Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh
Điều em ước trong mùa đông
Em chầm mình vào nàng gió lạnh
Quấn luôn cùng ánh / hoa tuyết rụng rơi
Em bên đời trong ngày lạnh đơn côi
Không ai biết ... kể cả em không biết
Giữa đường đi qua nhiều cái rét
Đón bao mùa xuân / hạ / gió vi vu
Vẫn mãi mình đơn lẻ với thu
Trong bước lỡ khi đông về đủ
Em tắm gió / đu cành không lá
Chẳng hạ vương vì giá lạnh mùa đông
Em có thể ước một điều được không ?
Cho đỡ bớt trong lòng trống trải
Ước có một hơi ấm nào sẽ lại
Để hồn sưởi nồng bù lại những ngày đông
Bước giữa phố lòng em vẫn trống không !
Hãy đến nhé! như điều em đã ước.
..........
Phong Linh
TRẢ LỜI THƯ EM
Nắng chứa chan mang mùa xuân đến
Đẹp lạ lùng buổi sớm tinh mơ
Nhưng em ơi anh vẫn cứ chờ
Một người mãi không bao giờ đến.
Hạ đến, thu qua, đông lại tàn
Mùa xuân tiếp đến lại lang thang
Vì người tôi nhớ còn xa lắm
Sao chẳng kịp về… mùa xuân sang..
Người yêu nhỏ thương em nhiều lắm đó
Nhớ vô vàng trong gió lạnh đêm thâu
Ước gì nghe em nói chỉ một câu
“Anh yêu hỡi, em nhớ anh nhiều lắm”
Một câu thôi mà lòng anh say đắm
Một câu thôi đủ sưởi ấm chiều đông
Em yêu ơi dù ngăn núi cách sông
Mình nguyện sống mãi vì nhau em nhé!
Anh biết xuân về nơi ấy
Lạnh đất trời, lạnh cả không gian
Bên em tuyết trắng ngút ngàn
Bên em, bên trời xứ lạ
Xuân quê mình
Cây đâm chồi, hoa lá
Gửi đến em tất cả Xuân quê mình
Một màu xanh
Một bình minh nắng ấm
Xuân về chầm chậm
để đông trôi
Gửi người con gái xa xôi
Chút xuân Đất mẹ để vui xa nhà
Chúc em đời mãi nở hoa
Dù xuân nơi ấy xót xa lạnh lùng
ĐT
*Cám ơm bạn HKB138 và bạn Đình Thế đã ghé thăm trang thơ của Phong Linh, chuc các bạn vui thật vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:47:21 bởi Lê Thị Như Hằng >
Mầu trắng bên chồng Mầu trắng trinh nguyên / mầu trắng thủa đến trường Xa rời mãi mầu trắng thời thiếu nữ Mầu trắn của một ngày cưới ... và bên chồng trọn vẹn trăm năm Em kết tóc / kết duyên tình chồng / vợ Bên hạnh phúc nồng cháy có chứa chan ...? Đốt hết cả một dĩ vãng lan man tron sâu thẳm ... bên chồng hiện tại ! Phon Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:35:59 bởi Lê Thị Như Hằng >
Tuổi 30 trong đời phưu bạt Tủi khóc tuổi 30 Mới thoáng đó ta đã ba mươi Quãng đời đi chân nào đã mỏi Bước ta đi / vấp ngã / lảo đảo Như biển khơi cơn bão mênh mông Ba mươi đến rồi ta vẫn lông bông Chẳng thành công tình yêu trong cuộc sống Biển đời vẫn đi cơn giông lồng lộng Gió thét gào bám giữ quanh ta Ba mươi tuổi ta mới nhận ra Đã qua rồi một thời yêu và nhớ Qua cả quãng đường đi lầm lỡ Nợ tình duyên cũng chất đống / cao đầy Ba mươi tuổi / má hồng nhạt hết hây Mây đã xế trời chiều / hoàng hôn tím Ba mươi rồi tình yêu nào thầm kín Bỏ lại ta ... rơi rớt bên đời . Ba mươi tuổi / ta hết còn giận dỗi Mải miết tìm hoàn lại vẫn trắng tay Sống cuộc đời cứ như cánh chim bay Nhiều khi gục xuống giống cơn say / chất ngất Mơ hay tỉnh vẫn thấy mình lạc bước Ba mươi rồi vẫn còn dài phía trước Mỉm cười nhìn ba mươi sắp vươn lên Ba mươi tuổi / chẳng một ai thấp thoáng ở bên Ngoảng lại thấy mình cô đơn ... tủi khóc Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:36:15 bởi Lê Thị Như Hằng >
i want to be loved
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/57288/5C6B208D38CB4F93812C9944F9E42020.gif[/image]
Một điều ước Ước gì đông sẽ qua nhanh Hè về rực rỡ ửng hồng môi em Xuân qua cho lá đâm chồi Cho tình anh nở trên mô em hồng Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:36:31 bởi Lê Thị Như Hằng >
quote:
Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh
Một điều ước Ước gì đông sẽ qua nhanh Hè về rực rỡ ửng hồng môi em Xuân qua cho lá đâm chồi Cho tình anh nở trên mô em hồng Phong Linh Ghé qua thăm huynh, chúc huynh vui và tâm hồn mãi yêu thơ Đệ mải chơi quá lâu kg sang thăm huynh nhe
Xuân về đào nở sắc hồng Cho môi em thắm cho lòng anh say Ước mơ sẽ có một ngày Chân em nhẹ bước rắc đầy pháo - hoa... T.T.K.8.1.2008
Ta đang muốn Ta đang muốn một điều gi đó Một lời thương ai gửi gió phương nam Một nỗi buồn cứ theo bám miên man Trong tâm hồn không cò trong sạch Ta đang muốn điều gì giữa xứ lạnh Một chút nồng nàn hơi ấm thoảng qua Một ánh mắt của một người xa lạ Gửi tình nồng lan hơi ấm nở hoa Ta đang muốn một lần hồn thanh tọa Thoát trốn phàm trần đày đọa tấm thân Bước mãi rồi đường đi chẳng ngại ngần Ngồi đây khóc _ khấn trời ban phước đến Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:36:43 bởi Lê Thị Như Hằng >
Hãy cho em thoát khỏi kiếp này Nếu có thể thời gian quay trở lại Năm em chào đời em đừng có sinh ra Để ngày nay em đừng làm khổ người ta Tim đau lắm / biết Xoa đâu cho khỏi Em thấy mình đã quá đường mệt mỏi Chỉ có lòng u sầu muộn thêm lo Ước gì thời gian trở lại cho Nhưng thời gian vẫn trôi nhanh như gió Nếu ước muốn trên đời này có Hãy cho em thoát khỏi kiếp này Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:36:56 bởi Lê Thị Như Hằng >
Em trong bốn mùa nhớ Em của mùa đông tuyết trắng rơi Bạch dương tuyết phủ trơ cành rồi Lạc bóng loài câu kêu tìm kiếm Loài sẻ kiếm tìm chút mồi rơi ****** Em của mùa xuân lộc nẩy trồi Của mầm mới nhú _ xanh hy vọng Như hồn em thơ mộng không thôi Xuân xanh _ lộc biếc _ em đợi chờ ****** Em của mùa hạ nắng buông lơi Cuối ngày xót lại nơi cuối trời Hoàng hôn nhuộm một mầu vàng trói Le lói bình minh rạng sáng ngời ****** Em trong mùa thu nhuộm lá vàng Nhẹ nhàng lá rớt nhẹ rơi rơi Cuối mùa lá bay vương gần cuối Em đó phải không trong lá rơi Mùa thu rớt lại đông đến rồi Em cười cho bớt sầu khô héo Chảy dòng thời gian tê tái mặn Trống trải đơn côi biết bao mùa ! ****** Em khắc nhẹ trong mùa xuân cũ Mùa hạ vương sâu thẳm vào thu Mùa đông lạnh tuyết rơi trên phố Em còn trong đó ... bốn mùa trôi Ở trong bốn mùa lưu niệm nhớ Qua ngày dài gió quấn / thời gian Lệ cô đơn xé nát tâm can Em ... in dịu dàng ngày dài trong mùa nhớ Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:37:39 bởi Lê Thị Như Hằng >
Mơ trong quá khứ đã qua Qua một giây cũng là quá khứ Ngày qua rồi thành dĩ vãng trong mơ Tương lai đến còn phía trước mong chờ Ước hóa kiếp để giấc mơ tồn tại Những ngày qua đi làm sao lấy lại Để thành thơ / thành mộng / hóa tương lai Hạnh phúc đó đón chờ ở ngày mai Đi bước nữa là ngày mai định trước Thời gian như thước đo / cuộc sống Ngày qua đi lạc tận trốn đâu Quá khứ mãi chỉ khắc nằm sâu Vui hiện tại đang hằn lên hiện hữa Hạnh phúc trong đời lúc nào cũng thiếu / hụt Dĩ cãng qua đi có thừa thãi bao giờ Ta đang đứng mà lòng lại ở Tận nơi xa... quá khứ đã qua . Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:37:27 bởi Lê Thị Như Hằng >
Trái tim vỡ đá " Trái tim vỡ đá biết yêu " Khi anh đến làm 'trái tim' em 'vỡ đá' Em biết yêu và nhớ rất nhiều Anh đến bên rực hồng như đống lửa Hơi ấm nồng chao gửi trái tim yêu Trái tim biết yêu là 'trái tim vỡ đá' Biết lang thang / thơ mộng / hết buồn Biết kết nối tiếng gọi yêu thương Hờn / giận / khóc / vì tình gợn sóng 'Trái tim hóa đa' bỗng nhiên sống dậy Má hây hây / môi thắm / mắt mộng mơ Đôi lúc lại buồn _ nhung nhớ _ vu vơ Hóa ra ta đã biết yêu trở lại Trái tim mở hết còn hóa đá Ấm dần lên bởi tiếng gọi tình yêu Ấm áp nhiều trong phút yêu chiều Gần gũi / thì thầm lời yêu ngượng nghịu 'Trái tim vỡ đá ' giờ đã chịu Kết nối lòng cho ghép lại trái tim Hơi ấm nồng môi hôn mắt lim dim Trong hạnh phúc được 'trái tim vỡ đá ' 'Trái tim vỡ đá ' bỗng nhiên thấy lạ Biết cười thầm chờ đợi ngày xa Biết mơ một giấc mơ màu xanh lá Giá lạnh tim tan hoa nở bốn mùa Trái tim vỡ đá say tình một thủa Trong hương nồng nàn hơi ấm gửi chao Giờ còn gì mà niềm đợi khát khao Khi tình yêu đã kề bên cuộc sống 'Trái tim vỡ đá ' giờ rộn ràng / sống động Lồng lộng / say sưa / êm đềm dòng sông Hồn hé mở như một nụ hoa hồng Hạnh phúc đến trong ' trái tim vỡ đá ' Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:34:05 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thơ
Thơ vang như trốn mộng mơ
Vầng thơ là trốn thiên bồng phưu du
Cùng âm hưởng gió vi vu
Vui trong giấc mộng say mềm vần thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:33:42 bởi Lê Thị Như Hằng >