Chiều Matxcova nhớ anh 14/6.2008
PHONG LINH _ NHƯ HẰNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2009 07:40:56 bởi Lê Thị Như Hằng >