NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG THẬT...
TUỔI LỠ LÀNG Ước muốn một điều sẽ có hai Nhưng đời lại trả hẳn hai hàng Lệ rơi đêm vắng hồn xa vắng Qua đi _ qua lại _ tuổi lỡ làng Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:55:49 bởi Lê Thị Như Hằng >
KHÔNG NHỚ Nhớ hay không ... Em vẫn đang còn đợi Niềm tâm can cũng chẳng hề vơi Lai láng buồn _ thơ thẩn đơn côi Thương hay nhớ không còn lưu lại Tuyết đã rơi _ phủ trắng bờ vai Hơi lạnh chàn qua buốt đôi tay Xa vắng lắm một chiều cuồng quay Trong tình ái mội phút ngây dại ... Nhớ hay không cố tình lưu lại Khoảnh khắc chờ thương nhớ về ai? Ai chẳng có những lần bước sai Không nhớ nữa niềm đau phai dấu Không nhớ được ngày gặp buổi đầu Quên hay nhớ hóa ra ta thơ thẩn Trên phố những bước đi lạc lẫn Mà trong ta hơi ấm vẫn còn lưu Làn gió lạnh thổi làm hắt hưu Vương sâu thẳm ... bình yên không nhớ nữa Phong Linh 28/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:56:07 bởi Lê Thị Như Hằng >
TRONG MƠ ĐI TÌM ... Giữa đêm mộng ta ảo Ta đi tìm tình yêu Tìm sớm lại tìm chiều Tình yêu sao chẳng thấy Đêm chiêm bao ngọ nguậy Giấc ngủ chẳng tròn canh Thao thức giữa năm canh Giấc mơ không tìm thấy Đêm nào cũng như vậy Rất nhiều ngày qua đi Chuyện tình rất lâm li Người phụ nữ đi tìm Nửa còn vuơng còn xót Mà vẫn luôn được gọi Nửa đời lạc trong ai Mơ sẽ thấy một ngày Phong Linh 1/12/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:56:18 bởi Lê Thị Như Hằng >
Ta muốn ôm em vào lòng Ơi nước Nga,Ơi mùa đông Ơi Phong Linh, ơi người phụ nữ Đi tìm tình trong bão giông ước gì có em đây Mình tay trong vòng tay Sưởi đời nhau ấm lại Quên đi những tháng ngày Cô đơn nơi xứ người Cô đơn cuộc đời ta ơi em, ơi nước Nga... ĐT
Trích đoạn: Người lính
-----
Đang đi dạo vườn thơ Người lính đã gặp một nguoiphunuditimtinh.
Trước khi chia tay, Người lính xin gởi tặng "người ấy" một món quà nho nhỏ...
-----
Phan Văn Nhớ
TÌM EM...
tôi đã đánh mất em giữa cuộc đời đen bạc
tim tôi giờ tan nát
biết em đâu mà tìm...
em đã thành cánh chim
bay xa không toan tính
không một chút bịn rịn
giữa đất trời mênh mông...
không có thước đo lòng
em đã cho tất cả
tôi là người phải trả
cái giá đời bạc đen...
trong đêm tối không đèn
tôi đi tìm chiếc bóng
giữa đất trời lồng lộng
chỉ tôi... mình tôi thôi!
Xin chia sẻ cùng huynh Muội không có tình thương của ba từ nhỏ, muội ở với dượng nuôi, và hình như tình cảm gia đình trong muội thật mơ hồ, ngày muội học lớp 5 cô giáo cho một bài văn viết về gia đình, trong bài văn đó muội vẫn còn nhớ một đoan như sau ; _....Em không mơ điều gì cho gia đình,... vì từ nhỏ em không biết một cuộc sống gia đình đầy đủ mẹ và ba như thế nào, nhưng em thấy ghen tị lắm với những bạn có ba, em chưa bao giờ được nghe ba kể chuyện, và mẹ, mẹ em thì bận lắm, vì vậy em không có một bài văn kể về gia đình đầm ấm , em chỉ xin kể về mẹ, có thể cô sẽ không cho em điểm cao như các bạn, nhưng em rất tự hòa về mẹ, còn ba, em chưa bao giờ tự hào mà chỉ có oán hận... Và huynh biết không, sau bài văn đó muội đã nghỉ học và không quay lại trường nữa, không biết những người có học họ sẽ chia sẻ như thế nào về sự mất mát của huynh , còn muội, muội không biết nói,không biết riễn đạt cảm xúc, có lẽ muội chỉ có cảm xúc riêng thôi, còn viết lên cảm xúc , hay lời lẽ để làm hài lòng một ai đó thì thật là khó, muội chỉ biết khóc, muội đã khóc, khóc để chia sẻ nỗi đau mất mát cùng huynh ... * Đây là một trong những bài thơ mà muội đã viết tặng mẹ, chỉ cách đây mấy hôm thôi, tặng huynh nhé ! MẸ Con nhớ mẹ nên gọi về nhà Nghe mẹ nói con òa lên tiếng nấc Thương mẹ già cả đời lận đận Vậy mà nay con đã thật xa nhà Lúc mẹ ốm đau không tấm bánh / tấm quà Con gái ngoan giờ thành hư quá Đôi mắt mẹ già giờ thì mờ lóa Ai sẽ ngồi xâu chỉ mẹ vá chăn Phương trời tây, lòng mãi khắc băn khoăn Thân nhỏ bé biết làm sao khỏi nhớ Mẹ ơi mẹ ! quê nhà mẹ ở Có nhớ không, nỗi nhớ con xa ? Mẹ hãy nhìn tiếp những ngày đã qua Con gái mẹ đang chờ trên phía trước Con xa quê mang theo lời nguyện ước Khi con trở về ... Mẹ sẽ hết tảo tần, sớm nắng, chiều sương Nước mắt lo, sợ, khóc nhớ và thương Rồi sẽ khô trên hai khoé mắt Đông về rồi _ trời đông sẽ lạnh Mẹ mặc thêm nhiều, áo ấm mẹ ơi Phong Linh 29/11/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:59:23 bởi Lê Thị Như Hằng >
Trích đoạn: Đình Thế
Ta muốn ôm em vào lòng
Ơi nước Nga,Ơi mùa đông
Ơi Phong Linh, ơi người phụ nữ
Đi tìm tình trong bão giông
ước gì có em đây
Mình tay trong vòng tay
Sưởi đời nhau ấm lại
Quên đi những tháng ngày
Cô đơn nơi xứ người
Cô đơn cuộc đời ta
ơi em, ơi nước Nga...
ĐT
Thức giấc nửa đêm Giật mình lúc nửa đêm Khi boàng hoàng thức dậy Người trong mơ không thấy Biến mất giữa màn đêm Anh vẫn đến kề bên Chỉ là trong giấc mộng Không có vương có nợ Giữa đời thường trơn trui Em vẫn thấy rất vui Khi mà anh đã đến Dù tỉnh giấc tan biến Không còn ở bên em Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:57:46 bởi Lê Thị Như Hằng >
SẼ CÓ MỘT NGÀY Trong giấc mơ em mơ có một ngày Đời không còn vay, còn nợ Trong tâm hồn em vẫn như thầm mơ Sống thật tốt trong bước đi lỡ bước Trong đôi mắt em luôn nhìn phía trước Có đường đi không vực thẳm trông gai Em vẫn mơ về một sớm ngày mai Đến bên đời những niềm vui tươi sáng Những hy vọng, dù rất trong lai láng Nhưng bóng tối tăm _ vẫn còn vọng vang Em muốn biết một ngày mới sắp sang Có lối đi cỏ hoa hay giông bão Dù cuộc sống những bước ngoặt bước ngang Em vẫn biết sẽ có một ngày mai tuơi sáng Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:57:20 bởi Lê Thị Như Hằng >
------------------------------------------
Cảm tạ thi hữu gần xa
Gởi lời san sẻ đậm đà tình thân...!!!
-------------------------------------------
Cảm ơn nhé bạn - nguoiphunu ditimtinh!
Người lính
HAI VÌ SAO SÁNG
Mẹ bay vào chốn vô cùng
Mẹ hòa vào giữa muôn trùng trời cao
Hóa thân thành một vì sao
Mẹ tìm, mẹ hỏi sao nào là Cha…
Hai vì tinh tú chói lòa
Gặp nhau giữa chốn bao la đất trời…
Chúng con bước tiếp trên đời
Sao Cha, Sao Mẹ sáng ngời đường con…
Dầu cho sông cạn, đá mòn
Cha Mẹ vẫn còn sống mãi trong tim…
Chúng con rồi sẽ đi tìm
Khi vòng nghiệt ngã nhấn chìm dương nhân
Tìm lại bóng dáng song thân
Tìm lại ngọn núi vút tầng mây xanh
Tìm lại biển cả yên lành
Tìm lại câu hát dỗ dành “ầu ơ”…
Hai vì tinh tú bạc phơ
Dõi theo từng bước con thơ dưới trần
Cha Mẹ đã hết phong trần
Chặng đường còn lại là phần đời sau
Nhủ lòng hãy nén thương đau
Phải ngẩng cao đầu trước lúc đoàn viên…
TUYẾT RƠI ĐẦY Tuyết lạnh rơi đầy phố vắng anh Ngọn đèn đường mờ lòa _ tuyết lạnh Quanh phố quen em còn ở đó Thưa thớt người qua _ gió hắt hưu Niềm đau để lại vẫn còn lưu Xa nhau em vẫn nhớ anh nhiều Nhất là khi trời vào đông giá lạnh Tuyết trắng tỏa bay nhớ một ngày Cả phố giờ vương mầu tuyết lạnh Thân cây lạnh lẽo đướng như chờ Bâng khuâng tiềm thức còn vọng nhớ Anh ơi ! phố ở tuyết rơi đầy Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:56:52 bởi Lê Thị Như Hằng >
HẾT NHỚ NGƯỜI DƯNG Người dưng xin đừng nhớ nữa Xin đừng nhìn / ta thắt niềm đau Xin đừng vương ánh mắt thương sầu Tim đau lắm / còn gi để nhớ Người dưng đừng ghé qua đây nữa Vì hết rồi tình đã vỡ tan Tình chao anh gửi lẫn gió ngàn Bên tuyết lạnh / chiều đông / ta lạnh Rồi một ngày ta sẽ hết nhớ Đừng cười cởi mở bắt lời ta Ánh mắt cũ đừng có nhìn qua Không sưởi nổi trái tim ta lạnh giá Anh đã đi qua một nửa đời ta đợi Còn nửa hồn ta lạc trốn người dưng Xin hay quên một lối nhỏ ta về Tim hết lạnh / ta không còn thương nhớ Hết nhớ về anh Phong Linh 2/12/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:56:40 bởi Lê Thị Như Hằng >
TUỔI LỠ LÀNG Ước muốn một điều sẽ có hai Nhưng đời lại trả hẳn hai hàng Lệ rơi đêm vắng hồn xa vắng Qua đi _ qua lại _ tuổi lỡ làng Phong Linh Trách người sao đã vội vàng Chưa gì đã nói lỡ làng tình duyên Đời người như những con thuyền Bởi chưa gặp bến nên em chưa vào Ngược xuôi rồi sẽ gặp nhau Mong người gặp mối tình đầu như mơ... kimrbl
EM GẶP ANH ... Em gặp được anh một chiều mưa Quán trọ bên sông khách lưa thưa Một vài ba chiếc thuyền neo đậu Đêm về trăng soi mặt nước đầy Em gặp được anh chiều mưa ấy Trái tim ngủ gục bỗng thức dậy Ánh mắt anh nhìn em sao xuyến Tâm hồn vơi / bỗng hóa tình đầy .................................. Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:55:24 bởi Lê Thị Như Hằng >
HAI TRONG MỘT Em đi tìm một nửa còn thiếu Qua nhiều thu / hạ chẳng còn vương Thương cho ngày dài trôi vội vã Sống trong ngày tháng mộng trong lành Thử hỏi rằng một nửa trong anh Một nửa trong em đang tìm kiếm Đến bao giờ mình mới ghép được Hai nửa / thanh một / lẫn trong nhau Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:53:06 bởi Lê Thị Như Hằng >
TUỔI LỠ LÀNG Ước muốn một điều sẽ có hai Nhưng đời lại trả hẳn hai hàng Lệ rơi đêm vắng hồn xa vắng Qua đi _ qua lại _ tuổi lỡ làng Phong Linh Trách người sao đã vội vàng Chưa gì đã nói lỡ làng tình duyên Đời người như những con thuyền Bởi chưa gặp bến nên em chưa vào Ngược xuôi rồi sẽ gặp nhau Mong người gặp mối tình đầu như mơ... kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2008 11:54:26 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: