NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG THẬT...
-----
Đang đi dạo vườn thơ Người lính đã gặp một nguoiphunuditimtinh.
Trước khi chia tay, Người lính xin gởi tặng "người ấy" một món quà nho nhỏ...
-----
Phan Văn Nhớ
TÌM EM...
tôi đã đánh mất em
giữa cuộc đời đen bạc
tim tôi giờ tan nát
biết em đâu mà tìm...
em đã thành cánh chim
bay xa không toan tính
không một chút bịn rịn
giữa đất trời mênh mông...
không có thước đo lòng
em đã cho tất cả
tôi là người phải trả
cái giá đời bạc đen...
trong đêm tối không đèn
tôi đi tìm chiếc bóng
giữa đất trời lồng lộng
chỉ tôi... mình tôi thôi!
* Cám ơn người lính và bạn Đình Thế Đã ghé thăm, trang thơ của Phong Linh để lại 2 bài thơ rất là hay, PHong Linh rất là thích, mong lần sau lai được gặp lại ở trang thơ của Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:06:37 bởi Lê Thị Như Hằng >
MÙA ĐÔNG MATXCOVA Mùa đông về trên đất Matxcova Hoa đã hết nhưng ta còn hoa tuyết Mùa hè qua giờ thành xa lạ Lung linh một mầu hoa tuyết tỏa bay Bước giữa phố thấy lạnh đôi tay Mơ có thoảng hơi ấm xa chạy lại Mong có một đôi tay nào ... đỡ lạnh Để sưởi ấm ngày xứ lạnh mênh mông Phong Linh 26/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:05:59 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thay lời anh : ĐÊM ĐU _ BAI ... Đêm Đu_Bai lòng bồn chồn khó ngủ Không có em đến mở lời du Ngoài kia thì gió vẫn vi vu Lòng không thể vơi chút niềm mong nhớ Thôi anh ơi! Đêm Đu_Bai không ngủ Làn gió em sẽ hát một tiếng ru Thật nhẹ nhàng như cuối mùa thu Và mạnh mẽ trói trang như sợi nắng Đu_Bai buồn nên hồn anh vắng lặng Mong một ngày em sẽ đến thăm anh Ta cùng vun đắp một giấc mơ xanh Sẽ có anh _ có em trong đó Mình sẽ cùng vượt bao thác đổ Bao mưa gầm bão táp biển xa Hạnh phúc đến kề bên chân thật thiết tha Sẽ sớm nở những mầm xanh chúm chím Đu_Bai buồn lòng anh khó ngủ Nghĩ tới em mơ đến một ngày vui Phong Linh 25/11/08 *Tặng anh Đubai buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:05:44 bởi Lê Thị Như Hằng >
MÙA ĐÔNG MATXCOVA
Mùa đông về trên đất Matxcova
Hoa đã hết nhưng ta còn hoa tuyết
Mùa hè qua giờ thành xa lạ
Lung linh một mầu hoa tuyết tỏa bay
Bước giữa phố thấy lạnh đôi tay
Mơ có thoảng hơi ấm xa chạy lại
Mong có một đôi tay nào ... đỡ lạnh
Để sưởi ấm ngày xứ lạnh mênh mông
Phong Linh
26/11/08 Mùa đông trên đất Mat xco va Trắng xóa con đường bụi tuyết hoa Mây pha sắc lạnh hoàng hôn tái Từng nhịp trong tim nỗi nhớ nhà Âm thầm ta đếm bước cô đơn Nghe nhói trong tim những dỗi hờn Phố vắng chiều nay sao lặng lẽ Nổi buồn len nhẹ lén môi hôn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2008 15:11:56 bởi khanhchan >
(Tặng em một chút ân tình Niềm đau dẫu mấy...chúng mình cùng chia) MUỐN Em đây cũng muốn sẻ chia Nhưng sợ (lòng) lắm không đưa (tâm) vào Tình duyên lỡ có dạt dào Em sẽ mắc nợ nửa đời trong ai Sợ lắm giọt lệ đêm dài Thư qua _ thư lại một vài lời thăm Em muốn chia sẻ cùng anh Duyênn tì lỡ phận ... xin anh đừng cười Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:05:02 bởi Lê Thị Như Hằng >
Phan Văn Nhớ
Tặng Nguoiphunu ditimtinh
Với vườn thơ, Người lính hạng "cóc xanh"
nhưng nguyện trải lòng mình cùng tất cả
gát lại bao lo toan vất vả
để hòa vào thế giới của nàng thơ
Ai đi tìm ai và tìm đến bao giờ...?
riêng người lính đã tìm là phải gặp!
Thư quán nhà chung đã vô hình chắp
cho con tim gần lại với con tim...
Chớ quá khắt khe trên vạn lý đi tìm
không một nửa sẽ là không một nửa
ánh mắt của ai hãy nhìn ra cửa
bao tâm tình - nhiều lắm - những vòng tay!
* Cám ơn huynh đã ghé qua thăm muội và để lại một bài thơ thật hay, chúc huynh vui và sáng tác ngày một nhiều, một hay nhé, hay mai giư lấy nụ cười dù cuộc sống có bão táp , phong ba
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:06:26 bởi Lê Thị Như Hằng >
Anh... mùa thu trốn Anh hệt như mùa thu vô tình Êm dịu lắm ánh nắng lung linh Mùa thu về mãi thắm đẹp xinh Làn gió nhẹ _ không vướng chung tình Anh như mùa thu đến một mình Rồi chợt đi khi mùa đông gõ cửa Anh ra đi để buồn một thủa Hỏi mùa nào chung thủy với thời gian Em khóc nấc run nhẹ bờ vai Anh là ngọn gió thu qua thổi vào Em buồn nhớ mong muốn khát khao Anh đừng giống mùa thu về rồi trốn Vốn tình cảm trong em từ tốn Anh ào đi lòng nghẹn tổn thương Em vẫn giữ mãi chút vấn vương Thương nhớ ! Anh trốn em mãi thế? Em ước mùa thu kia lại về Để tình cảm trong em cặp kê Ngày tháng xa hết dài lê thê Trốn em nhé ! ... mùa thu đi vội. Phong Linh 25/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:04:32 bởi Lê Thị Như Hằng >
Tặng người vừa đến : BÀI THƠ KHÔNG TÊN GỬI MỘT NGƯỜI Anh nói nàng thơ ngốc của tôi ơi Em vui sướng bật thốt ra cười Lòng đang nghẹn cảm xúc đầy vơi Anh đó nhé ! Làm em yếu đuối Đối với anh em vẫn là trẻ nhỏ Còn anh là người lớn thật bao dung Trái tim khát khao đang muốn vỡ tung Vì anh đó _ đón tình em bỏ ngõ Anh nơi đó có chờ em không vậy Lòng em mường rực nóng má hây Về tình cảm em vẫn rất ngố ngây Anh hãy chỉ ... bảo ban cho em thấy Phong Linh 27/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:04:22 bởi Lê Thị Như Hằng >
quote:
Bước giữa phố thấy lạnh đôi tay
Mơ có thoảng hơi ấm xa chạy lại
Mong có một đôi tay nào ... đỡ lạnh
Để sưởi ấm ngày xứ lạnh mênh mông
Phong Linh
26/11/08
* Ghé qua vườn thơ củ Đình Thế, chúc bạn vui, và sáng tác nhiều
Tìm tình tìm mãi có chưa em Cho anh ghé lại thăm một đêm Để anh được dốc bầu tâm sự Một kẻ phương xa, tuyết rơi thềm Mùa đông nơi ấy giờ ra sao Giá băng ngập những nẻo đường nào Cung điện Kremli chiều vắng lặng Đêm nay phòng vắng đợi ai vào Người tìm tình, ta cũng đang tìm đây Nhưng kẻ ở Nga, người ở nơi này "Xa xôi cách trở, tình ngàn dặm Vạn lý sầu lên tiếp núi mây..." ĐT
ĐI HOANG ĐÊM LẠNH Ta đặt chân cho lòng đi hoang Trong lối bước tuyết lạnh đầu mùa Tâm trạng buồn sao ta vẫn đa mang Lau vội vã giọt lệ rơi trên má Ta bước đi trên con đường xứ lạ Nỗi buồn lòng _ lẫn chút xót xa Hối tiếc quá _ thoáng phút đã qua Va chạm đấy _ sao giờ đơn lẻ Bước chân bước _ lối đi rất lạ Sợ lạnh chàn tim ấm bâng khuâng Lòng băng giá bỗng thấy lâng lâng Như người say khi đi hoang đêm lạnh Phong Linh 26/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:03:17 bởi Lê Thị Như Hằng >
VÔ ĐỀ Matxcova thương nhớ người ơi ! Một người đã từng đến trong đời Sao giờ này mong ngóng chưa vơi Em đã đợi qua bao mùa rồi ... Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:02:55 bởi Lê Thị Như Hằng >
VÔ ĐỀ Tuyết đã rơi phủ trắng trời Lòng buồn thấy lạc đơn côi Thương những ngày dài còn đợi Niềm vui trôn dấu một ngày ... Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:02:26 bởi Lê Thị Như Hằng >
DUYÊN ĐỜI Đời đi tình duyên vay rồi nợ Tình qua thoáng nhẹ chỉ thờ ơ Vờ như không biết quay vộ vã Làm lạc lòng yêu trốn thiên thai Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:02:42 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: