NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG THẬT...
Bước đời trong đêm mờ ảo Đêm mờ ảo một màu trắng tuyết Lung linh trong bóng đêm huyền dịu Bầu trời như sáng rực hơn Lẫn với cái lạnh lùng tê tái Má em đó má hồng rực đỏ Hơi lạnh lan yên lặng với thế gian Em lầm lỗi giấc mơ lạc nơi nào Trong khoẳng khắc lòng nao nao thầm muốn Với lối rẽ trong cuộc đời dong duổi Mỏi mệt rồi vẫn lặng chỉ mình em Qua con đường mà lạ ngỡ như quen Trong phút chốc thấy mình như nhỏ lại Tuổi đời xanh vẫn trôi nhanh qua mãi Đơn lẻ đường tình trong tuyết tỏa bay Qua đoạn đường này đường đi cuối ở đâu ? Không bằng phẳng chỉ hố sâu vực thẳm Đời cô lạnh như bóng đêm ngoài phố Và lặng lẽ như tuyết phủ trong đêm Phong Linh Mockba buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:34:20 bởi Lê Thị Như Hằng >
Cám ơn huynh nhiều nhé, muội thật là vui, chúc huynh vui nhiều nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:48:34 bởi Lê Thị Như Hằng >
Người đàn ông không thật: Khoảng không Anh hẹn em mà có đến đâu Đôi mắt em nhìn sâu Cứ ngóng ra ngoài cửa Chỉ có khoảng trống không Mênh mông / mênh mông / không bóng hình Anh hẹn em giờ thì một mình Chờ anh không đến bóng lặng thinh Niềm mong / niềm đợi / niềm khao khát Anh có ghé qua / em đợi hoài Cả một ngày dài / đêm vẫn đợi Ngoài cửa vẫn lặng / gió vờn reo Không dứt được hình anh thay con chữ Cứ nhảy múa ngự trong lòng ngủ Vùi vào thơ in lặng vào tim Có lẽ nào anh đã chót quên Đã hẹn em chiều nay anh đến Có tiếng gió ngỡ là anh gõ cửa Vội vàng ra hóa chỉ khoảng không Tình em đó sao anh không thật lòng Em vẫn đợi mà bóng anh không ghé Thôi đành vậy bởi anh lỡ hẹn Bận bên người nên không đến thăm em Phong Linh Tặng người lỡ hẹn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 08:12:47 bởi nguoiphunu ditimtinh >
Tặng bạn xa xứ Đã mấy năm rồi bạn xa quê Xa mẹ / xa cha / lạ bốn bề Hàng cây ngoài phố mầu hoang vắng Chẳng thân gì đâu / chẳng chút quen Đã bao mùa rồi lá vẫn vương Sao vàng / sao đỏ / ngập bạch dươmg Chẳng mang niềm đợi / vùi nhung nhớ Bạn nhớ nhà không bạn mến thương ? Đã bao ngày tháng nhìn tuyết rơi Bạn có lạnh không nỗi đơn côi Xa quê ta đó in màu trắng Tuyết phủ phố đông / phủ trắng lòng Phong Linh 18/1/09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 08:09:31 bởi nguoiphunu ditimtinh >
Bạn có về không ? Đã bao mùa ở phố mùa đông Bao ngày bạn ngóng / ngó / nhìn trông Quê hương xa quá tết còn đợi Bạn có về không ? mẹ đang trông ! Phong Linh
Những ngày qua Qua bốn mùa nhung nhớ Em vẫn lẻ đơn côi Anh đã xa thật rồi Nhưng vẫn còn đáy tim Lâu anh có thể quên Em vẫn còn nhớ mãi Qua đi ngày tháng dài Nỗi niềm còn rớt lại Hai mùa đông xứ lạnh Hai mùa hè hết vương Em vẫn còn tơ vương Một người đi không lại Qua cả mùa lá rụng Mùa xuân lộc nẩy / hoa Mắt vẫn lệ lòa xòa Lặng thầm nhìn ngày qua Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:34:41 bởi Lê Thị Như Hằng >
Hạnh phúc không tìm đến Hạnh phúc nào còn in vào lòng tôi Khi lối đi tôi đã lầm bước Cả cuộc đời bước đi qua vội Ngoảnh lại nhìn đã quá xa xôi Hạnh phúc nào in dù _ ước riêng tôi Giữa hương say lầm lạc ở đời Vai run nhẹ mặn đắng bờ môi Xa vời quá _ hạnh phúc quá xa vời Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:34:54 bởi Lê Thị Như Hằng >
Giấc chiêm bao Anh nhiều người quá quên mất em Con đường tuyết phủ nắng buông rèm Ngả nghiêng hàng chữ _ trơ không lá Anh còn đó không ? Giấc chiêm bao ! Anh cứ để em mãi khát khao Hư hư _ thực thực _ có lẽ nào Mây tan _ tuyết phủ _ lòng giông bão Nóng lòng chừa lại ... giấc chiêm bao *********** Có đáng gì đâu hả hỡi anh Em thương anh quá nên cũng đành Tủi vơ _ tủi phận _ trời bỏ vữa Nên đành ôm mộng _ vỡ chiêm bao ! Phong Linh
Giấc mơ cũng chỉ giấc mơ thôi Anh mãi chỉ là giấc mơ đêm Chỉ đến rồi đi giữa cuộc đời Có duyên _ không nợ nên đành lỡ Hẹn chi có gặp _ chỉ là mơ Anh ơi! ngày lạ đợi một ngày Anh đến mang theo cả nắng hanh Anh đi tuyết trắng lòng hoang vắng Lạnh lẽo cõi lòng _ lạnh giấc mơ Anh qua trong gió lạnh ơ hờ Niềm mơ _ lưu nhớ _ vương người ở Có ghé nữa không em vẫn chờ Giấc mơ cũng chỉ giấc mơ thôi Phong Linh
Chúc Mừng Năm Mới!
http://www.thiepdientu.net/create.php?card_id=674
Người lính TRỄ HẸN
Anh trễ hẹn bông tuyết rơi trách cứ Tuyết giận hờn trắng cả giấc mơ anh Thêm một giây tim em hỡi sao đành Đừng bước vội đau lòng cơn mộng đẹp…
Đời cô lạnh
Tuyết trắng trên cành tuyết trắng bay
Vướng víu cành nâu _ vướng víu đời
Bước chân nào đi _ nhanh quá vội
Nên đành cô lạnh _ một mình tôi
Phong Linh
Chúc huynh vui và hạnh phúc, và có thật nhiều những bài thơ hay để muội cùng đọc nhé
Thức trọn đêm năm canh Đêm năm canh trưng đèn thao thức Ánh đèn dầu phừng phực trong đêm Ngày cuối tháng trăng lên không có Tối mây mù như đêm cuối ba mươi Đêm năm canh lòng buồn vười vượi Mượn ngọn đèn làm bạn gió mây Thời gian kia đi mãi chẳng quay đầu Mới vừa đấy ba mươi xuân sắp ngó Đêm năm canh sắp tàn ngọ nguậy Giấc ngủ riêng chẳng thể về đầy Hồn nằm đây ngổn ngang chợt thấy Đêm thật dài khi tức trọn năm canh Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:47:50 bởi Lê Thị Như Hằng >
Nhớ hạ cũ Hạ đã ngủ vùi trong phố mùa đông Thiếu cả một chút vương nắng hồng Chỉ có tuyết rơi trong lạnh vắng Bóng ai kia / thấy lạnh bàn tay Hạ có lại không? một chút nắng mai Cho bớt rịu cái lạnh lùng tê tái Sợi nắng buông sẽ có người đến hái Mang theo về / để đêm lạnh bỏ ra Phong Linh
Gửi người dưng: Không đề ... Ai ghép được chữ không mầu Mà sao nỡ chỉ giả vờ yêu nhau ? Mấy ai nhớ mãi về sau Một câu nói chỉ thoảng đôi ba lời Chẳng ai có thể ghép đôi Khi chưa thể có / một lần gặp nhau Ngày dài phía ấy nơi đâu ? Không duyên /không phận / kiếp này không nhau hong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 06:35:39 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: